Chương 1709
Đúng là thực lực!
Tô Dật nói nhỏ, hai tay nắm chặt, cảm nhận thật sâu.
Hiện tại thực lực không đủ, với Thánh sơn cũng chỉ giải quyết một tên Vương Toàn Đức, còn có thù diệt tông của Thiên Yêu Tông còn chưa báo, nghĩ tới đây, mắt Tô Dật hiện lên sát khí.
- Đúng rồi, gia gia, con mới thăm dò người đã đột phá lên Nguyên Hoàng cảnh đúng không?
Tô Vân Thiên nhấp ngụm nước trà, ánh mắt óng ánh, khí tức trầm ổn, trong mơ hồ tràn ngập một cổ khí phách ngập trời, tuyệt đối là một tôn cường giả Hoàng cấp.
- Nhìn gia gia khỏe mạnh thế này, thật sự khá hài lòng, không sai, trước đó Đoan Mộc cung chủ đến hướng dẫn qua ta, cộng với linh dịch con đưa cho ta trước đó nên mới vừa đột phá! Con nói xem ân tình này trả như thế nào được.
Vừa dứt lời, Tô Vân Thiên xoay người lại, tỉ mỉ cảm nhận khí tức của Tô Dật, lập tức Tô Vân Thiên mừng rỡ không thôi, thốt lớn.
- Dật nhi, con cũng đã lên Nguyên Hoàng tứ trọng rồi sao?
Khí tức Tô Dật phát tán ra, luôn dẫn đạo năng lượng thiên địa, quanh thân mờ ảo như có năng lượng bàng bạc trực tiếp đè áp Tô Vân Thiên.
- Không sai, gia gia, con cũng chỉ mới đột phá cách đây không lâu.
Khuôn mặt Tô Vân Thiên tràn ngập hạnh phúc kiêu ngạo, trong mắt hiện lên vui vẻ không ngừng.
Lão dốc cả một đời cũng chỉ mới đột phá Nguyên Hoàng cảnh, Tô Dật chân chính bắt đầu luyện võ cũng chỉ mới mấy năm, không ngờ đã đến Nguyên Hoàng cảnh, sao Tô Vân Thiên có thể không hài lòng cho được.
- Giỏi lắm! Tôn nhi của ta nhất định sớm có ngày trở thành người mạnh nhất, Dật nhi! Gia gia rất tự hào về con, Tô gia cũng tự hào về con.
Nguyên Hoàng cảnh là tư chất bản lĩnh cả đời Tô Vân Thiên đều khó đạt được, nhưng lão nhận được sự trợ giúp từ Tô Dật cùng Đoan Mộc Tiểu Mạn, đạt được thành tựu cả đời Tô lão gia tử mơ ước.
Nhìn gia gia cùng người nhà họ Tô ở chỗ này trải qua tốt như vậy, trong lòng Tô Dật vô cùng hài lòng.
- Nếu như ngay lúc đó Yêu Hoàng xâm phạm lần thứ hai, lão phu nhất định sẽ khiến hắn nợ máu trả bằng máu! Nếm thử « Tử Nguyên Quyết » của lão phu.
Trong lòng Tô Dật cười thầm, Thanh Hoàng sớm thành bộ hạ của hắn, khi có thời gian hắn sẽ tháo gỡ nút thắc này.
- Gia gia, sau khi mọi người dời đến Ngự Thiên cung, mối quan hệ Liễu, Chúc, Mạc, Tống như thế nào, có nhận được tin tức của bọn họ không? Liễu thành chủ có khỏe không?
Ánh mắt Tô Vân Thiên khẽ nhúc nhích, hơi nghi hoặc một chút, nói:
- Liễu gia có nha đầu Nhược Hi ở đó, đương nhiên Thánh sơn sẽ không quấy rầy bọn họ Chúc, Mạc, Tống đã quen sống ở Man thành, lúc đầu bọn họ kín đáo phê bình đối với việc chúng ta dời khỏi Man thành, nhờ Liễu thành chủ hỗ trợ, nên mới thuận lợi dời đến Ngự Thiên cung!
Lúc trước Tô Dật có nghe nói qua Thánh sơn đến quấy rầy Tô gia, cho nên mới hỏi đến tình huống này.
Xem ra Liễu thành chủ vẫn còn nhớ tình xưa, nếu không thì Thánh sơn sớm giết đến Ngự Thiên cung.
- Cũng không đơn thuần vì Tô gia chúng ta mà đến, sau khi con rời đi, Thánh sơn thường xuyên đến Man thành, sau đó, rất nhiều nhóm đệ tử Thánh sơn dũng mãnh tiến vào Man thành, hơn nữa còn trực tiếp trú đóng ở Liễu gia, lấy danh nghĩa là lục soát tìm con, mỗi ngày đều lục soát Man thành, người bên ngoài cũng không biết vì sao Thánh sơn sục sôi như vậy.
- Man thành có địa vực nhỏ hẹp, tài nguyên thiếu thốn, lại gần Man Yêu rừng rậm, Thánh sơn vì con lại gióng trống khua chiêng mà đến? Không thể nào!
Tô Dật cẩn thận suy nghĩ.
- Không được rồi.
Tô Vân Thiên lập tức giật mình, đứng dậy, gầm nhẹ một tiếng nói:
- Chẳng lẽ là vì bí bảo Man thành? Đám cường đạo Thánh sơn kia nhất định là nghe được phong thanh gì rồi.
Hai mắt Tô Dật chăm chú nhìn Tô Vân Thiên, nói:
- Không phải người nói, Man thành không có bí bảo gì sao?
- Thánh sơn thủ đoạn thông thiên, có thể bọn họ có tin tức gì, cho dù không có, Man thành bị bọn họ đào xới, nguyên khí sẽ bị tổn thương nặng nề, không được ta phải đi về!
Trong lòng Tô Dật trầm xuống, Man thành có địa vị khá quan trọng trong lòng gia gia, vì Man thành gia gia tuyệt đối không cho phép người khác nhúng chàm.
Cộng với hiện tại người đã trở thành Nguyên Hoàng cảnh, mong muốn bảo hộ Man thành càng tăng lên, Tô Dật rất sợ gia gia bởi vì điều này mà giận dữ trở lại Man thành, như thế mọi chuyện sẽ không ổn.
Thánh sơn cắm rể ở Man thành thật sao? Chờ sau khi Thiên Phong bài vị chiến kết thúc, ta thật muốn xem các ngươi đến cùng đang làm cái quỷ gì.
- Gia gia, như vậy đi, để sau này con thay người đến Man thành một chuyến, người cứ yên tâm ở Ngự Thiên cung đi, người nhà họ Tô cũng cần người ở đây.
Ánh mắt Tô Vân Thiên trầm xuống, suy nghĩ một chút, thở dài nói:
- Được rồi, Dật nhi, nếu như Man thành gặp nạn, nhất định phải mang gia gia trở về!
Tô Dật gật đầu, cũng không thể chắc chắn Man thành không có trọng bảo.
Lần đầu tiên Tử Môn đột kích, gia gia đột nhiên tăng vọt thực lực đã hết sức cổ quái, Man thành nhất định phải về một chuyến là điều có tránh khỏi.
- Yên tâm đi, gia gia!
Mày kiếm Tô Dật trầm xuống, sát khí nồng nặc.
Nhìn Tô Vân Thiên khỏe mạnh trẻ trung, Tô Dật rung động trong lòng, tìm kiếm trong trong túi không gian một lúc.
Hắn lấy những vũ khí sưu tập trong Bách Thảo học viện trước đó, còn có tư liệu tranh ảnh linh dược dược thảo của mỗi loại đan phương, Tô Dật đều lấy ra đưa cho Tô Vân Thiên.
Lúc này trở về, Tô Dật cũng cảm giác được từ nha hoàn cho đến gia đinh trong Tô gia, mỗi người đều tinh tế hơn, rõ ràng những gì Tô Dật làm trước đó đều phát huy được tác dụng.
Một lượng lớn tài nguyên, làm cho Tô Vân Thiên một lần nữa nghẹn họng nhìn trân trối, trong lòng thán phục Tô Dật không gì sánh được.
Run tay nhận lấy, linh khí đối diện tới tràn ngập đầy nhà, toàn bộ tiểu viện Tô gia cũng như cùng lồng trên một tầng ánh sáng, Tô Vân Thiên nhanh chóng bị tầng ánh sáng này bao phủ.
- Gia gia, những thứ này để cho Tô gia dùng, ở Ngự Thiên cung nghỉ ngơi lấy sức, sau này Tô gia có thể trở thành gia tộc mạnh nhất Man thành, không ai bì kịp.
Sau đó, Tô Dật nói chuyện phím cùng gia gia hắn thêm vài câu, rồi lại rời khỏi tiểu viện.
Nhìn Ngự Thiên Thần Cung phía xa, chân Tô Dật vận chuyển nguyên khí thuộc tính hỏa, nhanh chóng đi tới Ngự Thiên cung trước.
Gia gia nói không sai, Đoan Mộc Tiểu Mạn có ân tình quá lớn với Tô gia, mặc dù trước đó có chút mạo phạm, dù thế nào hắn cũng phải vào.
Nhìn cánh cửa ngọc cao hơn đầu người kia, bên trên còn có ánh sáng nhàn nhạt bao phủ, từng tầng cổ vận lưu chuyển, Tô Dật nhanh chóng vận chuyển nguyên khí, chuẩn bị đẩy cửa vào.
- Ầm!
Một tiếng nổ vang đẩy mạnh vào tay phải Tô Dật, hắn giật mình kinh hãi.
- Cửa đá này thật là cường đại.
Tô Dật trố mắt nhìn.
Lần thứ hai trên tay Tô Dật một đạo Xích Diễm lôi đình chảy ra, thân hình nhanh chóng lùi ra sau.
- Bang bang!
Hai tiếng vang lên liên tục, tiếng nổ vang dội trên không trung, nhấc lên sóng gió vô biên, dường như một hàng dài cuồng phong hỏa tuyến, trong nháy mắt mang theo vô số hoa lửa.
Trong mảnh ánh sáng nóng bỏng, Tô Dật tiến sát lại nhìn kỹ hơn, không ngờ cửa đá không có một chút phản ứng nào cả.
Sờ nhẹ tay lên mặt đá, một luồng khí lạnh phả ra, hắn lập tức thu bàn tay về.
- Má ơi, đây là tảng đá gì, không ngờ cứng rắn như vậy.
Tô Dật nhỏ giọng lẩm bẩm, đừng nói cửa đá, một chút vết tích cũng không lưu lại.
Hiện nay, một Nguyên Hoàng cảnh như Tô Dật cũng có thể san bằng một tòa tiểu sơn là điều khá dễ dàng, một cửa đá lại có thể làm khó hắn.