Chương 1019
Ngoài thế lực cường đại có thể chiêu mộ tán tu, giữa các tán tu cũng có thể liên hợp, tạo thành một đoàn thể tán tu, tới tranh giành với những thế lực lớn kia. Nhưng loại đoàn thể tán tu này muốn ra mặt rất không dễ dàng, dù sao so với thế lực có gốc rễ, nội tình của bọn họ kém hơn rất nhiều.
Tây Vô Tình liếc mắt nhìn Tô Dật, tiếp tục nói.
- Còn có thể như vậy sao.
Tô Dật lẩm bẩm, tự nhủ.
Hắn cũng tưởng tượng được sự khó khăn của phương pháp này, dù sao muốn các tán tu đoàn kết nhất trí cũng không phải chuyện dễ dàng, huống chi nội tình của bọn họ bất luận như thế nào cũng không so sánh được với những tông môn kia.
Đoàn thể giữa các tán tu, làm không tốt cuối cùng thành một đám ô hợp, chi bằng dứt khoát gia nhập những thế lực lớn, mượn lực lượng của bọn họ làm việc thì tốt hơn.
- Tiểu tử, hiện tại ngươi cũng nên suy nghĩ đến vấn đề này, ngươi đại biểu Bá Vương tông chiêu mộ tán tu, hay là ngươi lấy thân phận tán tu đi tìm kiếm hợp tác với những thế lực khác?
Cuối cùng, Tây Vô Tình ném cho Tô Dật một câu hỏi.
Lúc này Tô Dật cũng mới ý thức được, chuyện này quả thật nên suy tính.
Nhưng hắn lại rất dứt khoát nói:
- Ta chắc chắn không thể chiến đấu cho tông môn khác, cho dù muốn hợp tác với người khác, nhất định cũng phải chiêu mộ tán tu, chiến đấu cho Bá Vương tông ta.
Tô Dật vô cùng khí phách, căn bản khinh thường hợp tác với những thế lực khác, hắn căn bản không xem trọng đám đệ tử của thế lực tam lưu, làm sao có thể bán mạng thay những người đó.
Hiện giờ trong mắt Tô Dật, mấy đệ tử mạnh nhất của thế lực nhất lưu, mới có thể coi như không tệ, đúng, chỉ là không tệ mà thôi.
- Chuyện này một mình ngươi quyết định, nhưng chiêu mộ tán tu cũng không dễ dàng, nếu như ngươi triển lộ ra thực lực của mình, có lẽ cũng không khó khăn.
Tây Vô Tình chăm chú nhìn Tô Dật, nói.
Với thực lực của Tô Dật, nếu như nguyện ý trực tiếp thể hiện, có lẽ cũng có rất nhiều tán tu nguyện ý liên thủ với hắn.
Tu vi Nguyên Hư cảnh nhất trọng, ở độ tuổi ba mươi đủ để quét ngang một mảng lớn!
- Chuyện này không vội, dù sao trên đường có thời gian, ta sẽ cẩn thận suy nghĩ rồi mới quyết định.
Tô Dật suy nghĩ, sau đó nói.
Hắn nghĩ tới một phương diện khác, lần này không chỉ là tranh đoạt danh sách, mà là một cơ hội để dương danh khắp nơi!
Đúng vậy, Tô Dật muốn để danh hiệu của mình vang dội khắp Hỗn Loạn Vực, để tất cả mọi người đều biết.
Cũng không phải hắn chú trọng hư danh, nhưng đôi khi hư danh lại cực kỳ trọng yếu.
Mục đích hắn tới Hỗn Loạn Vực là cái gì, ngoài trốn tránh đuổi giết của Thánh Sơn, hắn còn muốn khai sáng cho thế lực của mình, xây dựng đoàn thể của mình, đi tranh giành với Thánh Sơn!
Chỉ cần Tô Dật hắn đủ cường đại, là có thể để ba chữ Bá Vương Tông vang dội khắp Hỗn Loạn Vực, khiến cho đại lượng tán tu tới gia nhập, từ đó làm cho Bá Vương Tông từng bước lớn mạnh.
Đây là cơ hội ngàn năm một thuở, Tô Dật nghĩ nên nắm chắc.
- Không vội, đến lúc đó hãy quyết định.
Nhìn Tô Dật bỗng nhiên toát ra vẻ đắc ý cổ quái, Tây Vô Tình lại dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn hắn.
Nhưng Tô Dật cũng không để ý.
Hắn đột nhiên nghĩ đến một chuyện, có lẽ lúc trước Quý Thiên Phục muốn hắn và Huyền Kiếm Môn đi cùng, có phải cũng có ý lôi kéo hắn liên thủ?
Dĩ nhiên, chuyện này hiện tại không thể nào khảo chứng.
Đoàn người Tô Dật ngồi trên hai con man yêu thú, tốc độ vô cùng nhanh chóng.
Dọc theo đường đi, cũng gặp gỡ rất nhiều tu luyện giả cường đại, nhưng sau khi nhìn thấy hai vật cưỡi bất phàm, cũng không ai tiến lên kiếm chuyện.
Hỗn Loạn Vực rất loạn, nhưng không ít người vẫn có chút nhãn lực.
- Chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi trước, còn nhiều thời gian, không cần vội vàng.
Ước chừng sau tám chín canh giờ, khi sắc trời đã hoàn toàn tối đen, Tây Vô Tình lên tiếng nói.
Tô Dật gật đầu, hắn có thể cảm giác được, Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn và Lang Đầu Yêu Bức cũng có chút mỏi mệt rồi, liền ra lệnh cho hai con man thú từ không trung hạ xuống mặt đất.
Nơi này là một gò đất, có cây cối cao lớn sinh trưởng, mọc lộn xộn, phần nhiều là lùm cây.
Tô Dật sở dĩ lựa chọn nơi này, nguyên nhân trọng yếu là bên cạnh có một cái hồ nhỏ.
Gió đêm nhẹ lay động, dưới ánh trăng chiếu rọi, mặt hồ xao động lăn tăn, có cảm giác rất yên bình.
- Lão Đại, ta đi bắt một con thú, các ngươi chờ ta!
Đám người Tô Dật vừa hạ xuống mặt đất, gót chân còn chưa đứng vững, đã nghe thấy Tô Tiểu Soái hét to một tiếng, sau đó “vù một tiếng tựu bay đi, khiến Tô Dật nhất thời cũng không kịp phản ứng, có chút phát mộng.
Mấy người khác cũng sửng sờ, lộ ra nụ cười khổ.
Nhưng đám người Tây Vô Tình, Thanh Hoàng lại âm thầm nuốt nước miếng, vừa nghĩ đến tay nghề nướng thịt của Tô Dật, bọn họ không nhịn được nuốt nước miếng, cũng khó trách Tô Tiểu Soái có biểu hiện này.
- Mặc kệ hắn, chúng ta ở đây nghỉ ngơi một lát.
Tô Dật buông lỏng, nói với mấy người còn lại.
Hắn đưa cho Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn và Lang Đầu Yêu Bức mấy viên đan dược khôi phục nguyên khí, để cho hai con thú sớm khôi phục trạng thái đỉnh cao.
Những người khác cũng ngồi xuống đất, không chạy loạn lung tung.
Bọn họ cũng không lo lắng cho Tô Tiểu Soái, con chim kia nhìn như bình thường, nhưng kì thực vô cùng hung hãn, lực chiến đấu chân chính tuyệt đối có thể có thể so sánh với man yêu thú Yêu Hoàng cảnh nhị tam trọng, có thể nói vô cùng cường đại.
Nơi này khá vắng vẻ, rất ít nhìn thấy có dấu vết có người đi qua, có lẽ Tô Tiểu Soái cũng không gặp phải nguy hiểm gì.
- Đại ca, ngươi định khi nào bắt đầu trùng quan?
Tô Dật đột nhiên quay đầu, hỏi Tây Vô Tình.
Hoàng Cực Thiên Hồn Đồng luyện chế thành công, Tây Vô Tình đã có thể sử dụng, đến lúc đó tu vi tất nhiên cao hơn một tầng, đây là chuyện tốt.
Nghe thấy câu hỏi của Tô Dật, Tây Vô Tình suy nghĩ một lát, nói:
- Lúc nào cũng có thể, nếu như ngươi không có chuyện gì khác muốn hỏi ta..., vậy đêm nay ta sẽ bắt đầu bế quan. Như vậy tính tới, trước khi ngươi tiến vào tranh đoạt cuối cùng trong Liên Minh đại hội, ta có thể xuất quan.
- Tốt! Đại ca vẫn nên nhanh chóng bế quan đi, chỉ sợ đến lúc đó có phiền toái, cũng sẽ ứng đối tốt hơn.
Tô Dật gật đầu, nói.
Lần này Liên Minh đại hội, ngoài tranh đoạt của những người trẻ tuổi, những cường giả thế hệ trước của các thế lực cường đại cũng sẽ xuất hiện không ít.
Đến lúc đó vạn nhất xuất hiện biến cố gì, thực lực Tây Vô Tình càng mạnh, dĩ nhiên nắm chắc nhất định càng lớn.
- Vốn muốn nếm thử thịt nướng của tiểu tử ngươi, nhưng có lẽ thôi đi, hiện tại để ta tiến vào không gian của ngươi, sớm đột phá thì tốt hơn.
Tây Vô Tình giơ hồ lô rượu uống một ngụm, có chút không vui nói.
Bản lãnh nướng thịt của Tô Dật hắn cũng đã thấy rồi, quả thực có thể khiến người ta phải thèm muốn.
Nhưng cẩn thận suy nghĩ, tu luyện vẫn trọng yếu hơn.
- Nếu không đại ca chờ một chút, Tô Tiểu Soái có lẽ sẽ rất nhanh trở về.
Tô Dật cười, mở trừng hai mắt nhìn Tây Vô Tình, không ngờ đại ca cũng tham ăn như vậy.
- Vốn nghĩ như vậy, nhưng sau nhắc nhở vừa rổi của ngươi, ta cũng không muốn tiếp tục trì hoãn nữa. Vì Hoàng Cực Thiên Hồn đan, ta đã chuẩn bị rất nhiều năm, hơn nữa để nhận được Tinh Vân Linh Chi, tiểu tử ngươi còn thiếu một món nợ. Cho nên bất kể thế nào, ta nhất định phải mau sớm đột phá.
Tây Vô Tình khoát tay áo, nói với Tô Dật.
Sau đó Tô Dật cũng không cưỡng cầu nữa, tu vi của đại ca có được đến giờ cũng không dễ, không giống như Tô Tiểu Soái, cho nên đại ca cũng có thể phân biệt được cái nào nhẹ cái nào nặng.
Quan sát tình huống xung quanh, sau khi tìm được một vị trí tương đối bí mật mở không gian thần bí, Tô Dật đưa đại ca Tây Vô Tình vào bên trong.
Sau đó, hắn lại trở lại trong đám người.
- Tô Tiểu Soái vẫn chưa trở lại sao?
Không lâu sau, Tô Dật tính thời gian, Tô Tiểu Soái ra ngoài cũng một lát rồi.
Với năng lực của hắn, muốn bắt một con man yêu thú vẫn rất dễ dàng, dĩ nhiên điều kiện tiên quyết là chung quanh đây có thể có.
- Nếu tông chủ không yên tâm..., để ta ra ngoài tìm xem?
Nhìn thấy Tô Dật có vẻ bắt đầu lo lắng, Hoàng Kiện ở bên cạnh mở miệng nói.
- Không cần tìm, hắn trở lại rồi!
Đúng lúc này, Thanh Hoàng bỗng dưng lên tiếng, đồng thời ánh mắt nhìn về phía xa.
Men theo tầm mắt của hắn, mấy người Tô Dật, Hoàng Kiện đều nhìn thấy.
Quả nhiên, trong tầm mắt của bọn hắn, xuất hiện một bóng ảnh không nhỏ, cho dù là bóng đêm, cũng không ngăn được ánh mắt của mấy người này.
Bóng ảnh kia có thân thể không nhỏ, ít nhất cũng lớn như Huyền Dương Kim Yêu Chuẩn, vừa nhìn chính là một con man yêu thú.
Thân ảnh của Tô Tiểu Soái so với nó, quả thực chỉ có thể coi là một chấm nhỏ.
Nhưng chính chấm nhỏ này, lúc này đang dùng một móng vuốt, chộp vào man yêu thú khổng lồ, nhanh chóng bay tới hướng mọi người.
- Một con Bích Lân Ưng, có lẽ là Yêu Tiên cảnh lục trọng, coi như không tệ.
Khi Tô Tiểu Soái đi tới trước mặt mọi người, ném con man yêu thú khổng lồ xuống đất, mọi người cuối cùng cũng thấy rõ chủng loại của con man yêu thú này.
Bích Lân Ưng Yêu Tiên cảnh lục trọng đối với đám người Tô Dật hiện giờ có thể nói hoàn toàn không đáng giá, nhưng với giới bên ngoài..., vẫn coi như đáng giá, rất nhiều người muốn tìm một vật cưỡi như vậy cũng rất khó, nhất là với tán tu.
- Lão Đại, con Bích Lân Ưng này có lẽ đủ cho chúng ta ăn rồi!
Tô Tiểu Soái cao hứng bay đến trên vai Tô Dật, hưng phấn nói.
Vừa nhắc tới ăn thịt, tên tiểu tử này hoàn toàn không còn chút khí độ, dáng vẻ không giống như huyết mạch Phượng Hoàng.
- Ngươi chỉ biết ăn thôi.
Tô Dật liếc Tô Tiểu Soái một cái, nhưng cũng chỉ có thể cười khổ.
Trên thực tế, bởi vì quan hệ giữa không gian thần bí và Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, Tô Dật càng cảm thấy thân thiết với man yêu thú, cho nên rất ít khi trực tiếp đi săn giết man yêu thú để thỏa mãn ăn uống.
Bình thường cũng gặp phải man yêu thú chủng loại như Thanh Cương Liệt Thiên Hổ, địch ý với mình rất sâu, mới trực tiếp đánh chết, thuận lợi chuẩn bị thành một bữa ngon.
Nhìn con Bích Lân Ưng thân thể cao lớn lúc này đang lạnh run, hiển nhiên là bị khí thế của Tô Tiểu Soái hù dọa, hoàn toàn không dám cử động.
Dưới uy áp cường đại của huyết mạch Phượng Hoàng, một Bích Lân Ưng Yêu Tiên Cảnh lục trọng, hoàn toàn không có nửa điểm phản kháng.