Chương 1756
Trong chốc lát, tất cả người Thái Hành tông lặng ngắt như tờ, uy áp linh hồn mênh mông như Thái Cổ Hồng Chung đè nén ở trong tâm hồn của người ta.
Bích Trường Thiên cũng vận chuyển tu vi Nguyên Hoàng kỳ tứ trọng lên, khí tức không ngừng tăng vọt, vững vàng ngừng lại thân hình về sau.
Mọi người chậm rãi đứng lên, ánh mắt phóng về phía Tô Dật, ẩn giấu một tia sát cơ!
- Các ngươi không được gây nữa!
Ánh mắt Bích Linh khẽ nhúc nhích, ý bảo tất cả mọi người đang chăm chú nhìn Thái Hành tông, Bích Trường Thiên hừ lạnh một tiếng, nhẹ nhàng ngồi xuống.
- Tiểu tử nhớ kỹ lời ngươi đã nói hôm nay!
Hô hấp Bích Trường Thiên thoáng trầm xuống, hừ lạnh một tiếng, uy áp khổng lồ làm cho trong lòng Bích Trường Thiên giật mình.
Uy áp linh hồn của tiểu tử trước mắt này quá mức kinh người, lẽ nào hắn là Ngự Hồn Sư?
Bích Trường Thiên không nói thêm gì nữa, âm thầm vận chuyển nguyên khí, khôi phục tâm thần.
Tô Dật cũng không có muốn làm lớn chuyện, trở lại chỗ ngồi, nhăn mày lại suy nghĩ như không có chuyện gì xảy ra.
Tô Dật khẽ nâng đầu lên, ánh mắt ngưng trọng, trong lòng thầm nói:
- Không đúng! Thiên Long tông cùng Thần Hổ môn cũng không ở đây, Thánh Sơn không ở đây, xem ra đã được an bài ở địa phương khác!
- Hô!
Tô Dật thở ra một hơi thật dài, cố gắng hết sức bình ổn lửa giận trong lòng, lần nữa chú ý nhìn về phía hội trường.
- Đã đến nơi này thì an tâm vậy, Úy Trì Trường Phong, ngươi sẽ luôn để cho ta tiến lên! Lần tới gặp ta là tử kỳ của ngươi!
Tô Dật nhìn bốn phía liền phát hiện, bên trong các thế lực đỉnh cấp, phần lớn là do trưởng lão tông môn dẫn tới tham gia Bát Sùng Phong Vân hội.
Xem ra các tông môn đều ôm thái độ rèn luyện người tuổi trẻ, để cho bọn họ tới Phong Vân hội cọ xát nhau.
- Hay là giảm bớt một chút tu vi!
Tô Dật âm thầm suy nghĩ.
Từ lúc mới bắt đầu Thượng Quan Thần Trác đã là Nguyên Hoàng kỳ lục trọng, Bích Trường Thiên là Nguyên Hoàng tứ trọng, không thể nghi ngờ tu vi đều ở trên hắn rất nhiều.
Đúng là hắn chiếm ưu thế về tuổi tác nhưng ba mươi lăm tuổi vẫn có thể tham gia bài vị chiến, làm gì có ai quản tuổi tác ngươi lớn hay nhỏ.
Một vạn phần trăm khả năng, trên tay những thiên kiêu chi tử này có vũ khí, đan dược và trọng bảo không kém hơn hắn.
Khẳng định thế lực đỉnh cấp như Thái Hành tông vi lần Thiên Phong Bài Vị Chiến này cũng hao hết tâm lực cùng tài nguyên tông môn, hy vọng có thể giành được thứ hạng tốt trong sáu lục ba châu nhất hải.
Bản thân những người này đều có năng lực khiêu chiến vượt cấp, cộng thêm vũ khí và trọng bảo vào thực lực chân chính tăng nhiều hay ít, không ai biết rõ được.
- Vẫn quá chậm!
Tô Dật hạ quyết định, trước khi trận tỷ thí đầu Thiên Phong Bài Vị Chiến diễn ra, tạm thời đè thấp tu vi, ẩn giấu thực lực.
Hơn nữa, còn phải mau mau đề cao thực lực!
Trường sóng gió nhỏ vừa rồi khiến cho hội trường có một cái cao trào nho nhỏ, mọi người lại lập tức xoay đầu đi tranh cãi ầm ĩ, không tiếp tục nhìn về phía Thái Hành tông bên này nữa.
- Dường như bên Thái Hành tông rất náo nhiệt thì phải!
Một giọng nữ mạnh mẽ truyền đến, tiếp theo là vóc người nóng bỏng xinh đẹp xuất hiện ở bên trong đôi mắt Tô Dật.
Cô gái này mặc cẩm bào, mái tóc đen thanh tú như thác nước đổ xuống giữa bầu trời đêm, thẳng tắp trên da thịt.
Cái mông tròn trịa phối hợp cùng khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, nhìn cực kỳ quyến rũ mê người!
- Vũ Nhu cô nương!
Tô Dật ngẩng đầu, ánh mắt nháy nháy, trong lòng vang lên một tiếng thịch.
Vừa rồi vội vàng tìm hình bóng Thánh Sơn, nên quên mất Vô Lượng Môn cũng ở bên trong đại sảnh.
Bây giờ nghĩ lại, hình như lúc vừa vào cửa, hắn cũng cảm giác được một cỗ khí tức hùng hậu dò xét chính mình, mới chợt hiểu ra.
Dĩ nhiên là Hàn Vũ Nhu của Vô Lượng Môn, điểm này hắn ngược lại đã quên.
- Vũ Nhu tỷ tỷ!
Bích Linh đứng dậy, mí mắt uốn lượn, nụ cười xán lạn hiện ra ở trước mắt.
Vô cùng thân mật ôm Hàn Vũ Nhu, Bích Linh so với hắn nhỏ hơn hai tuổi, Hàn Vũ Nhu cũng chừng hai mươi.
Hai cô gái xinh đẹp lập tức kéo đến rất nhiều người chú ý, vô số ánh mắt nóng rực đánh giá thân thể hai người.
Một cái khả ái, tràn ngập khí tức thanh xuân, lúc cười mí mắt uốn lượn, tựa như thiên thượng ngân hà.
Một cái dung quang minh diễm, hơi hơi tản ra khí tức thành thục, tư thái uyển chuyển như linh xà, làm cho người ta muốn ngừng mà không được!
- Há, đúng!
Bích Linh thoát khỏi cái ôm của Hàn Vũ Nhu, kéo Tô Dật lại, thấp nói ra:
- Vị này chính là trợ lực lần này của Thái Hành tông chúng ta, Dịch Túc tiên sinh!
Khóe mắt Hàn Vũ Nhu hơi hơi nhếch lên, từ khi chia tay ở Ngự Thiên Cung, Tô Dật và Đoan Mộc Tiểu Mạn rời đi, nàng cũng chưa từng thấy qua Tô Dật, nên lúc này hơi tỏ ra thần bí nói.
- Dịch Túc tiên sinh tới cũng không nói với ta một tiếng!
Hàn Vũ Nhu kéo dài hai chữ Dịch Túc, Tô Dật hơi xin lỗi nói.
- Chưa kịp nói với cô, Hàn tông chủ cũng tới sao?
Hàn Vũ Nhu chậm rãi gật đầu, nhẹ giọng nói:
- Ông ấy nghỉ ngơi ở dịch quán, để cho đám tiểu bối chúng ta đến tham gia Bát Sùng Phong Vân hội!
Tô Dật đáp lại một tiếng, Bích Linh tỏ vẻ kinh ngạc nói ra:
- Hai người các ngươi quen biết nhau? Dịch Túc, ngươi cũng không có nói với ta nha, Vũ Nhu tỷ tỷ là mỹ nữ nổi danh sáu lục ba châu nhất hải đấy!
Thấy Tô Dật bị hai cô gái có dung nhan diễm lệ vây vào giữa, không riêng gì đệ tử Thái Hành tông, mà đám người Bích Trường Thiên cũng tràn đầy lửa giận đối với Tô Dật.
Phần lớn đệ tử thế lực đỉnh cấp đều có đố kị nồng nặc đối với Tô Dật, bởi vì hai nữ tử này mà Tô Dật trở thành đối tượng bị mọi người ghen tỵ trong nháy mắt.
- Cái tên Dịch Túc kia rốt cuộc là người nào! Không phải nói là tình nhân của Bích Linh sao!
- Đúng vậy, tại sao ngay cả Hàn Vũ Nhu đối với hắn cũng thân mật như vậy!
- Ghê tởm, một tiểu tử Nguyên Hoàng kỳ nhị trọng dĩ nhiên độc chiếm nhiều mỹ nữ như vậy, xem ra Thiên Phong Bài Vị Chiến phải gặp gỡ hắn một lần mới được!
Đệ tử Vô Cực giáo, Song Tử giáo và Phục Yêu Môn không ngừng quay đầu lại nhìn, trong ánh mắt đều mang theo vẻ hâm mộ.
- Tôi và các cô ngồi ở chỗ này đi, sắp bắt đầu rồi!
"A! Vũ Nhu tỷ tỷ, như vậy không tốt đâu!
Ánh mắt Hàn Vũ Nhu vẫn luôn ở trên người Tô Dật chưa rời đi, khóe miệng hiện lên một đường vòng cung nói:
- Không có gì là không tốt cả, Dịch Túc ngồi nơi nào ta liền ngồi ở đó!
Lời này vừa ra, các đệ tử Thái Hành tông càng tức giận đến mức cắn chặt hàm răng, hận ý đối với Tô Dật đã đến trình độ tột đỉnh.
Tô Dật lập tức cảm giác được, có vô số ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào mình, nhưng cũng chỉ bất đắc dĩ lắc đầu, Hàn Vũ Nhu này gây cho mình thật nhiều chuyện!
- Không phải là muốn ta đến chỗ các cô ngồi sao! Cần gì phải dùng cái chiêu này!
Tô Dật lắc đầu.
Ngay sau đó Tô Dật biến sắc, nhìn Bích Linh nói ra:
- Bích Linh, ta và Vũ Nhu tới bên kia, đợi lát nữa ta lại tới tìm cô!
Bích Linh ngây thơ gật đầu, nhưng đám người Bích Trường Thiên sau lưng thì khẽ cười lạnh.
- Hừ! Có mới nới cũ! Thật đúng là nhanh!
Tô Dật nghe thấy lời này, một cơn lửa giận lập tức xông, song quyền nắm chặt, trong nháy mắt sát ý ngưng kết ở bên trên nắm tay.
- Xem ra ngươi không muốn tham gia Thiên Phong Bài Vị Chiến!
Mặt Tô Dật trầm xuống, sự nhẫn nại đối với Bích Trường Thiên đã đến cực hạn.