← Quay lại trang sách

Chương 1604

Tô Dật nói một lúc, làm cho bầu không khí ở đây đột nhiên trở nên lạnh lẽo, trong lòng mỗi người đều lo sợ bất an, trong bầu không khí ngột ngạt như vậy, không khí dường như cũng đông cứng lại.

- Tô Dật này không hề nể mặt Thống trưởng lão!

- Đúng vậy, Thống trưởng lão cho hắn bậc thang, hắn lại tự mình hủy đi, cũng quá bá đạo rồi!

- Cho dù hắn có thực lực nghịch thiên, nhưng không nể mặt người khác như vậy, sau này cũng khó có thể ở lại lâu dài trong Ngự Thiên.

Trên gương mặt già nua của Thống trưởng lão thoáng lộ vẻ sắc bén và có chút sát cơ không dễ nhận ra, khóe miệng giật giật, khẽ nói:

- Nếu Tô Tông chủ chướng mắt Điển Tàng của Ngự Thiên cung, vậy chúng ta lại mỏi mắt mong chờ biểu hiện đặc biệt vượt trội của Tô tông chủ ở trong cuộc thi đấu Ngự Thiên Hồn!

Tô Dật không đáp lời, trên người có khí tức Hỗn Nguyên Chí Tôn Công đột nhiên cuồn cuộn. Hắn nhìn lướt qua một vòng, áp lực như sóng triều trút xuống khiến đám đông xung quanh không khỏi hít sâu một hơi.

Trước mắt bao nhiêu người, Tô Dật dắt Hàn Vũ Nhu, chân đạp ánh sáng lấp lánh lướt qua không trung, tạo thành một đường cầu vồng rời đi.

Trong lúc vượt không trung, Hàn Vũ Nhu hơi híp mắt lại và nhíu mày, khẽ gắt:

- Đáng giận, Thống trưởng lão này rõ ràng chính là cùng một phe với Tả Khâu Phong, đâu phải cầu xin vì ngươi mà rõ ràng là đang tạo áp lực cho ngươi! Nói thật là dễ nghe! Ra vẻ đạo mạo!

- Tuy nhiên thực lực của lão già này đúng thật mạnh mẽ, quân tử báo thù, mười năm không muộn! Ngày hôm nay Cận Thiên Vân chỉ là một công cụ mà thôi, phía sau còn là Quân Hạo Thiên và Tả Khâu Phong, bằng không không ai có thể có năng lực khiến cho tất cả lầu các Điển Tàng đều đóng cửa!

- Chúng ta làm thế nào đây? Không có lò và dược liệu chất lượng tốt, sẽ khó khăn trong cuộc thi đấu Ngự Thiên Hồn mất!

Hàn Vũ Nhu khẽ nói.

Tô Dật nhìn khoảng không trầm ngâm, sau đó xoay người nhìn vào chỗ nào đó trong Trung Chấn Đại Phong, vẻ mặt nghiêm trọng nói:

- Chúng ta về tìm Cổ Nhạc tiền bối thương lượng trước đã!

Mọi người đi rồi, ở một chỗ đại sảnh nào đó trong Trung Chấn Đại Phong.

Một bóng người dong dỏng cao đứng chắp tay nhìn Cận Thiên Vân nằm trên mặt đất rên rỉ, tức giận nói:

- Không biết lượng sức, sư phụ cũng không thể làm gì được hắn, ngươi không cần đi thử!

Thống trưởng lão đứng bên cạnh ở Cận Thiên Vân, giải vây thay cho Cận Thiên Vân, cung kính nói:

- Quân thiếu cung chủ, tiểu tử Tô Dật này có thiên phú quả thật quá tốt, có thể vượt qua một cấp lớn đánh bại Thiên Vân. lão hủ cũng bất ngờ, bằng không hôm nay Quân thiếu cung chủ nhìn thấy chính là thi thể của Tô Dật. Nếu sau này Quân thiếu cung chủ gặp được, nên chú ý một chút!

Quân Hạo Thiên lớn hơn Cận Thiên Vân hai tuổi, đã ngoài ba mươi, gần đây đã đột phá tu vi tứ phẩm trung cấp, trên phương diện Ngự Hồn còn vượt xa thế hệ trẻ trong Ngự Thiên cung, không người nào có thể sánh được với hắn.

Sư phụ của mình đảm nhiệm chức cung chủ nhiều năm, cung chủ lại nhiều năm ẩn cư tu luyện, tất cả mọi người đã xem Tả Khâu Phong là cung chủ, Quân Hạo Thiên danh chính ngôn thuận chính là thiếu cung chủ.

Trong cuộc thi đấu Ngự Thiên Hồn lần này, nếu Quân Hạo Thiên có thể một lần hành động đoạt quán quân, lại có thể trực tiếp làm vững chắc địa vị cho sư phụ và mình ở Ngự Thiên cung sau nhiều năm tính toán.

Trong mười tám cường giả thống lĩnh, các trưởng lão đều đã thay đổi lập trường quy thuận mình, mười đại chư hầu trưởng lão lấy Cổ Nhạc làm trung tâm, nhưng có mấy trưởng lão bên ngoài có tâm tư xoay chuyển tình thế, nhưng tất cả đều phải lấy kết quả của cuộc thi đấu Ngự Thiên Hồn lần này làm căn cứ.

Nghĩ tới đây, mày kiếm của Quân Hạo Thiên dựng ngược, ánh mắt lạnh lùng, tức giận nói:

- Sư phụ đã đáp ứng trước cuộc thi đấu sẽ không gây khó dễ cho Tô Dật nữa! Vẫn không nên có ý định này!

Thống trưởng lão mỉm cười, dịch sát lại gần nói:

- Thiếu cung chủ nghe ta một lời! Đề phòng biến cố xảy ra, lo trước khỏi họa cũng tốt hơn!

Vì vậy trên đại sảnh, ba người tập trung lại để thương lượng hành động kế tiếp. Một lát sau, Thống trưởng lão và Cận Thiên Vân cười tà, trên mặt Quân Hạo Thiên có phần nghiêm trọng.

Bên trong tiểu trúc Linh Nhạc có mùi thơm quẩn quanh.

Mọi người tập trung lại một chỗ. Thiên Trường nghe lời Tô Dật nói, nhất thời chửi ầm lên:

- Vô pháp vô thiên! Bọn họ thật coi Ngự Thiên cung là nhà bọn họ mở ra sao?

Lý Thi Nhiên và A Sơ nhất thời cũng mím chặt môi, tức giận. Không thể tham khảo Điển Tàng của Ngự Thiên cung sẽ có bất lợi rất lớn cho Linh Nhạc Phong.

Gương mặt hiền từ của Cổ Nhạc dần trở nên nghiêm túc, trầm giọng nói:

- Tô Tông chủ làm đúng, Linh Nhạc Phong ta còn không đến mức để người khác cản tay! Nếu thật sự muốn gây khó dễ cho Linh Nhạc Phong ta, một mình Cổ Nhạc ta cũng phải liều mạng cá chết lưới rách với bọn chúng!

Cổ Nhạc nói dứt lời lại vuốt ve chòm râu, trầm ngâm một lát mới nói tiếp:

- Linh Nhạc Phong trước thật ra cũng có dược liệu và vũ khí bằng sắt, chỉ là không thể so sánh được với Trung Chấn Điển Tàng của Ngự Thiên cung, cuộc thi đấu Ngự Thiên Hồn lần này mỗi người phải lấy ra linh dược và binh khí tốt nhất, cái này lại có chút khó làm!

Tô Dật lập tức cảm giác nặng nề, cái này đã có thể khó giải quyết, cho dù bọn họ đáp ứng mình có thể tự do mượn, cũng sẽ gây khó dễ đủ loại. Hắn quay đầu nhìn Thiên Trường nói.

- Cổ Nhạc tiền bối, Thiên Trường, vậy Linh Nhạc Phong có Hỏa Đỉnh tốt không?

Thiên Trường gãi đầu nhìn Tô Dật, có chút khó xử nói:

- Có thì có, nhưng đều là cấp bậc đạo khí, hơn nữa đạo khí có linh đều sẽ nhận chủ, Tô huynh đệ ngươi không có Hỏa Đỉnh tốt sao?

Tô Dật thầm thở dài. Có thì có, nhưng không ở trên người!

- Ta không có. Chỉ sợ đến lúc đó Tả Khâu Phong muốn để cho đội ngũ của mình thắng được, sẽ dùng tới Hỏa Đỉnh thánh khí!

Ngự Thiên cung đã tồn tại vạn năm, chắc chắn tồn tại thánh khí đan đỉnh, trong Trung Chấn Điển Tàng nhất định là có, Tả Khâu Phong nhất định sẽ chiếm.

- Huyền Hỏa Mậu Đỉnh!

Trong miệng Cổ Nhạc tiền bối thì thào nói.

Việc đã đến nước này, khó khăn khắc phục chính là kỳ ngộ, Cổ Nhạc và Tô Dật nhìn nhau cười, Cổ Nhạc nhanh chóng đứng dậy, nói với mấy vị.

- Tô Tông chủ, ngươi và Hàn cô nương ở lại Linh Nhạc Phong hai ngày cố gắng tu luyện! Không cần phân tâm, ta đi tới chỗ của chư hầu trưởng lão khác xem thử có thể mượn được một chút hay không!

Tô Dật liên tục gật đầu, đây là biện pháp duy nhất có thể thực hiện được vào lúc này. So với ngọn núi khác mỗi ngày nghiên cứu tu luyện, Linh Nhạc Phong cũng chỉ mới nổi gần đây, thu thập và tàng trữ quá ít, bọn họ vốn ở Trung Châu, sau khi cung chủ thay đổi mới thu về Ngự Thiên cung.

Thương lượng xong, mọi người đều chuyên tâm tu luyện. Hàn Vũ Nhu tập trung tu luyện năng lượng linh hồn, điều tức thổ nạp ở trên Linh Nhạc Phong. Thiên Trường lại dẫn theo Lý Thi Nhiên và A Sơ chuyên tâm chỉ đạo phương pháp thuật luyện đan sách thuốc, lần này bọn họ không phải là chủ lực, nhưng đại khái vẫn có thứ phải tìm hiểu.

Tô Dật lại bắt đầu ở trong phòng, tập trung tinh thần Tụ Khí tu luyện Ngự Thiên Quyết, thoáng cái đã một ngày trôi qua.

Màn đêm buông xuống, bầu trời đêm đầy sao.

Đêm khuya Linh Nhạc Phong với sương giăng đầy, mây mờ không khác nào tấm vải mỏng di chuyển qua đỉnh núi. Trong bóng đêm yên tĩnh, Linh Nhạc Phong vẫn có vài ánh nến cháy suốt đêm.

Cả Ngự Thiên Xuyên đều ở trong tình trạng khẩn trương, cuộc thi đấu Ngự Thiên Hồn sắp tới đã trở thành chuyện lớn hàng đầu trong lòng mỗi người!

Tất cả đều ngóng trông, chuẩn bị sẵn sàng.