← Quay lại trang sách

Chương 1010

Trong nháy mắt, Tô Dật chỉ cảm thấy linh hồn của mình vô cùng thỏa mãn, hơn nữa lực lượng trong cơ thể, cũng bởi vì linh hồn tăng lên mà nhanh chóng sinh ra lột xác.

Không bao lâu, tu vi của hắn vọt lên, sắp bước vào Nguyên Hư cảnh nhị trọng!

Biến hóa quá kinh người, quả thực vượt qua tưởng tượng.

Nếu như không phải hôm nay tự mình kinh nghiệm, Tô Dật hoàn toàn không thể tin được, trên đời này lại có vậtnhư thế, có thể đưa đến hiệu dụng đáng sợ như vậy!

- Không đúng!

Đột nhiên sau một khắc, Tô Dật đột nhiên ngẩn ra, ánh mắt bỗng nhiên mở ra, trong lòng hô to có cái gì không đúng!

- Tảng đánày thật lợi hại, làm cho người ta sinh ra ảo giác, hơn nữa còn rất chân thật!

Tô Dật vô cùng khiếp sợ, cẩn thận cảm thụ một phen, linh hồn của hắn cũng không có biến hóa quá lớn, ngoài ra mặc dù nguyên khí trong cơ thể biến động dữ dội, nhưng cách đột phá vẫn còn một khoảng cách.

Tất cả những gì vừa cảm nhận đều là ảo giác!

Nhưng ảo giác này lại vô cùng chân thật, tựa hồ không có dấu vết gì, khiến Tô Dật suýt nữa bị đánh lừa.

Nếu không phải linh hồn hắn lực phi phàm, sợ rằng vừa rồi thật sự sẽ hoàn toàn rơi vào ảo giác, sau đó nguyên khí dữ dội tuôn ra, kinh mạch rối loạn, chết bất đắc kỳ tử!

- Thiếu chút nữa thì tiêu rồi!

Tô Dật lấy lại tinh thần, nhìn tảng đá màu xanh biếc, không dám xem thường.

Hắn thử điều động nguyên khí, muốn thu hồi tảng đá này, nhưng kinh khủng chính là, trên tảng đá có một luồng lực lượng đáng sợ hơn, theo nguyên khí của hắn tiến vào trong cơ thể, thoáng cái đã xâm chiếm thần trí Tô Dật.

Cũng may Tô Dật kịp thời phản ứng, chặt đứt liên lạc.

Dù vậy, hắn cũng bị hù dọa một trận, cảm giác còn sợ hơn vừa rồi.

- Khó trách vật này không có ai lấy đi, thì ra nó có thể xâm chiếm linh hồn con người, muốn cầm đi cũng không cầm được!

Trong lòng Tô Dật khiếp sợ, thầm nghĩ.

Rất rõ ràng,người của Thất Tinh Kiếm Tông đã sớm phát hiện ra vật này, hơn nữa còn mở ra không gian này, thi triển cấm chế.

Nhưng tảng đá bất phàm này vẫn lưu lại ở đây, có lẽ cũng không phải vì đám người Nhiễm Kiếm Hiênkhông muốn lấy đi, mà là không có cách nào cầm lấy!

Thứ đồ chơi này chỉ sợ lấy nguyên khí đụng vào, cũng có thể làm cho tinh thần dao động, linh hồn sụp đổ, nếu dùng tứ chi tiếp xúc..., sợ rằng có thể trong nháy mắt cắn nuốt linh hồn con người vào trong, quả thực quá đáng sợ!

- Với lực lượng linh hồn của ta cũng thiếu chút nữa không chịu đựng được, đám người Nhiễm Kiếm Hiêncủa Thất Tinh Kiếm Tông không lấy đi được cũng coi như bình thường!

Tô Dật kết luận như vậy, lực lượng linh hồn của hắn nhất định là cường đại hơn nhiều đám người của Thất Tinh Kiếm Tông, cho dù là cường giả Nguyên Hoàng cảnh cũng rất khó vượt qua hắn.

Một phương diện khác, trong tông môn của đối phương nhất định không có Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư, hoặc Ngự Hồn Sư cao cấp!

Nếu không, bọn họ nhất định sẽ có cách lấy vật này đi!

- Nếu hôm nay nhìn thấy, vậy tảng đá này chính là của ta!

Tô Dật còn chưa biết tảng đá này rốt cuộc là vật gì, hắn cũng chưa từng thấy qua ghi chép về vật này, đại khái chỉ có thể trở về hỏi thăm đại ca Tây Vô Tình.

Mặc dù như thế, Tô Dật cũng biết, tảng đá này nhất định là một trọng bảo, chỉ cần tìm được phương pháp lợi dụng, chắc chắn có thể mang đến chỗ tốt tuyệt đại!

Nghĩ tới đây, Tô Dật bất chợt hưng phấn.

- Lấy cho ta!

Tô Dật chợt quát, đồng thời vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công và Ngự Thiên Quyết tới cực hạn, sau đó hắn đột nhiên đánh ra một đạo chưởng ấn, cướp tảng đá màu xanh vào trong tay.

Vẻn vẹn trong chốc lát, hắn cảm giác được một luồng lực lượng cường hãn theo chưởng ấn mà động, thoáng cái xâm nhập vào trong cơ thể, sau đó đột nhiên xé rách linh hồn của hắn, muốn cắn nuốt!

Nhưng dưới sự cướp đoạt của Tô Dật, tảng đá màu xanh cũng trực tiếp bị nhấc lên khỏi mặt đất, hệ rễ còn phát ra một tiếng “phựt gãy lìa.

Nhưng ngay sau đó, trong không gian lóe ra một mảnh quang mang lóng lánh, rồi biến mất.

Ngay tiếp theo, bóng dáng của Tô Dật và tảng đá đều biến mất không thấy!

- Rốt cục đã lấy được!

Lúc này Tô Dật đã tiến vào không gian thần bí của mình.

Trước người hắn, tảng đá màu xanh cũng đã xuất hiện ở chỗ này.

Nhìn thấy vật này, khóe miệng Tô Dật bất chợt hiện lên nụ cười mừng rỡ, trong lòng vô cùng sướng khoái.

Hắn lấy Ngự Thiên Quyết đối kháng với sự cắn nuốt của linh hồn lực đáng sợ kia, tiến tới thoáng cái mang tảng đá này vào trong không gian thần bí, cứ như vậy, vật này thật sự đã thuộc về mình rồi.

- Sau này phải dành thời gian nghiên cứu, cũng không uổng công ta thiếu chút nữa thua trong tay ngươi!

Tô Dật cười khẽ, nhìn tảng đá trước mặt nói.

Hắn thở hổn hển chửi thề mấy câu, nghĩ thầm nếu như không phải có Ngự Thiên Quyết phụ trợ..., cho dù hôm nay mình có lực lượng linh hồn cường đại, cũng rất có thể bị vùi lấp trong viên đá này rồi.

- Không gian này...

Kế tiếp, tầm mắt Tô Dật rời khỏi tảng đá, cả người tựa như gặp quỷ, miệng há to, một hồi lâu cũng không khép lại được.

Hắn sớm đã chuẩn bị tâm tư, biết sau khi hấp thu lực lượng của một tòa núi quặng nguyên thạch, không gian thần bí chắc chắn sẽ phát sinh biến hóa cực lớn.

Nhưng hiện tại sau khi chính thức đánh giá cũng vạn phần khiếp sợ, đơn giản là phạm vi không gian một lần nữa khuếch trương lớn hơn rất nhiều lần.

Với thực lực hiện giờ của Tô Dật, căn bản là không nhìn thấy bờ!

Ước tính đơn giản, nơi này ít nhất cũng phải rộng mấy trăm dặm!

- Nhiều linh dịch như vậy sao!

Mới vừa thu hồi lại tâm tư từ kích thước của không gian thần bí, cái ao linh dịch lại một lần nữa hấp dẫn ánh mắt của Tô Dật, khiến con ngươi của hắn như sắp chui ra khỏi hốc mắt.

Cái ao nhỏ linh dịch sớm bị hắn lấy hết, một giọt cũng không còn, chỉ tiết kiệm dùng.

Nhưng hiện tại, Tô Dật bỗng nhiên phát hiện, cái ao nhỏ đã trực tiếp đầy, hơn nữa còn có khuynh hướng tràn ra ngoài!

Nhiều linh dịch như vậy, đơn giản là khiến cho hắn mừng rỡ như điên!

- Tiểu tử, không gian này làm sao lại phát sinh biến hóa lớn như vậy, tiểu tử ngươi đã làm gì?

Đúng lúc này, Bích Huyết Linh Sâm từ thổ nhưỡng bên cạnh chui ra, hỏi Tô Dật.

Vừa nói chuyện, Bích Huyết Linh Sâm đã chạy tới ao nhỏ linh dịch bên cạnh.

- Sâm ông, chuyện này để sau sẽ nói tỉ mỉ. Linh dịch trong ao một mình ông lấy dùng là được rồi, nhưng nhất định không được dùng quá nhiều, để lại cho ta một chút để sử dụng. Ta ở bên ngoài còn có việc, đi trước đây.

Thấy Bích Huyết Linh Sâm xuất hiện, Tô Dật vội vàng nói.

Một ao nhỏ linh dịch, khiến Tô Dật nhất thời cảm giác mình như phú gia một phương, dĩ nhiên vô cùng hào sảng để Bích Huyết Linh Sâm sử dụng.

Nhưng một câu còn chưa nói hết đã bại lộ bản chất hẹp hòi, cũng vì lúc trước quá nghèo gây ra!

Nghĩ đến đám người Tô Tiểu Soái, Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng còn đang kịch chiến với người của Thất Tinh Kiếm Tông ở bên ngoài, Tô Dật cũng không lưu lại trong không gian thần bí, cuối cùng nhìn thoáng qua tảng đá màu xanh, liền rời khỏi nơi này.

- Bá...

Khi Tô Dật trở lại hang, thoáng cái nhìn thấy trên mặt đất có một dấu vết, chính là chỗ tảng đá lúc trước.

- Là tảng đá kia hấp thu nguyên thạch lực sinh trưởng, vậy là cả khu mỏ vì vật này mà tồn tại sao?

Tô Dật khẽ nhíu mày, thầm nghĩ.

Dấu vết có đường vân gãy lìa, rõ ràng cho thấy chỗ tiếp nối giữa tảng đá màu xanh và nguyên thạch lúc trước.

Nhưng lực lượng nguyên thạch đã sớm bị Tô Dật hấp thu sạch sẽ, cho nên lúc này nhìn qua nơi đó không hề có chút ánh sáng.

- Cần phải đi rồi!

Tô Dật không suy nghĩ nhiều, trực tiếp rời khỏi không gian này.

Khi hắn một lần nữa trở lại trên mặt đất, Tô Tiểu Soái đang ở cửa động chờ hắn.

- Làm xong tất cả rồi, chúng ta rút lui!

Tô Dật ngẩng đầu, hô to gọi đám người Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng và Hoàng Kiện.

Chiến đấu ở đó đã đến giai đoạn kịch liệt nhất, năm người của Thất Tinh Kiếm Tông giống như phát điên, điên cuồng muốn xông phá trói buộc của đám người Thanh Hoàng, nhưng bị vững vàng chế trụ.

Nếu như không phải vì chiếu cố Hoàng Kiện, phòng ngừa hắn trong chiến đấu bị thương, với tu vi ba tôn thú hoàng của Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng, lúc này tất nhiên có thể đánh chết một hai người trong đối phương rồi!

- Chủ nhân, các ngươi đi trước đi, chúng ta cản ở phía sau, một lát sẽ đuổi kịp!

Thanh Hoàng mở miệng, nói với Tô Dật.

- Được!

Tô Dật không phải người lằng nhằng, lúc này cùng Tô Tiểu Soái bay lên trời, bỏ chạy về phương xa.

- Lòng lợn thối, Thất Tinh Kiếm Tông tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Từ trên không, trưởng lão tóc trắng của Thất Tinh Kiếm Tông tức giận rống lên, vô cùng điên cuồng.

Hôm nay phát sinh chuyện như vậy, năm vị Hoàng cấp cường giả bọn họ đều bị tiểu tử kia đùa bỡn, còn có hai vị Nguyên Hoàng cảnh cường giả khác bỏ mạng.

Tổn thất như thế, cho dù là Thất Tinh Kiếm Tông cũng phải nói là đả thương gân động cốt!

Hơn nữa lần trước Thiếu tông chủ bị giết, Lỗ hộ pháp chết thảm, Thanh Cương Liệt Thiên Hổ bị chém, Thất Tinh Kiếm Tông không chỉ mất mặt, lại càng tổn thất thảm trọng.

Ngoài ra, hắn còn không biết tên lòng lợn thối đó đã làm gì, rốt cuộc có sơ xuất gì với món trọng bảo kia hay không.

- Rút lui!

Một lúc sau, nhìn thấy thân hình Tô Dật và Tô Tiểu Soái đi xa, bốn người Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng, Hoàng Kiện cũng chủ động dứt bỏ đối phương, đuổi theo phương hướng hai người kia.

Với tốc độ của bọn họ, không cần bao lâu là có thể đuổi theo Tô Dật và Tô Tiểu Soái.

- Đuổi theo cho ta, tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ qua cho bọn chunsg!

Lão giả tóc trắng của Thất Tinh Kiếm Tông gầm thét, chỉ thị bốn người kia cùng nhau truy kích.

Dọc theo đường đi, bọn họ còn để lại dấu vết đặc biệt của Thất Tinh Kiếm Tông, để những người khác trong tông có thể chạy tới sau đó.

Sau khi đám người Tô Dật, Thanh Hoàng, Thất Tinh Kiếm Tông rời đi không lâu, trên bầu trời gò núi xuất hiện một trận ba động, sau đó nhìn thấy hai đạo thân ảnh từ xa đến gần, trong nháy mắt đột ngột dừng lại trên gò núi.

Hai người vừa xuất hiện, cầm đầu là một vị trung niên hơi mập, khuôn mặt béo tròn mà, đôi mắt tinh quang lúc này đang cố gắng mở to!

- Tại sao có thể như vậy?

Người trung niên này chính là Nhiễm Kiếm Hiênvừa nhanh chóng chạy tới, lão giả bên cạnh là một vị trưởng lão của Thất Tinh Kiếm Tông.

Khi nhìn thấy gò núi đã sớm hoàn toàn thay đổi, Nhiễm Kiếm Hiêncũng ngây ngẩn cả người.

Quặng mỏ vốn khổng lồ, lúc này đã sớm bị san bằng, toàn bộ bị che dấu.

Nơi này có rất nhiều đệ tử Thất Tinh Kiếm Tông, còn có rất nhiều nô lệ bị bắt tới đây lao động, nhưng bây giờ cũng không nhìn thấy một bóng người, ngay cả các trưởng lão trấn thủ nơi đây cũng không thấy bóng dáng.