← Quay lại trang sách

Chương 1655

Hắn còn mạnh hơn sư phụ Tả Khâu Phong của hắn nhiều lắm!

Chư hầu trưởng lão dồn dập nghị luận.

- Hừ!

- Nếu không phải những tên tạp chủng kia cản đường thì khuôn mặt đồ đệ Tả Khâu Phong để vào đâu.

Hàn Vũ Long phất tay áo mà đứng, nhìn điểm sáng trên màn sáng, trong nháy mắt liền rơi vào trầm tư, thầm nghĩ:

- Xem ra, nếu cần thiết ta phải đi xuống cứu Tô Dật!

Vòng tầng sáu ngàn mét.

Trải qua một phen kịch liệt tranh đấu, tất cả đệ tử Ngự Thiên Cung đều bị đánh gục, lại đi xuống phía dưới nữa chính là bảy ngàn mét, bảy ngàn mét nhưng là một sườn núi, nhiều người không thể vượt qua được bảy ngàn mét, nhất định có gì đó đang cản trở.

Khoảng cách trên dưới có mấy tên đệ tử Ngự Thiên Cung ngồi phịch xuống đất, trang phục khác với đệ tử Củng Khuyết hồ, xem ra địa vị rất cao, đều có dáng vẻ tam phẩm cao cấp.

- Ngươi là Tô Dật sao?

Một gã sắc mặt trắng bệch, tâm hồn bị thương nặng lên tiếng hỏi.

Tô Dật nhìn qua, trầm giọng hỏi:

- Các ngươi là đệ tử chư hầu trưởng lão?

Mấy đệ tử gật đầu, nói:

- Ở bảy ngàn mét, Tử Phong đã nhập ma, Tô Dật, ngươi không nên đi qua đó!

- Đến cùng là có chuyện gì xảy ra?

- Khi chúng ta mới vừa tới đây, Tử Phong liền suất lĩnh một đám đệ tử của Củng Khuyết hồ bao vây tấn công chúng ta, không cho chúng ta tiến vào dưới bảy ngàn mét.

- Theo như lời đệ tử Củng Khuyết hồ nói, gần đây công lực của Tử Phong tăng mạnh, cực kì yêu dị, Quân Hạo Thiên xung trận lên trước, làm cho Tử Phong cực kỳ tức giận, ra lệnh tất cả đệ tử của Củng Khuyết hồ phải cản chúng ta ở bên ngoài bảy ngàn mét, một mình hắn đuổi theo Quân Hạo Thiên.

- Bịch, bịch!

Vừa dứt lời, mấy đệ tử Ngự Thiên Cung liền ngất đi, nhìn trộm linh hồn bọn họ, Tô Dật có thể phát hiện ra tâm hồn của mọi người đã phải chịu tổn thương khá nghiêm trọng.

- Có ma? Ở đâu có ma? Tại sao ta lại không phát hiện.

Thiết Hồn Mạch híp hai mắt lại, từ khi mới đến cho đến hiện tại, gã đều không cảm giác được điều gì không đúng.

- Nhưng càng đi xuống, uy áp linh hồn nơi này cùng vòng xoáy sát khí trong không khí lại càng rõ ràng hơn, xem ra rất có vấn đề!

- Đi!

Thiết Hồn Mạch nói.

- Vèo.

Sau khi Bạch Giao Hồn lực lần thứ hai bạo khởi, mấy sợi tóc của Tô Dật xốc xếch bay lượn, khí cơ toàn thân đã điều động đến trạng thái cực kỳ nhạy bén.

Càng đi xuống, Đoạn Kiếm hải càng thêm yên tĩnh thần bí, những linh hồn còn sót lại trôi nổi xung quanh giống như tàn hồn địa ngục còn sót lại.

Nơi này năng lượng tàn hồn thực sự quá kinh người, lẽ nào năm đó nơi này đã phát sinh ra chuyện gì sao?

- Có thể có sát khí mãnh liệt như vậy, chắc chắn nơi đây đã trải qua một cuộc đại chiến thảm khốc, kinh thiên động địa không chừng, tòa Đoạn Kiếm sơn chính là nhân chứng tốt nhất.

Thiết Hồn Mạch nói.

Nghĩ tới đây, Thiên Nguyên Yêu Hồn trong cơ thể Tô Dật không ngừng tản ra tia sáng chói mắt, nhìn như vô tận, tiếp tục đi sâu xuống Đoạn Kiếm hải.

Đáy biển sâu thẳm, ánh mắt Tô Dật trầm xuống, tựa như phá kiếm cắt trường không, lập tức gia tăng tốc độ.

Xa xa có thể trông thấy vòng tầng bảy ngàn mét ở trước mặt Tô Dật lóe ra ánh huỳnh quang, bên ngoài vòng tầng không ngừng lan tràn một vòng ánh sáng nhạt, đen nhánh.

Dưới bảy ngàn mét đã không còn thấy đệ tử Ngự Thiên Cung, Tô Dật cũng có thể thoả thích phát huy tốc độ của Bạch Giao Thần, thế như chẻ tre, tùy tiện rong ruổi bên trong Đoạn Kiếm hải.

- Tám ngàn mét!

- Chín ngàn mét!

- Mười ngàn mét!

- Ầm!

Tô Dật lập tức cảm giác được quanh thân tràn ngập nước biển, vô cùng nặng nề, nếu không phải có linh hồn Bạch Giao Thần uy áp, lúc này kinh mạch Tô Dật sớm đã bị bạo liệt mà chết rồi.

Đến mười ngàn mét, năng lượng xung quanh đã dần dần biến thành máu tanh đỏ thẫm, bên trong không gian đen nhánh, từng đường vết nứt không gian đỏ thắm dài hơn nghìn mét.

Xa xa nhìn lại, toàn bộ trong vòng tầng mười ngàn mét tràn ngập một đường huyết sắc giống như một biểu ngữ, bên trong vòng xoáy không gian cũng dần dần bắt đầu phun lên từng đợt sóng máu đỏ thẫm.

- Khó trách bọn họ không vào được, uy áp dưới bảy ngàn mét đã không phải là Nguyên Hoàng cảnh tứ trọng có thể chịu đựng được.

Tô Dật âm thầm nghĩ.

Theo như lời Tô Dật nói, vẻ mặt Thiết Hồn Mạch cũng vô cùng nghiêm túc.

- Thật lâu không cảm giác được sát khí cùng oán khí thuần túy như thế rồi, xem ra, tên tiểu đầu quỷ kia nói cũng có lý nhưng không giống mùi vị của ma.

Cuối cùng toàn bộ Đoạn Kiếm hải trở nên vô cùng yên tĩnh, thân thể Tô Dật càng ngày càng nặng, cảm giác được uy áp như bị sắt thép bám vào, Tô Dật rất khó tưởng tượng Quân Hạo Thiên làm thế nào có thể vọt xuống độ sâu này.

Nếu như dựa vào chính mình, Tô Dật hoàn toàn nhìn Quân Hạo Thiên với cặp mắt khác xưa.

- Có phải là loại yêu thú nào đó không?

Tô Dật cau mày hỏi.

- Yêu thú? Yêu thú gì lại có tinh lực tràn ngập người ngàn mét? Lấy một lực mạnh như vậy đè đáy biển! Ta cũng chưa chắc có thể làm được!

Thiết Hồn Mạch nhẹ giọng nói.

Ánh mắt Tô Dật lộ tỏ ra dị thường, Hỗn Nguyên Chí Tôn công trong tay run lên, âm thầm thôi động Ngự Thiên Quyết, quanh người đã tràn ra một vòng sáng năng lượng nhỏ không thể thấy, một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái, Tô Dật quát:

- Quản chi hắn là ngưu quỷ xà thần, dù là trời cũng phải làm!

- Xông lên!

- Hô!

Nước biển phiêu đãng, sấm sét nổ lên.

Dưới mười nghìn mét, tiếng nổ như sấm sét bất ngờ làm nổ tung đại dương đỏ thẫm, vô số năng lượng kinh dị được Tô Dật thải ra hai bên, năng lượng phá vỡ không gian trước mặt hắn, những gợn sóng đỏ ầm ầm rung động.

Một bước của Tô Dật bước thật xa, hít sâu một hơi, cả người như một thanh lợi kiếm, lần thứ hai bay thẳng xuống phía dưới.

Qua mấy hơi thở, Tô Dật có thể cảm giác được, chính mình lần nữa đột phá đến mười một ngàn mét, trong lòng vô cùng nghi hoặc.

- Đã đến mười một ngàn mét, sao còn chưa nhìn thấy bóng dáng Tử Phong cùng Quân Hạo Thiên?

Xung quanh vẫn có ánh sáng huyết sắc không ngừng bồng bềnh, một nơi dưới biển sâu vốn nên có sinh vật phù du cũng đã biến thành màu đỏ như máu.

- Không cần quản gì cả, tiếp tục đi xuống dưới đi!

Trong lòng mang theo nghi vấn, Tô Dật tiếp tục thăng thêm tốc độ đến mức tận cùng, lại qua mấy trăm mét, trong lòng Tô Dật càng lúc càng kinh sợ.

Nhìn hai bên cao thấp không ngừng mở rộng, có nơi trực tiếp xuất hiện vết nứt dài mấy chục mét giống như khe rãnh, rất nhiều thi thể Man Yêu Thú trôi nổi theo nước biển cuốn đi.

Mắt thường có thể thấy, một luồng sát khí xông tới trước mặt, Tô Dật lập tức cúi người xuống, linh thức trải ra, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ vòng tầng mười một ngàn mét.

- Nơi này có dấu vết đánh nhau!

Thiết Hồn Mạch nói.

- Ừ, những bộ hài cốt vì tranh đấu mà có thể nhìn ra được.

Tô Dật tỉ mỉ quan sát đến những hài cốt bồng bềnh xung quanh.

- Một vòng lại một vòng, càng đi xuống phía dưới huyết khí càng nặng, tiểu tử, ngươi có cảm giác gì về loại quỷ dị này không, hoặc cảm giác thứ gì mở ra không?

Thiết Hồn Mạch cũng đã ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, bình thường mà huyết khí nồng đậm như vậy cũng chỉ có ở tầng sâu của Đoạn Kiếm hải mới có thể có.

Nếu đổi lại là một nơi khác sớm đã gây nên sự chú ý, người của Vô Lượng Môn hoặc Ngự Thiên Cung sớm đã phái cường giả tới kiểm tra, làm gì còn có chuyện để xảy ra như vậy được.