← Quay lại trang sách

Chương 1065

Chỉ bằng vào mấy con tép các ngươi mà cũng muốn tới giết ta à?

Tô Dật đầu tiên là ngây ra một thoáng, nhưng ngay sau đó khóe miệng cũng nở một nụ cười lạnh.

Hắn giờ mới biết, đối phương sớm đã có ý nhằm vào mình, chỉ là không rõ, mình và Thiên Cương môn không có va chạm, vì sao những người này lại sinh ra sát ý đối với mình.

Có điều, Tô Dật cũng không quá để ý tới những cái này, hắn tự thấy trong tất cả trẻ tuổi đệ tử tiến vào Triệu Linh bí cảnh, chắc không ai có thể là đối thủ của mình.

Huống chi, Thiên Cương môn này chỉ là một thế lực nhị lưu nho nhỏ mà thôi, không đáng một nụ cười!

Nhưng mà hắn vừa nói xong, đệ tử Thiên Cương môn ở chung quanh đều phá lên cười, giống như nghe thấy chuyện cười nực cười nhất trên thế gian vậy.

- Gì cơ? Ta không nghe nhầm chứ? Tiểu tử này vừa rồi nói gì?

- Nói chúng ta là con tép? Chúng ta ở trong mắt hắn không ngờ chỉ là con tép.

- Ha ha ha ha... Ai cho hắn lá gan lớn như vậy, dám nói ra những lời này với chúng ta!

- Không biết trời cao đất rộng, cũng không sợ gió to cắt đứt lưỡi.

- Tiểu tử này là cái thá gì, người của một Bá Vương tông không có tiếng tăm, vậy mà dám nói bừa nói bãi như vậy!

- Ha ha ha... Đây là đang tưởng chúng ta là Thất Tinh Kiếm tông, hay là Kim Đao tông? Hoặc là Dương Viêm tông và Thanh Minh tông đó?

- Khẩu khí lớn thật, thiếu chút nữa thì dọa chết ta!

Mấy người đều cười rất thoải mái, ai nấy ngửa tới ngửa lui, thậm chí có người cảm thấy mình sắp ngất đi vì cười.

Bọn họ thật sự không biết, là nên nói Tô Dật vô tri, hay là nên nói hắn cuồng vọng!

- Hừ! Khẩu khí của tiểu tử ngươi thật đúng là không nhỏ, xem ra là vì mấy thế lực tam lưu đó đã để ngươi bành trướng đến mức độ này!

Hồng Kiếm Thu nhếch môi, trường kiếm giơ lên, bên trên có hào quang lấp lánh, nhìn Tô Dật, gằn giọng nói:

- Cho ngươi chết một cách minh bạch cũng tốt, chúng ta là người của Thiên Cương môn, không phải là hạng như Kim Đao tông, Thất Tinh Kiếm tông có thể so sánh! Đừng tưởng rằng thắng được một đám tiểu lâu la không đáng nhắc đến thì có thể khinh thường tất cả mọi người! Hôm nay ở đây, sẽ cho ngươi một bài học!

Trong lúc nói, ánh mắt nhìn Tô Dật của Hồng Kiếm Thu đã sinh ra biến hóa.

Vốn là hắn còn cảm thấy đối phó tiểu tử này, cần phải giở ra thực lực chân chính của đám người bọn họ, nhưng không ngờ đối phương lại cuồng vọng tự đại như vậy.

Cho nên, Hồng Kiếm Thu lại càng coi thường Tô Dật hơn, trong lòng lại cười lạnh không thôi.

Bốn tông môn Kim Đao tông, Thất Tinh Kiếm tông, Dương Viêm tông, Thanh Minh bị một tiểu tử như vậy thu thập, chỉ có thể nói bọn họ cũng quá không ra gì!

Nhưng mà Thiên Cương môn bọn họ chính là thế lực nhị lưu, căn bản không phải mấy tông môn không ra gì đó có thể sánh bằng!

- Người của Thiên Cương môn, Hồng Kiếm Thu à?

Những tiếng cười này truyền vào trong tai, Tô Dật hoàn toàn không thèm để ý, hắn nhìn chằm chằm thanh niên cầm đầu, đã biết thân phận của đối phương rồi.

- Nếu biết đây là thiếu tông chủ của chúng ta, tiểu tử ngươi không bằng thúc thủ chịu trói đi, chúng ta có thể cân nhắc cho ngươi được chết thống khoái!

Một vị đệ tử của Thiên Cương môn tiến lên, dùng kiếm chỉ vào Tô Dật, nói.

Mấy người còn lại cũng nhìn hắn, giống như đang nhìn người chết vậy.

- Thúc thủ chịu trói á?

Tô Dật cười khẽ một tiếng, bộ dạng vân đạm phong khinh, nói:

- Hay là bảy người các ngươi chặt đầu của Hồng Kiếm Thu giao cho ta, ta cũng cân nhắc cho bảy người cho các ngươi được chết thống khoái, thế nào?

- Tiểu tử càn rỡ!

Một vị đệ tử của Thiên Cương môn quát lạnh.

Trong mắt những đệ tử này, nụ cười của thiếu niên Bá Vương tông đó vô cùng đáng giận, đồng thời càng giống như là một kẻ ngu xuẩn, không biết mình sắp phải chết!

- Thiếu tông chủ, chúng ta không cần phải nhiều lời với tiểu tử này nữa! Để ta dạy dỗ hắn, để hắn biết cái gì gọi là trời cao đất rộng!

Lúc này, lại một vị đệ tử của Thiên Cương môn đi ra, cười lạnh nhìn Tô Dật.

Hồng Kiếm Thu thấy vậy liền không nói gì, chỉ nhẹ nhàng gật đầu.

Đệ tử vừa lên tiếng này cũng vô cùng cường đại trong thế hệ trẻ tuổi của Thiên Cương môn, sắp bước vào Nguyên Chân cảnh cửu trọng, có thể nói là thiên tư phi phàm!

Hồng Kiếm Thu từ trước tới giờ, nhận thức về Tô Dật đều là được nghe nói.

Nhưng mà một thiếu niên như vậy, đạt được danh hiệu quán quân trong Trung Châu Thánh Võ đại hội, lại ở Hỗn Loạn Vực gây ra động tĩnh cực lớn, tất nhiên là có bản lĩnh nhất định.

Cho dù là tuổi của hắn còn nhỏ, Hồng Kiếm Thu cũng sẽ không quá khinh thường.

Lúc này có đệ tử đứng ra, cũng vừa hay để hắn thử một chút sự nông sâu thực sự của Tô Dật, để mình cũng nắm rõ hơn.

- Tiểu tử, hôm nay cho ngươi kiến thức một chút thực lực của Thiên Cương môn ta, không phải như Kim Đao tông, Thất Tinh Kiếm tông đâu!

Thấy Hồng Kiếm Thu cho phép, đệ tử đó lập tức gào to một tiếng, rút kiếm giết.

Kiếm quang rực rỡ từ trước người hắn bắn ra, hóa thành một con giao long đáng sợ, há cái miệng khổng lồ, cắn về phía Tô Dật!

Gừ gừ.

Giao long này thân hình vặn vẹo, nghiền ép hư không, phát ra tiếng nổ ầm ầm, khí thế rất lớn!

Lực lượng Nguyên Chân cảnh bát trọng đỉnh phong từ trong hư không tỏa ra, giống như đại hải cuồn cuộn, cùng động với giao long, sóng to gió lớn, triều dâng ngập trời, nháy mắt đã muốn nuốt trọn thân hình của Tô Dật.

Chỉ là thiếu niên của Bá Vương tông đó đối mặt với một màn như vậy, lại căn bản không thèm dùng thủ đoạn ứng đối, chỉ lẳng lặng đứng yên bất động.

- Khà khà... Tiểu tử này không phải là sợ tới ngu người rồi chứ, không ngờ ngay cả phản kháng cũng không biết?

- Ta tưởng cho có thực lực cường đại, có thể đánh cho mấy thế lực tam lưu đó răng rơi đầy đất, hiện tại xem ra, tất cả đều là truyền bậy!

- Ếch ngồi đáy giếng mà thôi, khi gặp phải cường giả chân chính, sợ tới choáng váng cũng là bình thường!

- Chúng ta hoàn toàn không cần xuất thủ, lần này tuyệt đối đủ sức cho hắn một bài học rồi.

Đệ tử Thiên Cương môn ở xung quanh đều phát ra tiếng cười lạnh, ở trong mắt bọn họ, Tô Dật giống như là thần thái ngây đơ, hoàn toàn không có phản ứng.

Bọn họ cho rằng, thiếu niên này cho dù danh tiếng rất lớn, nhưng lại chưa trải qua đọ sức sinh tử thực sự.

Không nói tới những gì hắn làm ở trong Hỗn Loạn Vực, chỉ giao tiếp với một đám thế lực tam lưu, chỉ luận về việc Tô Dật đoạt được chức quán quân trong Trung Châu Thánh Võ đại hội, cầm tới trước mặt Thiên Cương môn bọn họ, cũng không hề có ý nghĩa.

Vị Thánh sơn thánh tử tên là Nạp Lan Như Ngọc kia, nghe nói lúc ấy cũng chỉ khoảng mười tám mười chín tuổi mà thôi, thua trong tay Tô Dật cũng không phải không thể lý giải.

Nếu Nạp Lan Như Ngọc lúc này đi tới trước mặt những người của Thiên Cương môn bọn họ, chẳng phải là có thể tát một cái bay ra ngoài sao?

Thiên tư có tốt đến mấy, không đủ thời gian để trưởng thành thì cũng đều là vô ích!

Chênh lệch hơn mười tuổi, đủ để khiến cho thiên tư của mạnh tới mấy cũng phí công!

⚝ ✽ ⚝

Chỉ thấy trong cái nhìn chăm chú của mọi người, giao long đó rít gào trong hư không, đã xuất hiện cách trước mặt Tô Dật vài thước.

Cũng chính vào lúc này, bọn họ nhìn thấy thiếu niên Bá Vương tông đó chậm rãi giơ một tay lên, vội vàng tạo thành quyền đầu để đón đánh.

- Đã quá muộn rồi!

Đệ tử Thiên Cương môn đều cười lạnh không thôi, bao gồm cả Hồng Kiếm Thu cũng cảm thấy cực kỳ khinh thường.

Tô Dật lúc này mới có phản ứng, căn bản đã không thể thay đổi tình trạng.

Tất cả mọi người đều nhìn tới, chỉ chờ thân ảnh của thiếu niên đó bị giao long từ kiếm quang hóa thành cắn nuốt mà chết!

Những đệ tử Thiên Cương môn này lòng tràn đầy chờ mong, nhưng mà ngay một giây sau, vẻ mặt của bọn họ đều cứng lại trên mặt, dần dần trở nên đờ đẫn.

Dưới cái nhìn chăm chú của bọn họ, chỉ thấy quyền đầu của thiếu niên đó dùng một loại tốc độ cực kỳ đáng sợ trong nháy mắt đấm ra, va chạm thẳng với giao long!

Giao long rực rỡ từ kiếm quang biến thành lại giống như gà ngói chó đất, sụp đổ dưới quyền đầu không hề có nguyên khí dao động đó.

Chỉ trong nháy mắt, quyền đầu của thiếu niên đó dùng thế như chẻ tre, đánh nát kiếm quang trước mặt, không hề có nửa phần đình trệ, năng lượng thoát phá đáng sợ bắn ra trong hư không, giống như một cơn mưa ánh sáng.

Trong cảnh tượng rực rỡ chói lọi đó, một quyền của Tô Dật tiến quân thần tốc, vô cùng cương mãnh, đầu tiên là đánh tan tất cả năng lượng, sau đó trường kiếm trong tay đệ tử đó cũng liên tiếp đứt đoạn.

Một quyền cuối cùng trực đảo hoàng long, ngang tàng đấm trúng ngực đệ tử Thiên Cương môn đó!

- Phập.

Một tiếng rầm và một vòi máu tươi bắn ra trong hư không.

Thân hình của đệ tử Thiên Cương môn giống như diều đứt dây, trực tiếp bắn ngược về phía sau, máu tươi giống như suối phun từ trong cơ thể trào ra, bay lả tả trong hư không.

Bùm.

Thân hình của đệ tử này vẽ ra một đường cong, nện vào một cây đại thụ ở phía sau, chặt đứt cây đại thụ, mảnh vụn bay tán loạn.

Người còn lại của Thiên Cương môn đều trơ mắt nhìn thân ảnh đó bay ra xa, đập xuống đất, không còn động đậy, không biết là sống hay chết!

Nhìn cảnh tượng này, nụ cười của bảy người, bao gồm cả Hồng Kiếm Thu đều trở nên cứng đờ, giống như là bị rút gân vậy, vẻ mặt khó có thể biến hóa.

Ai nấy trợn mắt, tràn ngập vẻ không thể tin nổi.

- Mã sư huynh!

Hồi lâu sau, Thiên Cương môn mới có có mấy tên đệ tử kinh hô.

- Sao lại... mạnh thế.

Có người nuốt một ngụm nước miếng, cả người giống như là ngây dại, lẩm bẩm nói.

Tất cả người của Thiên Cương môn ở đây đều không ngờ rằng, Bá Vương tông Tô Dật đó lại mạnh như vậy.

Phải biết rằng Mã sư huynh của bọn họ chính là Nguyên Chân cảnh bát trọng đỉnh phong, trong đồng lứa của Thiên Cương môn cũng là tồn tại xếp đầu!

Cho dù Mã sư huynh có khinh địch, vẫn chưa sử ra toàn lực, nhưng cũng không thể thua dứt khoát như vậy mới đúng!

Một kích phát sau mà đến trước, không ngờ đánh tan kiếm quang thanh thế cuồn cuộn của Mã sư huynh!

Muốn làm như vậy, trong đám người bọn họ, chỉ sợ chỉ có thiếu tông chủ mới có thể làm được!

Đúng vậy, chỉ là có thể làm được chứ có thể thành công hay không thì chưa chắc!

Huống chi, thiếu niên đó vừa rồi chính là dùng quyền đối kiếm, đồng thời không hề có nguyên khí dao động phát ra!

- Nhục thân đáng sợ quá....

Yết hầu Hồng Kiếm Thu cũng lên lên xuống xuống, hoảng sợ nói, khó có thể tin nổi.

Như vậy xem ra, Bá Vương tông Tô Dật này đúng là không đơn giản, chỉ dùng lực lượng nhục thân đã đánh tan công kích của một người Nguyên Chân cảnh bát trọng đỉnh phong, đồng thời khiến đối phương bị thương nặng, sinh tử không rõ.

Tới lúc này, cho dù Hồng Kiếm Thu có cảm thấy Tô Dật là thằng nhà quê thì cũng không dám tiếp tục coi thường hắn!

Thiếu niên này chỉ sợ thật sự là còn mạnh hơn cả mình!