← Quay lại trang sách

Chương 1786

Vừa dứt lời, tin tức này liền làm cho con mắt tất cả mọi người ở tại chỗ giống như bị rớt trên mặt đất, miệng há to!

- Đều do cô gái kỳ quái kia muốn thăm dò tu vi của ta, nên Hỗn Nguyên Chí Tôn Công tự động hộ thể, kết quả cho ra một cái số liệu như vậy.

Tô Dật cảm thấy bất đắc dĩ, khóe mắt liếc nhìn Độc Cô Vũ Mặc ở phía chân trời, không khỏi nhiều hơn mấy phần oán hận.

- Trận thứ ba, nhất định ta sẽ đặt ngươi trên mặt đất đẩy qua đẩy lại!

Tô Dật đã mắng cô gái kỳ quái này ngàn lần vạn lần trong lòng.

- Làm sao có thể, sao giá trị chiến lực của hắn lại cao như thế?

Vẻ mặt Bá Hải Tam Thông và Thượng Quan Thần Trác cũng tràn đầy vẻ không thể tin.

- Có phải sai rồi hay không! Nguyên Hoàng kỳ nhị trọng, giá trị chiến lực cao nhất?

- Dựa vào cái gì lại là hắn! Chúng ta yêu cầu kiểm tra lại!

- Nhất định tiểu tử này sử dụng thủ đoạn! Tại sao có thể cao nhất toàn trường được?

Tây Vô Tình và đám người Vô Thường tiên tử coi việc này như là chuyện thường ngày ở huyện, mặt lộ vẻ mỉm cười, bất kỳ cái sự tình gì phát sinh ở trên người Tô Dật đều là hợp tình hợp lý.

Kết quả này lập tức khiến mọi người ở đây khiếp sợ, không riêng gì đỉnh cấp tông môn và cường giả lộ vẻ nghi hoặc, ngay cả các đệ tử Thần Kiếm Môn cũng kinh ngạc lắc đầu liên tục.

Nhìn Tô Dật hơi có chút chật vật, ở chỗ xa xa nói:

- Tô Dật, đơn giản là quá yêu nghiệt!

Một thân ảnh thấp bé ngồi trong góc, trên khuôn mặt hiện lên đường cong, ném cho Vân Lăng Phong và Bạch Mính Sơn vừa mới bị thương một cái liếc mắt.

Mà ở góc chỗ, ánh mắt Vân Lăng Phong càng trở nên âm độc, môi run không ngừng, nặng nề đánh lên tường một cái, hiện ra huyết dịch màu đỏ tươi!

Nhìn từ bên ngoài Vân Lăng Phong và Tô Dật chênh lệch một trọng, nhưng hắn chỉ được tám mươi điểm!

- Tô Dật, ngươi thật giỏi, vậy mà lại là người cao nhất toàn trường, ta biết ngươi nhất định có thể mà! con mẹ nó quá vinh dự rồi!

Quân Hạo Thiên nhỏ giọng cổ vũ, trong đôi mắt sáng như sao hiện lên một tia tinh quang, kích động nói tục.

Nghe vậy, Tô Dật chậm rãi lắc đầu, bất đắc dĩ cười khổ, kết quả này vốn không phải ước nguyện của hắn!

Cũng may chỉ có Nguyên Hoàng kỳ nhị trọng, đến bây giờ giá trị chiến lực có ích lợi gì cũng không biết.

Như vậy càng làm cho nhiều người hoài nghi đối với chiến lực của Tô Dật, đều cho rằng Phục Yêu Môn phạm sai lầm hoặc là Tô Dật làm trò quỷ.

Rất nhiều thanh niên hô khàn cả giọng muốn kiểm tra đo lường lại lần nữa, Xích Tinh Báo nhìn về phía Thiên Long tông cùng với Thánh Sơn, nhưng bọn họ đều không tỏ thái độ.

- Kiểm tra lần nữa nhất định là không thể! Không có thời gian!

Xích Đông Tuyệt oán hận liếc nhìn Tô Dật, cắn răng phẫn hận không ngớt.

Thời điểm Phục Yêu Môn sứt đầu bể trán, trên bầu trời lại có một vết rách không gian thật lớn tuôn ra, một con thuyền hình phi kiếm chậm rãi đi ra từ vết nứt không gian.

Hào quang rực rỡ cuồn cuộn, toàn thân màu trắng bạc, khí tức vượt qua thiên địa nhất thời tràn ngập toàn trường.

Thời điểm bay trên không trung, phi hạm nhanh chóng kéo không gian chung quanh ra mấy trăm đạo nếp uốn.

Khí tức mênh mông cuồn cuộn nhìn một cái liền biết cần một lượng Nguyên Thạch cực kỳ khổng lồ cung ứng mới có thể hành động như thường!

Bên trên phi hạm có rất nhiều cường giả mặc trường bào màu trắng bạc, người cầm đầu càng lộ ra tư thế oai hùng, khí tức nặng nề thần bí, bên trong ánh mắt kiên nghị mang theo sự sắc bén, cao giọng hét lên.

- Độc Cô trưởng lão, ngươi dùng cái gì chạy nhanh như vậy! Thành nhi đuổi cũng không kịp!

Thánh Tôn thấp nói:

- Kiếm chủ Độc Cô Thành tới!

Người tới chính là minh chủ Vạn Đạo Kiếm Minh, Độc Cô Thành.

Mọi người thấy từng cái thế gia lên tràng, thế lực đỉnh cấp và thực lực nhất lưu không khỏi tự ti mặc cảm, không dám thở mạnh, bên trong đôi mắt ngoại trừ vẻ sùng kính vẫn là sùng kính!

Nhìn những chúa tể đại lục này, từng người đều cảm giác mình nhỏ bé giống như con kiến hôi, thật không nghĩ tới có thể đứng ở chỗ này đã là rồng phượng trong loài người.

Lần bài vị chiến này, đã định trước bất phàm!

Độc Cô Tà liếc mắt nhìn Độc Cô Thành một cái, lông mi màu hoa râm hơi nhíu lại, nhanh chóng lôi kéo Độc Cô Vũ Mặc bay về phía Vạn Kiếm Đạo Minh.

Phi hạm biến mất, Độc Cô Thành dẫn người Vạn Kiếm Đạo Minh tức giận đi đến vị trí.

Độc Cô Thành cười rạng rỡ với vị Kiếm Thần trưởng lão thấy đầu không thấy đuôi, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của mọi người.

- Gào gừ!

Tiếp theo lại có một hồi thú gào liên tiếp vang lên, hướng tây nam có một vết nứt sản sinh lần thứ hai.

Một con mắt to lớn yêu dị giống như đang nhìn tình hình bên này khe nứt, lập tức phun ra một đạo lôi quang tinh khiết màu trắng, bên ngoài tràn ngập ngân sắc lôi quang nho nhỏ.

Đột nhiên tiếng nổ kinh khủng vang vọng, tòa kiến trúc to lớn hung hăng run lên, bên trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, lại có mấy bóng người nhanh nhẹn dũng mãnh bay ra.

- Lôi Viêm Thánh Điện, điện tôn Viêm Diệt Thiên!

Mọi người đồng thời kinh hô, Tô Dật đang nhanh chóng khôi phục nguyên khí cũng ngẩng đầu lên, bắp thịt Viêm Diệt Thiên cuồn cuộn, cái mũi phun ra nhiệt khí, còn chưa đi vào, nhiệt độ cao đã làm cho ánh mắt tất cả mọi người run lên.

Chỉ thấy phía sau Viêm Diệt Thiên có mấy thân ảnh cường giả đứng, trong đó có hình bóng của một người đàn ông hơi phiêu dật, thời điểm đối diện cùng Tô Dật, bên trong đôi mắt lóe lên vẻ kinh dị.

Sau khi giao tiếp ngắn ngủi bằng ánh mắt, người này liền dời ánh mắt đi, không lộ ra vẻ gì, theo Viêm Diệt Thiên bay thẳng đến khu vực Lôi Viêm thánh điện.

Đám người Xích Tinh Báo đã sớm đi xuống, nhưng cũng không lo kịp những thế lực "Phổ thông" này.

- Là Hư Trần, người kia là Hư Trần!

Tây Vô Tình cũng nhận ra dáng dấp của Hư Trần, giọng nói kích động không thôi, nhẹ nhàng véo vào cánh tay Tô Dật một cái.

- Đại ca, không sai, là Hư Trần! nhưng không có thấy Viêm Lân! Kỳ quái!

Tô Dật nói thầm một tiếng, cảm giác hưng phấn hiện lên trên chân mày.

- Ầm!

Lại có một tiếng nổ vang vọng, bầu trời trống không nhanh chóng xuất hiện sóng lớn ngập trời, rồi lập tức hội tụ thành từng cỗ năng lượng, không gian xung quanh trực tiếp hóa thành vòng xoáy không gian vặn vẹo, không ngừng xoay tròn.

Vết nứt không gian hình thành, một con hải thú to lớn, mở cái miệng đỏ ngàu khổng lồ ra, trong đó nhanh chóng huyễn hóa ra mười mấy đạo nhân ảnh.

Gió biển thổi mạnh, hơn mười đạo thân ảnh vô cùng thần bí nhanh chóng bay đến trước mặt mọi người, một cỗ khí thế tuyên cổ kinh mênh mông bao phủ khoảng không.

Người cầm đầu có mái tóc dài màu bích lam được chải lên thật cao, váy màu tím bao vây lấy vóc người căng mịn, ánh mắt bất phàm.

Con ngươi xanh thẳm nhìn cực kỳ thần bí, hình dáng và quần áo không hề giống mọi người, làm cho mắt mọi người sáng lên!

- Thiên Lan Hải Thành, Thiên Quân Dạ Ức!

Thời điểm Phục Yêu Môn nghênh đón thế gia thứ ba, đã kích động đến tột đỉnh.

Hiệu triệu mọi người cùng nhau ho to nghênh tiếp, nhưng mà mọi người đều quên mất hô hấp, chỉ còn ánh mắt kinh ngạc.

Ở trước mặt tuyệt đỉnh cường giả, những cường giả thế tục không ai bì nổi nhỏ bé như hạt bụi!

Ba cái thế gia nối tiếp nhau đến, từng cái đều không quan tâm mọi người ở chỗ này, nhưng từ khí tức nhìn lên mà nói, trong cơ thể Tô Dật nổi lên một giọng nói.

- Ừ.... Đây mới là thực lực Thiên Man đại lục! Những người này tuyệt đối không tầm thường!

Thiết Hồn Mạch tán thưởng làm cho Tô Dật ngẩng đầu lên, trong mắt lóe ra khát vọng như ngọn lửa.

- Sau bài vị chiến, ta muốn những thế gia như các ngươi nhớ kỹ tên của ta!

Tô Dật rống giận một tiếng ở trong lòng, nhìn kỹ người Thiên Lan Hải Thành.

Đứng ở sau lưng Thiên Quân, còn có Lam Xúc Liên đã gặp ở Linh Bảo Các lúc đầu.

Thánh cô bước trên mây như có như không liếc mắt nhìn Tô Dật, cho hắn một cái mị nhãn nhỏ không thể thấy.

Một chút giao tiếp như vậy cũng bị Đoan Mộc Tiểu Mạn nhìn ở trong mắt, đôi mắt lưu chuyển, ánh mắt nhanh chóng rơi ở trên người Tô Dật, sau đó nhanh chóng dời đi.

Chuyện này làm cho tâm thần Tô Dật hơi động, tiếp theo chính là Vân Tiên Cổ Tông, có phải Vân Tinh đang ở bên trong hay không?

- Vân Tinh, ta đã tới Thiên Phong Bài Vị Chiến, ngươi nhất định phải xuất hiện!

Cổ họng Tô Dật hơi cuộn.

Hai nắm tay không tự chủ nắm chặt lại, bên trong đôi mắt tràn ngập ánh sáng, khí tức dũng động nhất thời bị đám người Tây Vô Tình nhìn ở trong mắt, khóe mắt giật một cái, nói nhỏ:

- Tiểu tử này, sao lại xúc động như thế?