← Quay lại trang sách

Chương 988

Tô Dật tính toán thời gian một chút, chắc hẳn Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng đã luyện hóa Kim Long tinh huyết thành công rồi.

Ngay lúc này, bỏ qua Phệ Linh Hoàng, chỉ chỉ cần để lại một ít dấu vết, thì có thể khẳng định rằng đối phương rất dễ dàng tìm đến chỗ của bọn hắn.

Nhưng mà Tô Dật cũng không sợ, dù cho tạm thời Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng chưa đột phá thành công thì cùng lắm hắn sẽ liên thủ với Tô Tiểu Suất, chiến với tên Phệ Linh Hoàng kia một trận. Nhất thời nửa khắc, bọn hắn cũng sẽ không bị thua ngay được.

Tô Tiểu Suất không hổ là phượng hoàng huyết mạch, chẳng bao lâu sau, quả nhiên nó đã bỏ Phệ Linh Hoàng lại phía sau, chạy đi.

- Nhanh! Đi về phía bên trái đi, nơi đó có một tòa sơn động khá kín, chúng ta tiến vào đó.

Dưới sự dẫn dắt của Tô Dật, rất nhanh bọn hắn đã tìm được một tòa sơn động, nó được che lấp phía sau một bụi cỏ tươi tốt, rất khó bị phát hiện.

Chỗ này là lúc trước Tô Dật vô tình phát hiện ra, không nghĩ đến hôm nay nó lại phát huy được công dụng.

- Đợi bắt được cái lão gia hỏa kia, ta nhất định phải chỉnh đốn hắn lại cho thật thoải mái.

Tô Tiểu Suất có chút tức giận, nó còn chưa bao giờ bị người ta đuổi giết thành bộ dạng như thế này.

Nếu như không phải vì kế hoạch lớn lao, nó thật sự đã đại chiến với Phệ Linh Hoàng một trận rồi.

- Tiểu Suất, ngươi giúp ta hộ pháp, ta đi xem tình hình của đám người Thanh Hoàng.

Tô Dật không để ý đến lời phàn nàn của Tô Dật, sau khi nói với nó một cập, lập tức tế không gian thần bí ra, chui cả người vào bên trong.

Tô Tiểu Suất tìm đến một tảng đá lớn, dùng đó che kín cửa động lại, biến nơi này thành một khu vực phong bế, tránh cho hào quang bắn ra từ không gian thần bí truyền ra bên ngoài.

Rồi sau đó, nó cũng yên tĩnh trở lại, tận lực thu liễm một thân khí tức.

Ở bên ngoài.

Phệ Linh Hoàng chỉ nhìn thấy thân thể chú chim nhỏ kia đột nhiên tràn ngập ánh lửa, sau đó tốc độ đột nhiên tăng vọt, chẳng không bao lâu sau, gã ta liền không thấy bóng dáng của một người một chim đâu nữa.

Tìm quanh một hồi, nhưng Phệ Linh Hoàng cũng không thể tìm thấy đối phương.

- Thực cho rằng có thể đào thoát khỏi tay của bản hoàng sao, các ngươi nghĩ cũng thật đơn giản.

Phệ Linh Hoàng lạnh lùng nói, tu vi quanh thân lập tức bộc phát, âm hàn khí tức đáng sợ quét sạch, trải rộng ra, thẩm thấu vào mỗi một tấc không gian.

Dưới lực lượng điều tra cường hãn của gã, một ít dấu vết bị hai người Tô Dật bỏ lại nhanh chóng bị Phệ Linh Hoàng phát hiện.

Một lát sau, thân hình như trẻ sơ sinh kia khẽ động, lao thẳng đến một phương hướng.

Ở bên trong sơn động.

Hào quang lóe lên, sau đó biến mất rồi không thấy đâu nữa, bóng người Tô Dật chậm rãi xuất hiện.

- Lão đại, bọn hắn vẫn chưa thành công sao?

Thấy chỉ có một mình Tô Dật trở ra, Tô Tiểu Suất đai khái cũng đoán được kết quả.

Có lẽ hai người Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng vẫn còn chưa luyện hóa xong.

- Có lẽ sẽ nhanh thôi, chúng ta nên chờ đợi ở đây một đoạn thời gian. Phệ Linh Hoàng kia rồi sẽ tìm đến được chỗ này thôi, nhưng cũng không phải là chuyện có thể làm được nhất thời, nửa khắc.

Tô Dật gật nhẹ đầu, nói với Tô Tiểu Suất.

- Cứ như vậy cũng có chút không tốt lắm.

Tô Tiểu Suất đột nhiên mở miệng nói:

- Lão đại, ta có một biện pháp.

- Biện pháp gì?

Tô Dật nhíu mày.

- Ta ra ngoài dẫn dụ tên Phệ Linh Hoàng kai rời đi, ngươi ở tại chỗ này chờ đám người Thanh Hoàng. Đợi thêm ít thời gian nữa, ngươi dẫn theo bọn hắn đi tìm ta là được rồi.

Tô Tiểu Suất nói.

Tô Dật suy nghĩ một chút, quả thật có thể xem đây là một phương pháp xử lý khá ổn thỏa.

Giữa hắn vào Tô Tiểu Suất có linh hồn liên hệ, chỉ cần nó không đi quá xa thì hắn có thể cảm ứng được vị trí của nó.

Bởi vậy, chuyện hắn dẫn theo hai người Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng đi tìm Tô Tiểu Suất là cực kỳ dễ dàng.

Điều duy nhất khiến Tô Dật lo lắng chính là sự an toàn của Tô Tiểu Suất.

- Lão đại yên tâm đi, ở trước mặt Phệ Linh Hoàng kia, ta đương nhiên sẽ nghĩ cách tự bảo vệ mình, dư thừa!

Tô Tiểu Suất nở nụ cười, tự tin vô cùng.

- Tốt lắm! Nhưng mà ngươi cần phải cẩn thận một chút, không cần đi xa, hoạt động ở gần chỗ này là tốt rồi. Vạn nhất có biến cố gì xảy ra thì hãy quay về đây.

Tô Dật suy nghĩ một chút, dặn dò.

- Ta đã biết.

Tô Tiểu Suất gật gật đầu, rồi sau đó thì trực tiếp bay ra khỏi sơn động.

Sau khi phong bế tốt cửa động một lần nữa, Tô Dật liền lẳng lặng khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu điều tức.

Hắn biết rõ, Tô Tiểu Suất không phải kẻ đần, một ít chuyện nhỏ bé này có lẽ là không làm khó được nó.

Lại thêm bốn canh giờ vội vàng trôi qua, trong lúc này, quả nhiên Phệ Linh Hoàng cũng không tìm đến nơi này.

- Lại đi xem một chút!

Tô Dật mở mắt ra, lại tế không gian thần bí ra, thân hình lóe lên rồi chui vào bên trong.

- Chủ nhân, người đã đến rồi!

- Bái kiến chủ nhân!

Lúc này đây, Tô Dật vừa mới tiến vào bên trong đã có hai giọng nói hết sức hớn hở truyền vào trong tai hắn.

- Các ngươi đã tỉnh rồi.

Nghe thấy hai giọng nói kia, Tô Dật cũng lập tức vui mừng.

Hắn cẩn thận cảm thụ một phen, liền phát hiện, khí tức trên thân hai người này cực kỳ hùng hậu, rõ ràng là cả hai người bọn hắn đã đột phá đến cấp độ Nguyên Hoàng cảnh tầng năm.

Tốc độ như vậy làm cho Tô Dật kinh hỉ không tả nổi.

Cứ theo đà này, tu vi của Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng sẽ sớm vượt qua cả đại ca Tây Vô Tình.

- Đa tạ chủ nhân ban ân!

Nhìn thấy Tô Dật, Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng lập tức quỳ rạp xuống bái lạy, nhưng lại bị Tô Dật đỡ lên.

Bọn hắn, mỗi người nhận được một giọt Kim Long tinh huyết, đây là vật vô cùng khủng bố.

Cái công dụng đáng kể nhất của nó cũng không phải là giúp tu vi tăng lên mà là lực lượng đặc thù và một ít truyền thừa ẩn giấu bên trong giọt Kim Long chi huyết kia.

Những thứ này mới chính là chỗ trân quý nhất, đủ để cho hai người Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng dùng cả đời này.

Cũng chính vì như vậy, nên bọn hắn càng thêm cảm kích, biết ơn Tô Dật hơn.

Nếu như không có vị thiếu niên trước mắt này thì bọn hắn làm sao có thể nhận được nhiều cơ duyên cực lớn như vậy. Đó là chuyện mà dù như thế nào thì trước đó bọn hắn cũng chưa từng dám nghĩ đến.

- Đều là người một nhà, về sau không cần phải khách khí như vậy.

Tô Dật cười cười nói:

- Các ngươi thức tỉnh rất đúng lúc, có một chuyện vừa vặn cần có các ngươi trợ giúp.

Xong rồi, hắn nhanh chóng nói lại chuyện về Phệ Linh Hoàng cho hai người bọn hắn nghe.

- Phệ Linh Hoàng cũng từng kết không ít thù oán với ta, không nghĩ tới bây giờ hắn còn dám ra tay với chủ nhân. Quả thật là chán sống mà.

Âm Dương Minh Hoàng nghe xong, trong nháy mắt đã chuẩn bị xong công tác để phát giận.

- Trước đó, khi lần đầu hắn đắc tội với chủ nhân, chúng ta còn chưa tìm đến hắn để tính sổ, lần này vậy mà lại dám tìm đến tận cửa.

Thanh Hoàng nghe xong cũng vô cùng tức giận, sát khí bừng bừng nói ra.

Hai người vừa mới luyện hóa Kim Long tinh huyết, đang vô cùng cao hứng đấy. Lại đột nhiên bị một tin tức như vậy quấy nhiễu, như thể bị tát cho một cái, giận càng thêm giận.

Dù như thế nào đi nữa thì bọn hắn đều phải thay chủ nhân đòi lại công bằng. Làm cho tên Phệ Linh Hoàng kia phải hối hận với tất cả những việc gã ta đã làm.

- Đi thôi! Tiểu Suất vẫn còn đang cầm chân hắn, chúng ta nhanh chóng đi hỗ trợ đi.

Tô Dật cũng không trì hoãn nữa, lập tức mang theo hai người Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng đi ra khỏi không gian thần bí, rồi sau đó mở sơn động ra, tiến vào trong rừng núi:

- Lúc này đây, ta muốn gộp chung thù mới nợ cũ vào một chỗ, tính toán với tên Phệ Linh Hoàng kia một trận.

Trong giọng điệu của hắn có thêm mấy phần cười lạnh, trong lòng cũng đã âm thầm đưa ra chủ ý. Nhất định phải hành cho Phệ Linh Hoàng một trận thật thê thảm không chịu nổi.

Không nói giết đối phương nhưng ít nhất cũng phải hung hăng giáo huấn gã ta một lần.

- Đi!

Tô Dật không nói nhảm nữa, trong nháy mắt liền bay đi.

Men theo linh hồn liên hệ giữa mình với Tô Tiểu Suất, hắn liền dẫn theo đám người Thanh Hoàng, nhanh chóng men theo một phương hướng, lao thẳng đi.