← Quay lại trang sách

Chương 1781

Ta chặn nó nhưng vật quỷ này không đi tới khí hải của ngươi, mà chui vào trong kinh mạch và lục phủ ngũ tạng!

Thiết Hồn Mạch gấp gáp nói.

Tiếng gió gào thét không ngừng vang lên bên tai, bọt khí liên tiếp vỡ ra, lớp băng mỏng trên kinh mạch đã bắt đầu tan rã.

Theo khí tức bắt đầu yếu dần, Tô Dật có thể cảm giác được khí tức băng viên đã thâm nhập vào bên trong Huyền Linh Thần Mạch.

Ba đạo mở huyền quan đầu tiên bắt đầu tỏa ra ánh sáng giống như tinh thần ( ngôi sao), hơn nữa theo kinh mạch Tô Dật bắt đầu kiểm tra thực lực của hắn một lần nữa!

Tô Dật lại phát hiện thêm một chuyện không tốt, nhất thời quát lên một tiếng:

- Bà ngoại nó, phía trên có một đoàn băng khí chạy về phía Thiên Dương chi tâm!

- Ta đã nói Tứ Linh Băng Viên rất hiểu tính người! nó chính là loại không kiểm tra được nhất quyết không bỏ qua!

Tô Dật hơi hơi cắn răng, trong não hải nhanh chóng hiện lên một cái ý niệm kinh khủng, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công chính là trụ cột một thân tu vi của hắn.

Hỗn Nguyên yêu thể, Kim Cương chi thể, Thiên Nguyên Yêu Hồn, Thiên Dương chi tâm, Thái Hư Thần Hải, Nguyên Dương Thiên Long Cốt, Huyền Linh Thần Mạch, sáu cảnh giới này chính là toàn bộ bí mật lớn nhất của hắn.

- Bại lộ tu vi không đáng sợ, sợ là Hỗn Nguyên Chí Tôn Công và quang đoàn thần bí bị bại lộ, đó chính là kiểm tra kiểu tự sát!

Nghĩ tới đây, mồ hôi Tô Dật không khỏi chảy khắp lưng, tay trái nặng nề đánh vào mu bàn tay phải, khuôn mặt Tô Dật trong tâm hải ngưng trọng đến mức tận cùng, trên mặt hiện lên vẻ kiên nghị.

Hắn khẽ nâng đầu lên, giống hư là hạ quyết tâm rất lớn, rồi ngưng giọng nói:

- Bại lộ tu vi thì bại lộ tu vi, chứ kiên quyết không thể vì cái nhỏ mà mất cái lớn!

Sau khi hạ quyết tâm, Tô Dật âm thầm vận chuyển nguyên khí trog Thái Hư Thần Hải ra, nguyên khí màu đỏ nhạt tựa như hỏa diễm phi nhanh ra ngoài, lặng yên vận chuyển theo lộ tuyến của Hỗn Nguyên Chí Tôn Công qua mỗi một cái kinh mạch.

Khí tức hỗn nguyên cuồn cuộn kiểm tra từng cái kinh mạch, cố gắng trong thời gian ngắn nhất xua đuổi hàn khí băng viên ra ngoài.

Hai bên giằng co lẫn nhau, dường như ở giữa sinh ra một cái vách ngăn trong suốt, một đỏ một xanh không ngừng qua lại trên vách ngăn màu trắng sữa, giằng co liên tục.

Lúc này pho tượng Nam Linh Băng Viên ở bên ngoài đã bắt đầu xuất hiện rung động cực kỳ hiếm thấy, cả người nó giống như vật còn sống, rung động không ngừng, mặt đất hơi run run, đất cát màu đen bị áp lực ặng nề tác động bắt đầu cuồn cuộn lại.

Không chỉ có đôi mắt phát ra ánh sáng màu xanh, mà toàn thân pho tượng bên trong vòng sáng hư ảo hiện vẻ sáng bóng, cái miệng dữ tợn dần dần mở ra, một đạo khí tức lam sắc bàng bạc bắn lên trên người Tô Dật.

Bong bóng màu xanh phùng lên xẹp xuống, hơi co rụt lại, nhìn rất có linh tính.

- Gào gừ!

Trong nháy mắt, một tiếng vượn hú chói tai vang tận mây xanh, mọi người vây xem, bao gồm Thần Kiếm Môn, Ngự Thiên Cung đều kinh ngạc, bước chân bước về phía trước một bước!

- Có kết quả ư?

Ánh mắt Đoan Mộc Tiểu Mạn hiện lên một tia lo âu, nhanh chóng phô triển tâm thần ra, cảm nhận sinh tình chuyện phát trong đó, trong nháy mắt một đạo tinh quang lóe lên, đôi mắt hạ xuống, thì thào nói.

- Hắn chống lại băng viên hàn khí làm cái gì!

Khi tất cả người vẫn chưa hết hoảng hốt, ba phương hướng đông, bắc, tây truyền đến tiếng gầm rú hung hãn của Tứ Linh Băng Viên.

Dưới tình huống không hề có điềm báo trước, pho tượng băng viên sau lưng giống như cách không hô ứng, đồng thời phát sinh ra tiếng mãnh thú gào thét làm kinh sợ rừng núi.

Nhất thời toàn bộ đấu trường tràn ngập khí tức viễn cổ cực kì khủng bố, năng lượng tang thương hủy diệt, tựa như bễ nghễ nhân gian, nhìn rõ vạn vật cuồn trào mãnh liệt.

- Thịch!

Đám người Úy Trì Trường Phong cách pho tượng rất gần, đồng thời thấp giọng hét lớn một tiếng, trong tay ngưng kết chưởng ấn.

Trong nháy mắt, năng lượng ở những chỗ khác nhau tỏa ra rực rỡ chói mắt, vô số bóng người rút lui về phía sau, vội vàng chạy lên đài cao.

Đám người Bá Hải Tam Thông, Thượng Quan Thần Trác vừa mới rơi xuống đất, bởi vì có uy áp cường giả bảo hộ, mới thở một hơi nhẹ nhõm, vẻ kinh sợ bên trong đôi mắt vẫn chưa tiêu, trầm giọng nói.

- Tiểu tử này giở trò quỷ gì vậy? không phải Nguyên Hoàng kỳ nhị trọng sao? Sao lại gây ra động tĩnh lớn như vậy?

Ánh mắt ba vị môn chủ thế lực cấp cao biến thành vẻ kinh ngạc, trăm miệng một lời mà nói ra:

- Tứ Linh Phi Ca!

- Tứ Linh Phi Ca là gì?

Rất nhiều người hiếu kỳ nghe ba vị tông chủ nói ra những lời này.

- Theo lời đồn thì Tứ Linh Phi Ca là tình huống một con trong Tứ Linh Băng Viên gặp phải khó khăn quá lớn, uy hiếp đến tính mạng, sẽ phát ra tiếng gầm cứu viện, chỉ cần ba con khác nghe thấy sẽ đều nhanh chóng chạy tới! Mà Tứ Linh Phi Ca cũng là một loại không gian linh hồn cực kỳ mạnh mẽ, xem như là đòn sát thủ của Tứ Linh Băng Viên!

- Vậy mà cái tên Tô Dật này có thể dẫn phát thượng cổ kết giới kinh khủng như vậy?

Đám người Úy Trì Trường Phong nhìn chằm chằm vào khoảng sân rộng trên đấu trường, đã bị năng lượng phô thiên cái địa màu xanh bao trùm.

Đột nhiên pho tượng đá đen nhánh biến thành hư huyễn, tựa như thượng cổ đại yêu một lòng muốn chết, không ngừng thả ra năng lượng linh hồn thông thiên.

- Rầm rầm rầm!

Lập tức ba con khác cũng phát sinh ra thanh âm thú hống làm linh hồn người ta run rẩy, khí tức viễn cổ bao trùm pho tượng đá dữ tợn, khí thế bá đạo tuyệt luân của thượng cổ đại yêu dường như vượt qua thiên địa mà đến.

Bốn đạo khí tức xanh thẳm giống như bốn cột ánh sáng đan vào nhau trong không trung, dần dần hình thành một tấm lưới ánh sáng to lớn.

Từ phía trên không ngừng hạ xuống, đồng thời không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng giống như một cái khiên ánh sáng gió thổi không lọt, bao trùm bong bóng sắp vỡ tan ở bên trong.

Bong bóng bắt đầu yên tĩnh lại, khí tức màu xanh vừa dầy vừa nặng ngưng trệ bất động, vào giờ khắc này thời gian giống như không có ý nghĩa.

- Gào gừ!

Bốn phía Đông Tây Nam Bắc không ngừng truyền tới tiếng thú gào, bao trùm toàn bộ đấu trường không chừa lại chỗ nào, mặt đất cũng bởi vì cự lực mà không ngừng xuất hiện vết nứt nhỏ bé kéo dài, giống như bị người khổng lồ dẫm đạp lên, nhìn thấy mà giật mình.

Bong bóng co duỗi nhúc nhích với biên độ mà mắt thường khó có thể thấy, nhưng Tô Dật bị bao vây ở trong lại có thể dễ dàng cảm giác được khí tức băng viên tăng vọt không chỉ gấp hai ba lần.

- Nhanh dừng lại! Tiểu tử kia đang đối kháng Tứ Linh Phi Ca, tượng đá không thể có bất kỳ sơ xuất nào, đó là nghìn năm cơ nghiệp của Phục Yêu Môn ta!

Xích Tinh Báo hét lớn một tiếng, bàn tay to hướng về phía sau nặng nề giương lên!

- Nhanh! Người đâu, theo ta đi ngăn cản Tứ Linh Phi Ca! Dừng không gian linh hồn lại!

Xích Đông Tuyệt quay về phía sau hô to một tiếng, sau đó vén tay áo lên, khóe miệng hiện lên một nụ cười gian xảo.

- Không được, vậy còn Tô Dật thì sao! Trong lúc triệt tiêu kết giới, Tô Dật ở gần như vậy, rất có khả năng bỏ mạng!

Liễu Nhược Hi đứng gần đó thấp giọng quát lên.

Xích Đông Tuyệt bất đắc dĩ lắc đầu, ra vẻ đáng tiếc nói:

- Tiểu thánh nữ, hết cách rồi, chỉ có thể hi sinh tiểu huynh đệ Tô Dật! thiên phú yêu nghiệt cứ như vậy bị hủy diệt, thực sự là đáng tiếc!