← Quay lại trang sách

Chương 1773

Ba vị nữ tử đồng thời đưa tay trượt về phía vũ khí bên hông, súc thế đợi phát, khuôn mặt nhỏ nhắn bởi vì phẫn nộ mà đỏ lên, thân thể không ngừng run nhè nhẹ.

Bốn cái tông môn ở bốn phương tám hướng đồng thời gầm lên, thanh thế dọa người.

Cùng nhau gây khó dễ cho Úy Trì Trường Phong, trong nháy mắt mặt Úy Trì Trường Phong lúc xanh lúc trắng, hắn không ngờ tới bây giờ lại có người không sợ thanh danh Thánh Sơn.

- Ngươi dám!

Hai chữ ngắn ngủi từ trong miệng đám người Vô Lượng Môn, Thương Vân điện, Thái Hành tông truyền ra, biến thành cực kỳ chấn động, tựa như một cỗ huyết khí chấn cho thân hình Úy Trì Trường Phong thoáng run rẩy!

Cái trán Úy Trì Trường Phong hơi nhíu một cái, cánh tay nhẹ nhàng giơ lên, đệ tử Thánh Sơn cũng đồng thời bước về phía trước một bước, trong ánh mắt tràn đầy vẻ nghiêm túc cùng lành lùng.

Tuyết Hồng Lâu cùng Liễu Nhược Hi hơi hơi suy nghĩ, cũng đi về phía trước một bước, chẳng qua không có rút vũ khí ra, cũng không có dùng nguyên khí.

Úy Trì Trường Phong cười lạnh một tiếng, khóe mắt xẹt qua một tia hàn mang.

- Bảo vệ tốt mấy vị tiểu muội muội của ngươi, đặc biệt là Liễu Nhược Hi, đừng để ngã quỵ trong tay ta! Bài vị chiến sẽ không có nữ nhân bảo vệ ngươi đâu!

Úy Trì Trường Phong hướng về phía sau bước đi thong thả, trường bào nhấc lên, lúc hai người đi ngang qua nhau, liền đặt tay ở trên bả vai Tô Dật, trong tiếng cười nhạo, oán độc nói vào tai Tô Dật.

Trong lòng Tô Dật nhất thời căng lên, quả thực nhân phẩm của Úy Trì Trường Phong đã chạm tới hạn cuối của chính mình, ý thô tục trong lời nói không cần nói cũng biết.

- Ngươi tự lo cho chính ngươi trước đi! Đừng để chết trước!

Một cỗ cảm giác lạnh lẽo thấu xương hiện lên trong mắt, lỗ chân lông cả người đều sôi trào lửa giận, cắn hàm răng nói nhỏ.

Úy Trì Trường Phong nhìn Tô Dật thật sâu, mặt mũi vặn vẹo một hồi, câu trả lời bình tĩnh cùng vẻ thong dong vừa rồi của Tô Dật khiến cho nội tâm hắn không vui, nhưng cũng đoán không ra Tô Dật không có Đoan Mộc Tiểu Mạn, đến tột cùng còn có cân lượng như thế nào.

Úy Trì Trường Phong nặng nề hừ một tiếng, dưới sự chú ý của mọi người, mang theo người Thánh Sơn hướng về phía trước xếp hàng.

Tô Dật nhẹ nhàng lắc đầu, dường như đáy lòng có một tảng đá lớn.

Thời điểm người Thánh Sơn đi qua trước mặt, ánh mắt mình và Liễu Nhược Hi chạm vào nhau giữa không trung, phát hiện đối phương nhanh chóng rời đi, dường như hết sức khó xử.

Trong nháy mắt tâm thần trở nên ngưng trọng, Tô Dật nhìn cũng chưa từng nhìn, trực tiếp mang theo đám người Bá Vương tông đi tới chỗ Ngự Thiên Cung.

- Tô Dật, không có việc gì chứ?

Quân Hạo Thiên thoáng thu liễm uy áp linh hồn,

Tô Dật nhẹ nhàng lắc đầu, chân mày giãn ra, sát ý so với thường ngày càng thêm nồng nặc.

- Úy Trì Trường Phong, hẳn phải chết!

Tô Dật âm thầm nói trong lòng.

- Ầm ầm!

Thời điểm đang trầm tư, bầu trời phía xa xôi truyền đến tiếng long ngâm, mọi người cùng hướng ánh mắt về hướng chân trời.

Chân trời có một đội hình long trận to lớn cùng với hổ gầm chiến đội hàng ngũ chỉnh tề, cách không bay tới, không ai nhường ai, dường như đang âm thầm so tài.

- Hừ, mấy người buồn nôn, vĩnh viễn đều như vậy!

Tây Vô Tình cùng Vô Thường tiên tử nhìn nhau cười một tiếng, sắc mặt nhất thời lạnh xuống.

- Là người Thiên Long tông cùng Thần Hổ môn!

Phía sau có một đám người thấp giọng nói nhỏ.

Mọi người đều mở to miệng, ngước mắt nhìn về phía chân trời, bởi vì mất cảm giác nên hơi dại ra.

Hai đầu man yêu thú to lớn vững vàng hạ xuống bên ngoài đấu trường, thân thể giống như núi nhỏ vừa rơi xuống mặt đất.

Toàn bộ mặt đất bằng phẳng như bị địa chấn, vết nứt nhỏ bé lan tràn ra như dây thường xuân.

- Gào gừ!

Long ngâm gào thét, chấn nhiếp nhân tâm.

Vô số man yêu thú tạo ra sóng âm hung mãnh, khiến đám người các thế lực tách ra hai bên, chừa lại một con đường rộng rãi, để người đi qua.

- Là Thông Thiên Viêm Tinh Long!

- Mau nhìn, kia là Kim Dực Sư Hổ Thú!

Cự long phun hơi thở nóng bỏng, quanh thân được lân giáp trong suốt bao vây, khẽ động một cái toàn bộ dốc núi nhỏ liền bị phá hủy thành bột phấn, ngẩng đầu lên trời gào thét, chấn vỡ tầng mây.

Một bên khác là Sư Hổ Thú sau lưng mọc hai cánh, toàn thân tràn ngập kim quang, kim vũ khẽ rung lên, phong vân cuồn cuộn đầy trời, kình phong mãnh liệt chèn ép không khí phát sinh ra tiếng ô ô nặng nề.

Răng nanh sáng bóng, hai con ngươi so với nắm đấm người còn lớn hơn, nó nằm rạp trên mặt đất, liền tạo ra một cái rãnh cực kỳ kinh người.

Tô Dật nhìn hai đội nhân mã tự ngồi xuống ở chỗ xa, cằm hơi hơi nâng lên, bên trong con ngươi đen nhánh hiện lên một tia sáng, mang theo chút chờ mong nói.

- Mấy con tọa kỵ này không tồi! Cho Bá Vương tông một con!

Không so sánh không biết, thực lực Bá Vương tông tăng lên không ít, thế nhưng so với các tầng trên vẫn cực kỳ nghèo khó.

- Ha ha ha! Tới chậm tới chậm! Các vị thứ lỗi!

Điểm đen phía xa dần dần biến thành một bóng người, thời điểm vọt tới trước người, đột nhiên không khí rung động như bị ngưng lại, vừa nhìn đã đến trước mắt.

Thanh âm vừa rồi chính là do người này phát ra, thể thể thon dài, vóc người không tính là cường tráng lại hiện ra vẻ linh hoạt, thái dương như đao cắt, góc cạnh rõ ràng.

Trong ánh mắt lóe lên tinh quang, khiến cho người ta có cảm giác rùng mình, không dám cùng đối diện!

- Khí thế thật mạnh!

Trong lòng Tô Dật hơi động, bắt đầu tỉ mỉ đánh giá nam tử trẻ tuổi đang nói chuyện.

- Bá Hải Tam Thông, Nguyên Hoàng bát trọng!

Tâm thần hơi hơi dò xét, Tô Dật đã có thể cảm giác được tu vi nam tử trước mắt tinh thâm, dĩ nhiên cũng là một cái Nguyên Hoàng bát trọng.

- Ồ!

Bá Hải Tam Thông sải bước đi qua đoàn người như bay, dường như cảm giác được bên trong đoàn người có người đang dò xét linh hồn của chính mình, lập tức nguyên khí màu vàng nhạt trên người ầm ầm bạo phát, trong lúc cười tà liền chấn cho linh hồn Tô Dật quay về bản thể!

- Người này rất mạnh!

Tây Vô Tình gật đầu, lại cảm thán nói:

- Đúng là không so được với thế lực đỉnh cấp, nếu không phải địa hình Hỗn Loạn Vực hung hiểm cùng tán tu chiếm giữ ưu thế, một trăm năm cũng không ra được thiên tài như vậy!

Tô Dật hơi hơi nhún mũi, quay đầu liếc mắt nhìn Tây Vô Tình, ngay cả Tây Vô Tình luôn luôn thanh cao cũng khen ngợi, xem ra tên Bá Hải Tam Thông này thật sự là một đối thủ mạnh mẽ.

So đấu ngắn ngủi vừa rồi đã chứng minh tất cả.

- Xem ra đối thủ mạnh mẽ nhất trận đầu tiên chính là hắn!

Tô Dật thở ra một hơi thật dài, nhìn về phía một thanh niên có khuôn mặt bướng bỉnh đứng bên cạnh, người này chính là Thượng Quan Thần Trác lúc trước gặp ở trên đường phố U Minh thành.

Chỉ có điều hôm nay sắc mặt Thượng Quan Thần Trác rất nghiêm túc, ánh mắt tùy thời liếc về phía Bá Hải Tam Thông, khuôn mặt hơi hơi co giật.

Mọi người nhìn hai người dẫn đội mà đến, tất cả đều thán phục trước uy áp khổng lồ của Bá Hải Tam Thông mang tới, Thượng Quan Thần Trác khiêm tốn ngoài dự liệu của người khác.

- Tiểu tử Bá Hải này không đơn giản, một mực áp chế khí tức Thượng Quan Thần Trác xuống!

Ánh mắt Vô Thường tiên tử nhẹ nhàng đảo qua hai người.

Nghe vậy, Tô Dật âm thầm vận chuyển Ngự Thiên Quyết, cảm giác khí tức xung quanh biến hóa, quả thực đúng như Vô Thường tiên tử nói, hắn lập tức đánh giá lại Bá Hải Tam Thông cao hơn vài phần!

- Trường phong! Đã lâu không gặp!

Bá Hải Tam Thông cười với Úy Trì Trường Phong một tiếng, thế nhưng khóe mắt cũng có vẻ khinh thị nhàn nhạt.