Chương 1850
Lời nói của hắc bào lão giả nhất thời khiến nhị vị cường giả Thần Hổ Môn lộ vẻ vui mừng, xem ra người thần bí trước mặt này nhất định là quỷ độc lão nhân danh chấn U Châu!
Cũng không uổng phí bọn họ cực khổ quanh quẩn khắp U Minh thành cả đêm, trên khuôn mặt mỏi mệt hiện ra vẻ mừng rỡ rút cuộc cũng có thể trở về báo cáo tình hình.
Hai vị Nguyên Hoàng cảnh cường giả vẫn có chút do dự, dừng bước không tiến.
Quỷ độc lão nhân đã là cường giả của 150 năm trước, rút cuộc bộ dạng thế nào, mạnh bao nhiêu thế, đều chưa có ai từng thấy qua, cũng không ai rõ ràng như thế nào.
Nếu như người này giả dối, để cho Thiếu môn chủ họa vô đơn chủ, môn chủ trách tội, mình gánh không nổi!
Chắc chắn rước lấy họa sát thân! Đối mặt với quyết định như vậy, hai vị cường giả phải hết sức cẩn thận.
Ngẩng đầu nhìn về phía Cảnh Bách Hoa và Xích Cửu Chân, nụ cười như có như không khiến hai người càng thêm hoài nghi.
Trầm ngâm chốc lát, hai vị cường giả Thần Hổ Môn cắn răng, thở ra một hơi thật sâu.
Chọn nhầm còn hơn bỏ sót, nếu như không phải là quỷ độc lão nhân, cường giả trong môn đông đảo, nhất định có thể phân biệt ra được.
Nuốt ngụm nước bọt, trong nháy mắt ánh mắt trở nên cực kỳ sùng kính.
- Không biết lão tiên sinh lên núi khám bệnh tại nhà, cần bao nhiêu kinh phí?
Thần Hổ Môn khom người hỏi, sợ một lần nữa chọc giận “Quỷ độc lão nhân.
Hắc bào lão giả thấp giọng cuồng tiếu, lắc đầu, tựa hồ cảm thấy thất vọng với hai gã Nguyên Hoàng cảnh cường giả ngu dốt trước mặt!
- Hô!
- Lão phu cần đoán bệnh sao?
Trước người sóng gợn không gian không ngừng rung chuyển, hai tay nặng nề vỗ lên bàn.
- Ầm!
Nhất thời, lực đạo cuồng mãnh dọc theo góc bàn, xâm nhập xuống sàn nhà tận mấy tấc, chỉ nghe bốn tiếng nổ vang lên.
Bốn viên động bóng loáng hình tròn nhanh chóng tạo ra!
Quanh người nhất thời tạo ra một cái khe nhỏ như mạng nhện, khí tức ba động nóng bỏng mở ra, vết rách giống như Cầu Long quấn quanh trên góc bàn.
Đập vào mắt kinh tâm!
Bàn tay gầy guộc của hắc bào lão nhân thỏa mãn rời khỏi mặt bàn, nhưng mặt bàn hoàn hảo không tổn hao gì!
Một đòn chấn bốn cái! Loại nguyên khí công kích cách không này, không phải là người cực độ hiểu biết về thuộc tính nguyên khí sẽ căn bản không làm được!
Tròng mắt mọi người trong nháy mắt trợn tròn, ngay cả Cảnh Bách Hoa ở trên đài cũng thu hồi thái độ không quan tâm, trong mắt xông ra vô số kinh hãi.
- Mạnh thật, tiểu tử thúi thoáng cái trở nên mạnh như vậy sao!
Cảnh Bách Hoa thấp giọng lẩm bẩm, sau đó khẽ bũi môi, đi vào trong các.
Vô số người xem nhất thời trợn tròn mắt, ngây người như gà gỗ, căn bản không thể tin được sự thật trước mắt.
- Lộp bộp!
Trong lòng cường giả Thần Hổ Môn nhất thời khẽ động, cước bộ cũng không tự chủ lui về phía sau.
Tư thái trở nên cực kỳ nhún nhường, toàn bộ nghi ngờ và hoài nghi trong lòng quét sạch, hai tay run rẩy, xin lỗi nói.
- Dạ dạ dạ, là tại hạ đường đột, xin hỏi, nếu như làm phiền tiên sinh lên núi chữa trị cho Thiếu chủ nhà ta thì ngài có yêu cầu gì không? Thần Hổ Môn ta nhất định thỏa mãn toàn bộ!
Tô Dật ở dưới hắc bào giật áo bào, thấp giọng nói:
- Lão phu y nhân, từ trước đến giờ một mạng đền một mạng! Nếu các ngươi tin tưởng độc thuật của ta. Lấy cái mạng cùng cấp với Thiếu môn chủ ngươi ra trao đổi, nếu không thì cút đi!
Lời nói của Tô Dật hoàn toàn không khách khí, ngay cả Xích Cửu Chân cũng cảm giác có kinh ngạc, dưới gầm trời này có mấy sinh mạng đáng giá có thể so sánh với Thượng Quan Thần Trác chứ?
Nhưng trong mắt Tô Dật, Thượng Quan Thần Trác, cho dù cả mạng của Thần Hổ Môn cũng kém hơn từng cọng cây ngọn cỏ, từng con người của Bá Vương tông!
Những thế lực hàng đầu xem sinh mạng như cỏ rác, mới thật sự không đáng giá một đồng!
Cười lạnh một tiếng, hắc bào lão nhân dứt khoát lạnh lùng, sát ý đầy dẫy ngập trời, cuồn cuộn mà đến, phô thiên cái địa bao phủ chung quanh.
Trầm ngâm một lát, mặt lộ vẻ khó xử, người của Thần Hổ Môn quyết định chủ ý, hôm nay cho dù phải quỳ xuống van xin cũng phải van xin quỷ độc lão nhân lên núi.
Bọn họ lại đưa mắt nhìn Xích Cửu Chân, hi vọng Xích Cửu Chân có thể giúp hết lòng
Chỉ thấy Xích Cửu Chân cười nhạt, trong lòng hai người của Thần Hổ Môn biết chuyện này không thể đùa giỡn.
Nhất thời, một gã Thần Hổ Môn móc từ trong túi không gian ra một cái hộp nguyên tinh thạch, vô cùng cung kính đặt lên trên đĩa trước người hắc bào lão nhân.
Mặc dù trong lòng vô cùng đau xót, nhưng không có cách nào, cố nén vẻ đau xót trong lòng, cầu khẩn nói.
- Quỷ độc tiền bối, đây là thứ đáng giá nhất trên người hai huynh đệ chúng ta, hộp nguyên thạch tinh năm sao, coi như là hiếu kính ngươi! Không tính là tiền khám bệnh, cũng không coi là trả thù lao, lại càng không coi là phí dược liệu, phí đơn thuộc, xin phiền ngài theo hai người chúng ta lên núi một chuyến, ta bảo đảm đến đó môn chủ chắc chắn sẽ có phần thưởng cao quý hơn!
Một vị Thần Hổ Môn đứng bên cạnh, lúc này cũng có chút gấp gáp, lời nhắn nhủ của môn chủ không còn nhiều thời gian, quỳ gục ở góc bàn.
- Tiền bối, ngươi hãy đi với chúng ta một chuyến!
Vừa dứt lời, hơi có chút nghẹn ngào, thân thể ngang tàng bảy thước của Nguyên Hoàng cường giả bắt đầu có chút lay động.
Mọi người xung quanh không có ai dám cười, Thiếu môn chủ thế lực hàng đầu Thần Hổ Môn sắp sửa bị tàn phế, cho dù hao phí toàn bộ tâm lực của Thần Hổ Môn, cũng sẽ không tiếc.
Hiện giờ bắt được một tia hi vọng, cũng không ai muốn buông tha, tôn nghiêm Nguyên Hoàng cảnh có là cái gì.
Người duy nhất có thể bật cười cũng chỉ có Xích Cửu Chân và Tô Dật dưới hắc bào, lông mi Xích Cửu Chân khẽ động.
Thân thể mềm mại nóng bỏng đứng đối diện Tô Dật, trong ánh mắt kiều mỵ đã xuất hiện ý tứ thú vị, không sắc bén, chỉ có tia sáng kỳ dị vô tận.
- Cửu Chân tỷ, Thần Hổ Môn đã tới mức này rồi, ngươi còn cười được!
Đệ tử Phục Yêu Tông bên cạnh nhẹ giọng nhắc nhở.
Xích Cửu Chân cười mà không nói, chỉ nghe Tô Dật trong hắc bào qua một hồi lâu, nghiêm túc nói.
- Được rồi, om sòm! Lão phu đi theo ngươi một chuyến! Một lát nữa nói cho ta biết, Thiếu môn chủ các ngươi mắc quái bệnh gì!
Đám người Xích Cửu Chân lập tức gạt mọi người ra, cung kính tạo ra một con đường cho quỷ độc lão nhân.
Khi Tô Dật đi qua bên cạnh Xích Cửu Chân, nặng nề khụ một tiếng, thanh âm già nua trong nháy mắt khiến Xích Cửu Chân thiếu chút nữa cười ra tiếng.
Phục Yêu Tông, chỗ ở Thần Hổ Môn.
Bên trong một ngôi nhà đá rộng rãi, Thượng Quan Tuyệt Hổ ngồi trên ghế, trong mắt tràn đầy tức giận và lo lắng.
Trắng đêm chưa ngủ đối với cường giả như Thượng Quan Tuyệt Hổ căn bản không coi là gì, nhưng tâm lực quá mệt mỏi khiến cho hắn thoạt nhìn già đi rất nhiều.
- Phế vật! Tất cả đều là phế vật!
Thượng Quan Tuyệt Hổ nắm chặt chén trà nhỏ trong tay, đè ép thành phấn vụn, mảnh bụi rơi xuống bay ra xung quanh.
Cả người giống như điên cuồng, trong đại sảnh tất cả cường giả trưởng lão đều tề tụ, mặt mũi trầm trọng, không dám nói chuyện lớn tiếng.
- A! Cha! Cha! Cứu ta! Cha! Ta đau quá!
Nghe bên trong nhà vang lên tiếng Thượng Quan Thần Trác đau tận xương cốt tru lên ầm ĩ, trái tim Thượng Quan Tuyệt Hổ tựa như rỉ máu.
Không tham gia được Thiên Phong bài vị chiến, không chỉ cuộc đời nhi tử bị phá hủy, tương lai sáu mươi năm của cả Thần Hổ Môn đều muốn ở trên cao chơi trong thế lực không có chút nào sức cạnh tranh!
- Ghê tởm! Ta nhất định phải bầm thây tên cẩu tặc Tô Dật thành vạn đoạn!
Trong mắt sát ý đằng đằng, thân thể Thượng Quan Tuyệt Hổ giận đến lay động không ngừng!