← Quay lại trang sách

Chương 1040

Cha ngươi đã từng cứu tính mệnh thiếu môn chủ, lại thêm hôm nay Kim Đao Tông, coi như là một cái chi nhánh Thiên Cương Môn ta. Tự nhiên lão phu phải giúp ngươi việc này.

Ô trưởng lão nhìn Dương Bách Côn, chậm rãi nói:

- Nhưng ngươi đừng quá mức sốt ruột chuyện này, ngươi nói tiểu tử Bá Vương tông, đã đoạt được một cái danh ngạch đại hội phải không. Như vậy chỉ cần hắn tiếp tiếp tục tham gia đại hội, chúng ta muốn giết hắn, còn khoog phải có rất cơ hội sao?

Lúc nói đến chuyện giết chết tiểu tử Bá Vương tông kia, Ô trưởng lão không hề để tâm, hoàn toàn không cảm thấy đó là một thiếu niên rất lợi hại.

- Nhưng ta một ngày cũng không muốn nhìn thấy tên tiểu tạp chủng kia còn sống! Hắn còn nhảy nhót một khắc, lòng ta liền khó có thể bình tĩnh!

Dương Bách Côn tức giận, nói.

Sự hận thù của ông ta đới với Tô Dật, đã đạt đến cực điểm, tự nhiên người ngoài khó có thể hiểu.

Ô trưởng lão thấy vậy, trong con ngươi không tự chủ hiện lên một tia chán ghét, hơi hừ lạnh một tiếng nói:

- Hắn đã lấy được một cái tư cách, ở trên lôi đài giết hắn đã là không thể nào. Mà chỗ này lại là Cửu Tinh Thành, nếu như ngươi không muốn chết, thì ở nơi này khiêm tốn một chút. Nếu không ba đại thế lực nhất lưu nổi giận xuất thủ, đừng kéo lão phu cùng Thiên Cương Môn dính vào!

Giọng điệu như vậy đã đủ nghiêm khắc, nhưng Dương Bách Côn vẫn không cam lòng, liền vội vàng nói:

- Nhưng mà...

- Không nhưng nhị gì hết!

Ô trưởng lão vung tay cắt đứt lời lão ta, trách mắng:

- Trước tiên ngươi trở về suy nghĩ một chút đi, đừng để hận thù làm đầu óc hôn mê. Lão phu bằng lòng giúp ngươi báo thù, vậy nhất định sẽ không nuốt lời. Không phải là một thằng nhãi con thôi sao, chỉ cần hắn dám bước vào bên trong bí địa, nhất định sẽ cho hắn không cách nào sống sót mà đi ra ngoài được.

Vừa nói chuyện, đồng thời cả người Ô trưởng lão cũng tản mát ra sát khí nồng nặc.

- Vâng, Ô trưởng lão! Vãn bối xin được cáo lui trước!

Sau khi Ô trưởng lão quát lên, Dương Bách Côn cũng không tiếp tục nói nữa, mà áp chế xao động dưới đáy lòng xuống, đi ra đại điện.

Qua bậc thềm ở hành lang, lúc Dương Bách Côn sắp đi ra khỏi phủ đệ, Nhiễm Kiếm Hiên một mạch chờ ở chỗ này nhanh chóng lên nghênh đón.

- Thế nào?

Nhiễm Kiếm Hiên có chút nôn nóng, hỏi Dương Bách Côn.

Có thể nói hai đại tông môn bọn họ bây giờ là đồng bệnh tương liên, Dương Bách Côn cùng Nhiễm Kiếm Hiên đều có nỗi đau mất con.

Cũng chính vì nguyên nhân này, hai người mới đi đến đây, chuyên tâm muốn tru diệt thiếu niên kia.

Nhiễm Kiếm Hiên vẫn luôn biết một sự thật, đó chính là người mạnh nhất Kim Đao Tông Dương Nghĩa, cũng chính là phụ thân Dương Bách Côn, dường như còn có một số quan hệ ngoại giao không giống bình thường, nhưng cụ thể như thế nào không ai biết được.

Thẳng đến ngày hôm nay lão ta mới hiểu, hóa ra sau lưng Dương Nghĩa, tồn tại một tòa thế lực nhị lưu là Thiên Cương Môn!

Cũng khó trách, trong thời gian ngắn Kim Đao Tông có thể quật khởi, khẳng định Thiên Cương Môn trợ giúp không ít.

Mà chính bởi vì có tầng quan hệ này, Dương Bách Côn mới muốn lợi dụng nó, đánh chết thiếu niên Bá Vương tông kia.

- Ô trưởng lão đã đáp ứng rồi, chẳng qua trên lôi đài đã không có biện pháp động thủ, chỉ có thể để cho thiên tài tuổi trẻ Thiên Cương Môn đi đối phó hắn ở trong bí địa!

Sắc mặt Dương Bách Côn vẫn khó coi như cũ, nhẹ nhàng nói với Nhiễm Kiếm Hiên.

- Được! Chỉ cần có thể giết tiểu tử kia, mặc kệ Thiên Cương Môn yêu cầu cái gì, chỉ cần Nhiễm Kiếm Hiên ta có thể làm được, tuyệt không nháy một con mắt!

Nhiễm Kiếm Hiên cắn răng một cái, hận hận nói ra.

Thiếu niên Bá Vương tông kia không chết, sẽ vĩnh viễn là tâm bệnh không thể khép lại của Nhiễm Kiếm Hiên.

- Việc này sau này hãy nói, nhưng ngươi tuyệt đối không thể tiết lộ quan hệ giữa Kim Đao Tông ta cùng Thiên Cương Môn ra ngoài.

Dương Bách Côn quay đầu lại, liếc nhìn phương hướng đại điện vừa mới đi vào kia một cái, nói.

Sau đó, hai người không hề dừng ở chỗ này, mà từ bên trong phủ đệ rời đi.

Có Ô trưởng lão của Thiên Cương Môn hứa hẹn, hai người bọn họ coi như an tâm.

Tuy là Dương Bách Côn hận không thể lập tức đi giết chết thiếu niên kia, nhưng dù sao lão ta cũng không có xung động đến mức kia, vẫn cắn răng nhẫn nại xuống.

⚝ ✽ ⚝

Bên trong phòng trọ, ngoài Tô Dật, Tây Vô Tình, Thanh Hoàng ở ra, còn có Trần Xử An và hai vị bằng hữu tán tu của hắn.

Qua sự giới thiệu của Trần Xử An, mọi người cũng biết được, hai người này phân biệt là Trầm Hồng cùng Diệp Hạo Không.

Trầm Hồng thân thể cao lớn cường tráng, có khí độ uy mãnh, tu vi Nguyên Chân kỳ lục trọng đỉnh phong, so với Trần Xử An còn mạnh hơn một chút.

Diệp Hạo Không thì vóc người trung bình, không lộ ra vài phần thanh tú giống như Trần Xử An, nhưng hai mắt lấp lánh có thần, có mùi vị tinh minh.

Tu vi của người này, so với Trần Xử An kém hơn một bậc, không quá mạnh mẽ, cho nên thực lực cụ thể khó nói.

- Tô huynh đệ khỏe!

Trầm Hồng và Diệp Hạo Không theo Trần Xử An, đi tới chỗ đặt chân của Tô Dật, trong lòng vẫn có chút không dám tin tưởng.

Bọn họ không dám giống như Trần Xử An, gọi thẳng tên Tô Dật, nguyên nhân chỉ vì thực lực của thiếu niên này, vượt qua bọn họ rất nhiều.

- Chỗ này hơi chật trội, mọi người chịu khó một chút.

Tô Dật nói một tiếng, còn mình thì tự tìm cái ghế ngồi xuống, sau đó hỏi Trần Xử An:

- Có phải các người gặp phiền toái gì hay không?

Lúc trước hắn nhìn thấy sắc mặt mấy người Trần Xử An đã đoán được một ít tình huống, nhưng không thể xác định.

Có lẽ bọn họ bị Dương Viêm tông đột nhiên loại bỏ.

- Không dối gạt Tô Dật huynh đệ, ta cũng không trách Dương Viêm tông bội bạc, chỉ hận thực lực của chính mình không ra gì, so với ba người Thang Thiên Tinh, Thi Vinh Xương, Đỗ Chiêu quá yếu nhược.

Trần Xử An cười khổ một tiếng, lắc đầu nói.

Hai người Trầm Hồng và Diệp Hạo Không nghe vậy, không tự chủ được đồng thời nắm chặt nắm tay, nhưng ba người này cũng không có oán giận như lúc trước.

- Trên thực tế, ba người Thang Thiên Tinh so với ta mạnh hơn, đã là Nguyên Chân kỳ thất trọng đỉnh phong, gần đến bát trọng. Thi Vinh Xương cùng Đỗ Chiêu, so với chúng ta đều hơi kém một chút. Chỉ có điều, Dương Viêm tông nhìn trúng Thang Thiên Tinh, ban đầu họ muốn cầm danh ngạch của đệ tử có thực lực yếu hơn trong chính tông môn bọn hắn tới chiêu mộ Thang Thiên Tinh. Nhưng Thang Thiên Tinh cùng ba người chúng ta đều tồn tại một ít ân oán. Vì nguyên nhân này, mà tên kia đưa ra yêu cầu, nhất định phải loại bỏ ba người chúng ta, thì hắn mới nguyện ý hợp tác cùng Dương Viêm tông!

Trầm Hồng mở miệng, giải thích nói.

Tô Dật nghe vậy, nhẹ nhàng gật đầu, hắn đã đoán được một ít tình huống, sau khi nghe mấy người nói ra, tất cả đều thông suốt.

Xem ra tán tu thực lực mạnh nhất bên trong Dương Viêm tông, chính là Thang Thiên Tinh trong miệng Trầm Hồng.

Quả thực thanh niên tán tu kia cũng rất mạnh, theo thiên phú mà nói, đã không thua gì Thanh Minh tông Uông thiếu đã chết trong tay Tô Dật trước đây, hơn nữa dưới tình huống tuổi tác chiếm ưu thế, Thang Thiên Tinh so với Uông thiếu càng mạnh hơn.

Nhưng mà bây giờ Tô Dật hoàn toàn không thèm nhìn thực lực như vậy.

- Nếu nói như vậy, không bằng ta dẫn các ngươi giới thiệu cho Huyền Kiếm môn đi, ý ba người các ngươi như thế nào?

Tô Dật suy tư một hồi, cảm thấy việc này rất đúng dịp.

Huyền Kiếm môn bị Thanh Minh tông cùng bốn gã tán tu hại, Trần Xử An thì bị mấy tên tán tu khác gài bẫy, bị Dương Viêm Tông bỏ rơi.

Cứ như vậy, chẳng lẽ giữa hai bên không thể ăn nhịp với nhau?

- Tô Dật huynh đệ quen biết người Huyền Kiếm môn sao? Vậy thì tốt quá!

Trần Xử An lập tức mừng rỡ, nói như vậy.

Chuyện phát sinh giữa Huyền Kiếm môn, bọn họ cũng thấy ở trong mắt.

Chỉ có điều mấy người Trần Xử An vẫn còn đang tức giận, nên nhất thời không nghĩ tới chuyện đi tìm người Huyền Kiếm môn.

Về sau Quý Thiên Phục mang theo đệ tử nhanh chóng rời đi, mất tung tích, cái Cửu Tinh Thành này to như vậy, đi đâu tìm bọn họ đây.

Mà bây giờ, có những lời này của Tô Dật liền không giống nhau.

Nếu hắn cùng Huyền Kiếm môn quen nhau mà nói, hai bên sẽ càng thêm tin nhau, đây chính là một ý định không tồi.

- Nếu như Tô huynh đệ có thể giúp chuyện này, chúng ta vô cùng cảm kích!

Trầm Hồng cùng Diệp Hạo Không cũng vội vàng nói cám ơn, đối với Tô Dật càng thêm kính nể.

Đại hội liên minh chính là thịnh thế của thiên kiêu trẻ tuổi, ai cũng muốn có thể đi tới cuối cùng.

Sau khi bọn họ mất đi một lần cơ hội, tâm lý không khỏi cảm thấy uể oải, nhưng bây giờ cơ hội lại xuất hiện ở trước mặt bọn họ, làm sao không cảm thấy vui mừng.

- Chút chuyện nhỏ này không đáng nhắc đến, đồng thời ta nghĩ Quý chưởng môn cũng sẽ bán phần mặt mũi này cho ta đấy!

Tô Dật khoát tay áo, không có mang lời này nói ra, sau đó hướng ba người nói:

- Nhưng ta cũng có một sự tình muốn nói chuyện cùng ba vị.

- Tô Dật huynh đệ có chuyện gì cứ việc nói đi.

Trần Xử An hơi cảm thấy ngoài ý muốn, thời gian tiếp xúc dài như vậy, nhưng Tô Dật rất ít khi nói chuyện với hắn như thế.

Nhưng Trần Xử An cũng tinh tường, Tô Dật đã nói cần đàm luận, vậy chắc chắn sẽ không hãm hại nhóm bọn hắn.

- Nếu như ba vị như có hứng thú, ta lấy thân phận tông chủ Bá Vương tông, mời các ngươi gia nhập Bá Vương tông. Có thể các ngươi đối với ba chữ Bá Vương tông này vẫn còn nghi ngờ, đối với chuyện này ta cũng không tiện nói thêm cái gì, ta chỉ có thể hứa hẹn một điểm đối với ba vị, đó chính là nếu như các vị đáp ứng, ta có thể dành cho các vị chỗ tốt rất lớn.

Tô Dật nhìn ba người, nói.

- Chuyện này...

Ba người Trần Xử An, Trầm Hồng, Diệp Hạo Không đưa mắt nhìn nhau một phen, trong lúc nhất thời khó có thể lựa chọn.

Bọn họ đều là tán tu, đồng thời thiên phú bất phàm, nếu như bọn họ nguyện ý, một đám lớn thế lực tam lưu, thậm chí thế lực nhị lưu, sẽ tranh cướp mời bọn họ.

Nhưng nhóm bọn họ cũng không có lựa chọn như vậy, tất nhiên ở giữa có nguyên nhân của mình.

Hiện tại Tô Dật tùy tiện mời bọn họ, điều này hoàn toàn làm cho ba người cảm thấy khó chọn.

- Các vị không cần vội vã trả lời ta, coi như cự tuyệt cũng không sao cả, Tô Dật ta có thể kết giao mấy vị bằng hữu như các ngươi.

Tô Dật cười nhạt, thuận miệng nói.

Cái hắn nhìn trúng là tiềm lực của mấy người này, đồng thời Bá Vương tông cũng thực thiếu người.

Trần Xử An từng có thời gian đi cùng hắn nên hắn hiểu một chút, biết phẩm tính thanh niên này không tệ, có thể tin cậy, nghĩ đến Trầm Hồng cùng Diệp Hạo Không cũng không kém.

Cho nên, Tô Dật mới chủ động chiêu an bọn họ.

Nhưng Tô Dật tuyệt đối không cưỡng cầu việc này, mọi người đều có chí hướng khác nhau, có thể bọn họ còn có một số lời khó nói cũng không biết chừng.

- Tô Dật huynh đệ, xin cho chúng ta suy nghĩ một chút. Ngoài ra, coi như chúng ta không cách nào gia nhập vào Bá Vương tông, cũng nhất định nói tường tận nguyên nhân cho ngươi.

Trần Xử An suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói.

Đây không phải lần thứ nhất Tô Dật mời hắn, lần trước đồng hành, Tô Dật cũng muốn hắn liên thủ cùng Bá Vương tông.