← Quay lại trang sách

Chương 1801

Rầm!

Vừa thốt ra câu này, trong mắt đám người Tiên Kiếm Tông lộ ra vẻ sợ hãi, đám người Vô Lượng Môn đứng phía sau lại càng chấn động.

Cái giá Phục Yêu Môn đưa ra thật không thể tưởng tượng! Bảo rương trên người Tô Dật rút cuộc là bảo bối như thế nào?

Nhìn trong hàng đệ tử không có thân ảnh Âm Kiếm Thanh, Tô Dật nhếch miệng hỏi.

- Âm Kiếm Thanh đâu rồi?

- Có lẽ hắn vừa bỏ chạy rồi!

Trong giọng nói của Hàn Vũ Nhu mang theo vẻ đáng tiếc.

Đệ tử Tiên Kiếm Tông tránh né ánh mắt, thân thể không ngừng lui về phía sau.

- Giao pháp khí tông môn các ngươi liên lạc với Âm Kiếm Thanh ra đây!

Tô Dật biết, giữa đệ tử nhất định có công cụ trao đổi, phương tiện liên lạc, loại tông môn cao cấp như Tiên Kiếm Tông càng phải như vậy.

Trầm mặc một hồi lâu, mấy tên đệ tử Tiên Kiếm Tông co rúm người lại, vẻ mặt vặn vẹo, giao ra một thanh kiếm màu trắng bạc.

- Thông qua cái này có thể cảm ứng được tung tích của Âm Kiếm Thanh.

Đệ tử Tiên Kiếm Tông toàn thân co cứng, mặt lộ vẻ kinh sợ, run rẩy nói.

Cầm thanh kiếm trong tay, khẽ thổi linh hồn lực bám lên phía trên, liền cảm giác được trong tâm hồn có một đạo kiếm khí đang bay về phương hướng một huyệt động ở Tây Bắc.

Hai mắt Tô Dật tỏa sáng, biết Âm Kiếm Thanh đang điên cuồng chạy trốn, nhưng kiếm khí đột nhiên dừng lại ở một huyệt động.

Căn cứ vào tin tức trước đó, Tô Dật nhất thời hiểu, Âm Kiếm Thanh đang tạm thời dừng lại ở một huyệt động gần Huyễn Ma động, trong lòng nhất thời cười lạnh.

Xoay người lại, Tô Dật nhún nhún lỗ mũi, đưa mắt ra hiệu cho Hàn Vũ Nhu và Bích Linh.

- Các ngươi không ngần ngại để ta chém mấy người này sao!

- Cừu nhân của ngươi, dĩ nhiên phải để cho ngươi!

Hai người đồng thời cười ôn nhu.

Hàn Vũ Nhu vừa dứt lời, Huyết Ma Sát Thần Kiếm của Tô Dật nhất thời hóa thành một đường vòng cung trên không trung, tựa như Thái Sơn áp đỉnh nặng nề chém xuống đám đệ tử Tiên Kiếm Tông còn chưa lấy lại tinh thần.

Thân kiếm điên cuồng hút lấy máu đỏ tươi, quang mang càng ngày càng sáng chói, thân kiếm màu đen tựa hồ cũng không còn đen nhánh như ban đầu.

Nhìn thi thể giống như bùn lầy nằm trên mặt đất, ánh mắt Tô Dật dị thường lãnh đạm.

Kẻ giết ta nhất định phải giết, đặc biệt là loại chủ động kết thù kết oán với mình, Tô Dật chưa bao giờ hạ thủ lưu tình.

Người của Vô Lượng Môn vừa rồi còn đang ra sức khuyên Hàn Vũ Nhu không đi cứu Tô Dật, nhất thời trong mắt lạnh lẽo, buồn bực không lên tiếng.

Trong cổ họng không ngừng nuốt nước bọt, sắc mặt tái nhợt, thân ảnh của Tô Dật trong mắt mọi người nghiễm nhiên trở thành một ác ma giết người.

Trong tay cầm cự kiếm, đối đãi địch nhân không chút lưu tình, huyết khí ngập trời làm tâm hồn người ta run rẩy dữ dội.

Sau khi hút hết máu, thần kiếm Huyết Ma Sát lại biến thành một khối hắc thiết, không còn bất kỳ phản ứng nào.

Tô Dật khẽ mỉm cười, nhét hai túi không gian vào trong tay Hàn Vũ Nhu và Bích Linh.

- Giết người các ngươi bắt được, chút này coi như chút bồi thường!

Tô Dật nói.

- Nhiều yêu đan như vậy sao!

Hàn Vũ Nhu và Bích Linh nhìn túi không gian trong tay, bên trong có hai mươi viên yêu đan Yêu Hư cảnh nặng trịch.

Bích Linh khẽ cau mày, đây nhất định là chiến lợi phẩm Tô Dật vừa rồi cực khổ có được ở hang ổ Huyễn Ảnh Báo, vậy mà hắn lại hào phóng cho mình, chóp mũi nhất thời đau xót.

- Nếu như luyện hóa thành công, chính là một ngàn điểm tích lũy rồi! Vượt qua tám trăm điểm là đã vượt qua tiêu chuẩn cơ bản!

Bích Linh thở nhẹ, ánh mắt liên tục chớp động.

Nắm chặt túi không gian trong tay, Hàn Vũ Nhu nghi hoặc nói:

- Tô Dật, vậy còn ngươi? Ngươi không cần điểm tích lũy sao?

- Ta là người xấu mà!

Tô Dật quơ quơ túi yêu đan trong tay, lắc đầu cười khổ.

Không thể luyện hóa yêu đan, điểm tích lũy của Tô Dật chỉ có thể dựa vào giết người để thu hoạch.

Bỗng dưng, trong tay Hàn Vũ Nhu đánh ra một đạo bạch sắc, nện lên thi thể đệ tử Tiên Kiếm Tông đã chết.

Một điểm sáng màu trắng giống như cây bồ công anh bay lên trong sơn động, xuyên thấu qua thạch bích sơn thể!

- Đám người kia quả thực quá ghê tởm! Ngươi yên tâm, Vô Lượng Môn nhất định sẽ giúp ngươi báo thù!

- Còn có Thái Hành Tông, cũng là Phục Yêu Môn gây họa! Thật không biết Huyễn Ma động rốt cuộc có đồ vật gì khiến cho bọn chúng phải bất chấp làm như vậy!

Ánh mắt Tô Dật khẽ trợn lên, khóe miệng hiện lên một đường cong quỷ dị, thấp giọng nói:

- Phục Yêu Môn, ta sẽ lập tức đòi món nợ này! Xích Cửu Chân? Ta sẽ ghim cho ngươi chín cái châm!

Sau đó, Tô Dật thu liễm tức giận, khôi phục bình thường nói:

- Các ngươi mau luyện hóa yêu đan, còn lại để ta xử lý!

- Tô Dật, ngoài Phục Yêu Môn, còn có mấy thế lực hàng đầu, đoán chừng đều đang chạy tới hướng Huyễn Ma động, ngươi phải cẩn thận!

Ánh mắt Hàn Vũ Nhu sáng trong, tràn đầy ân cần.

- Yên tâm, có hảo tỷ tỷ và hảo muội muội các ngươi, ta sẽ không dễ dàng gặp chuyện không may!

Bích Linh khẽ nắm chặt hai tay thành quyền, ủng hộ nói:

- Đúng! Tô Dật, lần này Thiên Phong bài vị chiến nhất định sẽ bắt được thành tích tốt!

Có thể toàn thân trở lui khỏi bao vây của Yêu Hoàng cảnh thất trọng, lúc này trong lòng Bích Linh vô cùng sùng kính và bội phục Tô Dật, ánh mắt sáng quắc, chăm chăm nhìn Tô Dật.

Tô Dật cười nhạt, sau đó dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, một lần nữa biến mất chỗ cửa động đang phát sáng.

Cầm túi không gian trong tay, khuôn mặt Hàn Vũ Nhu chợt tái nhợt, đôi môi đỏ mọng thoáng hé mở, trong mắt hiện lên đau thương vô hạn.

- Hảo tỷ tỷ... Hắn chỉ xem ta là tỷ tỷ sao.

Hàn Vũ Nhu thấp giọng rù rì.

Tô Dật lúc này đã rời khỏi sơn động, một lần nữa đi theo tin tức trong đầu, nhanh chóng tiến về phương hướng của Âm Kiếm Thanh ở phía Tây Bắc.

- Nhiều yêu đan như vậy, sau khi luyện hóa cũng không thể biến thành điểm tích lũy, thật đáng tiếc!

Tô Dật được nguyên khí hỏa hồng bao phủ, trong lòng chợt thấy đau xót.

- Giết chết Âm Kiếm Thanh, còn phải tìm một đệ tử của thế lực cao nhất, lấy điểm tích lũy mới được!

Tô Dật thấp giọng nói.

Thiết Hồn lười biếng chen vào một câu miệng, thấp giọng nói:

- Không có gì đáng tiếc, luyện hóa yêu đan làm gì có dễ dàng! Thuần túy là lãng phí thời gian, dựa theo tính xấu của Phục Yêu Môn, luyện hóa không xong đoán chừng sẽ đưa trở về! Giết người mới là đường tắt tích điểm!

Sau đó, liếm liếm đôi môi khô khốc, trong mắt tràn đầy giảo hoạt.

Đón gió bay nhanh trong bóng đêm, trăng sáng treo trên bầu trời.

Tô Dật dần dần bình tĩnh lại, hiện giờ quan trọng nhất là tìm được Huyễn Ma động trước mọi người, giải trừ bí mật của chiếc rương thần bí.

Có thể xác định, chiếc rương thần bí và Huyễn Ma động có quan hệ rất lớn.

Nhìn bản đồ trong tay không còn phát ra địa điểm ba chỗ Huyễn Ma động loang loáng, trái tim Tô Dật chìm xuống.

- Trong Huyễn Ma động rốt cuộc có cái gì? Đáng để Phục Yêu Môn huy động nhân lực như vậy?

Tô Dật không khỏi tò mò, trong nháy mắt nhích tới gần Huyễn Ma động, tiến thêm một bước về chỗ huyệt động của Âm Kiếm Thanh.

Ánh mắt ngưng đọng, nhìn ba động năng lượng không phải là mãnh liệt trong huyệt động, Tô Dật thu liễm tức giận, giống như con khỉ nhanh chóng chui vào.

Dọc theo huyết khí trong không khí, Tô Dật rõ ràng có thể cảm giác được tung tích của Âm Kiếm Thanh.

Theo tung tích, Tô Dật càng cảm giác được trong không khí có một cảm giác cực kỳ quen thuộc, mang theo một mùi thơm sâu kín.