← Quay lại trang sách

Chương 992

“Phốc...

Phệ Linh Hoàng há miệng, phun ra một búng máu tươi, chỉ trong nháy mắt, sắc mặt đã trắng bạch không còn chút máu, khí sắc uể oải, suy yếu.

Gã ta vốn đang điều động khí cơ cuồn cuộn chấn ra muốn tự bạo yêu đan. Nhưng vào thời khắc mấu chốt lại bị cưỡng ép áp chế, lập tức trở nên cực kỳ suy yếu.

- Phệ Linh Hoàng ta đã sớm cho ngươi cơ hội thúc thủ chịu trói, ngươi không nghe, bằng không cần gì phải chịu đựng nhiều đau khổ như vậy.

Âm Dương Minh Hoàng lên tiếng, nói một câu như vậy.

- Muốn chém, muốn giết hay róc thịt thì cứ tự nhiên, làm gì thì làm.

Phệ Linh Hoàng gằn giọng, nói ra những lời này, sắc mặt thì lại xấu đi vài phần, rõ ràng là bị thương rất nặng.

Nhưng mà gã ta vẫn kiên cường như vậy, làm cho Âm Dương Minh Hoàng có chút thiếu kiên nhẫn.

Y biết rõ mục đích thật sự của Tô Dật chính là muốn thu phục Phệ Linh Hoàng mà không phải là trực tiếp giết chết gã ta.

Tại thời điểm này, Âm Dương Minh Hoàng và Thanh Hoàng đều cảm thấy Phệ Linh Hoàng hơi ngốc. Nếu như nói cho gã ta biết, đi theo Tô Dật sẽ nhận được chỗ tốt cực lớn như thế nào, không biết gã ta sẽ có cảm tưởng gì.

- Trước về sơn động đã.

Phệ Linh Hoàng đã hoàn toan bị trấn áp. Thấy vậy, Tô Dật liền vung tay, đưa theo mọi người tiến đến tòa sơn động lúc trước.

Phệ Linh Hoàng bị Âm Dương Minh Hoàng xách trong tay, bộ dạng vô cùng hấp hối.

- Tính khí của gia hỏa này thật thối, chúng ta cần phải dạy dỗ hắn lại một phen mới được.

Trong lúc tiến về phía trước, Tô Tiểu Suất mở miệng nói.

Không lâu, sau, tất cả mọi người đều đã tiến vào sơn động.

Tô Dật mở không gian thần bí ra, để cho hai người Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng đứng bên ngoài hộ pháp, còn hắn và Tô Tiểu Suất thì dẫn theo Phệ Linh Hoàng tiến vào bên trong.

- Đây là nơi nào?

Cảm nhận được linh khí vô cùng nồng đậm phả đến, tinh thần của Phệ Linh Hoàng liền tốt hơn rất nhiều. Gã nỗ lực mở đôi mắt mệt mỏi ra, có chút bàng hoàng.

Tòa không gian đặc biệt này làm cho gã vô cùng tò mò, chẳng biết đây là chỗ nào nữa.

- Túi không gian!

Tô Dật không để ý đến gã, trực tiếp lấy ra một chiếc túi không gian từ trên thân Phệ Linh Hoàng.

Sau khi sử dụng thủ đoạn đặc biệt của mình để mở chiếc túi ra, nhìn thấy vật phẩm bên trong, Tô Dật lập tức kinh ngạc nói:

- Không hổ là cường giả Yêu Hoàng cảnh, thật sự là giàu có.

Ở bên trong túi không gian của Phệ Linh Hoàng có một lượng lớn linh dược, cũng không thiếu các loại nguyên thạch.

Tô Dật không hề khách khí, lấy ra một ít loại linh dược đang còn sống, trực tiếp gieo trồng chúng trong không gian dược điền.

- Kim lân liệt thiên cung.

Không lâu sau, Tô Dật đã tìm được kim lân liệt thiên cung, lập tức di dời nó sang túi không gian của mình.

Kim lân liệt thiên cung đã hoàn toàn nhận hắn làm chủ nhân. Hắn có thể phát huy toàn bộ uy lực của nó. Mà đây cũng xem như là một trong những thủ đoạn đánh xa tương đối lợi hại của Tô Dật, đương nhiên là không thể dễ dàng buông tha được.

Sau khi tìm được Kim lân liệt thiên cung, Tô Dật cũng không tiếp tục lục tìm túi không gian của Phệ Linh Hoàng nữa, chỉ tùy ý vứt nó sang một bên, còn hắn thì từng bước đi đến trước mặt Phệ Linh Hoàng.

- Nhân loại, ta đã rơi vào trong tay của ngươi, ngươi muốn giết thì cứ giết, bản hoàng dù có nhíu mày một cái thì đều tính là ta không có giống loài.

Phệ Linh Hoàng đưa mắt nhìn Tô Dật, yếu ớt nói ra. Nhưng mà trong lời nói vẫn mang theo ngữ điệu ngạo nghễ khó có thể phai mờ.

Mà chuyện này cũng làm cho Tô Dật cảm thấy có chút đau đầu.

Xem ra muốn thu phục Phệ Linh Hoàng này cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.

- Ta đã tìm lại được kim lân liệt thiên cung của mình rồi. Khoản nợ này xem như đã xong đi. Phệ Linh Hoàng, chúng ta lại tính toán kỹ lưỡng món nợ khác.

Tô Dật cũng không thèm để ý đến thái độ cường ngạnh của Phệ Linh Hoàng, hắn tìm một vị trí gần đó, đặt mông ngồi xuống, lại nói tiếp:

- Lúc ấy, ta tặng kim lân liệt thiên cung cho ngươi, là muốn ngươi tha cho ta một mạng, nhưng ngươi lại lật lọng, còn muốn giết ta, đây là hcuyeenj thứ nhất. Thứ hai, lần này ngươi đuổi theo chúng ta gần hai ngày, chuyện này cũng phải tính toán một phen thật tốt.

Nghe Tô Dật nói như vậy, Phệ Linh Hoàng chỉ khịt mũi hừ một tiếng, cũng không đáp lời.

- Ta cho ngươi một cơ hội thần phục ta!

Tô Dật nhàn nhạt mở miệng, trực tiếp nói ra. Nét mặt của hắn cực kỳ nghiêm túc, nhìn không giống như là đang nói đùa.

- Si tâm vọng tưởng! Bản hoàng nhất định sẽ không bôi đen Yêu tộc, trở thành tên bại hoại giống như Âm Dương Minh Giao vậy.

Phệ Linh Hoàng lập tức cự tuyệt. Gã tuyệt đối không có khả năng thần phục trước Tô Dật.

Âm Dương Minh Giao còn có Minh Xà gọi là Thanh Hoàng kia, ở trong mắt gã ta đều là nỗi sỉ nhục của Yêu tộc.

Gã ta hôm nay quả thật chính là lật thuyền trong mương, bị hai tên bại hoại của Yêu tộc bắt giữ. Nếu không, chỉ lấy năng lực của tên tiểu tử nhân loại này, tuyệt đối sẽ không có cách nào có thể bắt được gã.

- Trước tiên ngươi cũng đừng vội vàng cự tuyệt, hãy nghe ta nói hết đã rồi hẵng đưa ra quyết định.

Tô Dật khoát tay áo, nói với Phệ Linh Hoàng:

- Thần phục ta cũng không phải là sẽ để ngươi làm trâu làm ngựa cho ta, mà là cùng đi theo ta lưu lạc, quật khởi ở trên thế gian này, làm cho không có bất kỳ kẻ nào dám coi thường chúng ta. Mà điều kiện để ngươi thần phục ta, là ta sẽ cho ngươi một cơ duyên rất tốt, tuyệt đối vượt xa tưởng tượng của ngươi bây giờ, có thể cho ngươi đạt được chỗ tốt vô tận.

Hắn nói xong liền dừng lại một chút, sau một hồi lại tiếp tục nói:

- Đừng dùng cái ánh mắt kia để nhìn ta, miệng nói linh tinh khẳng định là ngươi không tin. Nhưng và Âm Dương Minh Hoàng vốn dĩ là người quen cũ phải không? Hẳn biết rõ thực lực ban đầu của hắn. Hắn đi theo ta cũng chưa quá lâu, chưa đến một tháng thôi đã có thể từ Yêu Hoàng cảnh tầng ba nhảy vọt lên Yêu Hoàng cảnh tầng năm đỉnh phong. Nếu đổi lại là trước kia, chắc hẳn là ngươi không thể nào tin được. Nhưng nếu như không phải vì có ta, ngươi sẽ không bị thảm bại trong tay Âm Dương Minh Hoàng như vậy đâu.

Sau khi Tô Dật nói xong, hắn liền đưa mắt nhìn Phệ Linh Hoàng chằm chằm.

Hắn biết rõ tính tình của Phệ Linh Hoàng này rất cứng, uy bực lợi dụ, hay là một ít thủ đoạn đùa ngịch của hắn, khẳng định đều sẽ không thể phát huy được tác dụng. Còn không bằng trực tiếp làm rõ, để cho chính gã ta đưa ra lựa chọn.

Bản thân hắn quả thật là có cách cưỡng ép Phệ Linh Hoàng ký kết yêu linh khế, thế nhưng sẽ cần phải tiêu hao một ít sức lực không hề nhỏ, mà làm như vậy, hắn cũng sẽ tổn hại khá nhiều.

Nếu như chỉ cần dăm ba câu là có thể đạt được mục đích, vậy thì Tô Dật đương nhiên sẽ không tự đi rước phiền toái.

- Còn câu nói kia, ta cũng không cần ngươi phải vội vàng trả lời ta, ta cho ngươi thời gian cân nhắc.

Tô Dật lại nhìn chằm chằm vào Phệ Linh Hoàng một hồi, sau đó lại bổ sung thêm một câu:

- Nhưng mà ta cũng không thể chờ đợi quá lâu đâu, chính ngươi tự mình suy nghĩ đi.

Nói xong, hắn cũng không cho Phệ Linh Hoàng cơ hội nói chuyện, đã trực tiếp đi ra khỏi không gian thần bí.

Ngay sau khi bóng dáng của Tô Dật biến mất, trong đôi mắt của Phệ Linh Hoàng lập tức toát ra vẻ khiếp sợ tột độ.

Mãi đến lúc này, gã mới hiểu rõ, hóa ra thực lực của Âm Dương Minh Hoàng tăng lên nhanh như vậy chính là vì thiếu niên nhân loại này trợ giúp. Chuyện này thật sự khó có thể tưởng tượng được.

Chỉ trong khoảng thời gian chưa đến một tháng, dã từ Yêu Hoàng cảnh tầng ba nhảy vọt lên đến tầng năm đỉnh phong, sắp đột phá tiến vào tầng sáu rồi.

Nếu như không phải là nhặt được cơ duyên cực kỳ lớn thì làm sao có thể đột phá nhanh chóng như vậy được.

- Hóa ra là bởi vì hắn...

Lúc này, Phệ Linh Hoàng không hề hoài nghi tính chân thật trong lời nói của Tô Dật, bởi vì gã ta khó mà có thể nghĩ ra được những khả năng nào khác.

Nếu không có chỗ tốt bậc này, Âm Dương Minh Hoàng nhất định sẽ không thể cam nguyện thần phục trước hắn.

Trên thực tế thì Phệ Linh Hoàng cũng đã sớm nhìn ra được điểm bất phàm của Tô Dật. Lấy sự hiểu rõ của gã về nhân loại, thì đặt trong những người cùng thế hệ thì thiếu niên này tuyệt đối là vượt trội đấy, không có người nào có thể địch lại hắn.

Nhưng mà bản thân Phệ Linh Hoàng lại không phải là nhân loại. Mà gã ta còn có tu vi Yêu Hoàng cảnh, vì vậy từ đầu đến cuối vẫn luôn không đặt Tô Dật vào trong mắt. Chỉ có một suy nghĩ muốn giết chết hắn mà thôi.