Chương 1815
Nhược Hi cô nương là người đồng sanh cộng tử với ta, đáng tin cậy! Cứ nói đi!
Nữ đệ tử thoáng nhíu mày, nặng nề gật đầu, nói:
- Quân sư huynh nói, đại yêu cung mà chúng ta ở lại có thể nhìn thấy dị tượng, cứ cách mấy giây lại biến mất, đã kéo dài nửa ngày!
- Đi! Nhanh trở về!
Tô Dật nhanh chóng hô lớn.
Đại yêu cung, tọa lạc tại góc đông bắc bí cảnh Huyễn Ma động, tục truyền là di tích được lưu lại ở thời đại đại yêu, sau khi bị Huyễn Ma động cắn nuốt, che giấu nhiều năm.
Bên trong số lượng yêu đan, tiên thảo, linh quả vô cùng nhiều, thậm chí còn có khôi giáp trọng bảo, vũ kỹ công pháp cường giả Phục Yêu Môn thời đại đại yêu lưu lại… khiến cho vô số võ giả đổ xô vào.
Mà thứ khiến cho Huyễn Ma động nổi tiếng chính là dị tượng trong đó, nhưng chưa bao giờ có võ giả tìm được vị trí dị tượng.
Tục truyền bên trong là tinh hoa của Huyễn Ma động, bảo bối lưu lại là tồn tại đứng đầu Huyễn Ma động và đại yêu sơn mạch.
Sau khi đi theo đệ tử Ngự Thiên Cung trở lại Đại Yêu cung, Tô Dật nhanh chóng tính toán lại số lượng.
Đệ tử Ngự Thiên Cung ở đây đã biến mất một nửa nhân số, trong lòng nhất thời đau xót.
- Lạc Ngọc, ngươi mau đi nghỉ ngơi đi!
Tô Dật vỗ nhẹ lên bả vai Lạc Ngọc, mỉm cười an ủi.
Chỉ thấy Quân Hạo Thiên đang đứng trên bức tường của Đại Yêu cung, chau mày, nhìn dị tượng trên trời, nhìn thấy Tô Dật tiến tới, trong mắt tràn đầy vui mừng.
- Tô Dật, ngươi ra ngoài được rồi! Xem ra tên súc sinh Phách Hải không đuổi theo được ngươi! Thật là may mắn!
Quân Hạo Thiên thở phào, khóe miệng hiện ra nụ cười.
Ánh mắt Tô Dật rơi xuống khuôn mặt tiều tụy của Quân Hạo Thiên, vừa nhìn đã biết hắn vừa trải qua một cuộc ác chiến, sắc mặt Tô Dật bắt đầu ngưng trọng.
- Tô Dật, ngươi làm thế nào thoát được đuổi giết của Phách Hải Tam Thông?
Trong mắt Quân Hạo Thiên tràn đầy khiếp sợ, nhìn Tô Dật tò mò hỏi.
Dưới sự đuổi giết của Phách Hải Tam Thông, còn có thể yên ổn mang theo Liễu Nhược Hi toàn thân trở lui, bản lĩnh như vậy, Quân Hạo Thiên quả thực khó có thể tưởng tượng.
Tô Dật cười nhạt, nói cho Quân Hạo Thiên mình tiến vào một sơn động vô danh, ẩn tàng khí tức mới có thể trở về.
- Nghe nói Ngự Thiên Cung tìm được dị tượng rồi?
Khóe mắt Tô Dật nhướng lên, nhìn huyết nguyệt trên trời, Liễu Nhược Hi theo sát phía sau Tô Dật.
Quân Hạo Thiên liếc nhìn về phía Liễu Nhược Hi, Liễu Nhược Hi mấy lần xả thân cứu Tô Dật, cũng để lại cho hắn không ít ấn tượng tốt.
Lập tức gật đầu nói:
- Đúng vậy! Lúc trước ta một mực thăm dò Đại Yêu cung, nghe nói ngươi gặp chuyện không may mới ra ngoài, khi quay về đây sửa chữa, mơ hồ phát hiện Đại Yêu cung dưới ánh sáng chiết xạ của huyết nguyệt có thể nhìn thấy một dị tượng!
Lúc này Tô Dật mới quay đầu quan sát tòa đại yêu tàn cung, toàn thân do xích ngọc lưu ly sáng rọi tạo thành.
Ánh trăng huyết sắc chiếu xuống, phản chiếu trong mắt mọi người là quang huy sáng chói chói mắt.
Ánh sáng trên mỗi một tấm ngói lưu ly khổng lồ hội tụ thành một điểm sáng, phương hướng chiếu xạ vừa vặn là một chỗ trên bầu trời.
Nhìn kỹ, Tô Dật không khỏi kinh hô, Huyễn Ma động này quả nhiên vô cùng kỳ diệu.
Cẩn thận quan sát, liền có thể nhìn thấy một ngọn tháp nho nhỏ từ trong mây đen nhô ra, nhìn ánh sáng huyết nguyệt, trọn vẹn một khối tản ra khí tức liêu nhân đáng sợ.
- Đây là,,,?
Liễu Nhược Hi chỉ vào ngọn tháp phía chân trời nói.
- Đây có lẽ là Huyễn Ma Thần lâu rồi! Vô số võ giả cũng từng tìm kiếm vị trí của tòa lầu này, cũng không tìm được!
Quân Hạo Thiên vỗ lên bả vai rỉ máu, nói với Tô Dật:
- Tô Dật! Thời gian còn lại không còn nhiều, nếu như ngươi muốn đi tìm.
.., nhớ chú ý thời gian, thời gian của Huyễn Ma động theo linh hồn ta cảm ứng, có lẽ đồng nhất với kết giới của sơn mạch đại yêu!
Quân Hạo Thiên nhìn thoáng qua Liễu Nhược Hi đứng bên cạnh thấp giọng nói.
- Nhất định phải ra ngoài trong thời gian quy định! Nếu không vĩnh viễn không thể ra ngoài! Sau khi đóng cửa, quy tắc không gian bên trong sẽ một lần nữa điều chỉnh, đến lúc đó tất cả sinh linh sẽ bị mạnh mẽ cắn nát thành mảnh nhỏ!
Tô Dật nhìn ngọn tháp, trong lòng nhất thời sinh ra một loại ước mơ và khao khát vô hạn, quay đầu hỏi:
- Ngươi không đi tìm dị tượng sao?
Quân Hạo Thiên cười thảm, chỉ vào đám người của Ngự Thiên Cung đang điều dưỡng nghỉ ngơi, nói:
- Thời gian không còn nhiều, ta phải thủ hộ bọn họ an toàn ra ngoài, trong Thiên Phong bài vị chiến Ngự Thiên Cung mới có hi vọng!
Nhất thời, trong đôi mắt Tô Dật xẹt qua vẻ tức giận, tất cả những chuyện này đều là ba người kia giở trò quỷ, không tự chủ nắm chặt hai tay.
- Nhược Hi, ngươi đi tìm người của Thánh sơn, hay đi cùng ta tìm dị tượng?
Tâm thần Liễu Nhược Hi nhanh chóng xoay chuyển, nhìn đám đệ tử Ngự Thiên Cung mặt mũi ngưng trọng, trầm giọng nói:
- Ta đi cùng ngươi!
- Tốt!
Sau đó, Quân Hạo Thiên kéo Tô Dật đến một bên, thấp giọng nói:
- Căn cứ vào tin tức bọn người Vô Lượng Môn truyền đến, Phách Hải Tam Thông và đám người của Thánh Sơn còn đang tìm kiếm những phân cung đại yêu khác, ngươi và Liễu cô nương mau đi đi!
Trong mắt Tô Dật hiện lên một tia tinh quang, nhất thời gật đầu, dưới chân nguyên khí khởi động, xoay mình cùng Liễu Nhược Hi nhanh chóng tiến về phía dị tượng ở chân trời.
Trên đường đi, phi hành hồi lâu vẫn không tìm được Thần lâu phía chân trời, trong lòng Tô Dật thấy kỳ quái.
- Làm sao không thấy một chút đầu mối nào! Thần lâu này rõ ràng đang ở trước mắt!
Liễu Nhược Hi cũng theo Tô Dật hạ xuống chỗ đất bằng, ngón tay thon dài lau mồ hôi do nguyên khí thất thoát toát ra.
Tô Dật đang phiền muộn bỗng động linh cơ, lấy bảo rương thần bí vẫn không có phản ứng trong ngực ra, tay cầm bảo rương lại tiếp tục phi hành.
Sau khi hao tổn thời gian nửa ngày, cách cửa vào Huyễn Ma động cực xa, bảo rương thần bí trong giây lát tản mát ra một loại khí thế kinh người, bây về phía chân trời.
- Đuổi theo!
Tô Dật hét lớn một tiếng, phía sau hai cánh hỏa hồng sắc nhanh chóng chấn động, lưu lại một đạo lưu quang trên không trung, nhanh chóng đuổi theo hướng bảo rương thần bí.
- Nó có lẽ cảm ứng được vị trí của dị tượng rồi!
Tô Dật mừng rỡ.
Càng đến gần biên cảnh Huyễn Ma động, trên bảo rương thần bí càng lan tràn ra ý vị cổ xưa.
Lưu quang cực nhanh, một đường vân lộ tuyến dài hẹp cổ quái hiện ra, kéo theo khí tức nồng hậu.
- Quả nhiên như vậy!
Trong lòng Tô Dật thầm kêu, bảo rương tuyệt đối đang dẫn hắn đến vị trí của Huyễn Ma Thần lâu!
- Nhược Hi, chúng ta đi!
Hắn không do dự nữa, nuốt vào một viên đan dược, gia tốc cước bộ, quyết định đi theo khí tức chỉ dẫn của bảo rương.
Hai người trước sau phi hành trên hư không, tâm thần Tô Dật không ngừng theo dõi lộ tuyến bảo rương chỉ dẫn, một đường đi vào, xuyên qua vô số di tích lớn nhỏ và mộ phần cốt đất.
Thân ảnh của hai người rơi xuống một tảng đá lớn nứt nẻ, lúc này huyết nguyệt trước mặt đã trở nên cực kỳ to lớn, từ xa nhìn lại, hai người giống như hai con kiến nhỏ.
Sương mù dày đặc lượn lờ chung quanh, trong sương mù màu trắng, Tô Dật và Liễu Nhược Hi có thể mơ hồ nhìn thấy trong đó có một kiến trúc phòng thể vô cùng cực đại.
Ngọn tháp lúc trước nhìn thấy ở Đại Yêu cung cực kỳ khổng lồ, lớn đến mức khiến hai người lộ ra kinh hãi!