← Quay lại trang sách

Chương 1621

Chỉ nghe Tả Khâu Phong gầm lên giận dữ, hai người Vu Khôn và Thành Cao Minh tách ra hai bên phía sau hắn, trong miệng hét lớn, ba người đồng thời giơ bàn tay về phía đỉnh đầu.

Chỉ một thoáng, ba ánh sáng lớn bằng nắm tay từ thiên linh tuôn ra, năng lượng cuồng bạo kèm theo lực lượng vô cùng vô tận làm cho tất cả mọi người đều thoáng ngẩn ra, năng lượng này quá mức đáng sợ, dường như chỉ liếc qua đã khiến cho trái tim ngừng đập.

Hàn Vũ Long nheo mắt lại, hai tay giao nhau, mái tóc được chải chuốt bị năng lượng cuồng bạo không gì sánh được cuốn lên cao, đối mặt với năng lượng khủng khiếp như vậy, toàn thân hắn dâng trào sát ý.

Nhìn đội ngũ sắp hàng chỉnh tề, Hàn Vũ Long tung bay, khóe miệng cười thản nhiên, chiếc áo choàng gấm phía sau rung lên, đầu ngón chân điểm nhẹ về phía sau, nhất thời có tiếng rồng ngâm đột ngột phát ra, ánh sáng màu vàng chói mắt giống như lưỡi kiếm sắc bén bắn thẳng về phía bầu trời.

- Ngao!

Tiếng rồng ngâm kết hợp với dáng người vạm vỡ, quả nhiên là khí thế hùng hồn, trong mắt Hàn Vũ Long có chút xem thường, ánh sáng lạnh lẽo bắn ra, toàn thân tràn ngập ý chí chiến đấu.

Trong mắt cường giả Vô Lượng Môn phía sau lại khinh thường. Ba gã cường giả tức giận hét lên:

- Môn chủ, ta tới trợ giúp ngươi!

- Ha ha ha!

Bàn tay Hàn Vũ Long vung về phía sau, trán như núi, đầy vẻ thần võ bất phàm.

Lôi Quang Kim Long với những đường vân giống như hủy diệt trời đất hiện lên, giống như chiến thần vậy, làm gì còn dáng vẻ nữ nhi vừa rồi!

- Được rồi! Không cần các ngươi trợ giúp ta! Tam Nguyên Bảo Tháp Trận quả nhiên có chút huyền ảo, ta tới lĩnh giáo một lúc!

Giọng nói của hắn vang vọng trong quảng trường trống trải mãi không thôi.

- Nhu nhi, xem kỹ cha con đánh ba lão già đáng chết này thế nào! Ngự Thiên cung chẳng qua cũng chỉ có vậy thôi! Ha ha ha ha!

- Ầm!

Hàn Vũ Long vừa dứt lời, kình khí ầm ầm bạo phát ra. Tất cả mọi người đều lùi về phía sau. Chỉ thấy Hàn Vũ Long bước chân nhẹ nhàng lại phóng lên không trung giống như hỏa tiễn, sau đó đứng giữa không trung nhìn xuống.

Tả Khâu Phong không nhẫn nhịn nữa, lúc này cũng không cần nhịn nữa, đối mặt với những lời chế giễu của Hàn Vũ Long, vẻ mặt Tả Khâu Phong đã trầm xuống, ngoan độc nói.

- Đi bà ngoại ngươi! Hàn Vũ Long, ngươi cho rằng ta thật sự sợ ngươi sao?

Lúc này hắn nhìn Hàn Vũ Long trên bầu trời mà mắng to, không để ý tới hình tượng nữa.

- Trên Vân Châu, Vô Lượng Môn hay Ngự Thiên cung, ai đứng thứ nhất, chúng ta cứ tới so tài một lúc sẽ biết! Tiểu tạp chủng! Ngày hôm nay lão phu lại diệt long uy của ngươi!

Hành vi của Tả Khâu Phong thô bỉ như vậy làm cho tất cả mọi người nghẹn họng nhìn trân trối, trong lòng thầm run sợ, tiếp theo chắc chắn sẽ phát sinh một trận đại chiến kinh thiên động địa, nhất thời bọn họ bị khí thế hùng hồn trước mắt làm cho ngây người, trong lòng vô cùng hoảng hốt.

Đám người Quan Lan và Diễm Lô bên cạnh lại lộ vẻ mặt nghiêm trọng, kéo đám người Thiên Trường và Hàn Vũ Nhu, Lý Thi Nhiên sang một bên, cường giả như vậy quyết đấu, bọn họ không thể chịu nổi, xui xẻo còn có thể bị thương nặng!

Vân Đỉnh vội vàng đi tới bên cạnh Cổ Nhạc, vội la lên:

- Cổ Nhạc cung chủ, bây giờ phải làm sao đây? Nếu bọn họ thật sự đánh nhau, Trung Chấn Tiền Phong này nhất định sẽ bị phá hủy cực lớn! Nhất định phải tổ chức lại!

Cổ Nhạc quyết định thật nhanh, hạ lệnh cho ba vị phó cung chủ, tiếng nói của hắn hùng hồn giống như chuông lớn vang vọng trời đất, tất cả mọi người nhất thời đều nghe được.

- Tất cả chư hầu trưởng lão, trưởng lão giáo chức, hai vị trưởng lão thống lĩnh, dẫn tất cả đệ tử lui ra phía sau, mở kết giới bảo vệ Ngự Thiên Xuyên!

- Ngươi tính gì mà ở đây ra lệnh chứ!

đầu Thống trưởng lão sưng như đầu lợn nghe được lời này liền đứng từ phía xa mắng.

Trên mặt các trưởng lão khác đều lộ vẻ nghiêm trọng, cảm giác điều này rất có lý, không ai để ý đến Thống trưởng lão, chỉ có Lĩnh trưởng lão ở bên cạnh nói:

- Ngu ngốc! Ngươi muốn chết, ta không ngăn cản ngươi!

Hắn nói xong, mọi người trên quảng trường giống như chim muông tản ra, phía trước có tia sáng cắt qua không trung, bất chợt chiếu sáng cả bầu trời giống như ráng mây năm màu.

Ngày hôm nay, cuộc đấu hồn của Ngự Thiên cung chắc chắn không thể diễn ra. Lát nữa bọn họ thật sự đánh nhau sẽ phá hỏng hết Trung Chấn Tiền Phong, cung chủ trách tội xuống, ai cũng không gánh nổi.

Thống trưởng lão bị Lĩnh trưởng lão mắng, ánh mắt dại ra giống như một khúc gỗ, sau đó cắn răng bay về phía xa.

- Hừ, rác rưởi, đừng chạy!

Hàn Vũ Nhu nhìn Thống trưởng lão trong tấm lá chắn hình tròn và lớn tiếng cười nói, trong mắt đầy vẻ xem thường, khóe miệng hơi cong lên.

Mấy người nhát gan thấy vậy liền dẫn theo đệ tử bay về phía Củng Khuyết Hồ, không tiếp tục để ý tới chuyện ở Tiền Phong, điều này làm cho đám người Cổ Nhạc không dừng lắc đầu. Ngự Thiên cung chung quy có một vài người lâm trận phản chiến.

Mà một vài người to gan vẫn giữ vững giới hạn cuối cùng, ví dụ như một lão già trưởng cao gầy vừa nãy vẫn đứng giữa không trung, mắt lóe tinh quang và nói với Cổ Nhạc.

- Cổ Nhạc, ta ở đây, có chuyện gì cứ nói với lão phu! Lão phu nhất định sẽ ủng hộ ngươi!

Cổ Nhạc cười lớn một tiếng, nhìn lướt qua dám người đang giằng co phía trước, vuốt chòm râu nói:

- Lão phu xin nhận tấm lòng, cuộc chiến Thiên Phong lần sau ta đi U Châu, chúng ta sẽ nâng cốc chúc mừng!!

Chỉ một thoáng, tất cả quảng trường trống trải, chỉ còn lại có nhóm Linh Nhạc Phong, ba vị phó cung chủ Trung Châu, Hàn Vũ Long và Tả Khâu Phong vẫn chuẩn bị đấu võ cùng lác đác mấy người hiếu chiến nấp ở phía xa xem chừng, cũng không có mở kết giới.

- Ầm!

Hàn Vũ Long đứng trên không trung, kình khí ngập trời, xung quanh thân có từng gợn sóng không gian trực tiếp nhộn nhạo ra, phía sau lưng có đường vân vảy rồng như ẩn như hiện, thân thể cao lớn, trong miệng giận dữ gầm thét lên.

- Ba lão quỷ! Nhận tội cho Nhu nhi của ta!

- Ầm!

Lập tức, quanh thân hắn có điện long màu trắng quấn quanh hóa thành hình rồng với ánh sáng màu vàng, hắn ngước mắt lên, một giây tiếp theo, Kim Long khổng lồ giãy dụa lao qua bầu trời, xông thẳng về phía ba người!

Chỉ thấy Hàn Vũ Long giống như mãnh hổ xuống núi, Kim Long diệt thế, khí tức hủy diệt bá đạo đánh nát không gian, khí thế của hắn quá hung hãn, ba người vội vàng điều chỉnh khí tức tới mức lớn nhất.

- Tam Dương Vô Cực Công! Nhận lấy!

Ba tấm lá chắn ánh sáng hình tròn màu vàng lập tức hội tụ thành một tấm lá chắn vàng cực kỳ khổng lồ, che trên đỉnh đầu, năng lượng linh hồn che trời lấp đất cuồn cuộn trào ra.

Ba người hợp nhất tạo ra uy lực cực kỳ lớn, giống như sóng to gió lớn dâng trào, điên cuồng va chạm vào Kim Long từ không trung bay thẳng xuống!

- Ầm ầm ầm...

Mọi người phía xa lắc lư, Cổ Nhạc dẫn theo mọi người rút về phía sau từ lâu, trong mắt đầy kinh ngạc. Tam Nguyên Bảo Tháp Trận, giữ ba lấy ba, dung hợp năng lượng linh hồn của ba người lại làm một, lực lượng linh hồn đủ gấp chín lần của một người!

Trận pháp linh hồn nghịch thiên như thế, võ giả bình thường không thể dùng sức một mình chống đỡ được.

- Con rắn này giao đấu với ba người bọn họ, không ngờ hoàn toàn không rơi xuống hạ phong! Mấy năm nay, hắn cũng tiến bộ quá mức kinh người!

Cổ Nhạc híp mắt, không ngừng gật đầu nói.

- Phù!

Trong chớp mắt tiếp theo, không gian run rẩy, ba tấm lá chắn ánh sáng màu vàng giống như mặt trời chói lòa không ngừng bay lên, ánh sáng càng lúc càng chói mắt, nhiệt độ cũng tăng lên, trong không trung xuất hiện từng gợn sóng, mãi đến khi tăng tới mức lớn nhất, ánh sáng màu vàng tấm lá chắn bắn ra không trung.