← Quay lại trang sách

Chương 1628

Ha ha, các vị lão hữu đừng hoang mang, cung chủ biết rõ thị phi. Ta ở Thiết Quy Đường lâu như vậy, chính là do cung chủ hỏi ta chân tướng sự việc. Người không từ bỏ Ngự Thiên cung, sau này cung chủ tất nhiên sẽ trọng dụng, mà những kẻ có lòng dạ khó lường đối với Ngự Thiên cung, sợ rằng sẽ phải vạn kiếp bất phục!

Cổ Nhạc trưởng lão cố ý nói lớn bốn chữ cuối cùng, nhất thời một đám người phía dưới bắt đầu run rẩy, trong lòng lo sợ bất an, thậm chí một vài nhát gan trực tiếp ngất xỉu.

- Được rồi, các vị trưởng lão, bây giờ ta truyền dụ lệnh của cung chủ!

- Vù!

Mười vị chư hầu trưởng lão cộng thêm một hai trưởng lão nhất thời quỳ một chân trên đất, vẻ mặt nghiêm túc, cẩn thận lắng nghe!

- Đệ tử Ngự Thiên cung nghe lệnh, cuộc thi đấu Ngự Thiên Hồn ngày mai vẫn tiếp tục tiến hành! Tất cả người gây chuyện sinh sự sẽ tạm thời giam giữ ở Thiết Quy Đường, chờ sau khi cuộc thi đấu kết thúc sẽ xử trí sau. Tối nay, cho mời các trưởng lão, xem xét rõ tất cả danh sách người có tội và người có thể tham gia cuộc thi đấu Ngự Thiên Hồn! Sáng mai tiếp tục tiến hành.

Cổ Nhạc trưởng lão vừa dứt lời liền rũ áo, thu lại cảm xúc, nói.

- Vừa rồi đã lập lại tất cả quy định của cuộc thi đấu Ngự Thiên Hồn, tất cả đều giản lược! Chỉ vì tìm kiếm đệ tử mạnh nhất của Ngự Thiên cung! Tối nay, mời các huynh đệ phiền lòng nhiều hơn!

- Hắc! Chúng ta vừa rồi còn đang nói, thằng nhóc Quân Hạo Thiên này thật đáng tiếc!

Cổ Nhạc liếc nhìn những người quỳ phía dưới, thản nhiên nói:

- Sư phụ có tội, đệ tử không phải là cá mè một lứa, mời các vị nhất định phải lo liệu cung quy của Ngự Thiên cung, cẩn thận sàng lọc, nhu cầu của cuộc thi đấu Ngự Thiên Hồn, cũng là nhu cầu của Ngự Thiên cung trọng chấn sau này.

- Vâng!

Vẻ mặt các trưởng lão nghiêm túc, không dám có bất kỳ chỉ trích nào.

- Lạc trưởng lão, vị trí cuộc tranh đấu Thiên Phong lần này sẽ tổ chức ở U Châu của ngươi, cung chủ gọi ngươi vào bàn bạc, các trưởng lão khác mời bắt đầu!

Lạc Vô Nhai nhìn Cổ Nhạc và khẽ gật đầu, nguyên khí dưới chân đột nhiên phát ra, một trận cuồng phong đột nhiên thổi lên, trực tiếp lao vào Thiết Quy Đường.

- Đoan Mộc cung chủ quả nhiên anh minh thần võ!

Long Phá Sơn gật đầu nói.

Sau khi tuyên bố xong, Cổ Nhạc lại dẫn theo ba vị phó cung chủ trở về Linh Nhạc Phong, tất cả mọi người quỳ lạy ở trước Thiết Quy Đường nhất thời đi theo sự chỉ huy của trưởng lão lần lượt rời đi.

bốn người trở lại Linh Nhạc Phong, vừa hạ xuống đất, Quan Lan đã không nhịn nổi vội vàng hỏi Cổ Nhạc về tình hình của Tô Dật.

- Cổ Nhạc cung chủ, tiểu tử Tô Dật kia rốt cuộc thế nào?

Cổ Nhạc than khẽ, trên gương mặt hiền lành chợt trầm xuống và liên tục hít sâu ba tiếng, làm cho đám người Vân Đỉnh đều tò mò.

- Vào trong rồi hãy nói!

Hàn Vũ Nhu và cả Hàn Vũ Long đều ở bên trong phòng. Cổ Nhạc nói sơ qua chuyện xử phạt của cung chủ, Hàn Vũ Long không khỏi khẽ gật đầu.

- Đoan Mộc cung chủ vẫn lấy đại cục làm trọng, đổi lại là ta chắc cũng làm như vậy.

Cổ Nhạc trầm ngâm, nhìn lướt qua đám người Thiên Trường, A Sơ nói:

- Cho nên các ngươi vẫn phải mau chóng chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc thi đấu Ngự Thiên Hồn ngày mai đi. Lần này kiểm tra không còn là tiêu chuẩn cũ nữa, tất cả đều sẽ giản lược, cụ thể thì ngày mai sẽ công bố! May mắn là ngươi và Nhiên nhi có phẩm chất linh hồn rất cao, đây là điều không thể phủ nhận được! Đúng rồi, Nhiên nhi thế nào?

A Sơ nhìn Cổ Nhạc trưởng lão, lại cảm kích nói với Hàn Vũ Long:

- Sư phụ, Hàn tông chủ đã phái cường giả Vô Lượng môn chữa bệnh cho tỷ tỷ, đã không có gì đáng ngại nữa, bây giờ tỷ tỷ đang ở bên trong phòng nghỉ ngơi!

- Hàn tông chủ, lão hủ cám ơn!

Cổ Nhạc khẽ cúi đầu bái tạ Hàn Vũ Long.

Hàn Vũ Long khoát tay áo, ngượng ngùng nói:

- Cổ Nhạc trưởng lão khách sáo rồi.

Nhu nhi cũng phải cần tham gia cuộc thi đấu Ngự Thiên Hồn, bây giờ mọi người đều cùng tiến cùng lùi, không có vấn đề gì!

Cổ Nhạc trưởng lão lấy từ trong tay áo ra một lọ đan dược, đưa cho A Sơ, mỉm cười nói:

- Nếu Hàn tông chủ chữa thương cho các ngươi, đan dược do cung chủ ban thưởng cho các ngươi thì tạm thời giữ lại phòng thân sau này sử dụng, dùng cho nghiên cứu đan dược bình thường cũng có lợi ích cực lớn!

Ánh mắt Hàn Vũ Long thoáng động, cảm thấy kinh ngạc nói:

- Đây là Đoan Mộc cung chủ đưa à?

Cổ Nhạc khẽ gật đầu, thổn thức nói:

- Ngự Thiên cung ta có Đoan Mộc cung chủ, đúng là chuyện may mắn của Ngự Thiên cung ta! Dưới Thanh Sương Cô Ngạo rất lo lắng cho Ngự Thiên cung! Cung chủ đặc biệt tán thưởng về biểu hiện của Nhiên nhi và Sơ nhi ở Ngự Thiên cung, cho nên ban cho bình Thái Vi Đan Huyền phẩm này. Sau này các ngươi nhất định phải chuyên tâm tu luyện, có thể nhận được cung chủ coi trọng, cũng là tạo hóa của bản thân các ngươi!

Nhất thời, tất cả mọi người hít vào một hơi lạnh, nhớ tới khí thế mạnh mẽ của nàng ở Trung Chấn Tiền Phong vào ban ngày, tất cả mọi người khó có thể tưởng tượng được tâm trạng Đoan Mộc Tiêu Mạn còn tinh tế như vậy.

- Đúng rồi, Cổ Nhạc trưởng lão, ngài có nghe được tin tức của Tô Dật từ chỗ cung chủ không?

Hàn Vũ Nhu nhíu mày hỏi.

Quan Lan, Vân Đỉnh và Diễm Lô cũng sốt ruột, giọng điệu gấp gáp nói:

- Cổ Nhạc trưởng lão có thể nói ra chưa? Mấy người chúng ta sốt ruột muốn chết rồi!

- Có hai tin tức tốt và xấu, tốt là thật ra hôm nay là ngày báo danh của Ngự Thiên cung, cung chủ tự mình đến xin nghỉ cho Tô Dật!

- A!

Nghe được tin tức này, tất cả mọi người bất chợt đều kinh ngạc.

- Cung chủ... tự mình đến xin nghỉ cho Tô Dật à?

Từ trước tới nay chưa từng có người nào hưởng qua loại đãi ngộ này, từ trước đến nay Đoan Mộc Tiêu Mạn luôn sống một mình lại sẽ vì một tiểu tử chưa ráo máu đầu mà làm đến mức như vậy.

- Người phụ nữ kia... tự nhiên xin nghỉ cho Tô Dật!

Gương mặt Hàn Vũ Nhu có chút không được tự nhiên, lại bị Hàn Vũ Long kéo nhẹ mới thu lại cảm xúc, chú ý thấy sắc mặt đám người xung quanh cũng ngạc nhiên.

- Nhưng trong này cũng có một vấn đề khác, Tô Dật không thể tới tham gia báo danh, nói rõ hắn tuyệt đối chưa vượt qua giai đoạn nguy hiểm, có thể nói là tính mạng khó có thể giữ được!

- Vậy bây giờ Tô Dật rốt cuộc thế nào?

- Đúng vậy, cung chủ vô cùng thần bí, chúng ta làm sao biết được Tô Dật rốt cuộc thế nào?

Mấy vị phó cung chủ đều nói.

Cổ Nhạc vuốt chòm râu dài, than thở:

- Nếu cung chủ đã tới báo danh vì Tô Dật, lấy tu vi cao thâm của cung chủ lại thấy được, Tô Dật tất nhiên có thể chống đỡ nổi đi! Mọi người cứ chờ đợi thì thỏa đáng hơn!

Nghe Cổ Nhạc nói vậy, mọi người không hề thả lỏng, ngược lại càng thêm nghiêm trọng.

- Đại trận bảo vệ núi là không thể coi thường được, đó chính là cấm chế do rất nhiều cường giả các đời của Ngự Thiên cung ta bố trí, Thống trưởng lão lại có thể sử dụng đại trận bảo vệ núi đối phó với một tiểu tử còn chưa trưởng thành! Vậy mà cũng làm ra được!

Quan Lan càng nghĩ càng tức giận, cơ thể tròn vo không khỏi rung lên, phát ra một sát ý nồng đậm.

- Ác giả ác báo, không phải báo ứng đã tới sao? Được rồi, bây giờ không còn sớm nữa. Sáng mai sẽ diễn ra cuộc thi đấu hồn của Ngự Thiên cung rồi! Cung chủ tự mình lập ra quy định chỉ có thể khó khăn hơn trước vô số lần thôi! Mọi người vẫn nên chuẩn bị sẵn sàng đi!

Nói xong, trong mắt tất cả mọi người có mặt ở đó đều lóe tinh quang, bọn họ rất nghiêm túc hàn huyên vài câu, sau đó liền trực tiếp trở lại phòng của mình.

Linh Nhạc tiểu trúc, trong sân được ánh trăng chiếu sáng.

- Lão bà này sẽ không phải cũng thích Tô Dật chứ?

Hàn Vũ Nhu chống tay vào gò má, nhìn mặt trăng tròn trên cao.

- Ngươi quả nhiên có tình cảm với tiểu tử kia rồi?

Bóng dáng cao lớn của Hàn Vũ Long chậm rãi đi ra, buồn bã nói với vẻ dịu dàng.