← Quay lại trang sách

Chương 1806

Tô Dật thở nhẹ một tiếng, nhìn Huyết Ma Sát Thần Kiếm lơ lửng trên hư không, cấp tốc xoay tròn, lớn tiếng nói:

- Hút đủ máu rồi chứ, chúng ta phải tiến vào!

Ban đêm dưới sơn mạch đại yêu, tinh quang rực rỡ, từng trận phong yêu thổi qua.

Bò lên thi thể mãng xà to lớn như một ngọn núi, Tô Dật nhìn thấy khắp nơi đều là cảnh sắc hoang vu và tiêu điều.

Từ nơi xa tiếng đại yêu kêu gào vẫn tiếp tục gầm thét, giữa núi rừng vô số man yêu thú lặng lẽ bò lổm ngổm, trong bóng tối vô số thân ảnh giống như thợ săn đợi chờ thức ăn.

Rừng cây chấn động, tiếng hít thở nặng nề và hung đồng tràn đầy sát khí như chuông đồng gắt gao nhìn chằm chằm cửa vào Huyễn Ma động.

Mãng xà viễn cổ bỏ mạng và bị thiêu cháy là tổn thất vô cùng lớn đối với sơn mạch đại yêu.

Tiếng thú kêu giống như vạn yêu niệm chú liên miên không dứt, vang dội sông núi, trận chiến như vậy cũng làm cho Tô Dật nhất thời chấn động.

Một cổ tinh phong nhanh chóng truyền đến, bên trong cửa vào Huyễn Ma động không ngừng truyền đến yêu khí âm trầm, linh hồn Tô Dật cũng theo đó mà run rẩy.

Cả người hắn bất giác rùng mình, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công mãnh liệt vận chuyển, khí tức cuồn cuộn bao phủ quanh người, dùng nhiệt độ lửa nóng để xua tan hàn khí lạnh lẽo.

- Khí tức ở đây quá kinh khủng! Lão Thiết, khí tức bên trong có lẽ cũng không tầm thường!

Ánh mắt Tô Dật cô đọng, cảm thấy một cảm giác quen thuộc.

Thiết Hồn Mạch khác thường không trả lời, sương mù màu đen từ lối vào lan tràn ra ngoài.

Tô Dật đồng thời ngưng kết thủ ấn, lẩm nhẩm đọc Thiên Yêu Cổ Kinh và Ngự Thiên Quyết công pháp,

Trong tâm thần, Thiên Nguyên Yêu Hồn giống như mặt trời tản mát ra ánh sáng cực kỳ yêu dị, trong mắt Tô Dật nhất thời hiện ra cảm giác hưng phấn.

Yêu khí mãnh liệt chung quanh rót vào thân thể, nhưng Tô Dật có một loại cảm giác cực kỳ thoải mái, yêu khí tràn ngập quanh người, sau khi dẫn vào Thiên Nguyên Yêu Hồn, ánh sáng tràn đầy.

Lốc xoáy dưới chân một lần nữa dâng lên, quang văn Thiên Nguyên Cổ Kinh huyền ảo phức tạp bao phủ thổi quét, Tô Dật vai khiêng trọng kiếm, xông vào cửa vào Huyễn Ma động.

- Xoẹt!

Chỗ cửa vào tràn ngập điểm sáng cực nhỏ, chỉ một thoáng ánh sáng tăng mạnh, một cổ uy áp viễn cổ từ trong Huyễn Ma động vọt lên cao, sau đó cắn nuốt thân hình Tô Dật hầu như không còn.

- Đây là?

Sau khi Tô Dật đi vào, Ngự Thiên Cung cùng với mấy chục thực lực nhất lưu cũng đã nghe tin chạy tới, nhìn thấy cảnh tượng thê thảm trước mắt, không khỏi kinh sắc, ánh mắt run rẩy.

Quân Hạo Thiên nhìn thi thể thảm thiết của đám đệ tử Phục Yêu Môn, còn có thi thể man yêu thú viễn cổ nằm trên mặt đất, ánh mắt nhất thời ngưng tụ.

- Những điều này là do Tô Dật làm sao?

Quân Hạo Thiên không khỏi chắc lưỡi hít hà, quan sát khí tức ở hiện trường, năng lượng linh hồn của Quân Hạo Thiên có thể dò xét ra Tô Dật đã tới nơi này.

- Xoẹt!

Bỗng dưng, tất cả thế lực của sáu lục ba châu nhất hải cũng đã tới cửa vào Huyễn Ma động, Vô Lượng Môn và Thái Hành Tông chậm rãi đưa mắt ra hiệu với Ngự Thiên Cung.

Trong thế lực nhất lưu đã có bốn tông môn gần như chết hết, Song Tử Giáo, Tiên Kiếm Tông, Thái Hành Tông, Phục Yêu Môn.

Hơn nữa ba thế lực hàng đầu cũng đã đi vào, hiện tại chỉ có Vô Cực Giáo, Vô Lượng Môn, Thái Thanh Môn và Ngự Thiên Cung đồng thời chạy tới, trong đó Ngự Thiên Cung có thực lực mạnh nhất.

Ánh mắt Hàn Vũ Nhu rơi xuống thi thể mãng xà viễn cổ, đôi lông mày xinh đẹp nhíu chặt, trong ánh mắt tràn đầy lo lắng.

Phía sau mấy chục tông môn nhất lưu đều rục rịch muốn hành động, nhưng nhìn thấy Ngự Thiên Cung gác ở lối vào, bên trong con ngươi tràn đầy kiêng kỵ, không dám tùy tiện tiến lên.

- Quân Hạo Thiên, trước mắt phải làm sao?

Hàn Vũ Nhu hỏi.

Trong con mắt thâm thúy của Quân Hạo Thiên lóe ra một tia ngưng trọng, thấp giọng nói:

- Trước mắt có thể nhìn cũng chỉ có Tứ gia chúng ta thôi!

Chỉ vào cửa vào Huyễn Ma động, Quân Hạo Thiên hắng giọng kêu lên.

- Bên trong vô cùng nguy hiểm, nếu các ngươi muốn một mình hành động ta không ngăn cản, chẳng qua nếu không thể kịp thời ra ngoài, kéo dài thời gian ra ngoài, thật sự có thể mất mạng!

- Tê tê!

Yêu khí tràn ngập, ba động kinh khủng không ngừng từ cửa vào Huyễn Ma động phẫn nộ tuôn ra, hư không như muốn vặn vẹo.

Mọi người âm thầm gật đầu, chỉ trỏ về phía Huyễn Ma động, những lời của Quân Hạo Thiên không phải không có lý, không có thực lực, tùy tiện đi vào chính là muốn chết, cũng không phải là cầu tài!

Âm thanh từ trong miệng Quân Hạo Thiên truyền ra, năng lượng linh hồn khổng lồ tựa như tiếng sấm nổ, uy áp hiển hách.

- Nhưng nếu như tạm thời kết minh với Ngự Thiên Cung ta, ta sẽ có cách mang các ngươi ra ngoài, nhưng điều kiện là vào bên trong phải để ta chỉ huy, dĩ nhiên khi tất yếu phải giúp chúng ta xử lý một vài vấn đề!

Mấy chục thực lực nhất lưu, bao gồm Vô Cực Giáo và Thái Thanh Môn đồng thời đều suy nghĩ.

Ngự Thiên Cung là nhất phái với Tô Dật, kết minh với Ngự Thiên Cung, cũng ý nghĩa đối đầu với ba thế lực hàng đầu.

- Nếu như không liên kết, ta sẽ đi vào tham gia náo nhiệt, mặc kể an nguy như thế nào!

Sóng mắt Quân Hạo Thiên khẽ nhúc nhích, vẻ mặt hiện đầy sương lạnh.

Nói xong, hơn mười người của Ngự Thiên Cung như ong vỡ tổ trấn thủ bên ngoài Huyễn Ma động, Quân Hạo Thiên đưa mắt ra hiệu cho Hàn Vũ Nhu, Vô Lượng Môn cũng trấn thủ ở một mặt khác của Huyễn Ma động.

Người mạnh là vua, không có đủ thực lực, ngay cả nói chuyện cũng không có tư cách!

Đệ tử Thái Thanh Môn suy nghĩ, sắc mặt lộ vẻ ngưng trọng, lớn tiếng nói:

- Ta kết minh!

Còn Vô Cực Giáo đã trải qua dạy dỗ của Ngự Thiên Cung, theo sát thấp giọng nói:

- Ta cũng gia nhập!

Cuối cùng tứ gia thế lực rối rít kết minh, Quân Hạo Thiên đưa mắt nhìn thế lực nhất lưu chung quanh, thấp giọng lẩm bẩm nói.

- Chỉ cần Vô Cực Giáo và Thái Thanh Môn không giở trò quỷ, thế lực nhất lưu đi vào cũng không tạo ra được sóng gió gì!

Vừa dứt lời, thời điểm đang đợi thế lực nhất lưu đáp lời, Lưu Vân Xuyên của Thần Kiếm Môn đã la lớn.

- Thần Kiếm Môn kết minh!

Nhất thời, giống như một trận sóng lớn cuồn cuộn dựng lên trong đám người, lại là bảy tám tông môn nhất lưu nhảy ra kết minh.

Dưới bóng đại thụ chỗ nào cũng mát, đạo lý này ai cũng hiểu, đối mặt với con hổ lớn như Ngự Thiên Cung, không liên kết cũng không có biện pháp nào khác.

- Tốt! Nếu đã như vậy, những tông môn khác tự giải quyết cho tốt!

- Ầm!

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, trong giây lát tiếng gió chèn ép nhất thời dựng lên.

Chỉ thấy một thân ảnh quỷ mị dữ dội lướt ra, khi mọi người còn chưa kịp phản ứng, sắc bóng đen nhánh đã nhanh chóng chui vào trong động ma.

Chuyện đột nhiên xảy ra, linh hồn Quân Hạo Thiên theo dõi khí tức vừa lướt qua, nhất thời đầu óc đau nhói, mồ hôi tuôn ra như suối.

Bỗng dưng, sắc mặt trở nên tái nhợt, thấp giọng nói:

- Khí tức của người đó có thể ăn mòn linh hồn!

- Người vừa rồi là ai!

Hàn Vũ Nhu trợn tròn mắt.

Trong lòng Quân Hạo Thiên nhất thời kinh ngạc, tu vi của người nọ đủ ở cảnh giới Nguyên Hoàng cảnh tam trọng, chẳng qua đột nhiên tuôn ra khí tức thật sự quỷ dị.

- Khí tức quá mạnh!

Chỗ thân ảnh này xuất hiện, thổ địa trực tiếp bị hủ hóa, khí tức bén nhọn họa xuất ra một lỗ hổng sâu hoắm trên mặt đất.

- Hình như là Vân Lăng Phong luôn tranh với Tô Dật!

Trong lòng Quân Hạo Thiên than nhẹ.

Ngay sau đó ánh mắt thoáng trầm xuống nhìn về phía Thần Kiếm Môn, đám người Thần Kiếm Môn đều giữ vẻ mặt nghiêm túc, không nói một lời.

Ánh mắt rơi vào lối vào Huyễn Ma động, Quân Hạo Thiên mơ hồ có thể cảm giác được khí tức trong Huyễn Ma động như cùng một loại với khí tức trên người Vân Lăng Phong vừa tiến vào, trong lòng nhất thời trầm xuống.

Vân Lăng Phong hiển nhiên giấu diếm thực lực không thể xem thường!

- Đi thôi! Vào đi!

Quân Hạo Thiên thở phào một hơi.

Sau khi phân phó hai gã đệ tử ở lại canh giữ phía ngoài, quanh người Quân Hạo Thiên linh hồn trải ra, thân hình phá vỡ trường không xẹt qua phía chân trời.