← Quay lại trang sách

Chương 1056

Tô Dật đi trong núi rừng, không ngừng tìm bảo vật như linh dược.

Mà theo thời gian trôi qua, ngày hôm sau, hắn cuối cùng cũng gặp được nhiều người hơn, trừ đệ tử của môn phái không quen biết ra, cũng gặp hai người quen, phân biệt là Huyền Kiếm môn Du Văn Huyền và Lục Hợp tông Lâm Băng Dao.

Những người khác gặp được khác cũng đều là nhân tài kiệt xuấttrong các tông môn, không có ai là người yếu.

- Xem ra tiến vào khu vực của Triệu Linh bí cảnh là dựa theo tu vi mà phân bố.

Tô Dật cũng rất nhanh phát hiện điểm này, biết ở gần đây đều là một đệ tử mạnh nhất trong các thế lực.

Từ Sư Tố Tố lúc ban đầu gặp được, rồi đến Tang Minh về sau, còn có hai người Du Văn Huyền và Lâm Băng Dao.

Có điều theo đám người hoạt động, tính khu vực này sẽ dần dần bị phá vỡ, nếu càng đi tới, người thực lực bất đồng cũng sẽ tiếp xúc với nhau.

Mục đích Liên minh làm như vậy, đại khái là để những đệ tử thực lực không quá mạnh mẽ cân nhắc, để tránh tất cả cơ duyên ven đường đều rơi vào trong tay cường giả, khiến rất nhiều người cuối cùng tay không mà về.

- Tô Dật huynh đệ, chúng ta kết bạn cùng đi, thế nào?

Lâm Băng Dao nhẹ nhàng đi tới bên cạnh đi tới, môi hồng hé mở nói.

Nàng ta và Du Văn Huyền gặp nhau sớm hơn, cũng đồng hành một đoạn thời gian.

- Hay là thôi đi, phân tán ra mới có thể tìm được nhiều cơ duyên hơn! Có điều, ta cũng có mấy vấn đề muốn thỉnh giáo các ngươi một chút.

Tô Dật gật đầu, hắn vừa hay có một số chuyện chưa biết đối với Triệu Linh bí cảnh này, lúc này gặp được hai người này, cũng vừa hay có thể tìm hiểu thêm.

- Chúng ta hiện tại chỉ ở khu vực bên ngoài Triệu Linh bí cảnh, tất cả mọi người cần phải hội tụ về vị trí trung tâm. Ở đó có Niết Long đài, chính là nơi khảo nghiệm cuối cùng, cũng là cửa ra, mười người mạnh nhất của liên minh sẽ được quyết định ở đó, đồng thời đạt được cơ duyên cực lớn.

- Ngoài ra, trong Triệu Linh bí cảnh còn có chỗ tốt khác. Trên thực tế nơi này sớm đã được liên minh tìm kiếm nhiều năm, nhưng cho đến ngày nay, vẫn thỉnh thoảng có thể tìm ra một số lợi ích không tầm thường.

- Nếu vận khí của chúng ta đủ tốt, có lẽ có thể có được một hồi tạo hóa phi phàm, thậm chí lợi ích còn lớn hơn Niết Long đài cũng chưa biết chừng!

Trong ba người đồng hành, Tô Dật cũng hỏi hai người về một số vấn đề của bí cảnh.

Du Văn Huyền và Lâm Băng Dao cũng nói ra tình huống mà hai người biết cho Tô Dật.

Đối với những đệ tử của thế lực tam lưu như bọn họ mà nói, cơ bản không có hy vọng tranh đoạt Niết Long đài, nhưng trong quá trình tìm kiếm bí cảnh, bình thường cũng có thể đạt được lợi ích không tầm thường.

Mà loại lợi ích này bọn họ ở ngoại giới rất khó có được.

- Thế à, vậy thì đúng là nên tìm kiếm một phen!

Tô Dật gật đầu, sau đó lại nhìn về phía hai người, hỏi:

- Ta phải làm như thế nào để xác định đâu mới là vị trí trung tâm ở đâu?

Đây là một vấn đề Tô Dật vô cùng quan tâm, nếu không biết điểm này, ở trong Triệu Linh bí cảnh sẽ chỉ chạy loạn như ruồi không đầu, trong chín ngày không đến được Niết Long đài và cửa ra, đến lúc đó chỉ sợ sẽ bị phong cấm trong bí cảnh này, khó có thể ra ngoài.

- Cái này chúng ta cũng không biết.

Nghe thấy câu hỏi của Tô Dật, Lâm Băng Dao cười khổ, nói:

- Có điều muốn xác định cũng không khó, nơi đây có không ít man yêu thú, chỉ cần có thể áp đảo một hai con, muốn tìm hiểu đường ra cũng rất đơn giản.

Tô Dật nghe vậy lại gật đầu, đây cũng là biện pháp hắn từng nghĩ đến.

- Ừ, bên kia xảy ra chuyện gì thế?

Khi ba người đang nói chuyện phiếm, Tô Dật đột nhiên ngẩn ra, phát hiện xa xa có bóng người nhấp nhoáng, tụ tập lại một chỗ, vừa cản đường, đồng thời còn đang thấp giọng nói gì đó.

- Chắc là có ngươi không tầm thường phát sinh, Tô Dật huynh đệ, chúng ta cũng đi xem thử nhé?

Du Văn Huyền nói với Tô Dật.

- Đi, chúng ta đi hỏi thăm một chút!

Tô Dật gật đầu, có náo nhiệt hắn đương nhiên muốn đi góp vui.

Trong lúc nói chuyện, ba người đi tới chỗ đám người, rất nhanh có năm đạo thân ảnh xuất hiện ở trước mắt.

Ánh mắt Tô Dật đảo qua, nhìn thấy quần áo trên người những người này, phân biệt đến từ hai thế lực tam lưu, Tuyệt Thiên tông ba người, Cuồng Đao môn hai người, thực lực đều không kém.

Khi ba người Tô Dật, Du Văn Huyền, Lâm Băng Dao dừng lại trước mặt bọn họ, năm người đều sửng sốt.

Nhất là nhìn thấy người thiếu niên cầm đầu kia, trong ánh mắt đều đột nhiên xuất hiện vẻ kinh sợ.

- Các ngươi vội vã như vậy là muốn đi đâu?

Tô Dật cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp mở miệng hỏi.

Hắn quan sát một chút, thực lực của năm người này cũng không quá mạnh mẽ, cơ bản đều ở Nguyên Chân cảnh ngũ lục trọng, đại thể là không nên sẽ xuất hiện ở khu vực này mới đúng.

- Cái này... Chúng ta...

Năm người lập tức trở nên ấp úng, không muốn trả lời, nhưng lại không dám không trả lời.

Tô Dật nhướng mày một cái, ánh mắt lạnh lùng nhìn bọn họ, nói:

- Là muốn ta dùng chút thủ đoạn mới bằng lòng nói ra hả?

Nơi này là Hỗn Loạn Vực, tất cả lấy thực lực vi tôn.

Tô Dật vừa thấy thần thái của năm người, liền biết tuyệt đối tồn tại vấn đề không nhỏ.

- Tô.

.. Đại nhân...

Trong năm người, người trên mặt có một cái bớt đen chắp tay nói với Tô Dật:

- Chúng ta vừa nhận được truyền tin của cường giả trong môn, nói là có... Có...

Người này nói đến một nửa, lại trở nên đứt quãng.

- Hả?

Tô Dật nhíu mày, hừ lạnh một tiếng.

Năm người đối diện lập tức sợ tới mức chân nhũn ra, bị một tiếng hừ lạnh của thiếu niên đối diện khiến cho mất hồn mất vía.

Uy thế của Tô Dật trên lôi đài hôm đó, đối với những người này mà nói thì vẫn nhớ như in, e là cả đời cũng khó quên.

Đừng nói là những đệ tử bọn họ, cho dù là người mạnh nhất trong lứa trẻ tuổi trong tông môn, cũng đều không phải là đối thủ của thiếu niên Tô Dật này.

- Cường giả trong tông truyền tin, nói là có chí bảo xuất thế, muốn chúng ta toàn bộ tập hợp, nghĩ cách giành lấy!

Rất nhanh, lại một người thân hình run rẩy, nhưng vẫn nỗ lực biểu đạt lời nói.

Nghe thấy hai chữ chí bảo này, hai mắt Tô Dật đột nhiên sáng ngời, trong lòng mừng rỡ.

Chỗ nào có lợi ích, chỗ đó nên có Tô Dật hắn.

Loại chuyện này nếu gặp được, vậy sao có thể bỏ qua?

- Dẫn đường, ta cũng đi xem đó là chí bảo gì. Yên tâm, chỉ cần các ngươi không đối địch với ta, ta sẽ không động tới các ngươi.

Tô Dật vung tay nói.

Nghe hắn nói như vậy, năm người của Tuyệt Thiên tông và Cuồng Đao môn mới khẽ thở phào, nhưng vẫn duy trì sự cẩn thận cực độ, sợ vừa không cẩn thận lại va chạm với vị thiếu niên của Bá Vương tông này.

Dưới sự dẫn đường của năm người này, Tô Dật, Lâm Băng Dao, Du Văn Huyền tiếp tục đi trong bí cảnh.

- Không ngờ khiến người của hai tông môn tập hợp toàn bộ, rốt cuộc là xuất hiện chí bảo gì?

Đi trên đường, Du Văn Huyền lẩm bẩm lên tiếng, giống như đang nói.

- Khẳng định là đơn giản, bằng không, cho dù là người mạnh nhất của Tuyệt Thiên tông và Cuồng Đao môn, cũng sẽ không tùy tiện để đệ tử đang phân tán tập hợp lại sớm như vậy.

Lâm Băng Dao nghĩ nghĩ rồi nói.

Ở bên cạnh, Tô Dật hơi gật đầu, rất công nhận ý kiến của Lâm Băng Dao.

Các thế lực lớn trước lúc tiến vào bí cảnh, trên người đệ tử đều có vật truyền tin, trong phạm vi nhất định có thể liên hệ với nhau.

Nhưng vật này bình thường sẽ không vận dụng, trừ phi là xuất hiện lúc nguy hiểm cần cứu viện, hoặc là phát hiện chí bảo như hiện tại, nhân thủ không đủ.

Nếu không, mấy chục đệ tử đương nhiên là phân tán toàn bộ, mới có thể đạt được nhiều lợi ích hơn.

Đệ tử hai tông đi trước dẫn đường, ba người Tô Dật đi sát đằng sau.

Để đẩy nhanh cước trình, Tô Dật ở ven đường phát hiện một con man yêu thú loại cầm, sau khi hàng phúc chúng, tám người cưỡi man yêu thú mà đi.

Dễ dàng hàng phục một con man yêu thú Yêu Chân cảnh, thủ đoạn này của Tô Dật cũng khiến mấy người hoảng sợ, nhưng không ai dám nói gì.

Sau một canh giờ, mọi người tới một ngọn núi lớn.

Khi lên tới đỉnh núi, đám người Tô Dật kinh ngạc phát hiện, nơi này không ngờ tồn tại một số di tích tàn phá.

- Nơi này dường như từng có một tòa tiểu sơn môn, có điều đã đổ nát, tất cả kiến trúc đều đã sụp đổ.

Mắt quan sát một vòng, Lâm Băng Dao lẩm bẩn.

Chung quanh là cảnh tượng đổ nát, có cỏ dại gõ vụn sinh trưởng trong khe đá các nơi.

Những kiến trúc nguyên bản lúc này rất ít được bảo tồn đầy đủ.

Có điều trong mơ hồ, vẫn có thể nhìn ra tình trạng đại khái của nơi đây trước kia, cũng không đặc biệt huy hoàng, nhiều nhất chỉ là loại quy cách của thế lực tam tứ lưu.

- Chí bảo đó chính là ở đây sao?

Tô Dật mắt sáng quắc, quan sát xung quanh, muốn tìm kiếm một số dấu vết.

Hắn phát hiện chung quanh còn có một số ngọn núi khác, bên trên cũng tồn tại một số kiến trúc, nhưng so với nơi đang đứng thì đơn sơ hơn nhiều, hiển nhiên nơi này mới là chủ phong.

Những kiến trúc tàn phá này nhìn qua thì đã rất cổ xưa, không biết nơi này là vì kịch chiến mà sụp đổ hay là năm tháng dài lâu dẫn tới.

- Đại... Đại nhân, người của tông môn chúng ta đã tới một ngọn núi khác.

Môn Tuyệt Thiên mặt có bớt đen rụt rè tiến đến trước mặt Tô Dật, run giọng nói.

- Ừ.

Tô Dật gật đầu.

Căn bản không cần người này nhắc nhở, hắn đã sớm phát giác ra điểm này.

Trên mấy ngọn núi khác, có không ít thân ảnh đang đi lại, ra ra vào vào trong dãy kiến trúc đổ nát, giống như đang tìm gì đó, Tô Dật cũng nhìn thấy.

- Chúng ta đi hỏi tình huống.

Tô Dật cũng không để ý tới năm người đó, lúc này cùng Du Văn Huyền, Lâm Băng Dao cưỡi man yêu thú, đi đến một ngọn núi cách đó không xa.

- Tô... Thiếu niên này tạo cho người ta áp lực quá lớn, hắn sao lại có khí thế mạnh như vậy.

Khi ba người Tô Dật rời đi, thanh niên có bớt đen đó tâm thần thả lỏng, mồ hôi trên trán bắt đầu chảy xuống, lau cũng không kịp.

Thiếu niên Bá Vương tông đó rất đáng sợ, khiến trong lòng hắn không sinh ra bất kỳ niệm đầu phản kháng nào, khí thế vô hình đó hoàn toàn không phải người bình thường có thể có được.

- Chúng ta đưa hắn tới đây, đại sư huynh liệu có trách chúng ta không?

Một đệ tử của Cuồng Đao môn nuốt nước miếng, lo lắng nói.

Bọn họ cũng đều biết Tô Dật đó rất mạnh, dẫn hắn đến đây, vô hình trung sẽ tạo thêm độ khó để có được bảo vật.