Chương 1805
Giờ khắc này, bên trong huyệt động chật hẹp, Tô Dật được ánh sáng sáng chói bao phủ toàn thân, trong tay cầm Thiên Tinh Kinh Phách, mang theo tiếng leng keng tựa như vượt qua hư không vang dội thiên địa.
Nhất thời, hai mắt đỏ như lửa, huyết khí tràn ngập, khí tức cổ xưa một lần nữa hiện lên, làm cho người ta giống như trở lại thời đại Thái Cổ.
Nhắm ngay Thánh vương giới vực trên đỉnh đầu, trong đôi mắt Tô Dật hỏa diễm sáng chói không ngừng bay lên.
Một đạo hư ảnh Đế Tước hung hãn một lần nữa ngưng kết, một vàng một kim chế ước lẫn nhau!
Khi đao mang xẹt qua, hư ảnh chim thần, hai cánh trấn thiên dựng lên, tia sáng chói mắt bộc phát về hướng Thánh vương giới vực!
- Ầm!
Hoàng điểu cái thế phụt ra hỏa diễm như hủy diệt hết thảy, cắn nuốt Thánh vương giới vực thành hư vô.
Phong lôi thổi quét, một thiếu niên đứng trên đỉnh núi, trong hai mắt tích đầy lửa giận, giống như bễ nghễ thế gian, nhìn về phương hướng nguyên khí phía xa.
- Úy Trì Trường Phong, ngươi chắc chắn phải chết!
Tinh không giống như bàn cờ, tiếng bạo liệt của nguyên khí phía xa mạnh mẽ đẩy mây đen tới.
Trên không trung nơi xa, ráng màu giăng đầy, ánh sáng vạn trượng, tiếng sấm nổ leng keng không dứt.
Tô Dật biết ở đó nhất định là ba thế lực hàng đầu đang huyết chiến với man yêu thú thủ hộ Huyễn Ma động.
Quảng trường bát ngát nhất thời bị kình phong mênh mông bao phủ, ánh sáng chói mắt vô tận bay lên, mạnh mẽ xé nát không gian chung quanh.
Tô Dật khẽ hất cằm, vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, thấp giọng nói:
- Yêu thú phía trước không tầm thường!
- Có lẽ là thực lực Nguyên Tông cảnh!
Thiết Hồn nheo mắt, cẩn thận cảm thụ được khí tức biến hóa nơi xa.
Nhất thời, trong mắt Tô Dật tràn đầy tia sáng kỳ dị, chỉ là man yêu thú thủ hộ cũng đã là thực lực Yêu Tông cảnh.
Có thể nghĩ, bên trong cất giấu thiên tài địa bảo như thế nào!
Nghĩ tới đây, Tô Dật khẽ mỉm cười, thấp giọng lẩm bẩm nói:
- Để cho bọn họ đánh đi! Ta thích nhất là làm chuyện ngư ông đắc lợi!
Nói xong, Tô Dật ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, ánh mắt chăm chú nhìn về phía ba động rực rỡ chói mắt phía trước.
Hắn lấy ra một lọ linh dịch, nhanh chóng uống gần nửa bình, năng lượng bàng bạc theo kinh mạch rộng rãi, đi qua mấy chủ mạch trong nháy mắt tiến vào trong đan điền.
Khí tức kinh người bao phủ bên trong thân thể Tô Dật, một loại cảm giác nguyên khí tràn đầy nhanh chóng sinh ra, Huyền Linh thần mạch cấp tốc trương phồng.
Thủ ấn ngưng kết, từng điểm ánh sáng nguyên khí cực nhỏ theo lỗ chân lông tiến vào bên trong thân thể Tô Dật, dựa theo lộ tuyến vận công Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, nhanh chóng hội tụ.
Thời gian tí tách trôi qua, ước chừng hai canh giờ sau, thiên địa một lần nữa khôi phục lại bình tĩnh.
Thanh âm giống như cúng tế cổ xưa ở phía xa đã dừng lại, chỉ nghe thấy tiếng thông reo phập phồng, gió đêm xào xạc.
Tô Dật thở ra một hơi, trong ánh mắt dị quang lóe lên, đứng dậy, một cổ năng lượng khổng lồ theo huyết quản sôi trào khiến cả người Tô Dật như tràn đầy sức sống.
- Vẫn là linh dịch đáng tin, làm cho linh khí vừa hao phí khôi phục như cũ rồi!
Nhẹ nhàng vặn vẹo uốn éo đầu, cả người Tô Dật phát ra tiếng răng rắc, trong nháy mắt cước bộ lui về phía sau, tựa như một con chim thần khổng lồ nhanh chóng bay lên bầu trời.
Không trung xẹt qua một hư ảnh, lấm tấm quang mang màu băng lam, trong nháy mắt Tô Dật đã giấu mình dưới trời sao u ám.
Uy áp mênh mông ngập trời, càng đến gần Huyễn Ma động, Tô Dật càng có thể cảm giác được trình độ thảm thiết của trận đánh vừa rồi.
Hắn đứng ở chỗ đại thụ tan hoang, chỉ thấy vô số cành cây bị chém thành hai khúc, khói đen vẫn đang bốc lên cao.
Cả sơn mạch đại yêu nghiễm nhiên biến thành địa ngục bị thiêu đốt, khắp nơi tràn ngập dấu vết tan hoang và không gian vặn vẹo.
- Thật là cực khổ mấy người kia rồi!
Tô Dật thầm cười lạnh.
- Ù ù!
Nhìn phía dưới chỉ còn lại một đám đệ tử tông môn Phục Yêu Môn đang trông nom cửa vào Huyễn Ma động, Tô Dật giơ tay lên gãi cằm.
Một con mãng xà viễn cổ cao đến mấy trăm trượng đang vắt ngang ở cửa vào Huyễn Ma động, quấn quanh chỗ cửa vào, hai đồng tử vẫn còn hung quang, tựa hồ trước khi chết vẫn đang bảo vệ Huyễn Ma động.
Yêu khí dần dần tiêu tán, uy áp khổng lồ khiến đám người trông chừng sinh lòng kiêng kỵ, qua lại dò xét.
Nhìn đám người bố trí phía dưới, Tô Dật biết người của tam đại thượng lưu đã tiến vào toàn bộ.
Đám ngươi trông giữ ở cửa vào đều là hảo thủ của Phục Yêu Môn, đồng loạt là nam nhân, nhưng không nhìn thấy Xích Cửu Chân.
- Tiểu tử, mau tiến vào!
Thiết Hồn Mạch thúc giục, nhìn con mãng xà viễn cổ chết không nhắm mắt, lão Thiết chau mày.
Tô Dật nhìn chung quanh, linh hồn theo dõi phía dưới, liền có thể cảm giác được từ bốn phương tám hướng đang có rất nhiều nhóm nguyên khí chạy tới hướng bên này.
- Đám người đi trước khẳng định bị thương không nhẹ, không đi nhanh như vậy đâu! Thu hoạch một chút rồi hãy nói!
Thanh âm vừa dứt, quanh người Tô Dật nhất thời bộc phát ra từng cổ năng lượng kinh khủng, nhìn mười mấy tên đệ tử Phục Yêu Môn phía dưới, trong tay chuẩn bị sắp xếp Huyết Ma Sát Thần Kiếm.
- Sát!
Theo một tiếng hét lớn, trong chỗ sâu con ngươi hiện ra một cổ sát ý, Huyết Ma Sát Thần Kiếm bắn ra ánh sáng, mang theo uy năng đáng sợ chém về phía mười mấy người phía dưới.
Đám người còn kịp phản ứng, chỉ cảm thấy trước mắt chợt lóe lên quang mang băng lam, sau đó đầu đã rời khỏi cổ.
Tô Dật như quỷ mị xuyên qua đám người, một cổ lực thần bí nồng đậm khiến cho vô số ánh mắt run rẩy.
Một giây sau, nghênh đón bọn họ chính là tử vong!
- Rầm rầm rầm!
Năng lượng ngập trời chợt bộc phát, Huyết Ma Sát Thần Kiếm trong tay Tô Dật, huyết văn không ngừng lóe ra quang mang chói mắt, mấy hơi sau, mười mấy tên cường giả Nguyên Hư Cảnh đều bị chết yểu.
Huyết nhục bay tán loạn, đầu thân khác biệt.
Huyết Ma Sát Thần Kiếm cực kỳ hưng phấn giống như quỷ đói vồ mồi, vô cùng khát khao hấp thu máu.
Tô Dật bất giác liếc mắt, trong Thiên Không thành hắc ám, Huyết Ma Sát Thần Kiếm nhanh chóng vận chuyển, máu của mười mấy tên đệ tử Phục Yêu Môn nhanh chóng bị hút cạn.
Giống như mạng nhện với Sát Thần Kiếm làm trung tâm, hơn mười đạo huyết tuyến điên cuồng rót vào thân kiếm, kiếm quang yêu dị vô cùng sắc bén, ngay cả trong mắt Tô Dật cũng bắt đầu khởi động hàn quang.
- Kiếm linh này rốt cuộc là món đồ chơi gì vậy! Quỷ hút máu à?
- Nhanh thu thập yêu đan của đại mãng!
Thiết Hồn Mạch thấp giọng nói, trong mắt giống như toát ra tinh quang.
- Cái gì!
Tô Dật thở nhẹ!
Thu liễm ánh mắt kinh hãi, linh hồn năng lượng trải ra, từ nơi xa mấy chục nhóm khí tức càng ngày càng bức tới gần, Tô Dật lập tức nhanh chóng lấy ra một quả linh binh.
Hắn vô cùng thuần thục lấy ra một viên yêu đan Yêu Tông cảnh lớn bằng cái đầu người từ trong đại mãng viễn cổ, trong lòng vô cùng mừng rỡ.
- Mấy người kia sắp vọt vào Huyễn Ma động rồi, người nào cũng không muốn rơi ở phía sau, đều là tiện nghi để ta lấy yêu đan đến Yêu Tông cảnh!
Tô Dật cất tiếng cười to.
Ánh mắt rơi xuống thi thể của đám đệ tử trên mặt đất, những người này sở dĩ khẩn trương như vậy, thì ra không chỉ vì cửa vào còn có yêu đan Yêu Tông cảnh.
Nụ cười từ từ mở rộng thành cuồng tiếu, yêu đan Yêu Tông cảnh tích chứa loại năng lượng không phải năng lượng yêu đan Yêu Hoàng có thể so sánh.
Nếu như có thể thành công luyện hóa, có thể tăng lên bao nhiêu tu vi, quả thực không dám nghĩ đến!