Chương 1620
Gương mặt Hàn Vũ Nhu đầy ghét bỏ khẽ nói:
- Cũng không biết nhờ phụ thân đi ra có đáng tin hay không! Lại không phải là một đan dược thôi sao!
- Còn không phải là mẫu thân con quản nghiêm à! Ôi! Con người chung quy sẽ có một trắc trở!
Hàn Vũ Long khổ nói.
Hàn Vũ Long ở trong lòng Hàn Vũ Nhu vẫn luôn là một hình tượng không đáng tin cậy. Ban đầu Hàn Vũ Long đã nhường nhịn Ngự Thiên cung rất nhiều năm, Hàn Vũ Nhu vẫn luôn nhìn thấy.
Lần này Hàn Vũ Nhu một mình đi ra ngoài tham gia cuộc thi đấu Ngự Thiên Hồn, thực sự đã dọa cho Hàn Vũ Long giật mình. Hàn Vũ Nhu đột nhiên chạy về cầu xin, lúc này Hàn Vũ Long mới đáp ứng dẫn theo Hàn Vũ Nhu di qua! Cũng tự mình tham gia cuộc thi đấu Ngự Thiên Hồn!
Hàn Vũ Long vẫn chìm đắm trong sự đau lòng, căn bản không có tâm tư để ý tới xung quanh, mấy người phía sau hình như đã sớm quen với cách giao lưu giữa Hàn Vũ Long và Hàn Vũ Nhu, tuyệt đối sẽ không có phản ứng quá lớn, trái lại trong đám người còn có rất nhiều người đều khẽ bật cười.
- Khụ khụ!
Một cường giả phía sau tiến lên trước, ánh mắt nhìn lướt qua Cổ Nhạc, khẽ nói:
- Môn chủ! Cổ Nhạc trưởng lão nói chuyện với ngài!
KLúc này Hàn Vũ Long mới ngẩng đầu lên, nhìn thấy Cổ Nhạc cười ôn hòa nhìn mình thì vẻ mặt lập tức nghiêm lại, giọng nói hùng hồn như tiếng chuông lớn:
- Cổ Nhạc trưởng lão, Tiểu Long tới đây thăm viếng! Ta vẫn luôn muốn tới, nhưng nữ tử Đoan Mộc của các ngươi... Khụ khụ, Đoan Mộc cung chủ đang ở đây nên ta không đến làm phiền!
Một câu nói che giấu lượng tin tức cực lớn. Hóa ra Cổ Nhạc và Hàn Vũ Long có quan hệ rất tốt, hơn nữa Hàn Vũ Long còn hết sức kiêng kỵ Ngự Thiên cung Đoan Mộc cung chủ.
- Nhưng hôm nay, ta coi như là khách không mời mà đến, Ngự Thiên cung không thể không hoan nghênh!
Hàn Vũ Long cười vang nói, khí thế không tầm thường.
- Không sao không sao, chỉ cần Hàn tông chủ còn nhớ rõ lão hủ là được rồi!
Cổ Nhạc cười nói.
Nhất thời khí chất toàn thân của Hàn Vũ Long thay đổi, cơ thể vạm vỡ, cơ bắp cuồn cuộn giống như con trâu, hai mắt sáng ngời nói.
- Ngày hôm nay, ta nhận lời nhờ cậy của tiểu nữ tới Ngự Thiên cung. Ngự Thiên cung từ trước đến nay trên dưới đồng tâm, không ngờ được lại có cục diện náo nhiệt như thế! Nhưng nếu Đoan Mộc cung chủ của các ngươi ở đây, hẳn cũng không đến mức như vậy!
Nhắc tới Đoan Mộc cung chủ, Hàn Vũ Long nhất thời run rẩy, Thiên Trường khẽ hỏi:
- Hàn tông chủ này và tông chủ của chúng ta có quan hệ sâu xa gì sao?
Cổ Nhạc mỉm cười, khẽ nói:
- Bại tướng dưới tay!
Bất chợt, Hàn Vũ Long nói với Cổ Nhạc:
- Đúng rồi, bây giờ Ngự Thiên cung là do Cổ Nhạc lão nhân gia ngài làm chủ sao? Ta thật ra có một việc phải nhờ cậy ngài!
Cổ Nhạc khoát tay, nói với Tả Khâu Phong:
- Vị Tả tông chủ đây mới là đại diện cung chủ của chúng ta bây giờ, lão hủ chỉ là một kẻ nhàn vân dã hạc mà thôi!
- Ngươi!
Tả Khâu Phong nhất thời đứng lên. Đại danh Hàn Vũ Long như sấm bên tai Tả Khâu Phong. Năm đó, hắn là một trong hai người kiệt xuất Vân Châu, tuổi còn trẻ đã đạt tới cảnh giới Nguyên Tông lục trọng.
Trước đó Tả Khâu Phong đã từng đánh Hàn Vũ Nhu bị thương nặng, rất sợ Hàn Vũ Long tới trả thù, nhất thời lông tóc dựng đứng, ánh mắt đầy vẻ nghiêm trọng.
- Ngươi là đại diện cung chủ?
Hàn Vũ Long thản nhiên nói, một kình khí mạnh mẽ ầm ầm bạo phát.
Khóe mắt Tả Khâu Phong giật giật, trầm giọng nói:
- Tại hạ Tả Khâu Phong của Ngự Thiên cung, ra mắt Hàn tông chủ!
- Phụ thân, chính là lão đầu này và hai lão già bên cạnh đánh nữ nhi! Còn làm người kia cũng bị trọng thương!
Hàn Vũ Nhu nói xong liền đỏ mặt.
- Thịch thịch!
Nghĩ tới điều gì đó, Tả Khâu Phong nhất thời đổ mồ hôi đầm đìa, hoảng sợ vội vàng giải thích:
- Hàn cô nương, tất cả đều là hiểu nhầm, hiểu nhầm thôi!
Hàn Vũ Long nhất thời lao tới gần, các cường giả đi theo phía sau giống như một cột sấm sét màu vàng lao tới.
Hàn Vũ Long chẳng khác nào một con rồng lớn màu vàng ầm ầm nện xuống đài cao.
- Ầm!
Từng lực lượng công kích xuống, Phong Vân lập tức biến sắc, một năng lượng bá đạo hủy diệt giống như đạn pháo nện xuống quảng trường, sóng ánh sáng năng lượng lập tức hiện lên hình nửa vòng tròn lan tràn ra.
Mọi người ở đây nhất thời chấn động, kinh ngạc, vội vàng vận chuyển nguyên khí chống lại khí tức cường hãn khủng khiếp này. Hàn Vũ Long giống như Sát Thần, tạo thành sự đối lập rõ nét với sự dịu dàng của Hàn Vũ Nhu trước mặt.
Đám người Tả Khâu Phong và Vu Khôn lại vô cùng chật vật lui nhanh lại, trong mắt đầy vẻ sợ hãi nói.
- Hắn mới chỉ trung niên đã có tu vi như thế, tu vi khí tức càng bá đạo không gì sánh được, quá mức mạnh mẽ!
- Các ngươi muốn chết thế nào! Tự chọn đi!
Hàn Vũ Long thản nhiên nói, sát ý vô biên cuồn cuộn phát ra.
Tả Khâu Phong rất xấu hổ, Vô Lượng môn là tồn tại ngang với Thánh Sơn, đắc tội Vô Lượng môn thì chẳng khác nào đắc tội cả Vân Châu, làm đại diện cung chủ, hắn tuyệt đối không thể gây ra cường địch như vậy.
- Hiểu nhầm hiểu nhầm thôi!
Hàn Vũ Long trực tiếp giẫm chân một cái, nhất thời cả đài cao được các cường giả gia tăng qua lại bắt đầu xuất hiện từng vết nứt giống như mạng nhện, tức giận nói.
- Hiểu nhầm bà ngoại ngươi à, nữ nhi yêu quý của ta là để cho các ngươi đánh sao? Ai đánh thì tự xử đi! Để tránh làm bẩn tay của lão tử!
Hàn Vũ Long giống như hung thần ác sát, tức giận trực tiếp trút khí thế vào trên thân của ba gã cung chủ, ba người nhất thời sởn tóc gáy, không dám nói lời nào.
Mọi người trên quảng trường đều đang xấu hổ nhìn ba gã cung chủ bị Hàn Vũ Long gây khó dễ, Linh Nhạc Phong trái lại lộ ra vẻ mặt thoải mái, nhìn vẻ khiếp sợ của Tả Khâu Phong lại vui mừng không nhịn được!
- Hàn tông chủ không nghe giải thích lại hành sự như vậy, khó tránh khỏi quá bá đạo rồi!
Tả Khâu Phong không xuống đài được, trong lòng tức giận.
- Đúng vậy, Hàn tông chủ, có hiểu lầm gì chúng ta có thể ngồi xuống thương lượng, lập trường khác nhau nhưng không có nghĩa là không có khả năng giải hòa!
Vẻ mặt Vu Khôn tươi cười.
Ba gã phó cung chủ đều là tu vi ngũ phẩm trở lên, nếu cứng rắn liều mạng cũng không phải đánh không nổi, chỉ là sẽ làm cho Ngự Thiên cung gặp phải tai bay vạ gió mà thôi.
- Ta bá đạo à? Đánh nữ nhi của ta thì ai bá đạo? Ép hai hài nhi này tìm chết thì ai bá đạo?
Hàn Vũ Long trầm giọng quát một tiếng, lĩnh vực không gian trước người nhất thời mở ra, mơ hồ chỉ thấy ánh sáng màu vàng tràn ngập, một tiếng rồng ngâm vang lên, tâm hồn tất cả mọi người đều thoáng chấn động.
- Lĩnh vực tinh thần thật mạnh!
Mọi người xung quanh đều thầm kêu lên một tiếng, không gian phía trước lập tức bắt đầu nổ vang, âm thanh chấn động không trung, từ bên trong vết nứt có một kình khí vô hình che trời lấp đất cuồn cuộn trào ra, trong không gian rung chuyển, lực lượng bá đạo hủy diệt không gì sánh được phóng ra!
- A!
Cổ Nhạc trưởng lão híp mắt lại, từ khí tức có thể cảm nhận nhận được thực lực của Hàn Vũ Long đã hơn hẳn ngày xưa, trong lòng thầm nghĩ:
- Đây... Là hai tầng lĩnh vực tinh thần tấn công!
Quan Lan, và đám người Diễm Lô cũng không khỏi gật đầu, vận chuyển nguyên khí bảo vệ tâm thần rồi khẽ nói:
- Trên đời lại có người có thiên tài như thế, có thể tu thành võ kỹ cường thế như vậy, không trách được vẫn chướng mắt Ngự Thiên cung chúng ta. Nếu như Hàn tông chủ muốn làm Ngự Hồn Sư, khẳng định vượt qua chúng ta!
Tả Khâu Phong làm sao có thể không biết lĩnh vực của Hàn Vũ Long kỹ lợi hại, gương mặt hắn nhăn nhóc, ngoan độc nói:
- Nếu đã vậy, Ngự Thiên cung cũng không sợ! Hàn tông chủ xin chỉ giáo!
- Xoẹt xoẹt xoẹt!
- Tam Nguyên Bảo Tháp Trận!
Toàn thân Tả Khâu Phong có năng lượng linh hồn điên cuồng lan tràn ra, lớn tiếng nói.