Chương 1758
Tô Dật bị năng lượng linh hồn vây quanh, nhưng trên thực tế đã ngăn cách hắn với xung quanh.
Người ở bên ngoài vây xem, chỉ có thể nhìn thấy môi Tô Dật khẽ nhoẻn lên, ánh mắt sắc bén như đao lập tức lóe sáng.
Sóng năng lượng sắc bén không gì sánh được, trùng kích ở trên thân đám người Bích Trường Thiên.
Cũng trong lúc đó, Bách Quái tiên sinh mang theo hai người Hàn Vũ Nhu và Bích Linh, bên trái một, bên phải một, rút lui về sau giống như quỷ mị, tọa thành một đạo thân ảnh tuyệt đẹp.
Hô hấp của đám người Thái Hành tông ngưng trệ, trong ánh mắt tràn đầy chấn động, nhưng chỉ cảm giác được lực trùng kích, chứ không nghĩ tới là Tô Dật bộc phát ra.
Ánh mắt trên thân ảnh lửa đỏ hơi khép lại, khóe miệng hơi hơi nhướng lên một cái.
- Xú tiểu tử, bỏ qua cho ngươi!
Cảnh Bách Quái quay đầu nhìn về phía Hàn Vũ Nhu cùng Bích Linh, vẻ mặt đẹp đẽ băng lãnh:
- Cho tỷ tỷ mượn người trong lòng các ngươi dùng một chút có được hay không!
- Đi đâu vậy? Ta không đi!
Tô Dật đặt hai tay sau đầu, lộ ra vẻ lười biếng.
- Hô!
Lúc Tô Dật chớp mắt, Cảnh Bách Quái tựa như một vệt ánh sáng, tốc độ nhìn như rất chậm, nhưng thực ra đã đến trước người.
- Ngươi không muốn gặp cố nhân một lần hay sao?
Thanh âm ôn nhu lập tức làm cho Tô Dật sinh ra một cỗ cảm giác tê dại.
Cảnh Bách Quái bổ sung một câu, thấp giọng nói:
- Thẻ đen cũng không phải là cầm không nha!
Trong nháy mắt, một cỗ năng lượng linh hồn cuồng bạo ngập trời bỗng nhiên tăng vọt, tâm hồn Tô Dật lập tức ông một tiếng.
Tô Dật nhìn chằm chằm Cảnh Bách Quái so với nữ tử còn muốn xinh đẹp hơn ở trước mắt, trầm ngâm một hồi nói ra:
- Được! Bách Quái tiên sinh đi thôi!
Thân thể Bách Quái nhẹ nhàng lướt ra, nhẹ nhàng bắt chéo tay, gõ lên cái trán Tô Dật, ra vẻ tức giận nói:
- Đã nói, gọi ta là Bách Hoa tỷ tỷ! Đừng gọi sai, hảo đệ đệ của ta!
Tiếng nói vừa dứt, nàng liền cười không ngớt xoay người rời đi, trong nháy mắt một tiếng cười như chuông bạc vang vọng đại sảnh, hướng hành lang rời đi.
Tô Dật trầm ngâm một hồi, năng lượng linh hồn tăng vọt, khiến cho hô hấp vừa mới hơi hơi trầm ổn xuống lại xao động, nhanh chóng bước lên cùng Cảnh Bách Hoa.
- Đừng đi!
Hàn Vũ Nhu cùng Bích Linh đều thất thanh kêu lên, Tô Dật quay đầu, mỉm cười.
- Không có việc gì, ta đi một lát sẽ trở lại, nói cho Hàn tông chủ, chuyện ở đây kết thúc ta sẽ đi tìm ông ta! Bích Linh, chờ ta ở trạm dịch!
Trong ánh mắt lo lắng của hai người, Tô Dật nhanh chóng biến mất ở cuối hành lang.
- Rốt cuộc tên Dịch Túc này là ai vậy! Tới từ tông môn nào!
- Vì sao Hàn Vũ Nhu, Bích Linh, ngay cả yêu tinh Cảnh Bách Hoa kia cũng có vài phần kính trọng đối với hắn?
- Nhanh, đi điều tra cho ta Dịch Túc là ai?
....
- Ghê tởm, đến tột cùng tiểu tử này có lai lịch ra sao!
Bích Trường Thiên ngồi xuống, trong ánh mắt tràn ngập chiến ý, nhìn lưng bóng Tô Dật, cắn chặt hàm răng.
Lúc Tô Dật theo Cảnh Bách Quái rời đi, tinh quang trong mắt Cảnh Bách Hoa run lên, bàn tay thon dài vỗ vào khoảng không, ba tiếng vỗ tay thanh thúy vang lên.
- Bát Sùng Phong Vân hội, bắt đầu!
- Cộc cộc cộc!
Cảnh Bách Hoa lã lướt xinh đẹp đi trong hành lang, thanh âm quyến rũ quanh quẩn mãi không thôi.
- Tô Dật đệ đệ, ngươi thật là có quyết đoán, vừa rồi có đỉnh cấp tông môn có địch ý đối với ngươi, vậy mà còn dám gây ra động tĩnh!
Tô Dật lập tức mỉm cười trong lòng, quả nhiên Cảnh Bách Quái không tầm thường, bao gồm cả Cảnh Thiên Kỳ cũng có chút thần bí.
Đột nhiên Tô Dật có một một loại cảm giác, người khác ở trong tối, nhất cử nhất động của mình đều bị một đôi mắt nhìn chằm chằm.
- Cảnh.... Bách Hoa tỷ tỷ, Linh Bảo Các các ngươi không có định giống nhau sao? Trải rộng sáu lục ba châu nhất hải, lại chưa từng có dám điều tra lá bài tẩy của ngươi!
Cảnh Bách Hoa lập tức xoay người lại, trong lúc mơ hồ không gian xuất hiện một đạo uy năng cực kỳ vặn vẹo, không khí xung quanh lưu động như một dòng sông.
Giữa hai người không ngừng rung động, giống như cách ngàn trọng sóng lớn, Cảnh Bách Hoa đạp ở trên sóng cao, nhìn Tô Dật ở dưới đáy.
Tô Dật cũng không tỏ ra yếu kém, thầm kêu một tiếng:
- Lên!
Bạch Giao thần lực xuất ra một đạo ảo ảnh ở trước người.
Bạch Giao to lớn, hai mắt tàn bạo nhìn chằm chằm Tô Dật, không hề cố kỵ, Tô Dật thoả thích thả ra tất cả tu vi, đứng giao thủ ngang hàng, khí thế thao thiên.
Chỉ là trong nháy mắt, Cảnh Bách Hoa lại triệt hồi năng lượng linh hồn, tâm thần Tô Dật phác thông một tiếng, như chim từ khoảng không rơi xuống, thần hồn dao động kịch liệt, tựa như trước mắt xuất hiện đầy trời kim tinh.
- Năng lượng linh hồn nghịch thiên, ta đã đoán được vì sao thánh nữ vừa ý ngươi như thế! Lát nữa đi vào hảo hảo biểu hiện nha! Đừng để đến phân nửa lại không được!
Khóe miệng hơi hơi câu dẫn ra một nụ cười thần bí, quay đầu đi.
Nhẹ nhàng kéo chốt cửa, cánh cửa được chế tạo từ huyền thiết thong thả kéo ra, một đạo dương khí tươi mát ập tới.
Uy áp linh hồn biến mất, Tô Dật cũng thu lại năng lượng.
- Vào đi!
Cảnh Bách Hoa đi đầu nói ra.
Tô Dật chậm rãi đi vào thạch thất, lập tức bị cảnh tượng trước mắt làm khiếp sợ, tràn ngập con ngươi là màu xanh thẳm cực kỳ chói mắt.
Ngoại trừ đỉnh đầu cùng lòng bàn chân do hắc thạch tào thành ra, tất cả quanh thân đều là đại dương mênh mông, sóng biển màu xanh biếc không ngừng cuồn cuộn ở trước mắt, cực kỳ xinh đẹp.
Trong không khí có ba động thật nhỏ, đều mang theo một loạt tươi mát, ngai ngái thổi vào người Tô Dật, cực kỳ thoải mái.
Dần dần, Tô Dật có thể cảm giác được một cỗ cảm giác mình bị hải dương cắn nuốt, tựa như một ngư dân hèn mọn, không còn chỗ ẩn thân, cũng không có chỗ đứng, mặc cho người định đoạt.
- Tiểu tử, thả lỏng tinh thần, cái trận pháp này rất kỳ quái!
Bên trong huyền quan, Thiết Hồn Mạch hơi nhướng mày, gấp giọng nhắc nhở.
Nghe vậy, Tô Dật lập tức ổn định tâm thần, trong con ngươi bắn ra ánh sáng, hai tay rủ xuống âm thầm chuyển động, trong lòng niệm Ngự Thiên Quyết.
Ảo ảnh trước mắt không chỉ phong tỏa vị trí của mình, ngay cả linh thức cũng bị phong bế, linh hồn công kích ùn ùn kéo đến bên trong não hải, làm cho Tô Dật cảm giác càng ngày càng vất vả.
Cả người nóng cháy không gì sánh được, nước lửa đan vào, trong nháy mắt tiếp theo sẽ bị nuốt hết.
Tô Dật quát to một tiếng trong lòng:
- Không được!
Hai tay lập tức run lên, một cỗ lực lượng bàng bạc theo Huyền Linh Thần Mạch bung ra quanh thân, trong nháy mắt bạch khí phá vỡ không gian.
Lấy Tô Dật làm trung tâm, nhanh chóng tạo ra một đạo sóng to, Tô Dật như trút được gánh nặng, giống như từ trong bọt khí thoát ra.
Thở hổn hển từng ngụm từng ngụm, ánh mắt hung hăng rơi vào trên ngườiCảnh Bách Quái, lạnh lùng nói.
- Ngươi có ý tứ gì!
Tinh tế quan sát, trên tường do từng khối từng khối Nguyên Tinh bích lam sắc chế tạo thành, vô số cảnh tượng xuất hiện đều là năng lượng linh hồn thôi động mà thành.
- Quả nhiên lợi hại, nhanh như vậy đã từ trong Bích Viêm Vô Tương Hải của thánh nữ đi ra ngoài! Ngươi có tư cách thấy thánh nữ!