Chương 1606
Kình khí cuồng bạo tàn sát bừa bãi, làm cho không ai có thể dò xét, Tô Dật giống như một con Thần Cầm màu đỏ rực, trực tiếp lao về phía trước Trung Chấn.
Tiếng xé gió vang lên vù vù, sóng lực rất lớn làm năng lượng kinh thiên động địa đột nhiên bay xa, ba bóng đen đứng ở trên ngọn núi, khoanh hai tay, không ngừng cười lạnh.
Một tên trong đó cười lạnh, phát ra giọng nói già nua.
- Đuổi theo! Thiên đường có đường ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại xông tới! Ban đêm xông vào Trung Chấn, lập tức giết chết!
Sau đó, người nói chuyện thu kình khí như gió bão vào ống tay áo, lão già lăng không, cùng hai bóng người thản nhiên lao về phía Trung Chấn Tiền Phong.
- Tô Dật này đi Trung Chấn Tiền Phong, chúng ta giết chết thế nào được? Thống trưởng lão!
Nguyên khí dưới chân bóng người già nua rung lên, năng lượng linh hồn không ngừng phong tỏa Tô Dật phía trước, khẽ nói:
- Đại trận Trung Chấn chính là đại trận canh giữ núi của Ngự Thiên cung ta. Không phải thời điểm quan trọng thì không thể tùy ý bước vào Trung Chấn Tiền Phong, ban đêm xông vào Trung Chấn, ta phải sử dụng Trung Chấn đại trận giết chết Tô Dật!
Một giọng nói từ phía khác vang lên, rõ ràng suy yếu hơn một chút, khẽ nói:
- Nhưng Tô Dật có thể phát động đại trận, có nắm chắc không?
- Khà khà!
Giọng nói già dặn giống như vọng ra từ sâu bên trong lòng đất, thâm trầm lạnh giá, thản nhiên nói:
- Từ trước đến nay Trung Chấn đại trận do Thống trưởng lão ta quản lý, bên trong có cấm chế do các cường giả các đời của Ngự Thiên cung ta thiết lập ra, ngoại trừ cung chủ, chỉ có ta quen thuộc nhất với khẩu quyết mở ra đại trận. Tiểu tử miệng còn hôi sữa kia còn có thể sánh được bằng lão phu sao? Quân thiếu cung chủ không tham dự vào cũng không sao, chỉ cần đánh tiếng để rút đội bảo vệ tối nay, chúng ta nhất định có thể hoàn thành!
Hai bóng đen trẻ tuổi bên cạnh nhìn nhau cười, trong ánh mắt đầy niềm vui bất ngờ, bọn họ bỗng nhiên tăng tốc độ, nóng lòng muốn nhìn thấy cảnh tượng Tô Dật bị đánh giết ở trước Trung Chấn.
Gió núi thổi mạnh, ánh trăng chiếu xuống người.
Trung Chấn Tiền Phong loáng tháng hiện ra vài ánh đèn trong dãy núi trải dài có vẻ đặc biệt cô liêu.
Đêm tối gió lớn thường xảy ra những vụ giết người phóng hỏa, hơi lạnh thấu xương khiến người ta bất giác ngửi thấy sự nguy hiểm.
Bóng con phượng lửa bay ngang qua trời, quầng sáng vọt tới, đó chính là Tô Dật từ trong rừng núi bất ngờ xông đến.
Hắn vừa đến quảng trường, ba gã áo đen phía sau cũng giống như cái bóng lao đến, hạ xuống trên quảng trường, ảo ảnh lập tức được thu lại, mắt ba bóng đen lóe sáng, cười một cách dị thường.
- Tô Dật, ngươi còn muốn chạy đi đâu?
Tai Tô Dật thông huyền, cho dù che giấu khí tức, ngụy trang âm thanh vẫn có thể lập tức nhận ra rõ ràng, nhất thời khóe miệng cong lên cười khinh bỉ.
- Thống trưởng lão, những lời nói giúp của ngươi vào ban ngày đều là rắm thối sao? Buổi tối lại tới hưng sư vấn tội? Còn dẫn theo hai lâu la! Cơ Phi Báo, Cận Thiên Vân đều lăn tới đây cho ta!
- Ngươi!
Lời Tô Dật nói nhất thời làm cho Thống trưởng lão chán nản, không ngờ được Tô Dật liếc mắt bị nhận ra mình.
Bỗng nhiên, sát ý trong mắt dâng lên lộ hết vẻ dữ tợn, lớn tiếng nói:
- Thống trưởng lão gì chứ? Ngươi đang đêm xông vào Trung Chấn, người người đều có thể giết! Chịu chết đi!
Hai bóng đen khác cũng nổi giận, hai tay siết chặt khiến khớp xương kêu lên răng rắc, mắt đỏ ngầu.
Chúng nhìn Tô Dật, hận không thể tháo hắn ra thành tám mảnh, giận dữ gầm lên nói:
- Tô Dật, ban đầu chúng ta chỉ muốn thăm dò thực lực của ngươi, để cho ngươi đừng quá kiêu ngạo, không ngờ ngươi tự nhiên ngu ngốc đến mức tự mình tới Trung Chấn Phong, ngươi sẽ hối hận vì mỗi lời ngươi đã nói hôm nay! Chịu chết đi!
- Ầm!
Thống trưởng lão hít sâu một hơi, thủ ấn biến đổi liên tục, trong mắt đột nhiên bắn ra tinh quang, ra hiệu cho Cận Thiên Vân và Cơ Phi Báo lui ra phía sau.
Bất chợt, trong tay kết ra thủ ấn, trên bầu trời hiện ra một chưởng ấn cực lớn giống như tia chớp tập trung ra.
Trong giây lát, gió mây vần vũ, năng lượng thiên địa lập tức bị hút đến, hình vẽ hai cực âm dương trên mặt đất không ngừng biến hóa, giao hòa dung hợp với tầng trời thấp, hình thành một chưởng ấn đen trắng cực kỳ khổng lồ.
Chưởng ấn mang theo áp lực linh hồn vô cùng nồng đậm, giống như vượt qua trời đất ép đến, Tô Dật nhìn Thống trưởng lão đối diện với kình khí ngập trời, lập tức rùng mình.
- Tô Dật, chuẩn bị liều chết đánh một trận đi, không thể coi thường đại trận ở quảng trường này được. Lão già này đang phát động cấm chế! Hắn muốn mượn trợ giúp lực lượng đại trận lập tức tiêu diệt ngươi!
Trong lòng Thiết Hồn Mạch hét lớn!
- Ầm!
- Khí ngũ hành, hoá sinh trời đất, mạng người do trời, biểu sâu do thể, âm cực lại dương thịnh, trời kết bạn với người lại thắng...
Chỉ một thoáng, Thống trưởng lão không ngừng biến đổi thủ ấn trong tay, trong miệng đọc không ngừng, trước người đã ngưng tụ thành một Âm Dương Ấn cực kỳ khổng lồ với khí thế ngập trời, ảo ảnh càng lúc càng lớn, ánh sáng đen trắng xoay tròn dung hợp.
Tất cả năng lượng trong thiên địa cuộn trào mãnh liệt, không khí nhất thời ngưng đọng, xung quanh hiện ra từng gợn sóng giống như nước được đun sôi, cuồn cuộn không ngừng, năng lượng cực độ mạnh mẽ hiện ra trước mặt.
Trong lúc đó, toàn thân Tô Dật có Hỗn Nguyên Chí Tôn Công lập tức tăng lên tới cực hạn, Ngự Thiên Quyết trong cơ thể ngưng tụ, dưới năng lượng thiên địa khủng khiếp, nguyên khí trong cơ thể cùng khí tức quanh người đều đang rục rịch.
Yêu Thần Chiến Khải lên tiếng trả lời lao ra, khí tức Kim Long cũng trở nên bạo động không dừng, giống như mãnh thú muốn chặn đòn đánh, rít vào về phía chưởng ấn Âm Dương đang càng lúc càng lớn, phát ra ánh sáng chói mắt!
- Ngự Thiên Âm Dương Ấn! Chết!
Trong miệng Thống trưởng lão gầm lên phẫn nộ!
- Ầm!
Thực lực linh hồn ngũ phẩm sơ giai làm cho không gian xung quanh trở nên đáng sợ. Vẻ mặt Tô Dật không khỏi trở nên thâm trầm, trong miệng cũng gầm lên, lấy Ngự Thiên Quyết đối đầu với áp lực, sử dụng Hỗn Nguyên Chí Tôn Công chống lại Ngự Thiên Âm Dương Ấn.
- Tăng!
Trong tay hắn đã lấy ra Huyết Ma Sát Thần Kiếm, thân kiếm cực kỳ khổng lồ rơi trên mặt đất, nhất thời trên mặt đất lan tràn từng vết nứt giống như mạng nhện với ánh sáng máu trùng thiên tràn ngập hư không.
- Tê!
Trong kình khí ngập trời, Ngự Thiên Âm Dương Ấn lập tức lao đến trước mặt, vẻ mặt Tô Dật thay đổi rất nhanh, Phù Diêu Bách Biến Bộ lập tức được thi triển ra, nguyên khí không gì sánh được bên trong thân thể phân tán ra bốn phía, uy thế cực lớn làm cho thân thể Kim Cương bay lên.
Tô Dật hét lớn một tiếng, nếu không cách nào tránh khỏi, vậy dứt khoát đón đánh, ánh sáng màu vàng che trời lấp đất cuốn ra, phía sau Tô Dật lập tức hiện ra ảo ảnh Thần Cầm màu đỏ kim.
- Phượng Hoàng Thần Cầm?
Cận Thiên Vân và Cơ Phi Báo nhất thời lui về phía sau hai bước, trên mặt lộ vẻ kinh hãi.
Thần Cầm hót vang làm chấn động của núi sông, trong lúc vỗ cánh còn ẩn giấu khí tức hủy diệt sắc bén bá đạo không gì sánh được tạo thành từng tầng từng lớp, hiện ra hơn mười sóng khí màu đỏ.
- Huyết Hoàng Liệt Thiên!
Thống trưởng lão hét lớn, biết Tô Dật muốn dùng hết sức đánh một trận, lão quát lên với Cận Thiên Vân và Cơ Phi Báo:
- Hai người các ngươi mở ra kết giới, thu lại khí tức, không nên gây ra động tĩnh lớn! Bằng không không dễ kết thúc đâu!
Nhất thời, mây xung quanh Trung Chấn Tiền Phong cuồn cuộn không ngừng, ánh sáng màu vàng cuốn ra trời đất.
Nếu đối phương đã chuẩn bị trước khi đến, vậy Trung Chấn Tiền Phong chính là một cục diện chết, ngày hôm nay mình lại muốn vào tử địa để tìm đường sống!