← Quay lại trang sách

Chương 1825

Người đến lại là khuôn mặt nàng không muốn nhìn thấy, thân ảnh Tuyết Hồng Lâu rơi xuống bên cạnh Liễu Nhược Hi.

- Xảy ra chuyện gì vậy?

Tuyết Hồng Lâu không mang theo tia cảm tình nào, mày kiếm khẽ nhăn.

Thấy Liễu Nhược Hi im lặng, Tuyết Hồng Lâu không hỏi nhiều nữa, thấp giọng nói:

- Quy tắc không gian của Huyễn Ma động đã thay đổi, sơn mạch đại yêu đang bài xuất mọi người, đi nhanh đi!

Lưu luyến không rời, Liễu Nhược Hi không ngừng nhìn về phía đóa huyết hoa sáng chói phía chân trời, tròng mắt sướt mướt, thân hình một lần nữa biến mất trên không trung!

Tô Dật ở trong sương mù Thần lâu, rõ ràng có thể cảm giác được quy tắc không gian của Huyễn Ma động đang biến hóa.

Sử dụng Hỗn Nguyên Chí Tôn Công nhưng cũng không làm nên chuyện gì, Thiết Hồn Mạch nói:

- Không có tác dụng đâu, quy tắc không gian của Huyễn Ma động đang thay đổi, chỉ có phía ngoài dừng lại mới có thể đi ra ngoài!

Nhất thời, Tô Dật đặt mông ngồi trên thềm đá Thần lâu, trong mắt tràn đầy buồn bã.

Từ trên người Xích Cửu Chân, Tô Dật đã cảm giác được Huyễn Ma động tương liên với quy tắc ngoại giới, vì vậy chết đi vẫn có thể bài xuất.

Nhưng Huyễn Ma Thần Lâu thì không giống với, quy tắc không gian của nơi này cao hơn Huyễn Ma động, đi vào khó khăn, đi ra ngoài còn khó hơn, huống chi bên ngoài còn đang biến hóa.

Nhìn Huyễn Ma Thần Lâu vô cùng yên tĩnh, trong lòng Tô Dật bắt đầu trầm tĩnh.

- Đợi ở đây cũng hết sức an toàn, nhưng cũng quá nhàm chán!

Lấy yêu đan túi từ trong lòng ngực lấy ra, Tô Dật phát hiện điểm tích lũy của mình đã thuận lợi lên tới 2150 điểm.

Quan sát túi yêu đan trong tay, trong lòng Tô Dật chợt tức giận.

- Ghê tởm!

Chán đến chết, không có ai Huyễn Ma Thần Lâu lộ ra vẻ âm trầm kinh khủng.

Quay đầu lại nhìn Thần lâu, Tô Dật nhất thời nghĩ tới còn có một cường giả Phục Yêu Môn không thể nhúc nhích.

- Đi vào trêu chọc hắn!

Mỉm cười, Tô Dật thu thập tâm tình, đi vào trong Thần lầu.

- Này! Tỉnh lại đi!

Tô Dật mỉm cười gian trá nhìn bảo rương, giống như một tiểu ác ma.

Bảo rương vốn đang tản ra ánh sáng an nhàn, cả người run lên, run giọng nói.

- Làm sao ngươi còn chưa ra ngoài? Đừng đến phiền lão tử!

Cường giả Phục Yêu Môn có chút bất đắc dĩ.

Tô Dật lắc đầu, thở dài nói:

- Thuyền lật trong mương rồi! Nhưng Thú Hồn lôi của ngươi thật sự dùng rất tốt!

Hồi tưởng lại vừa rồi Thượng Quan Thần Trác hóa thành huyết vũ tung tóe trong không khí, trong lòng lại thấy sảng khoái.

- Ngươi dùng cái gì làm kíp nổ?

Cường giả Phục Yêu Môn trở nên có chút dữ tợn.

- Yêu đan của ngươi!

Vô cùng đau đớn, cường giả Phục Yêu Môn tựa như bị cắt mất củ cải trắng vô cùng yêu quý, đau lòng, không ngừng mắng Tô Dật là kẻ phá hoại.

- Đây chính là tâm huyết cả đời của lão phu! Tổng cộng mới được mười viên Yêu Tông yêu đan! Ngươi trả lại cho ta!

Mơ hồ, trong lời nói còn mang theo tiếng khóc.

Tô Dật nghe âm thanh của cường giả Phục Yêu Môn, cũng có thể tưởng tượng người bên kia nhất định đau lòng.

- Được rồi, được rồi, đều là đồ của ta, ngươi cũng đừng quản ta dùng như thế nào!

Tô Dật cười nói.

Thật ra điều khiến Tô Dật vui vẻ chính là, lấy một viên yêu đan đổi một yêu đan ma hóa, trong nháy mắt nổ chết Thượng Quan Thần Trác.

Sau khi bài xuất, Thượng Quan Thần Trác nhất định sẽ bị thương nặng, đến lúc đó trận thứ hai mình cũng có thể bớt đi một địch nhân mạnh mẽ.

Trước mắt bao người, còn không dùng chiêu số của Phục Yêu Môn giết chết Thượng Quan Thần Trác, như vậy cũng đủ làm Tô Dật giải hận rồi.

- Hô!

- Đúng rồi, sau khi không gian phía ngoài ổn định, ta làm sao đi ra ngoài?

Tô Dật nghiêm sắc mặt.

Tô Dật lo lắng chính là, sau khi quy tắc không gian bên ngoài biến hóa, mình sẽ không ra được, có thể vĩnh viễn bị vây chết ở chỗ này.

- Ta không nói cho ngươi biết! Đồ phá hoại!

Lão giả khôn khéo vẫn còn đang lải nhải mắng hắn.

Sau đó, Tô Dật cũng lười đi so đo, ngồi xếp bằng xuống đất, yên tĩnh tu luyện.

Nhất thời, một cổ năng lượng thiên địa tràn trề từ trong không gian nhanh chóng tràn vào, bao phủ chung quanh Tô Dật.

Cường giả Phục Yêu Môn bên trong bảo rương cảm thụ được trên thân thể Tô Dật phát tán ra khí tức cổ xưa, không khỏi trợn mắt, há hốc miệng.

Bên trong không gian nổi lên chút ba động, thần quang dày đặc, khí tức tràn đầy giống như hồ quang lan tràn thổi quét.

Trên trường giác đấu, bầu trời u ám rốt cục cũng sáng lại, một tia tĩnh mịch tràn ngập đè nén.

Giống như có mấy ngàn đôi mắt cũng đang nhìn vào đầu thú cực đại ở chính giữa.

Lão giả đứng bên cạnh đầu thú, thần tình lạnh lùng bén nhọn, không mang theo bất cứ tia cảm tình nào.

Cường giả tề tụ trong sân giác đấu, khí tức kinh khủng đè áp hư không, trên mặt mỗi người đều hiện lên vẻ kinh dị và mong đợi.

Trên đầu thú, hai con ngươi cực đại giống như pha lê châu, con ngươi hung hãn nhìn lên bảng xếp hạng điểm tích lũy của trận đầu tiên.

- Phách Hải Tam Thông thật lợi hại! Hắn đã có 2500 điểm tích lũy rồi!

- Ừ, Úy Trì Trường Phong cũng không yếu, 2100 điểm tích lũy!

Các võ giả đều đặt phần lớn chú ý vào top 10 điểm tích lũy và một chút võ giả tông môn của mình, những cái tên bên ngoài top 10 chưa bao giờ được chú ý.

Điểm tích lũy trên bảng xếp hạng càng cao, cũng ý tứ những người này đã lấy được rất nhiều chỗ tốt.

Chỉ luyện hóa yêu đan, cũng đủ để bọn họ gia tăng không ít tu vi.

Nhìn võ giả lục tục từ trong miệng yêu thú bay ra ngoài, trong mắt rất nhiều tông môn đều tràn ngập tinh quang, mừng rỡ không thôi.

Tình hình trước mắt, có thể từ trận đầu tiên Thiên Phong ra ngoài, cũng là thực lực cường hãn, mới có thể thuận lợi sống sót.

Những người đã chết cũng sẽ được trực tiếp bài xuất truyền tống đến phòng trị liệu.

Nói cách khác, dù chết ở trong đó, bị thương rất nặng, tự nhiên cũng sẽ không có ưu thế tranh đoạt trận thứ hai.

Chỉ cần có thể thuận lợi sống sót ra ngoài, các võ giả cho rằng như vậy đã thắng lợi.

Dù sao cũng không ai muốn đến phòng trị liệu Phục Yêu Môn đi mò người!

Lúc này sắc mặt của đám người Thần Kiếm Môn và Bá Vương tông đều ngưng trọng, đặc biệt là Tây Vô Tình và Vô Thường tiên tử, hai tay bị nắm đến phát tím.

- Tiểu tử kia đang làm gì vậy? Tại sao sắp kết thúc rồi mà cũng không thấy tăng lên một điểm tích lũy?

Dưới ánh sáng thú đồng chiếu rọi, điểm tích lũy của mọi người đều hiện ra rất rõ ràng.

Toàn bộ vị trí top 10 đều bị thế lực cao nhất của sáu lục ba châu nhất hải ôm đồm.

Tên Tô Dật vẫn luôn ở tốp cuối, không có chút thay đổi, điểm tích lũy phía sau tính ra cũng là zê-rô.

Phía sau Ngự Thiên Cung, đám người Cổ Nhạc và Long Phá Sơn nhìn về phía thú đồng thấp giọng nghị luận.

Nhìn thú đồng, lại nhìn Đoan Mộc Tiểu Mạn, Long Phá Sơn buồn bực nói:

- Chẳng lẽ tiểu tử kia sớm bị đánh văng ra?

Cổ Nhạc thấp giọng nói:

- Trong phòng trị liệu của Phục Yêu Môn không có tên Tô Dật! Đúng rồi, ngươi chú ý tới vừa rồi Phục Yêu Môn có gì khác thường không vậy?

Bên cạnh nhất thời vang lên tiếng cuồng tiếu và nhục mạ.

- Ha ha ha!

- Ta nói rồi, hắn chỉ là thứ thư sinh bỏ đi!

- Ỷ vào nữ nhân, khi kiểm tra đo lường lại diễu võ dương oai! Ta khinh! Đi vào liền lộ nguyên hình!

- Nếu hắn dám tham gi trận thứ hai, ta nhất định sẽ đánh nhừ tử hắn! Phế vật!

- Đúng vậy, zê-rô, thật đúng là sáng tạo ra điểm thấp kỷ lục! Đi vào đã bị đánh văng ra sao!

- Cũng không biết là người nào dám làm việc như vậy?

Võ giả của sáu lục ba châu nhất hải đã sớm thấy Tô Dật không vừa mắt, biết xếp hạng của Tô Dật chỉ có zê-rô, cười nhạo, nhục mạ, khinh bỉ lại càng không dứt.