← Quay lại trang sách

Chương 1681

Tô Dật gầm lên giận dữ, Kim Long trấn thiên, khí tức hủy diệt vô tận cuồn cuộn như tiếng sét lao nhanh về phía trung tâm gió lốc.

Huyết sắc Yêu Long cảm giác rõ ràng uy thế mạnh mẽ vô tận của Kim Long, quanh thân dần dần phát run, nhưng vẫn tạo ra chống cự ngoan cường cuối cùng!

- Trấn Thế Long Hồn ngâm! Phá!

Tô Dật gầm lên.

Hét lớn một tiếng, hơi nước trong khắp thiên địa bắt đầu rung chuyển, cuồng phong vô tận khiến gợn sóng không khí bị lật tung một tầng lại một tầng.

Trong giây lát, hư ảnh Kim Long vàng ròng to lớn theo linh hồn Tô Dật lôi cuốn lấy thanh âm long minh phô thiên cái địa như muốn xé nát tất cả, thế đi như sấm!

Bên trong thiên địa, kim quang ngút trời, dưới khí tức đáng sợ, năng lượng khủng bố vô tận nhất thời đánh mạnh về phía trung tâm gió lốc.

Thiên địa rung động, Kim Long gào thét!

- Ngao…

Huyết Long gào thét giống như có thể cảm giác sự đáng sợ của một kích này, hai tay càng không ngừng vung vẩy.

Quanh thân tràn ngập huyết khí, giống như quang cầu năng lượng vô tận màu trắng nhanh chóng nổ tung trong gió lốc, Thúc Long Thiên Phong giới như lao ngục không nhịn được thế công đã bắt đầu lay động, sắp sửa vỡ tan!

-Thế này không được, nếu không cứu Tô Dật hắn sẽ chết!

Trong mắt Đoan Mộc Tiểu Mạn lóe lên một chút khủng hoảng, bán bộ Nguyên Thiên như nàng biết Tô Dật đã vận dụng một luồng sức mạnh kinh khủng thế nào, mà nàng lại là người hiểu rõ hơn ai hết hậu quả trí mạng do một chiêu này mang lại.

- Ta không muốn ngươi trở thành người thứ hai khiến ta khổ sở!

Ánh mắt Đoan Mộc Tiểu Mạn dao động, trong con ngươi sạch sẽ như đầm tràn ngập châu quang.

Gió tuyết dưới chân bay lên, bóng hình Đoan Mộc Tiểu Mạn xinh đẹp linh động, nhanh chóng bay tới bên người Tô Dật.

Mà lúc này, bên trong huyền quan, Thiết Hồn Mạch xụi lơ ngồi ở giữa ao, cảm thụ được nguyên khí bên trong Huyền Linh Thần Mạch đã khô cực tới mức cực hạn, khiến nó cảm giác được miệng đắng lưỡi khô.

Trên mặt dần nổi lên vẻ tái nhợt, không ngừng nỉ non nói:

- Xong rồi, ta còn không có luân hồi, hoàn toàn bị tiểu tử này đùa chơi chết rồi!

Thiên Hồn Mạch thật sự không nghĩ tới, đi theo Tô Dật một thời gian, Tô Dật đã mang theo lão vào sinh ra tử không biết bao nhiêu lần, dứt khoát là một người không sợ chết.

Trong nhân loại hiếm có người như vậy, cho dù sinh mệnh trước mắt nguy hiểm nhưng Tô Dật vẫn nghĩ tới người khác, vẫn vận dụng năng lượng chùm sáng thần bí đánh ra một chiêu.

Ánh mắt Thiết Hồn Mạch ngưng trệ, phía xa có một luồng ánh sáng trắng nhanh chóng bay về phía này, nhất thời thân thể run lên, nhẹ giọng nói:

- Mạng ta xong rồi.

Trong hỏa thạch điện quang, Đoan Mộc Tiểu Mạn bay nhanh tới, trong mắt tràn ngập ngưng trọng, nhìn thấy Kim Long trùng kích cùng lốc xoáy màu trắng đánh tới.

Hai tay Đoan Mộc Tiểu Mạn vung lên, kình phong cuồng bạo thuộc tính thủy bao phủ xuống trên đỉnh đầu Tô Dật, hy vọng có thể tạm thời tiêu tán một ít năng lượng.

- Thiên Sương Thần Tuyết ấn, Băng Hồn đoạt!

Chỉ trong chớp mắt đã hoàn toàn không có ý thức, Tô Dật bị chùm sáng thần bí chiếm cứ kinh mạch, nhất thời sắc mặt tái nhợt, có thể cảm giác được một luồng uy áp linh hồn cực kỳ mạnh mẽ tràn vào bên trong Thiên Nguyên Yêu Hồn.

Băng Hồn đoạt vừa vào thân thể, chùm sáng thần bí như trường giang vỡ đê, trong nháy mắt theo bàn tay Đoan Mộc Tiểu Mạn tiến vào thân thể, chỉ một lúc, một bá khí quyết tuyệt hung hãn tới từ thiên địa xa xưa lan tràn ra.

- Sức mạnh này là…!

Đoan Mộc Tiểu Mạn trợn mắt.

Một giây sau, năng lượng đáng sợ xông vào trong kinh mạch xương cốt Đoan Mộc Tiểu Mạn, trong lúc nhất thời khó có thể tiêu hóa toàn bộ, năng lượng dư thừa trong nháy mắt tụ lại trước ngực, theo kinh mạch dâng trào lên.

- Phốc!

Năng lượng mạnh mẽ bắt đầu vỡ náy từ miệng trái tim, năng lượng ngập trời trong nháy mắt khiến mấy đường kinh mạch căng nứt, Đoan Mộc Tiểu Mạn phun ra một ngụm máu lớn.

- Hống!

Hư không nổ vang, phong bạo lay động!

Thúc Long Thiên Phong giới cách đó không xa hoàn toàn sụp đổ, hai tiếng rồng hống vang khắp bầu trời, năng lượng ánh sáng hủy diệt, chỉ một thoáng bị bao vây bên trong hào quang chói sáng.

- Ngao!

- Hống!

Tiếng vang chấn trời, huyết sắc Yêu Long bị Kim Long thôn phệ, lập tức hai hư ảo chồng lên nhau, chấn động lòng người.

Một lúc sau, hư ảnh huyết sắc trùng kích mà ra, gầm thét giương nanh múa vuốt, đã không phân biệt được gì.

Yêu Long biến thành một vũng máu mang theo sức mạnh khủng bố như thiên thạch, hung hăng va chạm.

- Ầm ầm ầm!

Tô Dật không còn sự khống chế của chùm sáng thần bí, đã dần khôi phục lại, nhìn Đoan Mộc Tiểu Mạn tràn ngập huyết vụ như hoa mai trong tuyết, thê lương mỹ lệ, trong lòng nhất thời run rẩy.

Dưới tình thế cấp bạch, Tô Dật dùng uy áp linh hồn còn sót lại trải rộng ra, năng lượng thuộc tính thủy trong nháy mắt hội tụ ở bàn tay.

- Ba!

Tô Dật nhẹ nhàng đánh vào sâu trong trái tim Đoan Mộc Tiểu Mạn, trong nháy mắt một luồng năng lượng đáng sợ hội tụ.

Hai người nhanh chóng nối liền với nhau, như một đôi thần tiên quyến lữ. Quần dài trắng của Đoan Mộc Tiểu Mạn nhiễm dấu vết màu đỏ, Tô Dật lại lộ lên cơ bắp cùng khí tức dương cương.

Bên trong cuồng phong, ánh sáng trắng hòa lẫn, phong tuyết ngưng kết bên trong gió xoáy, chùm sáng thần bí tăng thêm năng lượng Thủy Thao Thiên Tinh đã đạt tới đỉnh cao nhất!

Thiên địa biến sắc, phong tuyết tập kích!

- Ầm ầm!

- Hống!

- Thiên Sương Thần Tuyết ấn, Băng Long sát!

Trong mắt Đoan Mộc Tiểu Mạn nổi lên sát ý.

Sau khi hấp thụ năng lượng thần bí cùng Thủy Thao Thiên Tinh, một luồng khí tức Man Hoang cực kỳ thâm hậu buông xuống phía trước hai người.

Một hư ảnh Băng Loan như muốn lấp đầy đáy Đoạn Kiếm hải, nổi lên chập chờn vô tận, hai cánh vỗ mạnh.

- Hồng hộc!

Băng lăng hủy diệt giống như cây cột điên cuồng tụ tập, trong nháy mắt xông về phía huyết sắc Yêu Long.

Đoan Mộc Tiểu Mạn không quan tâm khí huyết cuồn cuộn trong cơ thể, chỉ trong chớp mắt một chưởng ấn liền phá không, hư ảnh Băng Loan nổi lên sóng to gió lớn bên trong không gian, phá hủy tất cả mọi thứ ven đường.

- Lộng lộng!

Thiên địa sụp đổ, không gian biến thành một cái khe, thân thể vô cùng to lớn của huyết sắc Yêu Long cuối cùng cũng rạn nứt vỡ vụn trong hư không, đột nhiên nổ tung, triệt để phá hủy.

- Ầm ầm!

Gợn sóng huyết sắc cuồng bạo chập chờn điên cuồng dao động, khí tức hủy diệt tất cả, rất lâu không thể yên ổn được.

Tô Dật xoay người che trước mặt Đoan Mộc Tiểu Mạn, hắn biết lúc này nàng yếu hơn ai hết, cần phải được bảo vệ!

- Xuy xuy!

Bên trong phong tuyết dày đặc, trong Băng Phong Thiên Lý màu trắng, hai bóng người ôm nhau như con chim bị gãy cánh rơi xuống.

Rơi vào trong khe rãnh màu trắng, Đoan Mộc Tiểu Mạn đã hoàn toàn mất đi nguyên khí cùng hồn lực.

Thiên địa vắng vẻ, sau một màn kịch đấu kinh khủng kia, di tích đã bị tuyết trắng vùi lấp.

Mà gương mặt Đoan Mộc Tiểu Mạn lại ép sát trên người Tô Dật, nhắm hai mắt nghiền, nghe tiếng tim đập không ngừng tăng tốc của hắn. Thân thể Tô Dật lại như hỏa đoàn bên trong gió tuyết đầy trời, vô cùng ấm áp, trong nháy mắt hòa tan trái tim của nàng.

- Tô Dật!

Đoan Mộc Tiểu Mạn khẽ nhíu mày, phát hiện có gì đó không đúng, khó khăn hỏi Tô Dật.