← Quay lại trang sách

Chương 1619

Không thể! Sư đệ sư muội!

Thiên Trường cũng suýt rơi tròng mắt, quát lớn.

Đáng tiếng mọi chuyện xảy ra quá nhanh, hai người cách Cổ Nhạc một đoạn, Cổ Nhạc không biết cách phân thân nên chỉ có thể lựa chọn cứu một người.

Trong lúc đó, trong tay Cổ Nhạc vận chuyển nguyên khí, trong miệng hét lớn một tiếng, một đạo chỉ ấn từ phía xa đánh ra, lực lượng linh hồn nhanh chóng công kích ra, hoàn toàn không giữ lại.

Nhất thời, cánh tay của A Sơ bị dải nguyên khí điên cuồng hất ra, khí tức cường giả trực tiếp bao phủ lấy cơ thể của A Sơ uy thế rất lớn theo mi tâm tràn vào kinh mạch.

Trong chớp nhoáng này, A Sơ co quắp ngã xuống đất, toàn thân run rẩy, sau đó đôi mắt bắt đầu dại ra.

- Tỷ tỷ!

A Sơ được cwusu thì lập tức tỉnh lại, nhìn về phía Lý Thi Nhiên bên cạnh.

- Ầm!

Ngay vào lúc này, hai tay Lý Thi Nhiên đã đặt lên trái tim, phía xa có một tia chớp nguyên khí màu vàng lập tức xông đến, giống như con trăn màu trắng xoay quanh bên cạnh Lý Thi Nhiên.

- Tỷ tỷ! Tỷ tỷ!

Nhìn thấy tỷ tỷ không chết thì A Sơ yên lòng, nhanh chóng bò đến trước mặt tỷ tỷ, không ngờ phát hiện nàng tự nhiên đã hôn mê, toàn thân có điện quang lưu chuyển giống như điện giật, A Sơ bị đánh văng ra xa, gấp đến độ nước mắt đột nhiên chảy xuống.

- Cứu tỷ tỷ của ta! Cứu tỷ tỷ của ta!

- Là ai?

Ánh mắt mọi người ở đây đều nhìn về cùng một phía.

Lực đạo nhanh chóng và chính xác, lại mạnh như vậy, khí tức che giấu hoàn mỹ như vậy, tuyệt đối là người không tầm thường, khẳng định là cường giả trong cường giả!

- Ha ha ha!

Trên không trung của Ngự Thiên cung nhất thời vang vọng một tiếng cười hùng hậu. Mọi người nhìn theo tiếng động, chỉ thấy không biết từ lúc nào đã có năm người đứng thẳng trong không trung!

Người dẫn đầu cao chừng hai mét, mặc áo bào gấm màu xanh, đôi mắt sáng như sao đầy vẻ thành thục và nội hàm, mái tóc đen chải bóng mượt thể hiện ra đó là một nam tử gọn gàng, cơ bắp cuồn cuộn.

Từ phía xa nhìn lại, quả thực là phong thái tiêu sái, dáng vẻ hiên ngang, trong lúc mơ hồ có cảm giác ẩn thế xuất trần. Nhưng trên gương mặt là sát khí lạnh thấu xương lại không hợp với dáng vẻ cường tráng, khắp cả người lộ ra khí thế mạnh mẽ, tuyệt đối là người thượng vị.

Nữ tử đứng bên cạnh cũng có dáng vẻ không tầm thường, đôi chân thon dài, săn chắc kết hợp với trang phục bằng gấm gọn gàng, tư thế vô cùng hiên ngang oai hùng, lộ ra vẻ gợi cảm đặc biệt của một nữ nhân.

- Vô Lượng môn, Hàn Vũ Long!

Ánh mắt mọi người lập tức trở nên nghiêm trọng, lông tóc cũng dựng đứng.

Tả Khâu Phong cùng với Cổ Nhạc và tất cả người của Ngự Thiên cung đồng loạt nhìn lên bầu trời, người tới chính là Hàn Vũ Long - môn chủ Vô Lượng môn, người năm giữ thế lực lớn nhất Vân Châu!

Mà thiếu nữ bên cạnh chính là Hàn Vũ Nhu trước đó trốn đi tìm viện binh. Hàn Vũ Nhu nhíu mày, sốt ruột.

Cổ Nhạc lắc đầu, khẽ nói:

- Sợ rằng cuộc thi đấu Ngự Thiên Hồn lần này sẽ càng thêm rối loạn! Đoan Mộc cung chủ không đến, tình hình khó có thể khống chế được!

- Sư phụ, Hàn Vũ Long có tiếng là phần tử quấy rối, những năm trước đây bởi vì cung chủ trấn thủ, hắn đã nhiều năm không đi ra, lần này hắn qua, sợ rằng không có ý tốt!

Thiên Trường ở bên cạnh nói.

- Ngươi còn nói à! Lúc đó ngươi không nên mặc cho Hàn cô nương ra ngoài, với tình thế như vậy, Hàn nha đầu tất nhiên sẽ đi tìm phụ thân của nàng rồi!

Cổ Nhạc cười nói.

Cổ Nhạc suy nghĩ một lát, không phá thì không xây được, có lẽ người này có thể hoàn toàn nghiền nát giấc mộng làm cung chủ của Tả Khâu Phong!

Mà bên kia, đám người Tả Khâu Phong và Vu Khôn càng sốt ruột hơn, sắc mặt thâm trầm.

Bọn họ vốn đã nắm chắc phần thắng, đại cục đã định, không ngờ được cuối cùng lại trở nên phức tạp như vậy, lại có một người khó đối phó tới!

- Phụ thân! Sao vừa nãy phụ thân ra tay mạnh vậy? Thi Nhiên cô nương cũng ngất đi rồi!

Hàn Vũ Nhu lập tức kêu lên, còn không ngừng giậm chân.

- Nhóc ngoan! Bảo bối Nhu Nhu! Phụ thân không có cách nào, quá xa! Cứu được đã không tệ rồi!

- Hừ! Phụ thân đúng là g không đáng tin! Làm chút chuyện nhỏ cũng như vậy!

Hàn Vũ Nhu xoay qua xoay lại, mặc cho Hàn Vũ Long giải thích thế nào cũng vô dụng.

- Nữ nhi ngoan, con bảo phụ thân tới Ngự Thiên cung, có phải là phụ thân lập tức đã tới rồi không! Phụ thân nhiều năm như vậy không ra khỏi cửa, con không nên tức giận, nếu mẫu thân con biết ta chạy xa như vậy, chắc chắn sẽ tức giận đấy!

- Được được, cho con một lọ đan dược tốt đi. Thi Nhiên cô nương chắc chắn bị thương nghiêm trọng rồi! Con muốn mau cứu cô nương ấy!

Hàn Vũ Long thở dài nặng nề, lục tìm trong người một lúc lâu, cuối cùng lấy ra một lọ đan dược, nhìn Hàn Vũ Nhu với vẻ khó xử:

- Đây chính là đan dược Huyền phẩm trung giai, bên trong có ba viên! Phụ thân cất kỹ, con cho nha đầu kia là một phần ba là được rồi, dùng nhiều nàng sẽ không chịu nổi mà nổ chết đấy!

- Được, con biết rồi!

Hàn Vũ Nhu lập tức cướp lấy lọ thuốc, lăng không ném cho Thiên Trường.

Hàn Vũ Long ở phía sau nhăn nhó mặt mày, có vẻ đau lòng, lại sợ Hàn Vũ Nhu tức giận nên dịu dàng nói:

- Dùng ít thôi, tiết kiệm một chút!

- Thiên Trường sư huynh! Cầm lấy, mau chóng cho Thi Nhiên cô nương ăn cái này!

- Ầm!

Thiên Trường nhận được đan dược, lập tức có một linh dược với uy thế mạnh mẽ phả vào mặt, dược khí quanh quẩn ở bên cạnh Thiên Trường.

Trong lòng hắn không khỏi than thở. Mọi người đều nói Hàn Vũ Long yêu nữ nhi như mạng, đan dược Thiên phẩm chỉ tồn tại trong truyền thuyết, đan dược Địa phẩm đã hiếm thấy trên đời, còn lại chính là đan dược Huyền phẩm trân quý nhất, số lượng cũng không nhiều.

Chỉ một câu nói, Hàn Vũ Long lại cam tâm tình nguyện lấy ra Huyền phẩm trị liệu cho người không liên quan, có thể thấy được sự nuông chiều của hắn đối với Hàn Vũ Nhu.

- Tiểu tử, ngươi tiết kiệm một chút cho ta, còn lại trả lại Nhu nhi! Bằng không lão tử bẻ gãy chân của ngươi!

Hàn Vũ Long tàn bạo nói với Thiên Trường.

Sóng âm giống như sấm sét ầm ầm đập xuống bên tai Thiên Trường, không gian bị xé rách, một năng lượng giống như hủy diệt lan tràn.

- Quá mạnh mẽ! Tu vi như vậy hẳn là cảnh giới Nguyên Tông!

Mọi người ở đây không nhịn được há hốc miệng, Hàn Vũ Long thoạt nhìn chỉ mới bốn mươi, năm mươi tuổi, không ngờ lại mạnh như vậy!

Cổ Nhạc lại thản nhiên loại bỏ uy áp trên người của Thiên Trường, lắc đầu cười nói:

- Chúng ta xin thu nhận ý tốt của Hàn tông chủ! Trường nhi, mau đi xem thử Nhiên nhi thế nào!

- Được!

Thiên Trường đáp một tiếng, bước chân như gió tới đút đan dược cho Lý Thi Nhiên đang nằm, đồng thời rót nguyên khí vào để chữa trị kinh mạch cho Lý Thi Nhiên.

Hắn cũng nói với A Sơ:

- Thật may là Hàn tông chủ cứu đúng lúc, bằng không có đan dược tốt nữa cũng khó xoay chuyển trời đất!

Cổ Nhạc lại ôm quyền nói với Hàn Vũ Long trên không trung:

- Con rồng nhỏ nhà ngươi hôm nay đã thành con rồng lớn dời sông lấp biển rồi! Đã lâu không gặp, Hàn tông chủ! Ngày hôm nay ngươi vừa cứu tiểu đồ, ta xem như đã nợ ân tình của ngươi!

- Ôi, đan dược của ta! Ôi!

Chân Hàn Vũ Long đạp huyền cương, cũng không quan tâm tới tình cảnh phía dưới, vẻ mặt vẫn buồn bã như đưa đám, nhìn Thiên Trường trị liệu cho Lý Thi Nhiên, rất sợ hắn đút quá nhiều đan dược.