← Quay lại trang sách

Chương 1804

Nhìn vô số đất đá rơi xuống, nụ cười của Liễu Nhược Hi trong nháy mắt ngưng trọng.

- Rầm rầm rầm!

Vết nứt dày đặc, vòng xoáy khí thể giống như phong bạo ngang trời mà đến, cắn nát không gian chung quanh thành vô số mảnh nhỏ.

Cả gò núi trong nháy mắt sụp xuống, cả người Liễu Nhược Hi run rẩy, hô to.

- Nơi này sắp sụp đổ rồi, chúng ta phải nhanh chóng ra ngoài!

Hai thân thể đang quấn chặt nhanh chóng tách ra, trong ánh mắt kinh hãi, sơn thể không ngừng lay động.

Đung đưa mãnh liệt tựa như động đất, thân hình hai người như ảo ảnh dữ dội rút lui về phía sau.

- Ầm!

Một tảng đá cực lớn từ đỉnh đầu lăn xuống, đập xuống mặt đất tạo ra một cái khe dài mấy chục thước, giữa tiếng nổ tràn ngập xung quanh, Tô Dật che chở Liễu Nhược Hi ở phía sau.

Ánh mắt rơi trên cái khe, trong lòng Tô Dật hồ nghi, vừa rồi hắn đặc biệt chú ý lực đạo, làm sao có thể làm sơn thể sụp xuống?

Liễu Nhược Hi đứng ở phía sau cũng đã khôi phục bình tĩnh, lông mày nhíu chặt.

Thân thể được Thánh vương khí bao vây khẽ run rẩy, khẩn trương nhìn cự thạch không ngừng xuống.

Bỗng dưng, bàn tay Tô Dật sinh ra một lực hút, Huyết Ma Sát Thần Kiếm “vù một tiếng, trong nháy mắt bay vào tay phải.

Trên người hắn một cổ xích quang như mặt trời mọc, nguyên khí hỏa thuộc tính bao vây Sát Thần Kiếm, trong xích quang cuồn cuộn, tia máu xẹt qua không khí, dữ dội nổ trên vách tường.

- Ầm!

Uy áp không gì sánh kịp đánh lên sơn thể trên đỉnh vỡ thành phấn vụn, khí vận cổ xưa như sóng biển phập phồng khuếch tán ra xung quanh, đủ để trấn áp thiên địa tứ phương!

- Ầm!

Lại có thêm một tảng đá lớn bị đánh bay rơi xuống, trên đỉnh đầu nhanh chóng lộ ra một mảnh kết giới màu vàng ròng, lưu quang tràn ngập các loại màu sắc.

Khí tức thần thánh tràn ngập khắp nơi, chỉ thấy bên ngoài sơn thể bị quang mang màu vàng rực rỡ vây quanh.

Khí tức vàng óng bá đạo hỗn loạn xen lẫn với sát ý mãnh liệt, khiến cho năng lượng thiên địa một phương cũng rối loạn rung động, quang mang cực kỳ quen thuộc.

Tô Dật cau mày, trong lòng âm thầm vận chuyển Ngự Thiên Quyết, trực tiếp đè áp cổ sát ý nồng đậm xuống.

- Cẩu nam nữ! Tô Dật, rốt cục bị ta bắt được rồi.

Một thân ảnh cao lớn đứng trên sơn thể bị đánh bay trên đỉnh đầu, lạnh lùng nhìn xuống phía dưới, lạnh lùng cười nói.

Sắc mặt Tô Dật và Liễu Nhược Hi nhất thời trở nên lạnh lẽo, người vừa xuất hiện chính là Úy Trì Trường Phong vừa rời đi đã trở lại.

- Úy Trì Trường Phong, ngươi muốn chết sao?

Tô Dật tóc đen phất phới, vũ động Huyết Ma Sát Thần Kiếm.

Xích quang xông lên trời, trên thân kiếm bao trùm một tầng sát ý màu đỏ tươi, giống như ác ma thị huyết chỉ vào thân ảnh trên đỉnh đầu.

- Nếu không phải ta quay lại, làm sao ta có thể nhìn thấy một màn kịch đẹp như vậy! Liễu Nhược Hi ngươi thân là Thánh nữ Thánh sơn lại ở đây cùng Tô Dật làm trò xằng bậy, thật đúng là đủ hạ tiện!

Úy Trì Trường Phong lạnh lùng nói.

- Câm cái miệng chó của ngươi lại! Ở đây không tới phiên ngươi quơ tay múa chân!

Liễu Nhược Hi tức giận mắng, không có chút do dự.

Lúc này đối mặt với Úy Trì Trường Phong, Liễu Nhược Hi đã trở nên sát ý mười phần.

- Ầm!

Tô Dật không kìm được lửa giận, trực tiếp bổ ra một kiếm, khí tức cuồng mãnh như lôi đình phóng ra, kiếm thế kinh khủng.

Trong nháy mắt, quang mang thần thánh kịch liệt nhảy lên, hóa giải ánh đao màu đỏ, hoàn toàn tiêu diệt kiếm thế.

Kiếm quang Nguyên Hoàng cảnh nhị trọng chỉ để lại một dấu vết mờ mờ trên quang mang, trong nháy mắt đã biến mất.

- Chỉ dựa vào thứ tu vi bỏ đi của ngươi, cũng muốn phá Thánh vương giới cảnh của ta?

Úy Trì Trường Phong chê cười nhìn Tô Dật đang lạnh lùng đứng phía dưới.

- Úy Trì Trường Phong, mau thả chúng ta ra ngoài!

Liễu Nhược Hi hét lớn.

Khoát khoát tay, Úy Trì Trường Phong nhắm mắt lại nói:

- Ta muốn để cho tất cả mọi người nhìn thấy, trong trận đầu Thiên Phong bài vị chiến, ngươi cùng Tô Dật ở trong huyệt động làm chuyện xấu xa!

Ngay sau đó, trong mắt Úy Trì Trường Phong chợt hiện ra một toan tính tàn nhẫn, thanh âm trầm thấp nói:

- Thứ ta không chiếm được, cũng không ai có thể lấy được!

Trong ánh mắt Liễu Nhược Hi bất giác hiện đầy sương lạnh, gầm lên nói:

- Ta và Tô Dật vốn có hôn ước, ta từng nói chọn ngươi hay chọn Tuyết Hồng Lâu không! Chuyện của ta và Tô Dật, không tới phiên tiện nhân nhà ngươi để ý tới!

Trong không khí đông lạnh, Tô Dật nhìn Liễu Nhược Hi ở bên cạnh lên tiếng bảo vệ mình, trong lòng chợt thấy cảm động, lại cảm thấy buồn cười.

- Nha đầu này nóng giận cũng là để bảo vệ trượng phu sao.

Úy Trì Trường Phong nặng nề túm chặt trường bào, âm hàn nói.

- Vậy các ngươi cùng đi chết đi!

Thần sắc tàn ác, Úy Trì Trường Phong giơ tay lên, ánh mắt trống rỗng, trong Thánh vương giới vực này có thể ảnh hưởng linh hồn, ma diệt nguyên khí, võ giả sẽ nhanh chóng uể oải.

- Ùng ùng!

Tiếng nổ ngập trời từ xa truyền tới nhất thời khiến cho sắc mặt ba người đồng thời cả kinh, một tiếng kêu yêu thú hung hãn rung động, khí tức bén nhọn như ẩn như hiện ba động ra.

- Ngao!

Xuyên thấu qua ánh sáng, Tô Dật có thể cảm giác được ở giữa thiên địa nơi xa có một cổ uy áp yêu khí lớn lao tràn ngập.

Úy Trì Trường Phong đứng trên đỉnh núi, trong con ngươi lóe ra một tia vui mừng cùng sợ hãi, hét lớn.

- Coi như các ngươi may mắn, ở đây chờ chết đi!

Ngay sau đó, kình phong cuồng bạo và kiếm khí nổ bắn hư không, Úy Trì Trường Phong chém phá sóng gợn không gian, phát động tầng tầng sóng triều, thổi quét về phương hướng Tây Bắc.

- Không hay rồi, Huyễn Ma động xuất hiện rồi!

Tô Dật hét lớn một tiếng, nhìn bóng đen đi xa, âm thầm biến sắc.

Liễu Nhược Hi đồng dạng cũng giật mình, nhìn Tô Dật ở trước mặt, nuốt tất cả những gì muốn nói trong lòng ở trong cổ họng.

- Chỗ này của ta có một miếng liệt không ngọc, giới vực không gian này có quy tắc phức tạp, đoán chừng chỉ có thể thông qua một người, ngươi dùng nó ra ngoài trước đi!

Tô Dật lấy từ trong lồng ngực ra một miếng ngọc thạch sáng chói, ánh mắt ngưng trọng.

Liễu Nhược Hi không ngừng lắc đầu, thấp giọng kiên quyết nói:

- Nếu đi cùng đi! Ta có thể phá vỡ.

Tô Dật nhất thời mỉm cười, giơ tay lên vung Huyết Ma Sát Thần Kiếm trong tay, nói.

- Cảnh giới của ngươi và Úy Trì Trường Phong xê xích quá nhiều, khẳng định không cách nào trực tiếp phá vỡ, nếu như bị vây ở đây, năng lượng linh hồn không ngừng bị cuốn trôi, cuối cùng không cách nào thuận lợi rời đi, cũng khó thoát khỏi cái chết!

Sắc mặt Liễu Nhược Hi nhất thời tái nhợt, trên người nàng có Thánh vương lực, vẫn cảm thấy linh hồn trong cơ thể đang không ngừng yếu bớt.

Mạnh mẽ mở to đôi mắt, nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Tô Dật, tựa hồ cũng không bị Thánh vương giới vực trói buộc, trong lòng khỏi khỏi kinh ngạc.

- Đừng do dự nữa, nhanh ra ngoài đi! Ở Huyễn Ma động chờ ta, ta sẽ để ngươi tận mắt nhìn thấy ta giết chết Úy Trì Trường Phong!

Trầm ngâm chốc lát, Liễu Nhược Hi đập mạnh chân xuống mặt đất, cắn răng.

Quay đầu lại nhìn thoáng qua Tô Dật, thủ ấn ngưng kết, trong lặng lẽ một cổ lực lượng thần bí bao vây Liễu Nhược Hi, trong nháy mắt hóa thành điểm sáng biến mất bên trong huyệt động.

Khe không gian đen nhánh biến mất, bên trong động tràn ngập ánh sáng màu vàng rực rỡ, thu liễm Huyết Ma Sát Thần Kiếm trong tay, trong mắt hai đạo quang mang như lợi kiếm bắn ra.

- Ùng ùng!

Nguyên khí cuồn cuộn vô cùng nhất thời bắt đầu khởi động, khóe miệng Tô Dật hiện ra nụ cười, thấp giọng nói.

- Lúc này mới có thể buông tay buông chân! Nguyên Hoàng cảnh bát trọng, miểu sát!

- Ong ong!