← Quay lại trang sách

Chương 1686

Đoan Mộc Tiểu Mạn ngơ ngác xuất thần, giờ phút này nàng không giúp được Tô Dật, nhưng cả trái tim ở trong thời khắc sinh tử đã buộc chặt cùng hắn.

Lần đầu tiên nàng nhìn thẳng vào một nam tử gầy gò kiên cường lại mang theo chút tà khí, tuổi còn trẻ lại thể hiện ra thực lực cùng tâm trí không giống bình thường.

Luyện Ngự Thiên Quyết cũng đồng tông cùng nàng, có truyền thừa Kim Long cùng Đế Tước, còn có được sức mạnh thần bí khó có thể tưởng tượng được như thế, Tô Dật quả thật không giống bình thường.

- Ngươi rốt cục là ai?

Khẽ nói một câu, Đoan Mộc Tiểu Mạn âm thầm vì Tô Dật nắm chặt tay, nàng hi vọng hắn có thể yên ổn vượt qua cửa ải này.

Mà Tô Dật đã bắt đầu vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn công, Thiên Nguyên Yêu Hồn trong óc thoáng chốc sáng chói vô tận, tia sáng yêu dị linh động tự nhiên, quanh quẩn phù văn huyền ảo khó dò, Kim Long luân chuyển, toàn bộ não hải lại một lần nữa sáng chói như sao.

- Ngươi muốn làm gì?

Khuôn mặt huyết sắc Yêu Long đã hoàn toàn biến hình biểu hiện rõ ràng trên Thiên Nguyên Yêu Hồn, giống như quỷ diện, khủng bố vô cùng.

- Thiên Nguyên Yêu Hồn, làm việc cho ta!

Tô Dật âm thầm vận chuyển Thiên Yêu Cổ kinh cùng Hỗn Nguyên Chí Tôn công, khí tức lưu động kịch liệt, toàn bộ khí lưu bên trong Thái Hư Thần Hải phun trào không nghỉ, năng lượng thiên địa bắt đầu tụ tập.

Năng lượng thiên địa vô tận không ngừng tiến vào trong cơ thể Tô Dật, Thiên Nguyên Yêu Hồn lớn mạnh giống như mặt trời chói lọi, sâm sét vang vọng không ngừng.

Dần dần Thiên Nguyên Yêu Hồn bắt đầu bay lên không trung, lơ lửng trong não hải, không có bất kỳ khí tức chập chờn dư thừa, chỉ đơn thuần lan tràn khí tức cổ xưa.

- Đây là!

Trong mắt Đoan Mộc Tiểu Mạn liên tục xuất hiện tia sáng kì dị, nhìn Tô Dật tự mình hấp dẫn năng lượng thiên địa vào bản thân, nàng mới thở dài nhẹ nhõm.

- Chắc chắn Tô Dật có thể vượt qua!

Trong não hải lúc này Huyết Long đã bắt đầu hóa thành một đám huyết dịch, tàn hồn huyết sắc tức giận tiếp nhận Thiên Nguyên Yêu Hồn nóng rực thiêu đốt cơ thể.

- Ngươi cho rằng mình có thể luyện hóa ta sao! Nằm mơ!

Giờ phút này thần thức Tô Dật đã không nói nên lời, chỉ có thể điên cuồng tu luyện Ngự Thiên Quyết.

Thiên Nguyên Yêu Hồn giống như Cửu Thiên Thần Dương, hào quang màu đỏ rực càng lúc càng đậm, trong lúc vô hình toàn bộ ý thức bắt đầu thức tỉnh.

- Ầm!

Huyết sắc phun ra, hoàn toàn hóa thành một luồng huyết hồng châu long lanh trong suốt dưới tốc độ xoay tròn nhanh chóng của Thiên Nguyên Yêu Hồn, sau đó giống như tảng đá rơi vào đáy hồ, tiến vào bên trong Thiên Nguyên Yêu Hồn, biến mất vô hình.

Theo không gian cuồn cuộn chập chờn, gió tuyết phiêu động, bên trong hư không tự dưng yên tĩnh đáng sợ, chỉ có quanh thân Tô Dật đang bùm bùm rung động.

- Phốc phốc!

- Tô Dật!

Ánh mắt Đoan Mộc Tiểu Mạn giật mình, nhẹ nhàng điểm một cái phi thân tới bên cạnh Tô Dật, chỉ thấy hắn phun ra một ngụm máu đen.

Huyết dịch như sấm sét, trong lúc mơ hồ lộ ra một loại khí tức hoang vu mục nát phun ra phía trên thổ địa, trong nháy mắt ăn mòn mọi thứ.

Nhìn thấy Tô Dật phun ra máu đen, thân thể Đoan Mộc Tiểu Mạn bỗng nhiên buông lỏng, sắc mặt bắt đầu yên tĩnh, mà toàn thân Tô Dật bởi vì vừa mới mạo hiểm một phen, vẫn còn hiện lên chút sắc đỏ.

Nhiệt độ cao không giảm, Tô Dật vẫn rơi vào hôn mê, trong đôi mắt thanh tịnh của Đoan Mộc Tiểu Mạn kinh động như gặp thiên nhân, tất cả đều tràn ngập vẻ lo lắng cho Tô Dật.

- Tốc!

Biết tâm hồn Tô Dật không có việc gì nhưng nhiệt độ cao của Huyết Long vẫn còn tồn tại như cũ, Đoan Mộc Tiểu Mạn nhếch đôi môi, xé rách quần áo hắn.

Sau đó váy dài tuyết trắng dần được cởi ra, toàn thân chỉ còn một thân áo lót, da thịt trong suốt sáng long lanh dính sát vào Tô Dật, ôm chặt hắn bên trong đất tuyết.

Nhìn thấy Tô Dật chau mày, Đoan Mộc Tiểu Mạn có thể nghe trái tim nàng đập như nai con đi loạn.

Từ trước đến nay, Đoan Mộc Tiểu Mạn luôn uy nghiêm cao ngạo, không biết vì sao nàng lại đối xử với Tô Dật như thế.

Nhưng nàng biết rõ, chỉ cần Tô Dật sống sót, đây là chuyện Đoan Mộc Tiểu Mạn nàng muốn nhìn thấy nhất, những chuyện khác nàng không muốn cân nhắc nhiều.

Băng tinh hộ thể không ngừng chạy lướt qua trên thân thể hai người, vòng quanh uyển chuyển.

Tô Dật phong thần tuấn lãng, cơ thể trắng như tuyết, Đoan Mộc Tiểu Mạn thì đẹp tới mức có chút không chân thật, khuôn mặt tinh tế như ngọc điêu khắc, không ai có thể sánh được.

Những nơi băng tinh bám vào, nhiệt độ trên người Tô Dật bắt đầu hạ xuống, mà Đoan Mộc Tiểu Mạn cũng như quên đi đang ở trong ngực Tô Dật, ôn nhu nói.

- Thật ra câu ưa thích vừa rồi kia, là ta thật sự muốn hỏi ngươi.

Một nơi khác dưới đáy Đoạn Kiếm hải.

Bên trong nước biển vô tận tràn ngập huyết khí, vô số di hài thi thể yêu thú, còn có vô số mảnh vụn thiên tài địa bảo cùng phế thải đếm không hết.

Càng đi xuống dưới, Hàn Vũ Long cùng Cổ Nhạc càng kinh hãi, bên trong nước biển tràn ngập uy áp linh hồn, cũng chỉ dựa vào lực ép của nước đã khiến Hàn Vũ Long cùng Cổ Nhạc phải nhíu mày.

Một trận kịch đấu này tuyệt đối không phải trận chiến bọn họ có thể tham dự, còn khoảng cách năm ngàn mét, càng xuống dưới càng trở nên khó khăn hơn.

Hai người đã tới chiều sâu mười lăm ngàn mét, Cổ Nhạc nói với Hàn Vũ Long:

- Loại uy áp này không thể coi thường, xuống một chút nữa cần phải cẩn thận hơn.

Ánh mắt Hàn Vũ Long kiên quyết, khí tức Kim Long lần nữa dâng lên mãnh liệt, nhiệm vụ duy nhất hiện giờ là tìm thấy Tô Dật, những chuyện khác không cần suy nghĩ nhiều.

- Đi nhanh đi, Đoan Mộc cung chủ còn ở phía dưới!

- Phần phật!

Nước biển không ngừng tuồn trào, uy áp huyết sắc tràn ngập thiên địa chỗ nào cũng có, Cổ Nhạc cùng Hàn Vũ Long cảm giác bản thân có một loại xúc động muốn tự sát bất cứ lúc nào.

Sau đó không nói thêm gì nữa, nguyên khí thuộc tính nhanh chóng phun trào quanh thân, cấp tốc chìm xuống, thoáng cái đã đi tới hai mươi nghìn mét.

- Ầm!

Một luồng khí thê lương lạnh lẽo thấu xương nhào tới trước mặt, nhiệt độ chợt thấp tới đáng sợ như vòi rồng đánh tới, một mảnh tuyết trắng mênh mông khác hoàn toàn với một thế giới đáy biển vừa rồi.

Băng tuyết yên tĩnh che dấu mọi khí tức, không gian vặn vẹo khiến Hàn Vũ Long cùng Cổ Nhạc nhất thời giật mình, rốt cục chỗ này đã trải qua trận chiến nghịch thiên đến cỡ nào? Đây chính là sức mạnh của Đoan Mộc sao?

Núi sôn đảo ngược, địa hình thay đổi.

Gió tuyết tràn ngập, Hàn Vũ Long phát ra khí tức, tiếng gầm cuồn cuộn như sấm sét quanh quẩn bên trong hư không.

- Tô Dật! Đoan Mộc cung chủ, các người ở đâu?

- Tô Dật!

- Đoan Mộc cung chủ!

Sắc mặt Cổ Nhạc ngưng trọng tới mức cực hạn, trong lòng sợ hãi nhìn đáy biển đóng băng cứng cáp, bắt đầu tìm kiếm.

- Đoan Mộc cung chủ! Cổ Nhạc đã đến, người ở đâu?

Qua nửa ngày, bên trong một khe rãnh phía xa, một bóng hình xinh đẹp đột nhiên bay lên không trung, nhìn có chút chật vật, quần áo chỉnh tề, mái tóc rối loạn.

Hai mắt như sao, xinh đẹp tuyệt luận, khí chất cao ngạo, không phải Đoan Mộc Tiểu Mạn thì là ai.

- Đoan Mộc cung chủ, là Đoan Mộc cung chủ!

Cổ Nhạc cùng Hàn Vũ Long lập tức phi thân tới bên cạnh Đoan Mộc Tiểu Mạn, không kịp đáp lời, nàng chỉ vào hố sâu, khí thế vô hình bóp méo không gian nói:

- Cứu Tô Dật trước đã!