Chương 1384
Ầm!
Bỗng nhiên, đầu Lưu trưởng lão nổ tung, bốc lên một màn mưa máu, vẩy cao ba thước.
Cũng may Tô Dật né tránh kịp, hắn vừa phát hiện tình huống không đúng thì vận chuyển nguyên khí ngay, tạo thành một màn ánh sáng, ngăn cản mưa máu bên ngoài.
Nguyên khí dưới chân bắt đầu khởi động, trong lúc nổ tung, hắn nhanh chóng quay về bên cạnh Đường Vọng và Sư Tố Tố.
Ánh mắt Tô Dật hơi trầm xuống, nghiêm túc nhìn Lưu trưởng lão ngã xuống, máu me tàn nhẫn, trong lòng hơi sợ hãi.
- Xem ra là bị người ta hạ khế ước, chỉ cần nói ra tên người đó, chắc chắn sẽ chết ngay!
Vậy mà dùng thủ đoạn ác độc như thế để ép buộc người ngác, cho dù có phải là người Cửu Tinh Cốc hay không, lợi dụng lòng người để đạt được mục đích, đúng là đủ độc ác.
Sư Tố Tố ở bên cạnh yếu ớt thở dài, sau đó quay đầu sang chỗ khác, không muốn nhìn tình cảnh mâu tanh như vậy nữa.
- Nhân loại đúng là gian trá giảo hoạt, hung ác đến mức ngay cả người mình cũng giết!
Linh Thiên Tuyết nặng nề nói, trong suy nghĩ của nàng, nhân loại chính là âm hiểm như vậy.
Tô Dật từ chối cho ý kiến, bất đắc dĩ lắc đầu, bởi vì so sánh với thế giới yêu thú, lòng người mới là thứ đáng sợ nhất thế gian.
Lòng người có thể làm băng tan chảy, cũng có thể đóng băng nước.
Có vài người vì muốn làm chuyện lớn, ngay cả người thân bên cạnh cũng có thể giết!
Đường Vọng trưởng lão ở bên cạnh im lặng không nói, bây giờ nhìn thi thể ngã xuống, người từng trải nhiều chìm nổi như hắn, cũng bắt đầu có chút không thể hiểu nổi.
Cửu Tinh Cốc, đây là tông môn hắn sống dựa vào trong mấy thập niên qua, nhưng bản thân lại không hứng thú lắm với tông môn, không muốn quản nhiều chuyện.
Bây giờ xem ra, chuyến đi Phong Lôi Cốc này, có nhiều bí mật mà hắn không biết được.
Là do hắn không hiểu Cửu Tinh Môn, hay là chưa được biết rõ về tông môn này?
Thị phi ân oán đúng hay sai, bản thân nghe lệnh cốc chủ vào đây là đúng hay sai?
Đêm vắng cô liêu, trên mảnh đất trống hoàn toàn không có sự sống, năm người lặng lẽ, để mặc cho gió thổi phất phơ, chỉ còn lại bầu trời đầy sao.
- A!
Ô Phương ở xa xa đã khôi phục lại thần trí, đau nhức trên cơ thể làm cho hắn đau khổ không thôi, nằm trong hố sâu rên rỉ.
Tiếng kêu gào đánh thức Đường Vọng khỏi cơn suy nghĩ, Tô Dật quay đầu nói với Đường Vọng.
- Đường trưởng lão, nếu lấy tinh thần lực ra khỏi tinh thần lệnh cũng không phải chuyện dễ dàng đúng không? Nếu không thì đã không đến mức phải chém giết như thế.
Đường Vọng gật đầu, chỉ vào tiêu ký tinh thần lệnh trên tay Tô Dật, nói.
- Tiêu ký tinh thần khắc lên da thịt, tinh thần lực lại tương liên với linh hồn, nếu muốn cướp tinh thần lực, thì phải cướp tính mạnh của người khác!
Đúng như sự suy đoán trong lòng Tô Dật, hắn chỉ vào thi thể của Lưu trưởng lão, tiếp tục nói.
- Lưu trưởng lão đã chết, tinh thần lực của hắn đã vô dụng, chúng ta có thể lấy của hắn đi cho những người khác không?
Hai mắt Đường Vọng tỏa sáng, gật đầu, nếu bí mật đã bại lộ, vậy thì không cần giấu diếm nữa, hắn vuốt râu nói.
- Đương nhiên là được, không biết Tô tông chủ muốn dời tinh thần lực cho ai?
Tô Dật suy nghĩ một lúc, nhìn Sư Tố Tố ở bên cạnh đang ngơ ngác nhìn cảnh hoang tàn khắp nơi, Tô Dật ngước mắt lên.
- Đường trưởng lão, nếu có thêm tinh thần lực, vậy có nghĩa là tu vi sẽ khôi phục thêm đúng không.
- Đúng vậy, quy tắc không gian ở đây chỉ áp chế tu vi mà thôi, sau khi đi ra ngoài sẽ không bị hạn chế, vẫn tu vi như cũ, nhưng chỗ này có tinh thần lực, có thể thích ứng quy tắc không gian dễ dàng hơn, vì thế có thể dễ dàng đi lại trong Phong Lôi Cốc, không bị hạn chế.
Tô Dật nghe vậy thì trong lòng run lên, cất cao giọng nói.
- Vậy để cho sắp xếp đi, tinh thần lực của Lưu trưởng lão chuyển cho Sư cô nương, tinh thần lực của Ô Phương thì cho Tư Đồ Mục Dương đi!
Tư Đồ Mục Dương ở bên cạnh lắng nghe, Sư Tố Tố còn muốn từ chối, nhưng Tô Dật đã ngăn lại, giải thích.
- Tu vi của Tư Đồ Mục Dương thấp nhất, nếu như bị hạn chế, càng nguy hiểm hơn, mà Sư cô nương lại là trợ lực lớn của Bá Vương tông, lại là nữ tử, thêm một phần sức mạnh thì thêm một phần bảo đảm.
Tô Dật giải thích.
- Mà Đường Vọng trưởng lão và Dương Minh có tu vi cao, tu vi của Đường Vọng trưởng lão lại không bị giảm nhiều, Dương Minh có tinh huyết Kim Long, nên cũng không bị hạn chế nhiều, nên bọn họ không cần gấp gáp cũng được.
Tô Dật quay đầu nói với Dương Minh.
- Ngươi yên tâm, nếu sau này mà còn nữa, ta sẽ tìm tinh thần lệnh cho ngươi!
Trong lòng Dương Minh hơi cảm động, từ lúc nhận Tô Dật làm chủ nhân, Tô Dật luôn nhớ đến bọn họ, có thứ gì tốt cũng không quên chia sẽ cho mấy Yêu Hoàng, không giống với những nhân loại khác.
Lúc đầu, Dương Minh bị áp chế tu vi cũng không suy nghĩ nhiều, nghe vậy thì mỉm cười nói.
- Lời của chủ nhân, Dương Minh xin nghe theo!
Tô Dật ừ một tiếng, quay đầu nói với Đường trưởng lão.
- Đường trưởng lão, làm phiền ngài độ tinh thần lực cho Sư cô nương.
Sư Tố Tố bên cạnh nghe xong lời của Tô Dật, vốn muốn từ chối, nhưng lập tức thay đổi suy nghĩ.
- Ta không thể trở thành gánh nặng của Tô công tử được, phải nhanh chóng mạnh mẽ lên.
Sau đó nàng không hề nhăn nhó, sửa lời.
- Cảm tạ Tô công tử!
Nói xong, Sư Tố Tố ngồi xuống trên gò đất trơ trụi, ngưng thần trên khoảng không, vận chuyển nguyên khí, bụi cát bay đều bị cách ly ở bên ngoài.
Tô Dật đưa lệnh bài của Lưu trưởng lão cho Đường Vọng, trong đôi mắt thâm thúy của Đường Vọng hiện lên sự khen ngợi.
Thanh niên trước mặt lần nữa đổi mới quan niệm của hắn, quả quyết, thiên tài, lòng dạ rộng lượng, đúng là một nhân tài kiệt xuất.
Ngay sau đó, Đường Vọng ngưng kết dấu tay, làm ra nhiều động tác rối ren phức tạp trên không trung.
Tinh thần lệnh lập tức bay ra khỏi tay Đường Vọng, phi nhanh lên đỉnh đầu Sư Tố Tố, sau đó xoay tròn.
Tinh thần lực như ánh huỳnh quang kèm theo phù vân huyền bí khởi động trên bầu trời mênh mông, khí tức thái cổ không ngừng bốc lên rồi lượn lờ xung quanh.
Tô Dật bây giờ mới nhìn rõ, tinh thần lực, là do từng hạt ánh sáng thật nhỏ tụ tập lại tạo thành, từng hạt từng hạt ghép lại với nhau tạo thành một dải băng dài, giống như dải ngân hà trên trời cao.
- Ong ong!
Tinh thần lệnh không ngừng xoay tròn, càng lúc càng nhanh, không ngừng kêu lên tiếng ô ô.
Vô số hạt ánh sáng xếp lại thành vành đai hành tinh theo trật tự, quay xung quanh người Sư Tố Tố, bao quanh nàng lại, thần huy xung quanh toả sáng, giống như thần nữ hạ phàm.
Tình cảnh trước mắt khác xa so với lúc luyện hoá tinh thần lệnh, Tô Dật đoán rằng vì ở trong Phong Lôi Cốc, đắm chìm trong tinh thần lực, vì vậy hắn không nghĩ nhiều nữa.
- Ầm!
Tinh thần lệnh hình thành ánh sáng, bay lơ lửng trên hư không, không ngừng xoay tròn, thần huy mịt mờ, run rẩy không ngừng.
Sao trời khắp nơi bắt đầu toả sáng khởi động.
Ở chỗ cực xa, có một tia sáng nhỏ rực rỡ từ trên không trung xuyên xuống, nối liền với ánh sáng quanh người Sư Tố Tố.
Tinh thần lực mạnh mẽ như sóng biển đối chọi gay gắt với nguyên khí trên người mấy người Tô Dật, ảnh hưởng cả vùng trời.
Tô Dật và Dương Minh lập tức nhanh chóng lui lại, trực tiếp mang theo Tư Đồ Mục Dương đi đến bên cạnh Ô Phương, tất cả ánh mắt đều tập trung lên người Sư Tố Tố.
-----------------