Chương 1605
Bên trong gian phòng nhỏ với phong cách cổ xưa, Tô Dật tập trung tinh thần tu luyện Ngự Thiên Quyết, hai tay để ở trên đùi, toàn thân không ngừng hiện lên phù văn huyền diệu, không ngừng có ánh sáng nhiều màu tàn ra, giống như thần huy nhộn nhạo.
Linh thức dần dần bao trùm cả Linh Nhạc Phong, trăm cỏ nghìn hoa chỉ cần có chút lay động đều bị Tô Dật cảm giác được.
- Keng!
Tô Dật nhất thời mở hai mắt ra, ngoài nhà có tiếng xé gió vang lên, một tiếng kim loại rất khẽ vọng tới.
- Cường giả!
Trong hai mắt Tô Dật chợt sáng ngời, hắn có thể cảm giác được ngoài gian nhà có một khí tức được che giấu rất tốt lặng lẽ di chuyển về phía xa.
- Cổ Nhạc tiền bối?
Tô Dật lập tức đứng dậy, đẩy cửa phòng bước ra, chỉ thấy ánh trắng chiếu xuống sân nhỏ giống như dòng thủy ngân chảy xiết, nơi đó không có bóng người nào, chỉ có bóng cây lay động trong gió đêm.
Khi đang muốn trở về phòng, Tô Dật bỗng nhiên quay đầu, trên đài đá trong sân nhỏ hình như có đặt một thứ giống với đỉnh nhỏ, ở dưới ánh trăng nó hiện lên hào quang kỳ lạ, ánh sáng màu tím yêu dị lại rất chói mắt.
Ánh sáng trùng thiên, ngọn lửa màu tím một cách yêu dị không ngừng bốc lên, trong ngọn lửa chói mắt, Tô Dật tới gần mới thấy rõ ràng nó đúng là một cái đỉnh tinh xảo đặc sắc, chính là Tử Diễm Dương Đỉnh của Vân Tinh ban đầu.
Tử Diễm Dương Đỉnh là đỉnh vuông, lúc này có màu tím nhạt, có bốn chân đỉnh, miệng đỉnh diễn sinh ra hai cái tai, nắp đỉnh khắc Kim Ô ba chân ngậm mặt trời phát ra ánh sáng lấp lánh rực rỡ.
Đỉnh có khí tức tang thương giống như xuyên qua viễn cổ đến, ở dưới ánh trăng chiếu xuống, một dao động cực mạnh lan tràn trên không trung.
Tô Dật bước vọt tới trên đài đá và nắm lấy đỉnh nhỏ, trong lòng vô cùng chấn động, kinh ngạc kêu lên:
- Tử Diễm Dương Đỉnh?
Hắn cẩn thận quan sát, xác nhận chính là Tử Diễm Dương Đỉnh mà mình và Vân Tinh cùng lấy được lúc trước. Hắn khẽ nói:
- Tử Diễm Dương Đỉnh tại sao lại ở chỗ này? Lẽ nào Tinh Nhi cũng ở đây?
Hắn nhìn xung quanh thấy linh khí chậm rãi bay quanh nhưng chưa từng thấy bất kỳ tung tích của bóng người nào, trong lòng lập tức sốt ruột.
- Tinh Nhi, nhất định là Tinh Nhi biết ta cần Hỏa Đỉnh, đặc biệt đưa Hỏa Đỉnh tới cho ta!
Trong lòng Tô Dật tin chắc đây là việc Vân Tinh làm, nhưng vì sao Vân Tinh không xuất hiện gặp hắn?
Bất chợt, hắn vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, lực lượng vô cùng của Ngự Thiên Quyết như sóng triều, bàn chân lập tức giẫm lên hư không, toàn thân có một khí thế ngập trời lập tức cuồn cuộn trào ra, ầm ầm lao về núi rừng ngoài xa.
Trên không trung, Tô Dật Phù phát động Diêu Bách Biến Bộ đến tốc độ cực hạn, trên không trung giống như một ánh lửa bay nhanh, lập tức bay qua mấy ngọn núi.
- Lão Thiết, tỉnh lại đi!
- Ừ!
Thiết Hồn Mạch còn đang nghỉ ngơi trong Huyền Quan, hai mắt mơ màng mở ra, không biết phát sinh chuyện gì.
Cảm giác được từng dao động từ trong thân Tô Dật phóng ra, Thiết Hồn Mạch vui vẻ nói:
- Ơ! Tử Diễm Dương Đỉnh! Đây không phải là đỉnh ở chỗ Vân nha đầu sao?
- Đúng vậy, Tinh Nhi chắc chắn đang ở gần, nhưng vì sao nàng không tới gặp ta? Ngươi mau giúp ta cảm nhận khí tức của Vân Tinh! Tu vi khí tức của nàng tăng vọt, ta rất khó cảm giác được!
Thiết Hồn Mạch nghe vậy, vẻ mặt nhất thời nghiêm túc, trong đôi mắt sâu thẳm hung ác chợt có ánh sáng màu đen run rẩy, chân khí dồi dào cuồn cuộn trào ra, năng lượng tràn ra phía xa.
- Không tìm được! Nha đầu Vân Tinh kia vốn đã không tầm thường, sau khi nhận được lợi ích lại càng lợi hại. Lúc này nàng hẳn đã sớm rời đi xa, không có tung tích!
Chân Tô Dật đạp Huyền Không, mặc kể gió núi thổi tới, hai mắt kiên nghị đầy vẻ mất mát, nhìn về trong núi rừng tốt tươi phía xa, áo bào tung bay.
Tô Dật không biết mình nên đi con đường nào.
- Nếu nàng đã tới, vì sao không xuất hiện gặp ta! Ta rốt cuộc làm gì sai?
Thiết Hồn Mạch vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Tô Dật mất hồn mất vía như vậy, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết phải nói gì.
- Nếu Vân nha đầu đặc biệt đưa Tử Diễm Dương Đỉnh tới cho ngươi thì tất nhiên luôn quan tâm tới hướng đi của ngươi, ngươi cũng không thể đánh mất lòng tin được!
Vẻ mặt Thiết Hồn Mạch trang trọng, an ủi.
Tô Dật thu lại khí tức, giơ tay lên xoa cằm, nói:
- Nếu Tinh Nhi đưa Tử Diễm Dương Đỉnh cho ta, tất nhiên cũng hi vọng ta có thể giành được quán quân trong cuộc thi đấu Ngự Thiên Hồn! Cũng được! Tạm thời chuẩn bị thật tốt cho cuộc thi đấu Ngự Thiên Hồn đã!
- Vèo vèo!
Ngay vào lúc này, trong núi rừng phía xa có mấy bóng người màu đen lay động lao tới, dưới ánh trăng, giống như mấy con chim màu đen.
- Nơi đó có người!
Thiết Hồn Mạch khẽ nói.
Tô Dật nhất thời thu lại khí tức, nhưng không ngờ lúc này có tiếng xé gió vang lên, trong thiên địa lập tức hội tụ thành đứng một năng lượng linh hồn nồng đậm, theo không khí trực tiếp ép về phía Tô Dật!
- Không xong!
Trong lòng Tô Dật có dự cảm không tốt, là thực lực của tứ phẩm sơ giai. Chỉ trong chớp mắt, bóng người trên ngọn núi phía xa lại phát động ra một áp lực càng mãnh liệt hơn, giống như tia chớp kéo tới.
Lực lượng cuồng bạo đột nhiên lao tới, đánh mạnh xuống, cả hư không đều bỗng nhiên chân động. Nhất thời trong tay Tô Dật lập tức phát ra nguyên khí thuộc tính hỏa, rất nhiều quyền ấn lập tức và áp lực hung hăng va chạm vào nhau, tia lửa văng ra khắp nơi.
Hai bên va chạm làm không gian lập tức xuất hiện từng gợn sóng lớn cuốn ra, tất cả năng lượng thiên địa đều gào thét trong ngọn núi, hóa thành từng đợt tấn công như thực chất bao phủ trên thân núi.
Cát bụi bay khắp bầu trời, hư không vang lên tiếng xé gió!
Tiếng động nặng nề vang lên trong thiên địa, yên tĩnh có vẻ rất to rõ ràng. Cú đánh khủng khiếp lập tức bị một sóng áp lực bao phủ, cả thiên địa không ngừng run rẩy, giống như bị đè ép, không ngừng dâng lên dao động.
- Là ai?
Tô Dật gầm khẽ một tiếng, rõ ràng mấy người này chạy tới vì mình, nhân lúc mình chạy ra ngoài để tập kích mình.
Mắt thường có thể thấy được, dao động linh hồn của mấy bóng người phía xa rất kịch liệt, xem ra đã chuẩn bị đủ trước khi đến, trong lòng Tô Dật lập tức cẩn thận suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra mấy ngày gần đây. Cổ Nhạc tiền bối đi tìm chư hầu trưởng lão khác, nếu trực tiếp quay về Linh Nhạc Phong, biết Cổ Nhạc không ở đó, sợ rằng sẽ gây ra họa lớn.
- Đi Trung Chấn Tiền Phong!
Hắn quyết định, cho dù là người của Ngự Thiên cung cũng không dám lại tùy ý giết chóc ở Trung Chấn Tiền Phong, mình đến Tiền Phong, tất nhiên có cách vạch trần bộ mặt thật của những người này.
- Ầm!
Trong mắt Tô Dật phát ra sát ý ngập trời, tức giận chẳng khác nào núi lửa bạo phát. Tối nay bất kể là ai uy hiếp mình, Tô Dật nhất định sẽ trả lại gấp trăm lần!
Bóng dáng của Tô Dật lóe lên, chưởng ấn từ trong bàn tay phát ra biến đổi, một quyền ấn đột nhiên phá vỡ áp lực, dưới tác động của Ngự Thiên Quyết, quyền ấn đập nát hư không.
Dưới một đòn hung hãn, khắp không gian dường như đã hoàn toàn đông cứng. Một khí tức năng lượng mẽ mạnh rất từ trong quyền ấn tản ra khắp trời giống như cơn lốc cuốn ra ngoài, lực lượng ngập trời đều đập về phía ba bóng đen ngoài ra.
- Né tránh!
Ba gã bóng đen rõ ràng không ngờ rằng Tô Dật sẽ áp dụng phương thức cực đoan cứng đối cứng như vậy. Ba người giống như đinh ba lao về ba hướng khác nhau, đột nhiên tách ra, dưới chân Tô Dật dâng lên một vòng xoáy màu trắng sữa.