← Quay lại trang sách

Chương 1777

Hai mắt băng viên bắn ra sánh sáng, tựa như dải lụa bao bọc lấy Úy Trì Trường Phong.

Úy Trì Trường Phong chậm rãi khép hai tròng mắt lại, không cần thiết chốc lát, Tây Linh băng viên lại phát sinh ra tiếng thú gầm một lần nữa.

Giọng nói của trưởng lão Phục Yêu Môn vang vọng toàn trường:

- Úy Trì Trường Phong, Nguyên Hoàng kỳ bát trọng, ba mươi tư tuổi! Chỉ số vũ lực chín mươi!

Bá Hải Tam Thông lập tức cười lên một tiếng, khóe miệng không giấu diếm hiện ra vẻ châm chọc và khinh thị, đều là Nguyên Hoàng kỳ bát trọng, nhưng chỉ số vũ lực của Úy Trì Trường Phong thấp hơn hai phần so với chính mình.

Trên phương diện cao cấp hai phần chênh lệch này liền quyết định võ lực cao thấp, cao thủ quyết đấu, sai một ly đi nghìn dặm!

- Bởi vì ta lớn tuổi hơn so với hắn sao!

Úy Trì Trường Phong hận đến mức khớp hàm nhô ra, ánh mắt âm tà nhìn về phía Bá Hải Tam Thông.

Úy Trì Trường Phong phát hiện bên ngoài đang chăm chú nhìn mình, nên bất đắc dĩ nở một nụ cười.

Tiếp theo Thượng Quan Thần Trác cũng nhanh chóng đi tới chỗ Đông Linh băng viên, hít thở một hơi thật sâu, tiếp thu kiểm tra đo lường.

- Thượng Quan Thần Trác, Nguyên Hoàng kỳ lục trọng, hai mươi chín tuổi, chỉ số vũ lực tám mươi sáu!

Úy Trì Trường Phong nghe thấy như vậy, trong lòng lập tức cười nhạt một cái.

Xếp hạng trong các thế lực cao cấp, vẫn luôn có thứ tự là Thiên Long tông, Thánh Sơn, Thần Hổ môn, từ trước cho tới bây giờ tam tông vẫn không nghĩ tới có những tông môn khác chen chân vào thứ tự các thế lực cao cấp.

Mặc dù mấy năm gần đây Tiên Kiếm Tông nằm trong nhóm thế lực cấp trung có rục rịch, muốn tấn thăng lên cao cấp, nhưng cũng không dễ dàng như vậy.

- Thượng Quan Thần Trác cũng chỉ như này! xem ra trận đầu là ta và Bá Hải Tam Thông so đấu! Bá Hải Tam Thông hẳn phải chết!

Úy Trì Trường Phong đứng chắp tay, trên trán nhất thời toát ra vẻ tùy ý, khuôn mặt kiêu ngạo nhìn về phía Bá Hải Tam Thông và Thượng Quan Thần Trác lần thứ hai.

Sắc mặt Thượng Quan Thần Trác đang ở chỗ Đông Linh băng viên và người Thần Hổ môn trên khán đài nhất thời tái nhợt.

Đối mặt với ánh mắt Thiên Long tông và Thánh Sơn cùng bắn tới, ánh mắt cũng lạnh lùng nhìn lại, sau khi cười gượng vài tiếng, bên trong con ngươi tràn đầy vẻ không vui.

Tam tông âm thầm tranh đua lẫn nhau, cường giả bên trên khán đài đều đã vào chỗ, Tô Dật phát hiện bên trong Thánh Sơn ngoại trừ Thánh Tôn, Ngự Thiên Cung ngoại trừ sư phụ mình Đoan Mộc Tiểu Mạn ra, toàn bộ những thế lực khác đều đến.

Trước mặt Tô Dật còn rất nhiều người, hắn lười chờ nên đi tới một góc hẻo lánh, hai tay chống nạnh đứng ở trên đất.

Ánh mắt lạnh nhìn kết quả khảo nghiệm của mọi người, rồi âm thầm nhớ kỹ, như vậy trong trận thí luyện đầu sẽ có lợi hơn một chút.

- Tiểu tử, kết quả đo lường của Tứ Linh băng viên so với hồn nguyên tinh càng thêm chuẩn xác, viễn cổ man yêu thú cũng không phải là trưng cho đẹp, sợ là tu vi của ngươi không giấu được!

Tô Dật hơi lắc cổ, mày kiếm bên trên phóng xuất ra vẻ lãnh đạm, khẽ cười nói:

- Chỉ cần nó là man yêu thú, thì ta sẽ có biện pháp!

Hồn Mạch thú đang ngồi ở chỗ giao nhau của huyền quan, nghe xong lời này, đôi mắt hơi lưu chuyển, tiếp theo liền nở nụ cười hiền hòa.

- Vậy xem ngươi đùa giỡn!

- Ùng ùng!

Tây linh băng viên chính là chỗ Tuyết Hồng Lâu đang khảo sát, quanh thân Tuyết Hồng Lâu nhanh chóng lan tràn ra quang mang màu vàng kim, sau đó thân thể bị một cổ khí tức thủy thuộc tính cường hãn vây quanh.

Nguyên khí màu vàng óng trong cơ thể theo lỗ chân lông không ngừng cuộn trào mà ra, tựa như đang chống lại, quanh thân hình thành một vòng sáng trong suốt mà thánh khiết, xa xa nhìn lại, Tuyết Hồng Lâu tựa như Thiên Tử hàng lâm!

- Tiểu tử này cũng rất lợi hại!

Tô Dật hơi híp mắt lại, cong miệng lên, ánh mắt rơi vào trên người Tuyết Hồng Lâu.

Thần quang của Tây Linh băng viên không ngừng lưu chuyển ở trên người Tuyết Hồng Lâu, ánh sáng màu đỏ nhạt không ngừng xoay quanh trên đỉnh đầu Tuyết Hồng Lâu, dần dần hình thành một cái vòng xoáy thật nhỏ.

Vòng xoáy xoay tròn rất nhanh, khí tức cũng nhanh chóng leo lên, bởi vì năng lượng giao thoa mà không khí bên trong, dần dần hiện ra tầng gợn sóng, làm cho mọi người không ngừng theo dõi.

- Ầm!

Bên trên hư không có một tiếng động nặng nề nổ vang, ngay sau đó tiếng rống giận dữ của Tây Linh băng viên chấn vỡ thương khung, gần như xé rách màng nhĩ của mọi người.

Năng lượng chấn động trên khoảng không, một cỗ khí thế mênh mông từ bên trong vòng xoáy phóng lên cao, chấn động tâm phách mọi người.

- Tuyết Hồng Lâu, hai mươi tám tuổi! Nguyên Hoàng kỳ tứ trọng! giá trị vũ lực chín mươi!

Lão giả Phục Yêu Môn hô to.

Kết quả vừa ra toàn trường liền khiếp sợ, Úy Trì Trường Phong ở một bên cũng tràn đầy vẻ ngạc nhiên.

- Cái gì! Vậy mà giá trị vũ lực của hắn và ta giống nhau như đúc?

Úy Trì Trường Phong giống như gặp quỷ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tuyết Hồng Lâu, sát ý theo lỗ chân lông bung ra.

- Tại sao Nguyên Hoàng kỳ tứ trọng lại có giá trị vũ lực chín mươi?

Bên trên khán đài, cường giả các tông môn cũng đều lộ ra vẻ không tưởng tượng nổi, trong đó con mắt Thánh Hỏa trưởng lão mở lớn nhất, râu mép dựng ngược lên.

Thánh Hỏa lắc đầu không tin, khóe miệng méo xệch xuống, sau đó quay sang các trưởng lão Thánh Sơn khác nói ra:

- Nhất định là Thánh Tôn đã làm trò gì đó với Tuyết Hồng Lâu!

- Lời này không nên nói lung tung! Thánh Hỏa trưởng lão! địa vị ngươi cao quý, càng không thể ở trước mặt người khác làm mất mặt ngũ thánh tử và Thánh Tôn!

Một vị lão giả cũng có dung mạo già nua ở trong đó, cau mày nói.

- Hừ!

Thánh Hỏa tức giận hừ một tiếng, sau đó nhìn về phía giữa sân, không nói thêm gì nữa.

- Quả nhiên tiểu tử này có chút ý tứ!

Bên trong con ngươi đen nhánh của Tô Dật hiện lên một tia sáng kỳ dị, ánh mắt hơi hơi rùng mình.

Phía sau Tuyết Hồng Lâu chính là Liễu Nhược Hi, kế tiếp Liễu Nhược Hi sẽ tiến lên kiểm tra, nội tâm Tô Dật nhất thời thắt chặt.

Lúc trước Liễu Nhược Hi và Tô Dật từng giáp mặt nhau, thần tình Tô Dật lạnh lẽo, bên trong ánh mắt hiện lên một tia trong trẻo lạnh lùng.

Sống cùng Đoan Mộc Tiểu Mạn đã lâu, nên Tô Dật bắt trước được vài phần khí chất lạnh lẽo cô quạnh trên người Đoan Mộc Tiểu Mạn.

- Nha đầu kia, nhìn qua như bị sao ấy? Chẳng lẽ trong lòng vẫn có ngươi?

Thiết Hồn Mạch hơi nhún nhún cái mũi, lười biếng nói.

- Có lẽ trong lòng nàng có chút thẹn?

Tô Dật tự giễu cười một tiếng, nhẹ nhàng nhún nhún vai.

- Vậy ngươi còn muốn khống chế tu vi hay không? Đây là một cái cơ hội tốt làm cho nàng hồi tâm chuyển ý đấy?

Thiết Hồn Mạch hơi kích tướng nói, rõ ràng muốn thấy Tô Dật vượt trên Tuyết Hồng Lâu một đầu.

Tô Dật cúi thấp đầu, từ trên mặt đất của đấu trường ngắt lấy một nhánh cỏ dại, ngậm lên miệng, nhất thời cảm giác cay đắng tràn ngập hơi thở.

Dưa hái xanh không ngọt, cho tới bây giờ Tô Dật vẫn chưa từng làm chuyện khiến cho nữ nhân khổ sở, nếu như Liễu Nhược Hi thật sự lựa chọn Tuyết Hồng Lâu, Tô Dật sẽ đường đường chính chính đánh với Tuyết Hồng Lâu, để cho Liễu Nhược Hi biết ánh mắt mình kém cỡ nào!

- Liễu Nhược Hi, mười tám tuổi, Nguyên Hoàng nhất trọng, giá trị vũ lực tám mươi!

Tô Dật gật đầu, chiến lực Liễu Nhược Hi vẫn ở trong phạm vi có thể chấp nhận, Nguyên Hoàng nhất trọng mười tám tuổi đã không tầm thường, ở trong thế lực đỉnh cấp cũng là tồn tại không thể coi thường.

- Nếu như cái giá trị vũ lực này thể hiện tiềm lực mà nói, như vậy Tuyết Hồng Lâu liền có chút quá khủng bố!

Ánh mắt nhìn về phía đài cao, không ít trưởng lão tông môn và cường giả vẫn còn chỉ trỏ Tuyết Hồng Lâu, bàn luận xôn xao.

Thứ tự tam tông từ Bá Hải Tam Thông, Úy Trì Trường Phong, Thượng Quan Thần Trác, biến thành Bá Hải Tam Thông, Úy Trì Trường Phong, Tuyết Hồng Lâu và Thượng Quan Thần Trác.