Chương 1851
Thượng Quan Tuyệt Hổ giống như hùng sư nổi điên lên che chở con mình, ánh mắt biến thành màu huyết hồng, lạnh lùng nói.
- Tô Dật đâu! Phục Yêu Môn trả lời không có! Đến cùng có tìm được hay không!
Trưởng lão trong môn giật mình, run rẩy nói rằng:
- Phục Yêu Môn nói không tìm thấy tung tích Tô Dật!
Thượng Quan Tuyệt Hổ hơi híp mắt lại, bởi vì tức giận mà gân xanh nổi lên, nghiêm giọng nói:
- Nếu để ta phát hiện che giấu tên cẩu tặc Tô Dật kia, ta sẽ lập tức oanh sát cả nhà Phục Yêu Môn!
- Môn chủ! Môn chủ, hai vị chấp sự Tâm Hổ cùng Tàng Hổ đã trở về!
- Xoẹt!
Mọi người lập tức đứng lên, nhìn ra ngoài cửa.
- Dẫn người trở về sao!
Thượng Quan Tuyệt Hổ mất hứng, căn bản không làm sao vui vẻ được, xoa xoa cái trán, nói.
Cả đêm chữa trị khẩn cấp, gần như đã tìm toàn bộ danh y của Sáu Lục Ba Châu Nhất Hải đến.
U Châu bị lật một cái lộn tung cả lên, Thượng Quan Thần Trác vẫn không có dấu hiệu chuyển biến tốt.
Trên mặt mọi người mang theo vẻ thất vọng khó mà nói rõ, tất cả cùng nhau bàn bạc làm như thế nào mới có thể chữa cho tốt cho Thượng Quan Thần Trác.
Tiếng kêu gào đau đớn của Thượng Quan Thần Trác ở phía sau khiến tâm mọi người thắt lại, Thượng Quan Tuyệt Hổ hung hăng cắn răng một cái, trường bào run lên.
- Đi ra trước xem một chút!
Thượng Quan Tuyệt Hổ đứng ở trước cửa nhìn thân ảnh đang từ xa tới, linh hồn nhất thời rung lên.
Ngoại trừ Thần Hổ môn và Xích Cửu Chân của Phục Yêu Tông ra, ở giữa còn có một cường giả mặc trường bào màu đen.
- Có biết bọn họ mời ai tới không?
Thượng Quan Tuyệt Hổ trầm giọng hỏi người vừa mới bẩm báo.
- Nghe nói là Quỷ Độc Lão Nhân!
Người bẩm báo của Thần Hổ môn nơm nớp lo sợ, thấp giọng nói ra, sau đó liền lui sang một bên!
Thượng Quan Tuyệt Hổ vuốt cằm, chau mày, cho tới bây giờ lão ta cũng chưa từng nghe nói qua cái tên Quỷ Độc Lão Nhân.
Huống hồ tìm cả một đêm đều không tìm được cách giải quyết tốt, vừa sáng sớm lại tìm được một cái Quỷ Độc Lão Nhân?
Hai mắt Thượng Quan Tuyệt Hổ tinh ranh giống như kền kền, từ xa đánh giá đoàn người đi tới.
Trưởng lão Thần Hổ môn sau lưng cũng bắt đầu bàn luận, châu đầu ghé tai, thấp nói.
- Quỷ Độc Lão Nhân là ai? Là người U Châu sao?
- Tại sao ta chưa từng nghe nói qua nhỉ! Chắc không phải là người U Châu!
Một đám cường giả đều chưa từng nghe qua, khuôn mặt Thượng Quan Tuyệt Hổ tràn ngập thất vọng, xem ra lần này lại là đồ vô dụng.
Chẳng lẽ lần này Thần Hổ môn thật sự không có duyên với Thiên Phong Bài Vị Chiến sao?
Nghĩ đến chuyện Thượng Quan Thần Trác có thể vì thương thế lần này quá nghiêm trọng, mà lưu lại mầm bệnh, vô duyên đạt tới đỉnh võ đạo, Thượng Quan Tuyệt Hổ không tự chủ nắm chặt song quyền.
- Quỷ Độc Lão Nhân! Chẳng lẽ là chí tôn độc đạo (người đứng đầu về dùng độc) một trăm mươi năm trước của U Châu sao!
Một tên cường giả nhìn vô cùng già nua trong đó nhỏ giọng nói.
Nghe vậy, chân mày Thượng Quan Tuyệt Hổ hơi nhíu một cái, chỉ thấy vị cường giả kia đi lên nói.
- Có người nói Quỷ Độc Lão Nhân chính là chí tôn độc đạo trăm năm trước, về sau lánh đời, cũng không thường xuyên lui tới Sáu Lục Ba Châu Nhất Hải nữa, vì vậy không có ai biết hành tung của lão.
Trên trán Thượng Quan Tuyệt Hổ hiện lên một tia vui mừng, trầm giọng nói:
- Loạn Hổ trưởng lão, ngươi chắc chắn không?
Trên khuôn mặt lão giả được xưng là Loạn Hổ tràn đầy nếp nhăn, đôi mắt già nua nheo lại, lắc đầu.
- Không có ai thấy được chân dung thật của Quỷ Độc Lão Nhân, nên không ai dám xác nhận!
Lời nói của Loạn Hổ trưởng lão không phải là không có lý, Thượng Quan Tuyệt Hổ thì thầm vài tiếng với Loạn Hổ trưởng lão, sau đó liền biến mất ở trước mặt mọi người.
Không lâu sau, Tâm Hổ và Tàng Hổ đã dẫn Tô Dật đến trước Thượng Quan Tuyệt Hổ, Tâm Hổ khẽ ngẩng đầu lên cung kính nói.
- Quỷ độc tiền bối, người xem, môn chủ chúng ta đã tự thân nghênh tiếp!
- Đúng vậy, đây là vinh hạnh mà không phải ai cũng gặp được, nhất định quỷ độc tiền bối phải chữa tốt cho thiếu môn chủ của chúng ta!
Tô Dật ẩn nấp ở dưới hắc bào cười lạnh một tiếng, lão tử quan tâm co cái là chuyện thiên kinh địa nghĩa, chỉ một trận chiến như vậy, đã nói rõ Thần Hổ môn đến bước cùng đồ mạt lộ.
- Phục Yêu Huyễn Diệu Điển của chúng ta có thể dễ dàng giải như vậy sao, ngươi dùng viên yêu đan này để nổ tung Phệ Độc Tàn Tâm Nghĩ, bọn họ có thể khôi phục mới là lạ!
Xích Phi Hồng cười đắc ý.
Tô Dật thoả mãn gật đầu, Thượng Quan Thần Trác ngươi đã muốn lấy thần bí bảo rương như vậy, vậy dùng thần bí bảo rương tới đối phó ngươi!
Để cho ngươi triệt để không tham gia Thiên Phong Bài Vị Chiến được!
- Thượng Quan Thần Trác, ngươi cố gắng mà chịu đựng đấy!
Tô Dật ở phía dưới hắc bào, nhếch miệng cười một cái.
Nhưng vẫn làm bộ rất nghiêm túc, trầm thấp nói:
- Thần Hổ môn, ta còn không để vào mắt! Bớt nói nhảm, dẫn đường đi!
Lời nói cuồng vọng này căn bản không làm cho Tâm Hổ và Tàng Hổ giận giữ, ngược lại càng thêm khiêm tốn, tự mình dẫn đường ở phía trước.
Thái độ của Thần Hổ môn làm cho Tô Dật hết sức hài lòng, nghênh ngang đi theo bọn họ đến nơi ở tạm thời của Thần Hổ môn.
- Ào ào!
Thượng Quan Tuyệt Hổ dẫn một đám cường giả tới tham gia Thiên Phong Bài Vị Chiến, tất cả nhìn Tô Dật từ trên xuống dưới mặc một thân hắc bào che mặt bèn thì thầm.
- Người này chính là quỷ độc tiền bối sao?
Thượng Quan Tuyệt Hổ trầm giọng nói.
Tô Dật mượn thanh âm của Xích Phi Hồng, tay phải đột nhiên ở trong hắc bào thùng thình vung ra giống như sét đánh, trong nháy mắt một đạo lực lượng Nguyên Tông kỳ đỉnh phong tràn ngập ra.
Lấy Hỗn Nguyên Chí Tôn Công thúc dục, mang theo uy thế kinh người bạo lướt về phía mọi người.
Trong khoảnh khắc, ánh mắt Thượng Quan Tuyệt Hổ trầm xuống, mấy tên trưởng lão phía sau nhất tề huy động, mấy đạo yêu mang hóa thành từng vòng sáng ở trước người.
- Ầm!
Tiếng oanh minh trầm muộn tiêu thất giữa thiên địa, hai người không có lui về phía sau nửa bước, nhưng thần tình Thượng Quan Tuyệt Hổ đã hoàn toàn biến hóa!
Hỗn Nguyên Chí Tôn Công phối hợp với thực lực Nguyên Tông kỳ đỉnh phong của Xích Phi Hồng, có hiệu quả khủng bố như Nguyên Vực cảnh.
Ánh mắt mấy tên thái thượng trưởng lão Thần Hổmawstm lập tức híp lại, thấp nói rằng:
- Nguyên Vực cảnh, không thể nghi ngờ!
Tô Dật xoay người, giả bộ không vui:
- Làm sao! Còn sợ ta là giả ư! Một đám con nít không hiểu chuyện!
Thấy Tô Dật giận dữ, Thượng Quan Tuyệt Hổ vội vàng vọt tới trước mặt Tô Dật, thần tình vẫn cao ngạo như trước, lãnh đạm nói rằng.
- Thần Hổ môn đang ngàn cân treo sợi tóc, xin quỷ độc tiền bối bớt giận! Có chút cẩn thận cũng là chuyện bình thường!
Giọng nói Tô Dật khô khốc giống như âm thanh của giấy ráp, ngưng kết thủ ấn, không ngừng phóng xuất ra khí tức Phục Yêu Huyễn Diệu Điển, trầm giọng nói.
- Thần Hổ môn ngươi an nguy, liên quan gì đến ta! Ai xem bệnh cho con ngươi thì xem! Lão tử không xem! cút đi!
Đột nhiên yêu khí làm cho Thượng Quan Tuyệt Hổ như thấy được hy vọng, hít sâu một hơi, hai tay chắp lại, hòa hoãn nói.
- Quỷ độc tiền bối nói gì vậy! Nếu tiền bối đã đến, Thần Hổ môn nhất định lấy lễ đối đãi, nào có đạo lý lạnh nhạt, mời vào trong!
Vừa nói Thượng Quan Tuyệt Hổ vừa nhìn sang hai bên ra hiệu bằng ánh mắt, trong nháy mắt liền khách khí dẫn Tô Dật vào trong nhà.
Thượng Quan Tuyệt Hổ vẫn luôn có chút hoài nghi đối với Tô Dật, có thể thấy bên trong con ngươi có một đạo tinh mang như ẩn như hiện.