Chương 1011
Tông chủ, ngươi mau nhìn!
Khi Nhiễm Kiếm Hiên đang có chút thất thần, lão giả bên cạnh bỗng dưng gọi hắn, đồng thời chỉ về phía trước.
Hai người trực tiếp đi tới, cầm lấy một hòn đá trên mặt đất, nhẹ nhàng sờ, hòn đá liền biến thành phấn vụn, bị thổi tan trong gió.
Sau đó, lão giả phủi phủi trên mặt đất, quét ra một tảng đá lớn màu xám trắng, tất cả đều có tình trạng giống như hòn đá vừa rồi.
- Tại sao số nguyên thạch này lại bị phá hủy toàn bộ?
Lão giả rất nhanh hoảng sợ phát hiện, tất cả nguyên thạch của mỏ quặng này đều mất đi năng lượng, cho dù hắn đào sâu xuống phía dưới, tất cả nguyên thạch đều đã biến thành màu xám trắng, sờ nhẹ là thành phấn vụn.
Tình huống như thế có chút quỷ dị, làm cho người ta nghĩ mãi mà không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Cả một tòa núi quặng, ai có khả năng có thể hủy diệt nơi này trong khoảng thời gian ngắn như thế, lượng năng lượng nguyên thạch khổng lồ này, căn bản không thể nào hấp thu nhanh như vậy.
- Rốt cuộc là ai dám xâm phạm Thất Tinh Kiếm Tông ta, Nhiễm Kiếm Hiên này quyết sống chết cùng hắn!
Đúng lúc này, thanh âm của Nhiễm Kiếm Hiên từ một phương hướng khác truyền tới, vừa rồi khi lão giả đang sợ hãi than thở, hắn đã đi đến nơi khác.
Nghe được tiếng gầm gừ tức giận của hắn, lão giả nhất thời vọt tới, từ một cái khe chui vào một cửa động.
Sau khi tiến vào, chỉ thấy Nhiễm Kiếm Hiên đứng một trong cái hang, tảng đá vốn tồn tại trước mặt, lúc này đã không thấy bóng dáng.
- Vật kia... Người nào có thể cướp nó đi!
Lão giả cũng vô cùng khiếp sợ, nhìn Nhiễm Kiếm Hiên, sững sờ nói.
- Tìm cho ta, nhất định phải tìm ra kẻ đó!
Nhiễm Kiếm Hiên giận dữ, gầm thét, khí thế Nguyên Hoàng cảnh xông thẳng trời cao.
- Rầm rầm rầm...
Nguyên khí đáng sợ từ trên người hắn mãnh liệt tuôn ra, kích động lên lực kinh khủng, cái hang trong nháy mắt đã bị chấn thành phấn vụn, vô số núi đá xuyên không bay lên, bụi mù che lấp mặt trời!
- Tông chủ, có ký hiệu bọn họ lưu lại!
Lúc này, lão giả kia lại đi đến, nói với Nhiễm Kiếm Hiên.
Hắn phát hiện ký hiệu của đám người Thất Tinh Kiếm Tông lưu lại, dùng để chỉ dẫn bọn họ.
- Những người đó có lẽ còn chưa chạy xa, mấy vị trưởng lão đã đuổi theo, chúng ta không phải không có cơ hội lấy bảo vật trở về!
Nhiễm Kiếm Hiên rốt cục tỉnh táo vài phần, lạnh lùng nói:
- Đi!
Hai thân ảnh phóng lên cao, nhanh chóng lao đi.
Lão giả nhìn đôi mắt ti hí của Nhiễm Kiếm Hiên càng ngày càng nheo lại, bất giác cảm thấy rùng mình.
Hắn biết bảo vật trong hang động kia có ý nghĩa như thế nào, có thể mang đến chỗ tốt như thế nào cho Thất Tinh Kiếm Tông, thậm chí có thể nói, toàn bộ tòa núi quặng này, cũng không so được một phần trăm của tảng đá kia, trình độ trân quý không cần bàn cãi!
Chỉ cần sử dụng thích đáng, không bao lâu nữa, Thất Tinh Kiếm Tông bọn họ tuyệt đối có thể chân chính trở thành thế lực nhị lưu, hơn nữa nhanh chóng đứng vững.
Tin tức kia được bảo vệ cực kỳ nghiêm mật, ngoài mấy người mạnh nhất của Thất Tinh Kiếm Tông, những người khác đều hoàn toàn không biết!
Nhưng món trọng bảo đó cuối cùng lại bị người ta cướp đi, điều này kêu Nhiễm Kiếm Hiên làm sao không giận, ngay cả lão giả Nguyên Hoàng cảnh tam trọng này cũng tức giận vô cùng!
⚝ ✽ ⚝
Bên kia, sáu người Tô Dật, Tô Tiểu Soái, Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng, Hoàng Kiện nhanh chóng bỏ chạy, không dám trì hoãn.
Bọn họ cũng không phải sợ năm người phía sau đuổi giết, mà là lo lắng những người khác của Thất Tinh Kiếm Tông cũng sẽ chạy tới.
Ngoài ra, Kim Đao Tông cũng cách đây không quá xa, nếu bị bao vây ở đây, hậu quả khó có thể tưởng tượng.
- Chúng ta đoạt món bảo vật này, Thất Tinh Kiếm Tông nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, tốt nhất là quay về trước, tạm thời tránh nguy hiểm rồi hãy nói!
Vừa chạy trốn, Tô Dật vừa nghĩ như vậy.
Trước kia hắn vẫn thấy kỳ quái, vì sao Thất Tinh Kiếm Tông lại phái nhiều Nguyên Hoàng cảnh cường giả như vậy đi trấn giữ một tòa mỏ quặng, điều này thật sự không hợp với lẽ thường.
Nhưng hắn cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ cho rằng đối phương thấy mỏ quặng này cũng đặc biệt trọng yếu, hoặc giả là có những thế lực khác mơ ước, cho nên mới phái ra nhiều cường giả như vậy đến trấn giữ.
Nhưng bây giờ nghĩ lại, tất cả mọi việc sợ rằng cũng đều vì tảng đá màu xanh biếc, người của Thất Tinh Kiếm Tông tất nhiên biết đó là vật gì, có hữu dụng như thế nào.
Chính vì vậy, đối phương tựa hồ phái ra tất cả Nguyên Hoàng cảnh cường giả trong tông trấn thủ!
Nhưng cuối cùng, tất cả chỗ tốt đều lọt vào trong túi áo Tô Dật, chưa nói đến năng lượng của tòa quặng mỏ, tảng đá màu xanh kia tuyệt đối là niềm vui bất ngờ cực lớn.
Tô Dật nghĩ làm thế nào mới có thể bỏ rơi truy binh phía sau, lặp lại chiêu cũ chỉ sợ không hiệu quả, lần này nếu Tô Dật còn muốn dùng dịch dung thuật lừa gạt..., trừ phi những người của Thất Tinh Kiếm Tông thật sự là đám ngu.
- Lần này, Nhiễm Kiếm Hiên chắc chắn sẽ vô cùng tức giận, chúng ta cũng phải cẩn thận một chút!
Hoàng Kiện ở bên cạnh nhắc nhở, mọi người nghe thấy đều gật đầu tán nhận.
Một tông môn tam lưu, nhích tới gần thực lực của lực nhị lưu thế, tuyệt đối không thể khinh thường.
Trọng điểm là, Tô Dật và Thất Tinh Kiếm Tông đã không phải lần đầu tiên trở mặt, thù mới hận cũ cộng thêm một chỗ, vạn nhất Nhiễm Kiếm Hiên phát điên, còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Nỗi đau mất con, cộng thêm các loại tổn thất khó có thể tưởng tượng, tuyệt đối sẽ làm cho Nhiễm Kiếm Hiên đau lòng đến không cách nào thở được!
Hiện giờ thực lực của Bá Vương Tông tăng vọt, nhưng Tô Dật cũng không bị choáng váng đầu óc, chênh lệch giữa mình và đám tam lưu thế lực kia thế nào, trong lòng hắn biết rõ.
Huống chi, sơn môn của người ta đứng vững bao nhiêu năm, nhiều năm tích góp nội tình, căn bản không phải thế lực Bá Vương Tông hiện giờ có thể so sánh.
- Chủ nhân, nếu không thừa dịp Nhiễm Kiếm Hiên còn chưa đuổi kịp, chúng ta làm thịt lão quỷ Nguyên Hoàng cảnh lục trọng kia trước đi?
Bên cạnh, Thanh Hoàng hoàn toàn không cần quay đầu lại nhìn phía sau, liền biết tốc độ bám đuổi của năm người Thất Tinh Kiếm Tông, bọn họ đuổi đến rất gần rồi!
Chủ yếu là vị lão giả tóc trắng Nguyên Hoàng cảnh lục trọng, thực lực mạnh mẽ, muốn bỏ rơi cũng không dễ dàng.
Nếu như ba người Thanh Hoàng, Âm Dương Minh Hoàng, Phệ Linh Hoàng liên thủ, tất nhiên có thể trong thời gian ngắn đánh chết hắn, như vậy, Tô Dật chạy trốn sẽ dễ dàng rất nhiều.
- Tòa quặng mỏ cách Thất Tinh Kiếm Tông cũng không xa, Nhiễm Kiếm Hiên có lẽ cũng sắp chạy tới rồi, chúng ta không thể trì hoãn, vẫn đi vòng quanh trong rừng trước đã!
Tô Dật suy nghĩ, nói.
Lúc này xuất thủ với người phía sau, vạn nhất Nhiễm Kiếm Hiên chạy tới, đến lúc đó sẽ vô cùng phiền toái.
Nếu như trì hoãn..., muốn chạy trốn càng không dễ dàng.
Nhìn rừng núi rậm rạp ở trước mắt, Tô Dật cảm thấy, chỉ cần không bị người ta vây khốn, muốn thoát thân vẫn có nhiều cách.
Ôm ý nghĩ như vậy, một nhóm sáu người không bay trên không trung nữa, trực tiếp đâm vào trong rừng sâu núi thẳm.
Phía sau, năm người của Thất Tinh Kiếm Tông cũng nhanh chóng đi theo, truy tìm khí tức mịt mờ, bám chặt phía sau mấy người Tô Dật.
Đồng thời người của Thất Tinh Kiếm Tông còn để lại dấu vết đặc biệt trên đường, để chỉ rõ lộ tuyến cho Nhiễm Kiếm Hiên.
Bọn họ tin tưởng, sau khi tông chủ biết tình huống nhất định sẽ chạy tới!
⚝ ✽ ⚝
- Gần đây đúng là không thái bình, lại phát sinh đại sự rồi!
- Đại sự gì?
- Ngươi không nghe nói sao, chỗ mỏ quặng của Thất Tinh Kiếm Tông bị người ta cướp mất rồi, rất nhiều đệ tử bị đánh chết, trong đó có hai vị Nguyên Hoàng cảnh trưởng lão!
- Cái gì?! Người phương nào lớn mật như thế, dám động đao trên đầu Thất Tinh Kiếm Tông? Chán sống rồi sao?
- A... Ngươi cảm thấy người có thể đánh chết hai vị Nguyên Hoàng cảnh trưởng lão, có thể chán sống được sao? Phải biết rằng, hai vị này trưởng lão một người là Nguyên Hoàng cảnh tam trọng, một người khác là Nguyên Hoàng cảnh lục trọng, đáng sợ thế nào chứ!
- Cái này...
Hai tán tu thì thầm nói chuyện, người sau vừa nghe được tin tức, vẻ mặt sợ hãi, giống như không thể tin chuyện mình vừa nghe được.
Thất Tinh Kiếm Tông quá cường đại, là một trong nhưng thế lực mạnh nhất gần đây, không người nào dám trêu chọc bọn hắn!
Nhưng một hai ngày trước, lại có người đến cướp mỏ quặng của bọn họ, đánh chết rất nhiều đệ tử Thất Tinh Kiếm Tông.
- Cũng không phải trọng điểm, các ngươi biết trọng điểm chân chính là cái gì không?
Ở một nơi khác, có người thần bí hỏi đồng bạn bên cạnh, trong tròng mắt mang theo vẻ đắc ý sâu sắc, phảng phất như nắm giữ bí ẩn cực lớn.
- Trọng điểm là cái gì?
Người bên cạnh cũng hứng thú.
- Trọng điểm là, người xuất thủ kia, chính là thiếu niên đã đánh chết Nhiễm thiếu tông chủ, Lỗ hộ pháp, còn có Thanh Cương Liệt Thiên Hổ!
Người nói chuyện nhất thời nhướng nhướng mày, bạo xuất tin tức làm người ta chấn động.
Đám đồng bạn bên cạnh đều mở to hai mắt, trong ánh mắt tràn ngập vẻ khó tin.
- Làm sao có thể? Hai người kia thực lực mạnh như vậy sao? Một thiếu niên, tu vi dù tinh thâm, cũng không thể có tu vi Nguyên Hoàng cảnh?
Có người vẫn không thể tin, nói ra chuẩn đoán của mình.
Sự tích một người một chim kia bọn họ dĩ nhiên cũng có nghe nói, đã từng hoảng sợ sâu sắc.
Nhưng chuyện phát sinh trong Kiếm Tinh thành lần đó đã đủ kinh khủng rồi, nhưng nếu nói người kia chính diện đối kháng với Nguyên Hoàng cảnh Thất Tinh Kiếm Tông, còn đánh chết đối thủ, vậy là chuyện không thể nào.
- Các ngươi không biết sao?
Người mở miệng đầu tiên càng thêm đắc ý, lỗ mũi chỉ hận không thể vểnh lên, oang oang nói:
- Các ngươi chớ xem thường thiếu niên kia, hắn không chỉ có tu vi thâm hậu, bên cạnh còn có mấy vị thú hoàng Yêu Hoàng cảnh đi theo! Phệ Linh Hoàng biết chưa, đây chính là tồn tại hung danh hiển hách! Còn có Âm Dương Minh Hoàng, nghe nói cũng là một thú hoàng đáng sợ, còn có một vị thú hoàng cường đại khác, cũng là đồng bạn của thiếu niên kia, dĩ nhiên, còn có con chim nhỏ kia!
Nghe đến mấy lời này, những người bên cạnh đều sửng sốt, nhưng người này hiển nhiên còn chưa khoe khoang đủ, vẫn tiếp tục nói:
- Các ngươi có thể không biết, chuyện lần trước Kim Đao Tông chịu thiệt các ngươi còn nhớ chứ, lúc ấy có hai Yêu Hoàng trong đó xuất thủ đấy! Ngoài ra, một vị Nguyên Hư cảnh trưởng lão của Kim Đao Tông trước kia, hiện giờ cũng đi theo thiếu niên kia rồi, hơn nữa còn đột phá đến Nguyên Hoàng cảnh! Chẳng qua điều làm người ta không thể hiểu chính là, thiếu niên kia rốt cuộc có thân phận và lai lịch như thế nào, lại có thể tập trung nhiều cường giả như vậy ở bên cạnh, hơn nữa nhiều nhất vẫn là mấy Yêu Hoàng!