← Quay lại trang sách

Chương 1780

Nhược Hi, hình như ta để cho ngươi quyết định hơi sớm rồi!

Thánh Tôn nhìn liếc nhìn Liễu Nhược Hi, đôi mắt như ngôi sao chớp hai lần, sau đó lui về chỗ của mình, không nói thêm gì nữa.

Lúc này, nhân số ba chỗ kiểm tra khác không còn dư lại nhiều lắm, chỗ Nam Linh Băng Viên cũng chỉ có mấy người, kiểm tra đã tiến vào giai đoạn cuối.

- Tô Dật, ta chỉ có giá trị chiến lực tám năm! Ai! Ngươi nhanh đi đi! Để cho bọn họ mở mắt một chút!

Quân Hạo Thiên kích động chạy tới, nói với Tô Dật.

Tô Dật nhổ ngọn cỏ rại trong miệng ra, hơi hơi mở rộng thân thể, không nhìn ánh mắt của mọi người đi về chỗ Nam Linh Băng Viên.

Nhìn Nam Linh Băng Viên không ngừng tản mát ra khí tức lạnh lẽo, Tô Dật nhất thời cảm giác được cảm giác hoang vắng sông băng viễn cổ mang đến.

Bản thân mình như sỏi đá trên đất cằn, nằm giữa thiên địa, một đôi mắt hung ác vắt ngang hư không, kinh mạch và xương cốt cả người không tự chủ được run lên.

- Quả nhiên năng lực của thượng cổ đại yêu không tầm thường!

Tô Dật hơi chép miệng, ngón tay khẽ búng, chậm rãi phủi sạch tro bụi ở trên vạt áo xuống.

Sau đó âm thầm vận chuyển nguyên khí hỏa thuộc tính từng cái chu thiên, hai chân đứng ở trước mặt pho tượng, cằm hơi nâng lên.

Quay đầu nhìn về phía Tô trưởng lão và Đoan Mộc Tiểu Mạn, ánh mắt hai người đồng thời sáng quắc, bên trong đôi mắt phẳng lặng tràn đầy vẻ chờ mong đối với Tô Dật, khóe miệng Tô Dật hơi cong lên, tròng mắt đen nhánh tràn đầy quang mang.

- Hô!

Bẻ cổ sang hai bên một cái, cánh tay rũ thẳng xuống, rồi âm thầm cong lên thành móng vuốt, khí tức quanh người âm thầm thu liễm, trong nháy mắt áo bào bay lên, liền chậm rãi nhắm hai mắt lại.

- Tới đi!

Tô Dật rống giận ở trong lòng.

Nhất thời một tiếng hét phẫn nộ vang lên, hai con ngươi bên trên pho tượng Nam Linh Băng Viên nhanh chóng chuyển động, ánh sáng màu xanh nhìn như khói bụi chậm rãi bắn ra, ánh sáng giống như hơi nước phiêu tán trên không trung, hình thành xoắn ốc bao vây lấy Tô Dật.

Rất nhanh quanh thân Tô Dật bị một tầng hơi nước nhàn nhạt bao vây, nhiệt độ băng lãnh thấu xương làm cho tâm thần Tô Dật nhanh chóng yên tĩnh lại.

- Mặc dù nhiệt độ này không bằng nhiệt độ trên Táng Thiên Hàn Địa, thế nhưng cũng đầy đủ làm cho một vũ giả không phải thủy thuộc tính chửi bới một hồi!

Tô Dật thấp giọng thở dài.

Hắn không phản kháng, mặc cho hơi nước sáng bóng tràn vào thất khiếu, theo lỗ chân lông và kinh mạch dung hòa.

Tâm thần Tô Dật dần dần trầm tĩnh lại, hắn có thể thấy vô số điểm sáng thủy lam nhỏ bé dung nhập bên trong kinh mạch, trong nháy mắt nhiệt độ băng lãnh thấu xương khiến kinh mạch ngưng kết ra một tầng băng mỏng màu trắng sữa.

Hơi nước bắt đầu từ trái tim, kéo dài ra tứ chi, như vậy sẽ không khiến cho kinh mạch Tô Dật chịu tổn hại, lại làm cho tâm thần Tô Dật dần dần rơi vào trạng thái đóng băng.

Nửa hơi về sau, trên kinh mạch nhanh chóng bao trùm một tầng băng mỏng, dường như hơi nước màu trắng sữa còn chưa đủ, vẫn tiếp tục rog chơi đến não hải Tô Dật.

- Thảo nào phải đóng băng kinh mạch, hóa ra là vì phòng ngừa vũ giả vận dụng nguyên khí, quấy rầy kiểm tra đo lường tu vi!

Tô Dật cân nhắc hấp khí, tâm thần chăm chú quan sát khí thể xanh thẳm du động trong cơ thể, tự nhiên biết bước tiếp theo chính là dò xét tu vi vũ giả.

Bắt đầu từ ngực, nguyên khí màu xanh lam một phân thành hai, không ngừng gia tốc ở bên trong Huyền Linh Thần Mạch rộng rãi, một đạo xông thẳng lên đầu, một đạo xâm nhập đan điền khí hải.

- Băng viên này cũng quá kê tặc đi! Nếu để cho nó khống chế tâm hồn, tu vi võ đạo trong đan điền sẽ bị triệt để phơi ra ánh sáng!

Tô Dật quát nhẹ một tiếng, hai tròng mắt đóng chặt chớp động.

- Lão Thiết, có biện pháp gì ngăn chặn khí thể xanh thẳm xuống dưới không!

Tô Dật quát to một tiếng.

Tuy Thiết Hồn Mạch hy vọng Tô Dật có thể khiếp sợ toàn trường, tạo ra uy phong thật lớn, thế nhưng nước đã đến chân thì nó vẫn làm theo ý tứ của Tô Dật, nhất thời đáp ứng một tiếng.

Chỉ nghe bên trong huyền quan có một tiếng động nặng nề vang lên, bóng đen của Thiết Hồn Mạch ở đạo huyền quan thứ hai lóe lên, phi nhanh trong cơ thể Tô Dật, không ngừng đuổi theo khí tức xanh thẳm đang tán loạn.

Tâm thần Tô Dật thì hướng lên trên đùa giỡn, một mạch hướng đến Thiên Nguyên Yêu Hồn, tiểu thái dương nóng rực tản ra nhiệt độ cao, nhìn rất yêu dị.

Tô Dật lập tức thở phào một cái, tìm kiếm khắp nơi cũng không có thấy khí tức xanh thẳm.

- Luồng khí tức kia đã chạy đi đâu?

Tô Dật nghi hoặc.

Ngoại trừ Tô Dật, tất cả người vây xem đều cảm thấy rất ngờ vực, Tô Dật bị khí tức xanh thẳm của Nam Linh Băng Viên bao vây, từ xa nhìn lại rung chuyển giống như gợn sóng.

Thân ảnh Tô Dật trong bong bóng lớn không ngừng biến ảo, trong nháy mắt bộ quần áo màu xanh bị không gian ba động làm tung bay, dần dần phát sinh ra tiếng xuy xuy.

Khiến tất cả mọi người cảm thấy kinh ngạc chính là, ánh sáng Nam Linh Băng Viên phát ra bắt đầu ảm đạm, hồi lâu không nghe được tiếng vượn hú.

- Kỳ quái! Đã qua một khắc đồng hồ!

Ánh mắt đục ngầu của Xích Đông Tuyệt liếc nhìn Xích Tinh Báo ở bên cạnh, thấp nói.

- Có phải Tứ Linh băng viên xảy ra vấn đề hay không, thế gia sẽ lập tức tới ngay, không thể có sai sót được, tiểu quỷ này là ai? Đông Tuyệt trưởng lão ngươi cũng đã biết!

Hai tay Xích Tinh Báo nắm chặt lan can, nuốt nuốt nước miếng một cái, vẻ lo lắng và khẩn trương tràn ngập cái trán.

- Tiểu tử này đang làm cái gì?

Khuôn mặt Tư Đồ Lưu Vân cũng tràn đầy khiếp sợ, đưa mắt nhìn về phía Tô Cuồng Ca, trong lòng khẽ lắc đầu.

Ba mặt khác của quảng trường, vẻ mặt bốn người vừa mới nổi danh là Bá Hải Tam Thông, Úy Trì Trường Phong, Tuyết Hồng Lâu và Thượng Quan Thần Trác đều trầm trọng, Tứ Linh băng viên kiểm tra đo lường mình rất nhanh thì kết thúc, tại sao đến lượt Tô Dật lại cổ quái như vậy?

- Tiểu tử này, lại làm trò gì vậy?

Khí tức Tô Dật bùng phát trong mắt Tuyết Hồng Lâu, tinh thần tràn ngập sóng lớn cuồn cuộn, bong bóng màu xanh da trời hiện lên ánh sáng, đã tăng tới mức có thể chứa đựng ba người.

Bên trong ánh mắt Liễu Nhược Hi cũng bắn ra tia sáng kỳ dị, khuôn mặt nhỏ nhắn không cầm được kích động và sự vui mừng, bàn tay nhỏ bé trắng như tuyết nắm chặt lại, run rẩy nói.

- Tô Dật, bây giờ ngươi mạnh đến mức nào?

Liễu Nhược Hi có chút mong đợi nhìn Tô Dật vô cùng lạnh lùng đối với mình, quên sạch chuyện không vui vừa rồi.

Theo Nam Linh Băng Viên sản sinh dị dạng, hô hấp mọi người vây xem cũng bắt đầu trở nên dồn dập, một ít cường giả của thế lực cao cấp cũng kích động đến mức xông ra viền mắt.

- Chuyện này.... Chẳng lẽ là tuyệt thế thiên tài xuất hiện sao?

Các cường giả thấp giọng la hét, gần như là gằn giọng kêu lên.

- Nhanh chóng đi điều tra, người này là ai! Cái tông môn kia, tên gọi là gì! Nhanh!

Tất cả cường giả nhanh chóng hành động, tìm đọc tin tức trong Bát Sùng Bảng cùng với danh sách tuyển thủ tham gia Phong Vân hội lần này.

Âm Kiếm Thanh và Hốt Nạp của Song Tử Giáo từng bị Tô Dật sỉ nhục qua, không nói một lời nào.

Sắc mặt âm trầm không gì sánh được, không ngờ tới tên Tô Dật này lại mang đến dị biến lớn như vậy.

- Làm sao có thể, rõ ràng chỉ là Nguyên Hoàng kỳ nhị trọng?

Lúc này Tô Dật đang vội vàng tập trung so tài cùng khí tức băng viên.

- Lão Thiết, bên đó như thế nào rồi!

Tô Dật hét lớn một tiếng.