← Quay lại trang sách

Chương 993

Hiện tại, tâm tình của Phệ Linh Hoàng khá là phức tạp. Hai người Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng liên thủ lại, thiết lập cấm chế trên thân gã, căn bản là gã không tài nào thoát ra được.

Nhưng mà ở bên trong không gian này, linh khí cực kỳ nồng đậm. Mặc dù không cách nào giúp gã khôi phục lại lực lượng, nhưng hút vào trong lồng ngực cũng làm cho sắc mặt của Phệ Linh Hoàng dễ nhìn hơn không ít.

- Nơi này chính là một tòa không gian cực kỳ đặc biệt.

Phệ Linh Hoàng cũng phát hiện ra sự khác thường của tòa không gian này, điều này càng khiến gã cảm thấy Tô Dật sâu không lường được.

- Tiểu tử kia lại dẫn ngươi vào đến. Xem ra ngươi nhất định sẽ lấy được một phen đại cơ duyên đấy. Nhưng mà nhìn bộ dạng của ngươi như vậy, chắc hẳn đã chịu không ít khổ, cần gì phải vậy chứ?

Ngay trong lúc Phệ Linh Hoàng còn đang suy nghĩ, thì bất chợt bên tai gã vang lên một giọng nói già nua. Sau đó gã liền nhìn thấy một gốc nhân sâm nhảy ra khỏi mặt đất, hơn nữa còn đang mở miệng nói chuyện.

- Bích Huyết Linh Sâm Yêu Hư cảnh.

Kiến thức của Phệ Linh Hoàng cũng khá là rộng rãi, vừa đưa mắt nhìn qua liền nhận ra Bích Huyết Linh Sâm, thoáng cái, cả người gã đều đần ra, cực kỳ hoảng sợ.

Bích Huyết Linh Sâm Yêu Hư cảnh chính là một loại linh dược rất khó tìm thấy ở trên đời, không nghĩ đến, trong không gian của tiểu tử Nhân loại kia vậy mà lại có một gốc.

Phệ Linh Hoàng chỉ cảm thấy, gã càng ngày càng không thể nhìn thấu tên thiếu niên nhân loại kia nữa rồi.

Dụ hoặc mà Tô Dật mang đến cho Phệ Linh Hoàng thật sự là quá lớn.

Sau khi ra ngoài lượn quanh một vòng, Bích Huyết Linh Sâm lại một lần nữa chui vào trong lồng đất, cũng không thèm để ý đến Phệ Linh Hoàng nữa.

Nhưng lão lại hoàn toàn không biết, chỉ một vòng đi bộ của mình đã khiến cho tâm tình của Phệ Linh Hoàng rung động đến cực điểm.

....

Tô Dật mang theo Tô Tiểu Suất, Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng rời khỏi sơn động, chạy vào trong rừng rậm.

Có hai vị Yêu Hoàng cảnh này ở bên cạnh, hắn cảm thấy, mình không dám nói mình có thể ngang ngược ở chỗ này, nhưng tự bảo vệ mình thì tuyệt đối là dư sức.

Nếu như nơi này đã khá gần với Kiếm Tinh thành, vậy thì Tô Dật cũng không muốn vội vàng quay trở về. Hắn muốn đi tìm hiểu một chút tin tức.

Nhiễm Diễm cùng với Lỗ hộ pháp và vật cưỡi của Nhiễm Kiến Hiên của Thất Tinh kiếm tông đều chết trong tay hắn. Nhất định Thất Tinh kiếm tông nhất định sẽ có phản ứng lớn, Tô Dật muốn đi xem tình hình một chút.

- Chúng ta không vào thành, chỉ ở bên ngoài tìm hiểu một chút là được rồi.

Tô Dật mang theo mấy người một đường đi thẳng, cứ men theo đường mòn mà đi đến, cũng không tận lực đi về phía của Kiếm Tinh Thành.

Ở bên trong khu rừng rậm này, hẳn là không có ít người ở bên trong. Vì vậy, trên đường đi bọn hắn nhất định sẽ gặp phải một số người. Qua đó nghe ngóng tin tức cũng sẽ dễ dàng hơn một chút.

Lúc trước bị Phệ Linh Hoàng một đường đuổi giết, bất kể là Tô Tiểu Suất hay là bản thân Phệ Linh Hoàng đều phát tán ra khí tức cực kỳ cường đại. Làm cho vô số người và thú không dám đến gần, còn hoảng loạn bỏ chạy về phía xa. Vì vậy, căn bản là trên đường đi không hề bắt gặp bất kỳ người nào.

Nhưng mà hiện tại, đám người Tô Dật chưa đi được bao lâu thì đã gặp được vài tên tán tu tụ tập lại một chỗ.

Khi nhìn thấy Tô Dật, bên trong hàng ngũ mấy tên tán tu có một vị tuổi chừng ba mươi này chợt sững sờ. Sau đó lại nhìn sang Tô Tiểu Suất trên đầu vai hắn.

Sắc mặt của người này đột nhiên biến đổi, giống như là nội tâm cực kỳ hoảng loạn. Sự thay đổi kia nhanh chóng bị Tô Dật phát hiện ra.

Mấy người khác thì tuổi có lớn hơn một chút, nhưng biểu cảm cũng có sự thay đổi. Ánh mắt liên tục đảo qua đảo lại hai người Tô Dật và Tô Tiểu Suất. Cho dù đã che giấu rất giỏi, những vẫn không thể nào giấu giếm được mấy người Tô Dật.

- Các ngươi biết ta sao?

Tô Dật nhướn nhướn mày, nhìn mấy vị tán tu kia, mở miệng hỏi.

Thực lực của mấy vị tán tu kia cũng không quá mạnh. Người có tu vi cao nhất cũng chỉ mới ngang nguyên chân cảnh tầng bảy mà thôi. Bọn hắn ai nấy đều nơm nớp lo sợ đến mức cả người đều run bắn lên, giống như là nhìn thấy vật gì vô cùng khủng bố vậy.

Vốn dĩ mấy người kia còn không dám lên tiếng.

Nhưng mà khí tức Nguyên Hư cảnh từ trên thân Tô Dật bắn ra ngoài, hiển lộ rõ ngay trước mắt bọn họ, lập tức làm cho mấy người bọn hắn giật nãy, toàn thân run lẩy bẩy, nói thẳng ra chuyện mà Tô Dật muốn biết.

Mấy người Tô Dật vì vậy nên mới biết, hóa ra là sau khi hắn rời khỏi Kiếm Tinh Thành không lâu, Nhiễm Kiếm Hiên đã nhận được tin tức, vội vã chạy về.

Con trai của ông ta bị người ta giết chết, một vị hộ pháp đã chết, vật cưỡng cũng bị giết chết, điều này khiến cho Nhiễm Kiếm Hiên nổi trận lôi đình, trong nháy mắt, toàn bộ Kiếm Tinh thành đều thiết lập giới nghiêm.

Phần lớn đệ tử của Thất Tinh kiếm tông đều được phái ra ngoài đi tìm kiếm cái tên to gan lớn mật đã gây ra chuyện.

Trong thành, rất nhiều tán tu đều hốt hoảng. Nhiễm Kiếm Hiên nổi trận lôi đình, đã kéo đến một ít người vô tội để trút giận.

Về sau, Nhiễm Kiếm Hiên tìm được vài người chứng kiến sự biệt, bắt đầu vẽ lại chân dung của hung thủ, cuối cùng còn treo giải thưởng, truy nã toàn thành, muốn tìm ra hai người Tô Dật và Tô Tiểu Suất.

- Hai mươi vạn nhị tinh nguyên thạch, Nhiễm Kiếm Hiên này ra tay thật hào phóng.

Tô Dật chậc chậc lưỡi, vuốt vuốt cằm nói một câu.

Với tư cách là một nhà thế lực cấp ba ở Hỗn Loạn vực, Thất Tinh Kiếm tông không thể tự xưng là gia nghiệp lớn, có thể một lần chi ra đến hai mươi vạn nhị tinh nguyên thạch, đây thật sự là vung tay hoành tráng.

- Hai chúng ta cộng lại mà mới chỉ được hai mươi vạn nhị tinh nguyên thạch sao?

Đứng bên cạnh, Tô Tiểu Suất nghe đám người kia nói vậy liền nhếch miệng. Nó cảm thấy khá là bất mãn với cái giá này.

Nó cảm giác giống như mình bị vũ nhục vậy. Nó đường đường là Phượng Hoàng huyết mạch, nhưng lại chỉ được treo giải thưởng với giá hai mươi vạn nhị tinh nguyên thạch cho người bắt được, điều này làm cho Tô Tiểu Suất cực kỳ không vui.

- Khà khà, hình như là không đủ nhiều!

Đột nhiên Tô Dật cười hắc hắc một tiếng, nói ra như vậy.

Tô Tiểu Suất liếc mắt nhìn hắn, hỏi:

- Lão đại, ngươi lại đang suy nghĩ điều gì vậy?

Hôm nay nó xem như là có chút hiểu rõ Tô Dật, nó bết rõ lão đại nhà mình cũng chẳng phải là loại người tốt đẹp gì. Mỗi một khi hắn cười khà khà, nhất định là trong bụng đang nổi lên một ý nghĩ xấu.

- Hai mươi vạn nhị tinh nguyên thạch đó. Tính toán một chút thì hai nghìn vạn nhị tinh nguyên thạch cũng là một khoản tiền lớn rồi.

Tô Dật bình thản nói.

Nghe xong lời này, Tô Tiểu Soái lập tức hiểu rõ. Ngay cả Thanh Hoàng và Âm Dương Minh Hoàng đứng bên cạnh cũng hai mặt nhìn nhau, biết rõ là chủ nhân nhà bọn hắn muốn thu hai mươi vạn nhị nguyên tinh thạch này vào trong tay.

- Nếu không thì lão đại ngươi đến Thất Tinh kiếm tông tự thú, làm cho đám người Thanh Hoàng đi lĩnh Nguyên thạch về, ta sẽ tiêu giúp ngươi.

Tô Tiểu Suất nói.

- Không biết lớn nhỏ.

Lúc này, Tô Dật chợt vung tay tát cho nó một cái, còn trợn mắt trừng Tô Tiểu Suất.

- Bây giờ nhân lực của chúng ta hình như còn chưa đủ, tạm thời trì hoãn kế hoạch này đã.

Suy nghĩ một hồi, bất chợt Tô Dật nói ra một câu như vậy.

Thật sự là hắn rất muốn thu khoản nguyên thạch này vào túi mình, đưa đến Lih bảo các để trả nạ. Món nợ mười tỷ khổng lồ kia, thật sự luôn là nguyên do làm cho Tô Dật đau đầu.

Hiện tại, niềm hy vọng lớn nhất của hắn chính là tòa nguyên thạch khoáng tài mà Nam Cung Ngưng Nguyệt đã nói. Nhưng mà trước đó cần phải sống sót đã mới được.

Bên trong Thất Tinh Kiếm tông chắc hẳn cũng sẽ có mấy người rất mạnh, nếu như hắn chưa đủ tự tin vậy thì nhất định sẽ không hành động thiếu suy nghĩ, như vậy có lẽ sẽ tốt hơn.

Nếu như không tính toán kỹ mà đã đưa tính mạng mình ra để đổi chác, vậy thì quá lỗ rồi.

- Đi thôi, đợi thu phục xong Phệ Linh Hoàng, chúng ta làm việc sẽ dễ hơn.

Tô Dật nói xong lập tức mang theo ba người Tô Tiểu Suất, Âm Dương Minh Hoàng và Thanh Hoàng rời đi.

Trước đó, mấy vị tán tu kia từng người một đã bị Thanh Hoàng đánh cho ngất xỉu, vứt vào trong một khe núi khá là kín đáo. Đại khái là khoảng hơn nửa ngày sau, bọn hắn sẽ tự động tỉnh lại.

Giữa Tô Dật và bọn họ không hề có thù oán, bởi vậy hắn cũng không giết bọn họ. Nhưng có thể sống sót qua nửa ngày này hay không, có dám chắc là sẽ không đụng phải đủ loại yêu thú, dã thú hay không, vậy thì đành phải nhìn xem vận khí của đám người này rồi.