← Quay lại trang sách

Chương 1157

Ngươi...

Niên trưởng lão mắt trợn to, vô cùng hoảng sợ nhìn mỹ phụ nhân đối diện, thân hình run rẩy nói:

- Ngươi là Vô Thường tiên tử! Ngươi chính là Vô Thường tiên tử!

Tô Dật thấy vậy, không khỏi có chút kinh dị, xem ra Vô Thường tiên tử này là một người vô cùng nổi danh, chỉ có điều mình vẫn chưa từng được nghe nói tới.

Nhưng Tô Dật lại bắt được một trọng điểm khác, đó chính là Thiên Long tông!

- Vô Thường tiên tử này cũng có cừu oán với Thiên Long tông sao?

Tô Dật nói thầm trong lòng, mỹ phụ nhân này nếu có cừu oán với Thiên Long tông như đại ca Tây Vô Tình, vậy chẳng thà liên thủ cùng nhau đối phó Thiên Long tông, mắt đi mày lại trong thời gian dài, không khéo hai người còn có thể ma sát ra một chút tia lửa, vì sao lại cứ đánh sống đánh chết?

- Đợi đã!

Tô Dật nghĩ đến đây, đột nhiên thân thể chấn động, giống như chạm tới một chỗ mấu chốt nào đó:

- Giữa Đại ca và Vô Thường tiên tử này thật sự chỉ đơn giản là có sinh tử đại cừu thôi sao?

Hắn không khỏi hoài nghi, giữa hai người này liệu có tồn tại tiết mục máu chó bội tình bạc nghĩa, yêu nhau giết nhau gì không?

Nếu đúng là như vậy, chuyện này rất thú vị!

Trong nhất thời, lửa bát quái trong lòng Tô Dật bốc cháy hừng hực, muốn hỏi thăm rõ ràng, nhưng vừa nghĩ tới bộ dạng hung ác của Vô Thường tiên tử, thoáng chốc lại giống như bị dội một chậu nước lạnh.

- Hàm Nặc cô nương, ngươi và Niên trưởng lão đi trước đi, ta dẫn vị tiền bối này tới Bá Vương tông chơi, không sao cả đâu.

Mắt thấy khí thế trên người Vô Thường tiên tử càng lúc càng dày đặc, Tô Dật không dám nghĩ nhiều nữa, vội vàng mở miệng nói với Quý Hàm Nặc.

Nha đầu này vẻ mặt hung tướng, vạn nhất chọc giận Vô Thường tiên tử, Tô Dật thực sự sẽ xảy ra đại sự.

- Nhưng...

Đôi mi thanh tú của Quý Hàm Nặc nhíu lại, vội vàng nói.

Nàng ta đang muốn nói gì đó, nhưng Vô Thường tiên tử lại mở miệng trước:

- Tiểu nha đầu, ngươi hãy sớm từ bỏ hy vọng đi! Tiểu tử này và đó Tây Vô Tình ở chung với nhau lâu ngày, tuyệt đối không phải là thứ tốt lành gì đâu!

- Ngươi.

Hai mắt Quý Hàm Nặc lại trừng lên, đang định tiếp tục lên tiếng, nhưng nhưng rất nhanh liền bị Niên trưởng lão ở bên cạnh giữ lại.

- Đại tiểu thư ngươi đừng kích động!

Niên trưởng lão kéo Quý Hàm Nặc lại, mắt lại nhìn về phía Vô Thường tiên tử, yếu thế nói:

- Không biết là Vô Thường tiên tử giá lâm Hỗn Loạn vực, đã đắc tội rồi, tại hạ cáo từ trước.

Nói xong, hắn trao cho Tô Dật ánh mắt tự cầu nhiều phúc đi.

- Niên trưởng lão.

Quý Hàm Nặc quýnh lên.

Nhưng Niên trưởng lão lần này không cho nàng ta cơ hội nữa, trực tiếp bay đi rất nhanh.

Không chỉ như vậy, Niên trưởng lão còn phóng xuất khí thế của mình, trực tiếp tạm thời phong cấm Quý Hàm Nặc, khiến nàng ta ngay cả nói cũng không nói được.

Hai người này tới cũng nhanh mà đi càng nhanh hơn, Vô Thường tiên tử cũng không ngăn cản.

Tô Dật càng thêm tò mò, không biết Vô Thường tiên tử này rốt cuộc có lai lịch gì, không ngờ khiến Niên trưởng lão phải nhượng bộ như vậy.

Có điều nhìn thấy Quý Hàm Nặc bị Niên trưởng lão dẫn đi, trong lòng hắn cũng thở phào một hơi.

- Niên trưởng lão, ta muốn đi cứu Tô Dật!

Sau khi bay đi xa, Niên trưởng lão thả Quý Hàm Nặc ra, thiếu nữ lập tức giãy ra khỏi tay hắn, vội vàng nói.

- Đại tiểu thư à đại tiểu thư, ngươi đừng sốt ruột, Tô Dật chắc không sao đâu!

Niên trưởng lão vội vàng nói.

- Nữ nhân đó vừa nhìn đã thấy là rất hung ác, thực lực còn mạnh như vậy, Tô Dật sao có thể không sao chứ?

Quý Hàm Nặc rất lo lắng, nàng ta vất vả lắm mới gặp phải Tô Dật ở trên đường, nếu không ra tay cứu giúp, vậy thì không biết sẽ phát sinh chuyện gì.

- Đại tiểu thư, ngươi vừa rồi không nghe nói à, Tô Dật là muốn dẫn Vô Thường tiên tử tới Bá Vương tông! Đến Bá Vương tông, tuyệt đối sẽ không sao, Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình đó mạnh vô cùng! Mà ta chỉ có ntu vi Nguyên Hoàng cảnh ngũ trọng, căn bản không phải là đối thủ của Vô Thường tiên tử, nếu muốn đòi người, chỉ sợ lại càng hỏng chuyện.

Niên trưởng lão lại khuyên giải.

Quý Hàm Nặc từ từ bình tĩnh lại một chút, Niên trưởng lão nói cũng không sai, Tô Dật tạm thời không có nguy hiểm tới tính mạng, nếu đến Bá Vương tông, Tây Vô Tình khẳng định có cơ hội lớn hơn để cứu Tô Dật, so với bọn họ ở đây cường hành đòi người thì hữu dụng hơn nhiều.

Có điều nàng ta vẫn khó hiểu, không khỏi lại hỏi:

- Nữ nhân đó sao lại ngốc như vậy, tự mình tìm đến cửa để cường giả Bá Vương tông xuất thủ?

- Đại tiểu thư không biết đấy thôi, Vô Thường tiên tử này và Tây Vô Tình đó hình như là bạn cũ! Hai mươi năm trước, Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình đột nhiên thoái ẩn, không ai biết hắn đã đi đâu. Mà trong vài năm sau, Vô Thường tiên tử ở trên các đại lục gây ra phong ba cực lớn, chính là muốn một lòng tìm được Tây Vô Tình. Thậm chí bởi vì loại quan hệ không muốn ai biết của nàng ta và Tây Vô Tình, Thiên Long tông có cừu oán với Tây Vô Tình cũng tìm tới nàng ta, nhưng ở trong tay Vô Thường tiên tử, Thiên Long tông cũng liên tiếp chịu thiệt, cuối cùng thì không dám quản nữa.

Niên trưởng lão nói.

- Nữ nhân đó lợi hại như vậy à?

Quý Hàm Nặc kinh ngạc, tất cả mọi người đều biết Thiên Long tông, đó chính là thế lực số một Thiên Long đại lục, trong nhất sơn nhị giáo tam tông tứ môn đương thời, so với tam đại thế lực nhất lưu Hỗn Loạn vực Thương Vân điện, Cửu Tinh cốc Huyết Dương tông của Hỗn Loạn vực thì còn cường đại hơn.

Có thể khiến Thiên Long tông chịu thiệt, đủ thấy Vô Thường tiên tử đó đáng sợ cỡ nào.

- Vô Thường tiên tử tất nhiên cực kỳ lợi hại, nàng ta nổi danh nhất chính là tính cách hỉ nộ vô thường, tất cả làm việc đều dựa vào tâm tình lúc ấy. Giống như tình huống vừa rồi, nếu nàng ta trong lòng không thoải mái, không khéo sẽ trực tiếp xuất thủ đánh chết mấy người chúng ta.

Niên trưởng lão nghĩ nghĩ, lại tiếp tục nói:

- Việc cụ thể hơn thì ta cũng không biết rõ lắm, nhưng có thể khẳng định một điểm, quan hệ Tây Vô Tình nàng ta và Tây Vô Tình tuyệt đối không đơn giản. Theo lời đồn năm đó, nàng ta lần này đi tới Hỗn Loạn vực, rất có khả năng cũng hướng về phía Tây Vô Tình mà đến. Chỉ cần gặp được Tây Vô Tình, Tô Dật khẳng định sẽ không sao.

Quý Hàm Nặc không nói gì, nếu thực sự là như vậy thì cũng không cần lo lắng quá.

- Không được, ta cũng phải đến Bá Vương tông xem thế nào!

Nhưng nghĩ một lúc, Quý Hàm Nặc vẫn không yên lòng, liền nói.

Nói xong nàng ta muốn xoay người bước đi, nhưng Niên trưởng lão phản ứng kịp thời, lại giữ nàng ta lại.

- Niên trưởng lão, ngươi mau trở về tìm bọn Du sư huynh đi, giúp ta thông tri cho phụ thân.

Quý Hàm Nặc nói.

- Đại tiểu thư.

Mắt thấy thiếu nữ trước mặt bướng bỉnh như vậy, Niên trưởng lão há há miệng, nhưng lại không biết nên khuyên giải như thế nào.

Cuối cùng hắn đành phải bất đắc dĩ gật đầu nói:

- Đại tiểu thư đại tiểu thư đã cố chấp như vậy, ta sẽ đi cùng ngươi một chuyến.

⚝ ✽ ⚝

- Thì ra ngươi chính là Tô Dật trong truyền thuyết, thiên phú cũng không tồi, đáng tiếc lại cùng một giuộc với lão hỗn đản đó, vậy trước tiên đánh ngươi một trận dã rồi tính.

Đi xa hai người Quý Hàm Nặc và Niên trưởng lão đi xa, Vô Thường tiên tử bỗng nhiên vẻ mặt lạnh lùng nhìn về phía Tô Dật, không nói hai lời vung tay một cái, một cỗ khí cơ đánh lên ngực Tô Dật, đánh bay hắn đi!

Hự một tiếng, Tô Dật Tô Dật phát ra tiếng kêu rên, chỉ cảm thấy khí huyết cả người cuồn cuộn, thân thể giống như sắp nổ tung, đau nhức vô cùng.

- Mẹ kiếp.

Tô Dật thầm mắng to trong lòng, Vô Thường tiên tử này nói động thủ liền động thủ, rõ ràng đây là muốn trước khi gặp đại ca Tây Vô Tình, đánh mình trước một trận, ta đã tạo nghiệt gì chứ!

Hắn trực tiếp bị đánh bay, lăn lộn một đoạn trong hư không mới bắt đầu rơi xuống phía dưới.

Mà thân hình Vô Thường tiên tử lại bắn ra, xông tới.

Tô Dật thấy một màn này, vội vàng hô lớn:

- Tiền bối chậm đã! Ta có bí mật về Tây Vô Tình muốn nói với ngươi!

Nếu còn không nghĩ biện pháp, Tô Dật cảm thấy mình khi trở lại Bá Vương tông chắc không thể gặp người khác, là người đứng đầu tông mặt mũi biết để đi đâu?

- Ồ? Bí mật gì?

Vô Thường tiên tử cảm thấy hứng thú, nhanh chóng bay đến bên cạnh bay đến, lại xách hắn lên, tò mò hỏi.

Tô Dật bị nàng ta xách, trong lòng hoang mang rối loạn, sau khi giãy dụa một lúc mới cắn răng nói:

- Ta không biết ngươi có thù hận gì với đại ca Tây Vô Tình của ta, có điều ta đoán hai người các ngươi chắc là...

Tô Dật tạm dừng một chút, bộ dạng ấp úng.

- Chắc là cái gì?

Vô Thường tiên tử trừng mắt hỏi.

- Tiền bối, ta trước kia khi hành tẩu trong Man Yêu sâm lâm với đại ca Tây Vô Tình, từng mấy lần nghe hắn nói mơ, luôn nhắc tới tên của một người tên là 'Tiểu Thúy'. Về sau ta hỏi hắn, hắn không những không nói cho ta biết, còn uy hiếp muốn đánh ta. Có điều loại chuyện này ai mà không đoán được chứ, Tiểu Thúy khẳng định là ý trung nhân của đại ca rồi. Hôm nay gặp được tiền bối, ta nghĩ, ngươi chắc chính là Tiểu Thúy kia rồi?

Nói xong, Tô Dật còn vẻ mặt nghiêm túc nhìn Vô Thường tiên tử, chú ý vẻ mặt của nàng ta, muốn nhìn ra gì đó.

- Tiểu Thúy.

Nghe thấy lời nói của Tô Dật, sát khí trên người Vô Thường tiên tử đột nhiên ùa ra, một tay tóm Tô Dật tới trước mặt, ép hỏi:

- Nói, Tiểu Thúy là ai?

Tô Dật trong lòng sợ run, cảm thụ được sát khí này, khiến máu trong cơ thể trong cơ thể như sắp động cứng lại.

- Vãn bối không biết Tiểu Thúy là ai, đại ca vẫn luôn giấu, không nói cho ta biết.

Tô Dật hốt hoảng nói.

Loại vẻ mặt kích động này chính là giả vờ, Tô Dật cuối cùng cũng xác định được một việc, Tây Vô Tình Vô Thường tiên tử này và đại ca Tây Vô Tình tuyệt đốikhông chỉ đơn giản là có cừu oán, trong đây khẳng định có tồn tại chuyện thú vị gì đó.

Trong lòng Tô Dật rất tò mò, nhưng lúc này lại không thể hỏi trực tiếp.

Hiện tại khiến hắn lo lắng nhất chính là sự "Vô thường" của Vô Thường tiên tử, cho nên hắn chỉ có thể lôi Tây Vô Tình Tây Vô Tình vào.

Dù sao trước hết nghĩ biện pháp bảo toàn bản thân đã rồi tính, để tránh phải chịu cái khổ da thịt.

Mắt thấy vẻ mặt Vô Thường tiên tử càng lúc càng lạnh thấu xương. Tô Dật giả bộ khiếp sợ hỏi:

- Tiền bối, chẳng lẽ ngươi không phải là Tiểu Thúy kia à? Vậy ta nhận nhầm người rồi sao? Đại ca sao lại là người như vậy, quả thực là không thể chịu được, loại hành vi này nhất định phải lên án kịch liệt! Không thể bởi vì hắn là Tuyệt Mệnh Diêm La Tây Vô Tình mà đê hắn cảm thấy đó là đương nhiên!

Vẻ mặt Tô Dật trở nên bi phẫn, nhưng những lời nói ra đều vô cùng bừa bãi, chả có tí logic nào.

Vô Thường tiên tử nghe thấy, lại khiến nàng ta càng lúc càng tức, tùy thời sắp bùng bổ.

- Dẫn đường!

Nàng ta ném Tô Dật về phía trước, lạnh lùng quát.