Chương 1842
Kình Thiên có khỏe không? Hắn có nói gì với ngươi không?
Tô Dật hồi tưởng đến tầng cao nhất của Huyễn Ma, nhìn thấy bộ dạng của Kình Thiên, trần thuật cho Đoan Mộc Tiểu Mạn.
Chỉ nghe một tiếng thở dài rất nhỏ, trong mắt Tô Dật, Đoan Mộc Tiểu Mạn luôn là người rất chừng mực, ẩn nhẫn. Chỉ có chuyện liên quan đến Đoan Mộc Kình Thiên, mới khiến Đoan Mộc Tiểu Mạn mất đi bình tĩnh.
- Nàng cũng mấy lần vì ngươi làm rối loạn trận cước! Ngự Thiên Cung chủ tự mình vào núi tìm ngươi, đoán chừng tiểu tử ngươi lại sắp nổi danh rồi!
Thiết Hồn Mạch khẽ cười một tiếng.
Sau đó, Đoan Mộc Tiểu Mạn xoay người lại, trả Giới Vực châu lại cho Tô Dật, có một chút sa sút tinh thần, nói.
- Quy tắc của Giới Vực châu vượt xa hiểu biết của ta, có lẽ như ngươi nói, hắn thật sự đang ở đại lục khác!
Tô Dật cười nhẹ, nói:
- Tiểu Mạn, Huyễn Ma Thần Lâu vốn là lối đi không gian của Ma tộc, ta tin tưởng, cuối cùng có một ngày, Kình Thiên tiền bối nhất định sẽ gặp lại ngươi!
Lời an ủi này giống như vuốt ve, khiến trái tim rung động của Đoan Mộc Tiểu Mạn bình ổn lại, nhìn Tô Dật từ trên xuống dưới nói.
- Ngươi đã là Nguyên Hoàng cảnh lục trọng?
Lúc đi vào, mình mới vừa trợ giúp Tô Dật đột phá Nguyên Hoàng cảnh ngũ trọng.
Không ngờ sau mấy ngày, Tô Dật lại một lần nữa đột phá đến Nguyên Hoàng cảnh lục trọng, tốc độ tu luyện như thế quả thực làm cho người ta không thể tưởng tượng.
Trong nháy mắt, vẻ mặt Đoan Mộc Tiểu Mạn nhìn Tô Dật có chút không giống với lúc trước, có lẽ Tô Dật thật sự có thể trong thời gian ngắn, trở thành một gã cường giả Tông cảnh giữa thiên địa.
- Sắp bắt đầu trận thứ hai rồi, mọi việc vẫn nên kín đáo một chút!
Nhìn khuôn mặt Tô Dật thoáng hiện ra vẻ tà dị, Đoan Mộc Tiểu Mạn trầm giọng nói:
- Nhưng ngươi cũng không thể để cho người ta khi dễ! Nhớ kỹ, ta ở phía sau ngươi!
Những lời này khiến cho Tô Dật nhất thời động tâm, đôi môi khẽ động, không khỏi bật thốt lên nói:
- Tiểu Mạn, cuối cùng có một ngày, ta sẽ khiến ngươi hoàn toàn trở thành nữ nhân của ta!
Tô Dật chủ động cũng làm cho Đoan Mộc Tiểu Mạn luôn luôn chững chạc thoáng run rẩy.
Ngày đó ở Ngự Thiên thần điện, Đoan Mộc Tiểu Mạn thử dò xét và cưỡng ép bái sư, hoàn toàn là bởi vì lòng tự tôn của nàng khó có thể hạ xuống.
Lúc này chính tai nghe được hứa hẹn của Tô Dật với mình, nội tâm Đoan Mộc Tiểu Mạn tựa như hồ nước trầm tĩnh ngàn năm bỗng nổi lên trận trận xuân phong.
Cũng làm cho Đoan Mộc Tiểu Mạn thoát ra khỏi sự lo lắng cho Đoan Mộc Kình Thiên, tâm hồn rung động!
Đối với Tô Dật mà nói, sự che chở của Đoan Mộc Tiểu Mạn với hắn từ Ngự Thiên Cung đến U Châu đã sớm vượt qua tình nghĩa thầy trò bình thường.
Tâm tư của nàng, Tô Dật có thể nào không hiểu!
Chỉ thấy, Đoan Mộc Tiểu Mạn cụp đôi mắt đẹp, mũi ngọc khẽ động, điều chỉnh tâm tư, lạnh giọng nói:
- Vậy ngươi còn con đường rất dài phải đi! Muốn làm nam nhân của ta, ngươi hiện tại không đủ tư cách!
- Dù đường đi có dài, ta biết ngươi vẫn luôn ở bên cạnh!
Ánh mắt Tô Dật hiện lên chút trêu chọc, khiến mỹ nhân băng sơn thoáng xấu hổ, thoạt nhìn càng thêm xinh đẹp.
Đôi mắt Tô Dật tà ý nghiêm nghị, yêu khí mười phần, nhưng mang theo thần bí và mị lực cực hạn, khiến Đoan Mộc Tiểu Mạn nhất thời sợ run.
- Chúng ta trở về Ngự Thiên Cung chứ?
Đoan Mộc Tiểu Mạn hỏi.
Tô Dật lắc đầu, hiện tại hắn đã nhận lấy Phục Yêu Tông, lúc này hắn còn chưa biết rõ mối quan hệ giữa Phục Yêu Tông và Long gia, lập tức quyết định, trở về Phục Yêu Tông điều chỉnh lại ba ngày!
- Được rồi, hết thảy mọi việc phải cẩn thận!
Sắc mặt Đoan Mộc Tiểu Mạn lạnh như băng, chỉ có Tô Dật biết, phía sau khuôn mặt lạnh lùng kia là lửa nóng nhiệt tình và quan tâm đến hắn.
Hai người cùng đi ra khỏi đại yêu sơn mạch, khi ở miệng thú, Đoan Mộc Tiểu Mạn phá vỡ vết rách không gian, trực tiếp nghênh ngang rời đi.
Hướng về phía Tô Dật, Đoan Mộc Tiểu Mạn giống như thiên tiên lay động lòng người của, nhắc lại lần nữa:
- Cẩn thận!
Một tiếng than nhẹ, Tô Dật cực kỳ hâm mộ năng lực điều khiển không gian của nàng, đó chính là thực lực của Nguyên Tông cảnh sao!
Hắn hiện giờ là Nguyên Hoàng cảnh lục trọng, đã không còn chênh lệch quá nhiều, khi nào đến Nguyên Tông cảnh, có thể đến chỗ lão Long rồi!
Tô Dật nheo mắt, nguyên khí dưới chân đề thăng, hóa thành một ánh lửa nhanh chóng bay ra khỏi miệng thú.
- Két!
Miệng thú bắn tung toé, ánh sáng yêu khí hóa thành quang mưa bay ra phía chân trời, từ bên trong Tô Dật giống như thần tử, khí thế lừng lẫy bức người!
Khi đi ra miệng thú, đã là vào nửa đêm, trời đầy sao.
Cả Phục Yêu Tông đèn đuốc sáng chưng, sáng ngời lung linh.
Giác đấu trường ban ngày hết sức náo nhiệt, lúc này toàn bộ đều đã tản đi.
- Tông chủ!
Xích Tinh Báo và Xích Đông Tuyệt chờ chực ở trường giác đấu đã lâu tiến lên đón, trong mắt tràn đầy vẻ lấy lòng.
Mày kiếm khẽ nhíu lại, hình tượng hai cường giả tuyệt đỉnh đã hoàn toàn sụp đổ, trong đầu Tô Dật chợt lóe ra mấy chữ tiểu nhân chó săn!
Cười lạnh một tiếng, Tô Dật thấp giọng nói:
- Dẫn đường!
Ánh mắt liếc nhìn, trong lòng Tô Dật nhất thời cảm giác như đang bị một luồng uy áp vô cùng mãnh liệt khống chế.
Trong đầu, hư ảnh Kim Long qua lại sôi trào, Thiên Nguyên Yêu Hồn tản ra vòng sáng mơ hồ, đầu óc nhất thời tỉnh táo.
- Người của Long gia?
Khóe miệng Tô Dật nhếch lên, không để ý đến sự nghi ngờ của hai người bên cạnh, ý vị quanh người dữ dội tuôn ra.
Nhanh chóng xác định ở một chỗ rất xa, có một đạo sát khí và uy áp nồng đậm không ngừng bức áp về hướng Tô Dật, rất rõ ràng, luồng uy áp này đặc biệt tìm tới hắn.
Trong đôi mắt Tô Dật lóe lên tinh quang, quanh người khí tức cường hãn kinh khủng tuôn ra, khóe mắt lay động, nhanh chóng thấy rõ bộ dạng người nọ.
- Long Thương!
Trong lòng Tô Dật cười lạnh.
Mình còn chưa tìm Long gia, không ngờ Long gia lại tựu theo dõi mình trước.
Hai người đứng từ xa nhìn nhau, phảng phất như lần đầu tiên tỷ thí, toàn thân Tô Dật linh hồn dữ dội xông tới, theo mi tâm bắn ra.
Cùng lúc đó, sóng gợn không gian liên tục ba động, sóng gợn nhàn nhạt đung đưa, thân ảnh nơi xa có chút ngưng động.
Theo ánh mắt Tô Dật, đám người Xích Đông Tuyệt cũng đã phát hiện phương hướng Tô Dật đang nhìn chăm chú.
Chính là chỗ của Long gia, nhất thời trong mắt hiện lên một tia kinh hãi!
- Chẳng lẽ Tô Dật và Long gia cũng có cừu oán?
Cổ họng Xích Tinh Báo chợt khô khốc, bên cạnh là ác sát, bên kia là hung thần, người nào cũng không thể đắc tội!
- Vù!
Âm thanh trầm thấp vang lên, uy áp vô thượng Kim Long bá đạo hủy diệt, cách không chớp động.
Dưới ba động năng lượng thiên địa kinh khủng, thân ảnh Long Thương nhanh chóng biến mất không còn thấy bóng dáng!
- Hô!
Ánh mắt vừa nhấc, Thiên Nguyên Yêu Hồn của Tô Dật có chút cảm giác đau đớn, Tô Dật rất rõ ràng, thực lực của Long Thương tuyệt đối ở trên mọi người tham gia Thiên Phong bài vị chiến.
Thực lực khí tức của hắn, Tô Dật lúc này cũng khó phán đoán, nhưng tuyệt đối đến trình độ cực kỳ cường hãn.
Nhưng Tô Đật đồng dạng cũng không có nhiều lo lắng, với thực lực của mình, giao thủ với cường giả Nguyên Tông cảnh, toàn lực phấn đấu, muốn bảo vệ tính mạng tuyệt đối không có vấn đề.
- Long gia thừa kế thần thú vạn năm, có thể phát triển đến nước này, cũng đủ làm người ta kiêu ngạo rồi!
Tô Dật chậm rãi thu hồi nhãn thần, nói với hai người của Phục Yêu Tông:
- Phách Hải Tam Thông và Úy Trì Trường Phong đâu rồi?
Nhắc tới Thiên Long tông và Thánh Sơn, Phục Yêu Tông tựa hồ nghĩ tới điều gì, giờ phút này chắc chắn xác định Thượng Quan Thần Trác tuyệt đối là bị Tô Dật đánh trọng thương.