Chương 1849
Nhị vị cường giả Thần Hổ Môn nheo mắt, ánh mắt không ngừng quét nhìn vô số quầy hàng phía trước.
Phía trước các quầy hàng, dòng người bắt đầu khởi động, nối liền không dứt, một số tông môn nhất lưu bởi vì thời điểm tới quá gấp, Phục Yêu Tông cũng không thể cung cấp quá nhiều đan dược và trị liệu tiếp liệu.
Vì vậy rất nhiều thế lực nhất lưu đều có thái độ muốn thử một lần, tới U Minh thành.
Không ngờ Linh Bảo các tựa hồ đã sớm nghĩ đến, trước đó an bài nhiều đan y thánh thủ trị liệu chữa thương.
Lúc này, số tiền hao phí cũng cực đắt, chỉ riêng khám bệnh, mỗi người một lần cũng là mười miếng tam sao nguyên thạch.
Trừ đi chi phí dược liệu và đan dược, lần này Thiên Phong bài vị chiến có thể giúp Linh Bảo Các kiếm được một khoản lớn.
Nhìn người đến người đi, gian hàng nào cũng cực kỳ náo nhiệt.
Nhưng lão giả kia ngồi ở góc, không người nào tới hỏi thăm, thỉnh thoảng có người đi tới đều bị lão giả quát lớn đuổi đi.
- Người kia là ai vậy?
Cường giả Thần Hổ Môn thấp giọng hỏi người bên cạnh.
Một gã cường giả Thần Hổ Môn khác lắc đầu, lão giả hắc bào đối diện này, khí tức hùng hậu, rõ ràng cho thấy là một gã tuyệt đỉnh cường giả.
Phía sau lúc này, đám người Xích Cửu Chân cũng đã chạy tới, tầm mắt quét nhìn đám người qua lại, cũng phát hiện sự tồn tại của lão giả hắc bào ở góc.
Một thân ảnh thấp bé xuyên qua đám người hối hả, chui vào bên cạnh Xích Cửu Chân, cười hắc hắc.
- Cửu Chân tỷ!
Tròng mắt Xích Cửu Chân nhảy lên, liếc nhìn Cung Linh, giảm thấp thanh âm nói.
- Vừa rồi ngươi hô loạn gì vậy? Ngươi không phải ở trên núi sao? Ai kêu ngươi chạy xuống đay!
Nhất thời, Xích Cửu Chân cốc một cái lên đầu Cung Linh, khiến đầu Cung Linh sưng lên một cục.
- Là môn chủ kêu ta tới, còn kêu ta lập tức xuống núi, ta là vội vàng đuổi theo mới lao xuống!
Cung Linh ủy khuất nói.
Xích Cửu Chân hồ nghi nhìn Cung Linh, môn chủ trong miệng Cung Linh dĩ nhiên là cha nàng, cha nàng kêu Cung Linh làm như vậy rốt cuộc có mục đích gì.
- Này, vị bên kia!
Thanh âm của cường giả Thần Hổ Môn khiến Xích Cửu Chân khẽ ngẩng đầu, đôi lông mày xinh đẹp khẽ nhăn lại.
Chỉ nghe cường giả Thần Hổ Môn chậm rãi đi về phía lão giả hắc bào, trong mắt tinh quang tràn ngập, cực kỳ ngạo mạn nói.
- Ngươi có thể trị thú độc không?
Hắc bào lão giả vặn vẹo uốn éo thân thể, dùng tiếng nói khàn khàn trả lời:
- Có thể trị ngươi cũng chưa chắc trả được tiền!
Lời này vừa nói ra, mọi người không khỏi phóng ánh mắt tới đây, võ giả trị liệu cách vách cũng lộ ra kinh ngạc.
Nhìn quần áo có thể thấy được, hai vị này thân phận cao quý, khí thế bất phàm, đích thị là cường giả của Thần Hổ Môn.
- Trò cười!
Cường giả Thần Hổ Môn ngửa mặt lên trời cười to, trường bào lay động, nặng nề đập mười miếng tam sao nguyên thạch lên mặt bàn, lạnh lùng nói.
- Đại gia ta có tiền, chưa có danh y nào Thần Hổ Môn ta không mời được! Nếu ngươi có bản lãnh, mau cùng ta lên núi! Không có bản lãnh, sớm cút đi!
Hắc bào lão giả cuồng tiếu dưới lớp mặt nạ màu đen, không thấy tay hắn có bất kỳ động tác gì, chỉ nghe một tiếng thú kêu thật dài từ phía sau bay ra.
Thân ảnh cự nhện vô cùng khổng lồ sau lưng thật giống như ma thú trấn thiên dấy lên cơn sóng gió động trời.
Chỉ một thoáng, áo tung bay, đá vụn kích động.
Cờ màu đầy trời bị trực tiếp ném đi, bay về nơi xa, mười miếng tam sao nguyên thạch bày trên bàn trong nháy mắt hóa thành phấn vụn bay ra.
Võ giả lân cận vốn tới chữa bệnh, lại càng trực tiếp ngã xuống đất, trong mắt hiện ra sự kinh hãi mãnh liệt, sóng kình phong khủng bố vô song, khí tức hùng hậu, tuyệt đối là cường giả khống thú, có kiến giải cực kỳ sâu rộng với yêu thú.
Người của Thần Hổ Môn bị sóng kình phong ngập trời đẩy về phía sau mười mấy bước, nhất thời sắc mặt tái nhợt!
Loại uy năng này là tuyệt đối cường giả!
Hắc bào lão giả sâu kín nói:
- Mười miếng tam sao nguyên thạch, lão phu chưa từng thu tiền chữa bệnh rẻ tiền như thế! Nếu ngươi định bố thí thì mau cút đi cho lão phu!
Âm sóng từng trận áp đảo, oanh kích giống như thiên âm đánh vào màng xương mọi người.
Đối mặt với khí tức hung hãn như thế, Xích Cửu Chân và tất cả những người xung quanh đều phải che lỗ tai.
Nguyên khí phô thiên cái địa động đến năng lượng thiên địa, ba động kinh khủng từ trong cơ thể tràn ngập ra, khắp nơi đều lan tràn khí tức kinh khủng tới từ viễn cổ địa ngục!
- Thanh âm này!
Xích Cửu Chân trợn mắt, ngoài khí tức thâm hậu rất quen thuộc, rõ ràng chính là thanh âm của Tô Dật.
Bỗng dưng, trên khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng của Xích Cửu Chân hiện lên một tia tinh quang, ánh mắt kỳ dị bắt đầu quan sát kỹ hắc bào lão giả.
- Thì ra là hắn!
Xích Cửu Chân cười nhạt một tiếng, tâm tư trong nháy mắt buông lỏng.
Nếu có y giả mạnh mẽ như vậy phủ xuống U Châu, chữa khỏi cho Thượng Quan Thần Trác, thì không biết nên làm thế nào!
Hai gã Thần Hổ Môn bị kình phong đáng sợ của hắc bào lão giả làm cho có chút bất an, sau lưng hư ảnh lưu vết, yêu đồng to lớn hướng về phía cường giả Thần Hổ, nhất thời tâm hồn rung động, hoa mắt thần mê xông lên đầu.
- Làm sao bây giờ?
Hai gã Thần Hổ Môn sau khi thương lượng, đồng thời cúi người bái lạy lão giả hắc bào, sau đó một người đi về phía bậc thang Linh Bảo Các, một người đi về phía đám người.
- Cửu Chân tiểu thư, khí tức vị lão giả kia vừa buông thả, ngươi cảm thấy có đáng tin hay không?
Phục Yêu Tông từ trước đến giờ cùng tu với yêu thú, có hiểu biết cực kỳ sâu sắc với yêu thú.
Xích Cửu Chân không nhịn được nói:
- Rất mạnh, ta không biết có thể chữa khỏi thương thế của Thượng Quan hay không, nhưng giết ngươi thì dư dả!
Thần Hổ Môn nhất thời nhíu mày, ánh mắt phóng về hướng bậc thang, một gã Thần Hổ Môn khác đang đi dò hỏi Cảnh Bách Hoa lai lịch của lão nhân hắc bào.
- Cảnh chấp sự, có biết lai lịch của vị lão giả này không?
Người của Thần Hổ Môn nhẫn nại hỏi.
Cảnh Bách Hoa cau mày, nhìn lão giả hắc bào dưới đài, khóe miệng nhếch lên nói.
- Linh Bảo Các chỉ phụ trách cung cấp sân bãi, thu tiền thuê và trích phần trăm, nếu ngươi muốn hỏi hắn là ai? Vậy ta muốn hỏi ngươi, nếu hắn có hư hao ngươi sẽ bồi thường sao?
Hai gã Thần Hổ Môn đồng thời không được cho vào, chỉ nghe phía sau không ngừng có người chỉ trỏ.
- Chỉ dùng một chiêu đã có thể đẩy lui người của Thần Hổ Môn rồi!
- Đúng vậy, là cường giả lánh đời của U Châu sao?
- U Châu là vùng đất cằn sỏi đá, sinh ra một hai cường giả tính tình cổ quái cũng không có gì lạ!
Cung Linh cũng vội vàng hỏi Xích Cửu Chân:
- Cửu Chân tỷ, đây không phải quỷ độc lão nhân trong truyền thuyết chứ?
Tròng mắt Xích Cửu Chân hiện lên tia sáng kỳ dị, thấp giọng nói:
- Đừng nói mò, quỷ độc lão nhân cách nay đã trăm năm, cho dù còn sống cũng phải 170-180 tuổi rồi!
Nghe thấy lời nói của Xích Cửu Chân..., trong mắt người của Thần Hổ Môn lại càng tràn đầy vẻ kinh dị.
Hất trường bào, lấy lại tinh thần, nhất tề đi về phía lão giả hắc bào, trịnh trọng nói.
- Xin hỏi lão tiên sinh là quỷ độc lão nhân sao?
Thân hình hắc bào lão giả thoáng động đậy, dưới lớp mặt nạ màu đen tựa hồ có tinh quang bắn ra, cả người tuôn ra ba động khí tức liên tục.
Từ dưới mũ chậm rãi truyền đến một đạo thanh âm trầm muộn khàn khàn, cười nói:
- Quỷ độc? Cái tên này ta đã sớm quên đi rồi, các ngươi là ai? Không phải kêu các ngươi cút đi rồi sao!