← Quay lại trang sách

Chương 1810

Úy Trì Trường Phong cười khan một tiếng, trên mặt âm tình bất định, sát ý bắt đầu khởi động, nói:

- Đợi ta làm Thánh Đế, nhất định sẽ đưa cô gái nhỏ này đến Thần Hổ Môn, đến lúc đó Thần Trác huynh phải nhớ rõ tình cảm của Trường Phong này đấy!

Hai người ra sức phối hợp, ở phía sau không ngừng phát ra tiếng cười âm tà, Tô Dật và Liễu Nhược Hi nghe thấy, Liễu Nhược Hi giận đến sắc mặt trắng bệch.

Tô Dật lại càng cắn chặt hàm răng, chân mày trầm thấp, nếu không có Liễu Nhược Hi ở đây, mình nhất định sẽ chém Úy Trì Trường Phong thành thiên đao vạn quả!

- Úy Trì Trường Phong, ta muốn ngươi phải chết!

Liễu Nhược Hi tuyệt vọng nặng nề ho khan một tiếng, nắm chặt hai tay, cắn chặt hàm răng, một ngụm máu tươi lại phun ra.

- Ngươi có biết Thánh Sơn là nơi như thế nào không?

Khóe miệng Tô Dật hiện lên vẻ nghiêm nghị, vẻ mặt xanh mét phát ra âm lãnh, trầm trầm nói.

- Xoẹt...

Tô Dật một lần nữa gia tăng tốc độ, trong tầm mắt chăm chú của hai người kia, lòng bàn chân một lần nữa điểm trên không trung, thân ảnh tựa như tia chớp lướt đi trên trường không!

- Ngươi còn dám chạy!

Úy Trì Trường Phong và Thượng Quan Thần Trác đồng thời hét lớn, mang theo thanh âm khàn khàn từ trong gió truyền ra, hai tay nhất thời đẩy về phía trước.

Chưởng ấn quét qua, quang mang bén nhọn rực rỡ nhô lên cao, khí tức và tiếng xé gió trầm muộn lao về phía Tô Dật!

- Bang bang!

Hai đạo lưu quang như lôi đình cực đại quấn giao trên không trung, sau đó phân tán, từ hai bên trái phải đồng thời giáp công Tô Dật.

Trong nháy mắt, bên trong không gian, giống như vén lên một động sâu cực đại.

- Đáng hận! Hai tên này thật dai sức!

Ánh mắt Tô Dật run rẩy, trong mắt tràn đầy phẫn hận, gầm nhẹ một tiếng.

Ngay sau đó, trong nháy mắt không gian nổ vang, Tô Dật nhanh chóng vận chuyển Bạch Giao Thần Lực, trong nháy mắt hóa thành bốn tàn ảnh cách không biến ảo.

Nhất thời, dưới một cổ quang mang đen nhánh thâm thúy, bốn thân ảnh giống nhau như đúc nhanh chóng chạy về nơi xa.

- Thân phận của tiểu tử này làm sao lại quỷ dị như vậy?

Trong mắt Úy Trì Trường Phong tinh quang chợt lóe, ngay sau đó sắc mặt âm trầm tiếp tục đuổi theo.

Trên bầu trời, ba đạo nhân ảnh, ngươi đuổi ta chạy, để lại mấy đạo dấu vết.

- Hai người lại đuổi không kịp một người! Thật là phế vật!

Trong giây lát, một đạo thanh âm hùng hồn từ trên không đuổi tới, một cổ kình phong còn mãnh liệt hơn Thượng Quan Thần Trác trực tiếp từ hư không trùng kích đến!

- Ầm!

Trong lòng Tô Dật kêu to không tốt, không còn kịp ngẩng đầu, thân hình hơi nghiêng, liền biết là Phách Hải Tam Thông đã tới.

Trên hư không, đột nhiên xuất hiện một đạo thanh âm trầm thấp, không mang theo bất cứ tia cảm tình nào, đột nhiên chậm rãi xuất hiện trên bầu trời.

- Nếu bị người ta truyền đi, tam thế lực ta không bắt được một tiểu Ma Tước, làm sao còn mặt mũi ra ngoài nhìn người khác.

Nhất thời, hai tay Phách Hải Tam Thông xoay chuyển, sóng gợn không gian trước người trực tiếp uốn éo, ở giữa thiên địa uy áp linh hồn lập tức bắt đầu trở nên cực kỳ trầm trọng.

- Tô... Tô Dật!

Khuôn mặt tái nhợt của Liễu Nhược Hi lúc này lại càng không chút huyết sắc, cơ thể nàng dán chặt vào Tô Dật, khiến hắn có thể cảm giác được trái tim Liễu Nhược Hi đang chấn động mãnh liệt!

- Phách Hải Tam Thông vận dụng toàn bộ thực lực!

Năng lượng linh hồn như vậy khiến Tô Dật ở trạng thái sức lực tràn đầy cũng có kiêng kỵ, huống chi là đã chạy trốn lâu như vậy, còn đeo thêm Liễu Nhược Hi.

Cảm giác khí tức mãnh liệt, ánh mắt Tô Dật không ngừng biến ảo, nhìn Thái Hư Thần Hải bên trong, nguyên khí đã khô kiệt hơn phân nửa, sắc mặt biến hóa.

Nhìn thấy Phách Hải Tam Thông kéo đến, ánh mắt Úy Trì Trường Phong và Thượng Quan Thần Trác trong nháy mắt trở nên âm tình bất định, Úy Trì Trường Phong thấp giọng cười lạnh.

- Tam Thông huynh, tới thật nhanh!

Cả người Phách Hải Tam Thông tản ra một cổ khí tức bức người, so sánh với sấm rền gió cuốn khi vừa tới Phục Yêu Môn còn có thêm một cổ khí tức cực độ nguy hiểm.

Chỉ thấy trong tay Thượng Quan Thần Trác lấy ra một chiếc quạt xếp, trong mắt tinh quang bắn ra, khẽ cười một tiếng.

- Tam Thông huynh, ngay cả di tích phục yêu xung quanh cũng không đi thăm dò, chạy tới đoạt bảo rương với huynh đệ ta, thật đúng là tích cực!

- Bớt nhiều lời đi! Thức thời thì tránh ra, không thức thời, ta sẽ khiến ngay cả Thiên Phong trại ngươi cũng không tham gia được!

Úy Trì Trường Phong và Thượng Quan Thần Trác nhất thời rùng mình, tu vi của Phách Hải Tam Thông được xem là cao nhất trong ba người, ẩn giấu thực lực bí mật đáng sợ, muốn chiến thắng hai người cũng không phải chuyện gì khó khăn.

Hai người đều trầm mặc không nói.

Tô Dật đeo Liễu Nhược Hi trên người, trong mắt hàn quang bắn ra, chỉ thấy Tô Dật thấp giọng nói.

- Ôm chặt ta!

Sau đó, Tô Dật một lần nữa đánh giá nguyên khí còn lại, nhanh chóng thả trọng kiếm lại trong lồng ngực, không có áp lực trọng kiếm, cả người Tô Dật nhẹ nhàng hơn không ít.

- Hô!

Nghĩ đến lúc nào cũng mang theo trọng kiếm tu luyện, thật sự không dễ dàng, trong lòng Tô Dật nghĩ đến.

- Muốn bắt ta, đợi kiếp sau đi!

Tô Dật hét lớn một tiếng.

Nhìn ra Tô Dật muốn chạy trốn, thân ảnh Phách Hải Tam Thông trực tiếp đánh giết tới, lòng bàn chân đạp mạnh xuống đất, thân thể thoáng lùi về sau.

Ngay sau đó giống như mũi tên lên dây cung, đột nhiên kéo căng, quanh người hoàng mang chợt lóe.

Trên nắm tay, mang theo lực lượng không gian vặn vẹo, nặng nề oanh kích về phía Tô Dật!

- Tới đi!

Tô Dật hít sâu một hơi, Yêu Thần chiến giáp trong nháy mắt tăng vọt bao trùm toàn thân, khi quyền phong gào thét tới, nguyên khí nóng bỏng chỗ đan điền tụ tập toàn bộ ở trước ngực.

- Ầm!

Quả đấm của Phách Hải Tam Thông ẩn chứa quyền phong trực tiếp xé rách không khí, kình khí vô hình trực tiếp đánh ra một vết sâu trên khôi giáp trước ngực của Tô Dật!

Trong nháy mắt, Tô Dật có thể cảm giác được ngũ tạng lục phủ của mình cũng thay đổi vị trí.

Con ngươi đột nhiên co rút, theo kình khí kinh khủng, Tô Dật cắn chặt hàm răng, mạnh mẽ nuốt máu tươi trong miệng vào bụng, hỏa cánh phía sau cấp tốc chấn động.

Mượn kình phong của Phách Hải Tam Thông, giống như đạn pháo hỏa diễm bắn ngược về nơi xa, nhanh chóng thoát đi!

- Cái gì!

Sắc mặt Phách Hải Tam Thông đại biến, không ngờ một kích toàn lực vừa rồi của mình, lại bị Tô Dật mạnh mẽ hóa giải.

Còn mượn lực đạo lớn như thế, thành công thoát đi!

Âm thanh trầm thấp quanh quẩn trên không trung, phía sau Úy Trì Trường Phong và Thượng Quan Thần Trác đồng dạng cũng khiếp sợ.

- Thực lực thân thể của tiểu tử này làm sao lại mạnh như vậy!

- Đuổi theo!

Ba người đồng thời hét lớn, năng lượng linh hồn dữ dội tuôn ra, trong ánh mắt hoảng hốt của ba người, thân ảnh của Tô Dật càng ngày càng nhỏ.

Trong nháy mắt ngắn ngủi, ở phương hướng Tô Dật thoát đi có một đám võ giả thực lực bất phàm kéo đến.

- Ai dám khi dễ Tô Dật!

Chỉ nghe một đạo thanh âm trẻ tuổi truyền đến.

Thì ra Tô Dật khi chạy trốn vừa vặn đụng phải đám người của Ngự Thiên Cung và thế lực kết minh, để yểm hộ cho Tô Dật, đám người Quân Hạo Thiên đã đợi sẵn ở đây!

- Quân Hạo Thiên, ngươi muốn đối đầu với tam đại thế lực chúng ta sao?

Phách Hải Tam Thông trầm giọng nói.

- Người nào đả thương Tô Dật, chính là kẻ địch của Ngự Thiên Cung! Hôm nay các ngươi đừng nghĩ đến chuyện đuổi kịp Tô Dật!

Quân Hạo Thiên cầm pháp khí trong tay, mang theo tiếng lưỡi mác như tiếng rồng ngâm vang vọng trên không trung.

Trên bầu trời, đột nhiên một cổ năng lượng thiên địa hội tụ giữa không trung, tạo thành một vòng xoáy cực đại.