Chương 1853
Còn muốn tìm cách lấy thêm lượng lớn bảo bối, cho nên Tô Dật nhân cơ hội này lừa Thần Hổ môn một cái!
- Tiền bối cứ nói!
Thượng Quan Tuyệt Hổ hít sâu một hơi, chuẩn bị tỉ mỉ lắng nghe.
- Một trăm lục tinh Nguyên Thạch tinh hạp, giúp ta luyện độc! Hơn nữa phải nhanh!
Công phu sư tử ngoạm này khiến Thượng Quan Tuyệt Hổ nhất thời có chút khó khăn, nhìn bộ dạng không thể nói giá cả của Tô Dật và con trai đang trọng thương.
Thượng Quan Tuyệt Hổ suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cắn răng nói:
- Được! Chẳng qua đi ra khỏi nhà, cũng không có mang nhiều Nguyên Thạch trong người như vậy!
Tô Dật cười cười, chỉ cần bằng lòng là tốt rồi, chỉ sợ Thượng Quan Tuyệt Hổ không đáp ứng!
- Không có việc gì, hiện tại ta đã khống chế thương thế của thiếu môn chủ giảm bớt một ít! Ngày mai lão phu trở lại một chuyến là được.
Dứt lời, Tô Dật nhanh chóng ngưng kết thủ ấn, hư ảnh Phệ Độc Tàn Tâm Nghĩ ngưng kết lần thứ hai ở sau lưng.
Hư ảnh yêu thú hiện ra chiếu sáng thiên địa, bên trong lòng bàn tay Tô Dật có một đạo yêu khí màu đỏ cực kỳ nóng bỏng tuôn ra giống như cự mãng, trong khoảnh khắc liền quay chung quanh Thượng Quan Thần Trác.
Dải lụa nóng bỏng từ trong bàn tay Tô Dật, đi vào bên trong tâm mạch Thượng Quan Thần Trác, vô cùng chuẩn xác tìm được thú độc, đốt cháy hết một phần bên ngoài.
Trên người có Phục Yêu Huyễn Diệu Điển, nên thú độc đối với Tô Dật mà nói là cực kỳ dễ dàng, không đến hai hơi thời gian đã kết thúc.
Nhưng hiển nhiên, Tô Dật sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy, tức giận nói:
- Đi ra ngoài!
Vẻ chấn động và kinh ngạc trong mắt Thượng Quan Tuyệt Hổ còn chưa tan đi, vừa nghe lời nói của Tô Dật, liền nhanh chóng rời khỏi phòng.
Trước khi đi, thấy sắc mặt Thượng Quan Thần Trác khôi phục với tốc độ mắt trần có thể thấy được, thì tâm lý nhất thời thả lỏng hơn phân nửa!
- Có thể cứu chữa, có thể cứu chữa!
Thượng Quan Tuyệt Hổ vừa đi, vừa suy nghĩ làm như thế nào để bắt được Tô Dật, rồi chém thành muôn mảnh!
Thật không nghĩ tới, Tô Dật đang chữa thương cho chính đứa con bảo bối của mình!
Tô Dật nhếch miệng lên cười tà, nhìn khuôn mặt Thượng Quan Thần Trác, trong lòng nổi lên từng cơn giận dữ.
Bộ dạng đã như vậy, vẫn không quên chuyện muốn giết mình, trong tay Tô Dật không tự chủ có thêm một đạo nguyên khí thuộc tính hỏa diễm nhàn nhạt.
Nhiệt độ kinh khủng điên cuồng lan tràn ở trong kinh mạch Thượng Quan Thần Trác, không ngừng đốt cháy thú độc còn sót lại đồng thời cũng đốt cháy kinh mạch hắn, sản sinh ra một ít mùi khét.
Thế nhưng Tô Dật khống chế rất tốt, tốc độ hỏa thiêu so với tốc độ khôi phục luôn chậm hơn một chút!
- Tô Dật ta muốn giết ngươi!
Thượng Quan Thần Trác cố nén sự đau đớn trong kinh mạch, một lần lại một lần rống giận.
Khí tức hừng hực không ngừng trào ra quanh thân, thẳng đến khi toàn bộ kinh mạch bị cháy đến mức khói đen bay lên.
Hắn càng liều mạng mắng Tô Dật, Tô Dật càng phát ra nguyên khí và kình lực nhiều hơn.
- Cho ngươi mắng này! Ta đốt chết ngươi!
Tô Dật mắng thầm.
Tâm tình Tô Dật rất tốt, nhìn Thượng Quan Thần Trác bị mình hành hạ đến không còn hình người, lại hồn nhiên không biết, không làm sao được.
Một cỗ cảm giác sảng khoái hơn so với việc trực tiếp oanh sát Thượng Quan Thần Trác tràn ngập toàn thân.
Ánh mắt Xích Phi Hồng không khỏi run rẩy, trong lòng cảm thán thiếu niên này nhìn như còn trẻ tuổi, nhưng thủ đoạn và tâm kế lại đến mức nghe nói mà kinh người!
Trong lòng bắt đầu cảm thấy may mắn khi chính mình không có trêu chọc Tiểu Sát Tinh này, nó lập tức lắc đầu không muốn nhìn nữa, tự mình trở lại không gian thần bí, bắt đầu tắm rửa thiên địa linh khí.
Mà từ khi Xích Phi Hồng tiến nhập không gian thần bí, số lần Thiết Hồn Mạch và Tô Dật đối thoại liền giảm rất nhiều, chỉ có thời điểm Tô Dật triệt để đóng cửa không gian thần bí, Thiết Hồn Mạch mới ra.
Vừa lúc, Thiết Hồn Mạch ở bên trong ba đạo huyền quan từ thứ nhất đến thứ ba, không ngừng chuyển dịch qua lại, ngược lại cũng tự sướng.
Thượng Quan Tuyệt Hổ ở ngoài cửa nghe thấy con trai rống lên một tiếng tê tâm phế liệt, lại vui mừng hớn hở.
Thượng Quan Thần Trác càng đau, Thượng Quan Tuyệt Hổ càng hưng phấn.
Bởi vì lúc này, Thượng Quan Thần Trác có thể trở lại cạnh tranh vị trí, Thần Hổ môn có thể quật khởi!
Qua hơn nửa canh giờ, Tô Dật cũng có chút hành hạ đến mệt, trấn an Thượng Quan Thần Trác ngủ xuống, cho hắn dùng một ít đan dược hồi phục.
Liền thong thả đi ra cửa phòng, tâm tình vui vẻ, Thượng Quan Tuyệt Hổ khom người nói:
- Tiền bối, thế nào rồi?
Tô Dật lạnh lùng nói:
- Đã bình ổn xuống, ngày mai làm thêm một lần nữa, liền giải quyết triệt để!
Thượng Quan Tuyệt Hổ liền vội vàng gật đầu, không ngừng vuốt ve bàn tay, cao giọng nói rằng:
- Làm phiền tiền bối ngày mai đi một chuyến nữa!
Sau đó cúi người thật sâu đối với Tô Dật, nói với Tô Dật rằng nhất định ngày mai sẽ chuẩn bị xong một trăm lục tinh Nguyên Thạch tinh hạp.
Một trăm miếng lục tinh Nguyên Thạch tinh hạp tương đương với hơn nửa năm chi tiêu của Thần Hổ môn, chỉ cần có thể trị liệu thương thế Thượng Quan Thần Trác, những thứ này đều không coi là cái gì!
Thượng Quan Tuyệt Hổ đi vào phòng, nhìn Thượng Quan Thần Trác uể oải, hắn liền rơi vào trầm tư, vẻ mặt tràn đầy thương tiếc.
Thượng Quan Tuyệt Hổ ngồi xuống bên cạnh Thượng Quan Thần Trác đã khôi phục không ít, nói:
- Con à, con cảm thấy thế nào!
Thượng Quan Thần Trác nhìn hai tay, thú độc gần như đã bị tẩy ra ngoài, cả người giống như thoát thai hoán cốt, sắc mặt lại hồng nhuận.
Chỉ là kinh mạch quanh thân tràn đầy vết thương, nghiêng người liền vô cùng đau đớn.
Thượng Quan Thần Trác suy yếu nói:
- Đã không có trở ngại, cha, lão tiền bối kia thật sự có năng lực!
Người tiễn khách trở về báo cho Thượng Quan Tuyệt Hổ, Tô Dật vừa ra khỏi cửa liền không thấy bóng người, tâm thần Thượng Quan Tuyệt Hổ nhất thời trầm xuống.
Thượng Quan Tuyệt Hổ hít một hơi thật sâu, hai mắt ngoan độc hiện ra vẻ chờ mong, hai tay nắm chặt.
- Nhất định ngày mai phải thừa cơ hội, bắt được quan hệ cùng vị tiền bối này! Đây chính là cao nhân ẩn thế!
Trong mắt Thượng Quan Thần Trác cũng hiện ra một tia ngoan lệ, cắn răng nói ra:
- Đúng! Có lão tiền bối che chở, chắc chắn con có thể lấy được đầu Tô Dật xuống, làm bồn cầu!
Nhắc tới Tô Dật, lòng hai người đều tràn đầy căm phẫn, sát khí nồng nặc chấn cho người bẩm báo, phát run!
Tô Dật đang trên đường đến mật thất Phục Yêu Tông tu luyện, tâm tình lại không tốt lắm.
Đi ra ngoài hơn nửa ngày, liền kiếm về một cái ngũ tinh Nguyên Thạch tinh hạp, mười cái lục tinh Nguyên Thạch tinh hạp, ngày mai còn có một trăm lục tinh Nguyên Thạch tinh hạp.
Một cái lục tinh Nguyên Thạch tinh hạp... ít nhất... Cần sáu miếng lục tinh Nguyên tinh thạch mới có thể đánh bóng được.
Đến ngày mai, Tô Dật sẽ thực sự trở thành người giàu.
- Tiểu tử, ngươi làm nhiều như vậy, luyện hóa hết sao?
Thiết Hồn Mạch rũ đầu, tinh thần sáng láng nói.
Tô Dật vặn cổ, mang Nguyên tinh thạch để vào trong túi không gian, bất đắc dĩ nói.
- Huyền Linh Thần Mạch cần năng lượng quá mức khủng bố, không nhiều hơn một chút, chỉ sợ lúc sau tu luyện không nhịn được!
Tiếp theo, Tô Dật mang tất cả yêu đan Huyễn Ảnh Báo lấy ra, vẻ khát vọng trong ánh mắt như hóa thành hỏa diễm.
Thực lực con cháu thế gia quá mức khủng bố, chính mình không có biện pháp cũng phải nghĩ ra biện pháp, để cho trụ cột của mình càng thêm củng cố, nhanh chóng tăng cao tu vi mới được.
- Luyện hóa đi!
Nhìn số lượng yêu đan Yêu Hư Cảnh trước người, Tô Dật chậm rãi nhắm mắt lại, khí tức nồng nặc quanh thân nhanh chóng bao quanh yêu đan.
Không ngừng rơi vào bên trên vòng sáng hộ thể, hóa thành từng đạo phù văn huyền ảo khó dò, dần dần rót vào da thịt, đi thẳng đến đan điền khí hải.