Chương 1852
Tô Dật ở phía dưới áo choàng cố ý mượn thuật dịch dung của Tây Vô Tình, tạo ra một khuôn mặt đầy thẹo nhìn rất tang thương.
Sau khi Thượng Quan Tuyệt Hổ nhìn qua khuôn mặt, liền dời ánh mắt đi, dẫn đường ở phía trước như không có việc gì, vẻ mặt tươi cười.
Vừa đi vào bên trong, Tô Dật liền có thể cảm giác được dược khí trong sảnh đường xông vào mũi, trong lòng cười thầm, nhất định là Thần Hổ môn đã nghĩ hết mọi biện pháp.
Thoáng đến gần, Tô Dật liền thấy một bóng người hư nhược nằm trên giường, Tô Dật cảm giác người này không quá giống Thượng Quan Thần Trác.
Thế nhưng vẫn có thương thế, trải qua trị liệu, vết thương nhỏ đã gần như khỏi hẳn, chỉ còn lại thú độc là vẫn chiếm giữ ở bên trong kỳ kinh bát mạch như trước.
- Ai u!
Thượng Quan Thần Trác nằm ở trên giường, khí tức uể oải, vừa rồi lại ói ra một chậu lớn độc huyết làm người khác chú ý.
Xích Cửu Chân nhìn thấy vậy liền chán ghét rời khỏi phòng chờ ở bên ngoài, Quan Tuyệt Hổ tràn đầy thương yêu ngồi ở bên giường, mang nguyên khí độ vào trong cơ thể Thượng Quan Thần Trác.
Nguyên khí nhỏ bé giống ánh sáng chiếu lên khuôn mặt trắng bệch của Thượng Quan Thần Trác, khiến hắn chậm rãi mở con mắt hư nhược ra.
Một ngày không thấy, cả người Thượng Quan Thần Trác đã gầy đi một vòng lớn.
Tô Dật nhìn một cái, nhưng trong lòng cười nhạt, tên Thượng Quan Tuyệt Hổ này thật là cẩn thận.
Tuy người này rất giống Thượng Quan Thần Trác, nhưng căn bản không phải Thượng Quan Thần Trác, chỉ là đồ thay thế của Thượng Quan Thần Trác mà thôi, hắn lạnh giọng cười nói lần nữa.
- Xem ra, Thần Hổ môn không muốn trị liệu! Cũng được, lão phu không muốn chữa trị cho đứa con kia của ngươi nữa!
Tô Dật lập tức quay người rời đi, khuôn mặt Thượng Quan Thần Hổ cứng đờ, sắc mặt biến thành vẻ cực kỳ nghiêm túc.
- Quả nhiên ánh mắt của quỷ độc tiền bối phi phàm! Tuyệt Hổ thất lễ, Thần Hổ môn thực sự không còn cách nào khác, mới bày ra hạ sách này!
Tô Dật quay đầu nói:
- Có thể chữa trị được hay không và chuyện ta trị hay không là hai chuyện khác nhau, nếu như điểm ấy thành ý Thần Hổ môn cũng không có, lão phu cũng không muốn lãng phí thời gian!
Lặp đi lặp lại nhiều lần, cho dù Tô Dật có suy nghĩ khác, cũng bị Thượng Quan Tuyệt Hổ khiến cho lửa giận bùng lên!
Sắc mặt Thượng Quan Tuyệt Hổ ngưng trọng, sai người lấy ra mười cái hộp đựng lục tinh Nguyên Thạch, đưa đến trước mặt Tô Dật.
- Tiền bối, đây là một điểm tâm ý của Tuyệt Hổ, còn trị hết hay không, xem qua rồi lại nói, được không!
Trong lòng Tô Dật không khỏi vui mừng lên, ai ya, đây chính là lục tinh Nguyên Thạch đấy, quả thực không quá đáng giá!
Chỉ là lễ gặp mặt mà Thần Hổ môn đã đưa ra một cái ngũ tinh Nguyên Thạch tinh hộp, mười cái lục tinh Nguyên Thạch tinh hộp.
Tâm lý Tô Dật bắt đầu đố kị với những đệ tử tông môn này, có tông môn tài bồi, thảo nào có thể quật khởi nhanh như vậy!
Ánh mắt Tô Dật đảo qua đám Nguyên Thạch hiện lên ánh sáng kỳ dị, sau đó giấu diếm sự vui mừng nói:
- Một lần cuối cùng! Đừng khiêu chiến tính nhẫn nại của lão phu!
Thượng Quan Tuyệt Hổ không nói gì, từ thực lực đến khuôn mặt, rồi đến ánh mắt chứng minh, trong lòng Thượng Quan Tuyệt Hổ không còn nửa điểm hoài nghi.
Dẫn Tô Dật bước qua bình phong, tiến vào bên trong phòng, vừa tiến vào trong, liền nghe được thanh âm tê tâm phế liệt.
- Cha, con đau quá!
Thượng Quan Thần Trác đã không còn sức để gọi, môi khẽ nhếch lên.
Hai tay Thượng Quan Thần Trác run rẩy, dùng sức nắm lấy góc áo, mồ hôi lạnh chảy ra.
- Trác nhi, cố chịu thêm chút nữa, một lát nữa sẽ khỏi thôi! Cha tìm Độc Y chí tôn tới cho con rồi, nhất định có thể trị hết thương thế của con!
Thượng Quan Thần Trác ngước mắt nhìn đỉnh giường, giống như nhìn chằm chằm vào mặt Tô Dật, trong ánh mắt tràn đầy kinh hãi và sự chấn động.
Ánh sáng trước mắt không tiêu tan, dường như thấy vô số Tàn Tâm Nghĩ đâm về phía mình, cảnh tượng nổ tung ấy không ngừng hiện về.
Thượng Quan Tuyệt Hổ tự mình nâng Thượng Quan Thần Hổ lên, sắc mặt tái xanh, làm cho hắn vịn tay vào bên cạnh.
- Trác nhi! đây chính là Quỷ Độc Lão Nhân, tiền bối sẽ trị liệu tốt cho con!
Thượng Quan Tuyệt Hổ đứng dậy, chắp tay hướng về phía Tô Dật, cực kỳ cung kính nói ra:
- Làm phiền tiền bối rồi!
Tô Dật nặng nề gật đầu, trong tay bắn ra một sợi tơ quấn quanh ngón trỏ, sợi tơ như có linh tính tự vây quanh mạch đập của Thượng Quan Thần Trác.
Sợi tơ nhoáng run lên, Tô Dật giả bộ như đang chữa bệnh, trong nháy mắt gian phòng trở nên yên tĩnh lại, liền tiếng tim đập cũng bắt đầu lớn dần.
Quá nửa buổi, Thượng Quan Thần Trác mới mở hai mắt ra nhìn vị tiền bối trước mắt.
Thượng Quan Thần Trác bước lên trước, vẻ mặt sốt ruột, chắp tay nói:
- Tiền bối như thế nào rồi?
Tô Dật giả vờ thần bí, đầu tiên ngẩng đầu lên lắc đầu, sau đó lại thấp giọng nói rằng:
- Thương thế của ngươi là do viễn cổ yêu thú Phệ Độc Tàn Tâm Nghĩ lưu lại, tại sao lại đi trêu chọc loại ma vật này!
Thượng Quan Tuyệt Hổ và Thượng Quan Thần Trác đồng thời gật đầu, thân thể Thượng Quan Thần Trác hoạt động rất khó khăn, đôi mắt trông mong nhìn Tô Dật.
- Tiền bối nói không sai chút nào! Chuyện rất dài dòng, có phương pháp trị liệu không?
Thượng Quan Tuyệt Hổ giống như thấy hy vọng, không ngừng cuống lên.
Thanh âm khàn khàn của Tô Dật vang vọng lần thứ hai.
- Đồ vật diệt tuyệt người khác không giải được, thế nhưng thế gian không có độc lão phu không hiểu!
- Thật vậy sao!
Con mắt Thượng Quan Tuyệt Hổ gần như rơi ra ngoài, áo bào rung động, vội vàng vọt tới trước mặt, trong ánh mắt tràn đầy vẻ vui mừng.
- Tiền bối, có thể chữa hết không!
Lại xác định lại lần nữa.
Tô Dật gật đầu, nói ra:
- Chẳng qua độc thiếu môn chủ đã thâm nhập phủ tạng, nếu không trị liệu, sợ rằng con đường võ đạo sau này cũng kết thúc!
- Rầm!
Nhất thời trong đôi mắt Thượng Quan Thần Trác tràn ngập sợ hãi và vẻ không cam, hắn nắm chặt góc áo Tô Dật, mang theo tiếng khóc nức nở nói.
- Tiền bối, người phải cứu ta! Ta không muốn trở thành phế nhân! Người muốn cái gì! Thần Hổ môn đều sẽ cho người!
Toàn bộ tâm tình Thượng Quan Thần Trác gần như hỏng mất, nước mắt rơi lã chã, giống như một con chó nhà có tang, không ngừng nức nở.
Thượng Quan Tuyệt Hổ đứng một bên cũng lau nước mắt nói:
- Tiền bối, xin ngươi chữa lành cho Thần Trác, bất kỳ điều kiện gì chúng ta cũng có thể tiếp thu!
Tô Dật cũng nói rõ quy tắc cổ quái giết một người cứu một người cho Thượng Quan Thần Trác nghe, tuy khí tức của hắn vẫn còn uể oải, nhưng sát khí trên người lại rất rõ ràng.
- Tiền bối, chỉ cần ngài chữa khỏi cho ta, ta sẽ lấy đầu người tổn thương ta tặng cho ngài!
Tô Dật không khỏi lườm hắn một cái, ban đầu Tô Dật muốn hắn giúp mình giết Úy Trì Trường Phong hoặc Bá Hải Tam Thông.
Thượng Quan Thần Trác sắp chết, vậy mà vẫn muốn giết mình! Thực sự là tự tìm đường chết mà!
Chỉ nghe Thượng Quan Tuyệt Hổ nói:
- Đúng vậy, tên Tô Dật kia là cái đinh trong mắt Thánh Sơn, giờ đánh con ta bị thương thành như vậy, đủ để một mạng đền một mạng!
Thiết Hồn Mạch và Xích Phi Hồng âm thầm cười một tiếng, Tô Dật vẫn lắc đầu nói.
- Đối với các ngươi rất nổi danh, nhưng đối với ta không đáng một đồng!
Tô Dật vươn tay trái ra, giống với chữ "Nhất".
Xích Phi Hồng liền hiểu ngay, năng lượng một viên lục tinh Nguyên Thạch tinh hạp ngang bằng yêu đan Yêu Tông cảnh, thất tinh Nguyên Thạch tinh hạp có thể so sánh với yêu đan Yêu Vực cảnh.
Vì nhanh chóng tăng cao tu vi, Tô Dật ngoại trừ muốn từ chỗ Phục Yêu Môn lấy hết yêu đan.