← Quay lại trang sách

Chương 1854

Ùng ùng!

Thời gian trôi qua như cát chảy, xung quanh Tô Dật không ngừng sinh ra kình phong mà mắt trần có thể thấy.

Không gian không ngừng nổ nát vụn rồi lại phục hồi như cũ, trong quá trình luyện hóa này, đan điền Tô Dật lại một lần nữa tràn đầy năng lượng.

- Hô!

Trải qua cả đêm tu luyện, yêu đan Yêu Hư Cảnh cũng đã luyện hóa được hơn phân nửa.

Tô Dật mở hai mắt ra, tâm thần trầm xuống, vòng xoáy khí thể xoay tròn với tốc độ cao trong khí hải vô vùng sắc bén và an tĩnh, nhưng còn chưa tới dấu hiệu đột phá.

Tô Dật đứng dậy, bất đắc dĩ lắc đầu, để cái đan điền này tràn đầy cần năng lượng lớn đến đáng sợ, Tô Dật đã nghĩ hết biện pháp.

Nếu như sau này không có đủ số lượng yêu đan, chỉ hấp thu năng lượng tinh thạch và năng lượng thiên địa, thì Tô Dật phải tiêu hao thời gian dài vùi đầu vào tu luyện.

Tâm tư càng trở nên trầm trọng, đột nhiên, Tô Dật mở hai mắt ra, một luồng ánh sáng trong suốt bắn ra.

- Khó hơn nữa, ta cũng phải kiên trì!

Tô Dật đứng dậy, chỉnh lại quần áo, bầu trời bên ngoài đã sáng sủa hơn.

Tô Dật dịch dung và thay đổi cách ăn mặc lần nữa, thừa dịp sương mù nồng nặc, sao trời dần dần biến mất, chui vào bên trong Đại Yêu Sơn Mạch.

Thẳng đến thời gian ước định, Tô Dật mới ung dung đi tới trước Thần Hổ môn.

Lúc này, tất cả Thần Hổ môn đều biết lão giả trước mắt là Quỷ Độc Lão Nhân!

Vừa nhìn thấy Tô Dật đến, bọn họ đều tỏ ra lễ độ cung kính, mở miệng là một tiếng tiền bối, hai tiếng tiền bối dùng những từ ngữ tôn kính mà kêu.

Miệng Tô Dật cười đến mức sắp ngoác ra đến sau gáy, vừa mới bước vào trong phòng, Thượng Quan Tuyệt Hổ đã nhanh chóng lao tới.

- Tôn giả, Tuyệt Hổ chờ ngài từ sớm! Thần Trác đã không có gì đáng ngại, quả nhiên tôn giả là chí tôn độc đạo, thủ thuật vô song!

Tô Dật xua tay, thân hình trực tiếp đi qua Thượng Quan Tuyệt Hổ, hướng vào bên trong mà đi.

- Thượng Quan môn chủ không cần khách sáo, giữa ngươi và ta chỉ là quan hệ quyền lợi mà thôi!

Nghe vậy, Thượng Quan Tuyệt Hổ theo sát phía sau hơi sững sờ, vội vàng nói:

- Phải phải! Đây là hắc thẻ của Tuyệt Hổ tại Linh Bảo Các! Bên trong vừa vặn có một trăm lục tinh Nguyên Thạch tinh hạp!

Tô Dật cầm lấy hắc thẻ, nó không có khác biệt so với cái lúc trước Lam Xúc Liên đưa cho hắn, ánh sáng màu đen lóng lánh khiến người ta có cảm giác xa hoa tôn quý.

- Quả nhiên Thượng Quan môn chủ giữ uy tín! Vậy ta sẽ đi vào giải độc cho thiếu môn chủ!

Có hắc thẻ Thượng Quan Tuyệt Hổ đưa cho, tâm tình Tô Dật trở nên thật tốt, hắn đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Thượng Quan Thần Trác đã sớm chắp tay đứng đợi, trong lòng cười nhạt một hồi.

So với hôm qua sắc mặt Thượng Quan Thần Trác tốt lên không ít, vừa nhìn thấy Tô Dật tiến đến, hắn vội vàng từ trên giường đứng dậy.

Ánh mắt sáng quắc nhìn Tô Dật, trong con ngươi tràn đầy vẻ sùng kính, cao giọng hô:

- Tiền bối! Ngài tới rồi!

Thượng Quan Tuyệt Hổ thoả mãn gật đầu, cũng ở một bên nháy mắt, thập phần khách khí.

- Hôm qua Trác nhi biết người chữa bệnh cho nó là quỷ độc tiền bối, thì cả đêm vui vẻ không ngủ! Nên hôm nay sắc mặt kém đi không ít!

Tự nhiên Tô Dật biết trong lòng hai cha con này có ý định gì, hắn lập tức ngồi xuống, không nói hai lời liền bắt mạch cho Thượng Quan Thần Trác.

Kỳ thực, hôm qua hắn nhờ vào Phục Yêu Huyễn Diệu Điển đã trị liệu được vết thương trên người Thượng Quan Thần Trác bảy tám phần.

Hôm nay qua đây không phải để trị độc, mà là qua đây hạ độc!

- Ngươi dùng Đoạn Trường Yêu Phong Độc đi! Vừa bí mật mà uy lực cũng mạnh hơn!

Giọng nói Xích Phi Hồng vang lên trong đầu Tô Dật.

Đoạn Trường Yêu Phong cũng là một lại yêu thú viễn cổ, vũ giả bị công kích sẽ không lập tức chết đi, mà trong cơ thể sẽ có một cái đuôi độc của yêu phong bám vào.

Độc nguyên và yêu phong cảm ứng lẫn nhau, bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành sát kỹ đưa người vào chỗ chết!

Tô Dật vung tay lên, khí tức Phục Yêu Huyễn Diệu Điển dâng trào ra quanh thân lần thứ hai.

Một loại khí tức vừa hung mãnh vừa mang theo sự thê lương từ thủa hồng hoang theo lòng bàn tay Tô Dật chậm rãi đi vào sau lưng Thượng Quan Thần Trác.

Phục Yêu Huyễn Diệu Điển phối hợp Hỗn Nguyên Chí Tôn Công khiến xung quanh Tô Dật như có thần hoàn, tăng thêm vài phần hung hãn.

Khiến Thượng Quan Tuyệt Hổ câm miệng ngắm nhìn ở một bên càng liên tục tán thán, chỉ thấy sấm chớp rền vang trong căn phòng không tính là rộng lớn, sóng tinh thần cuồn cuộn.

Không bao lâu sau Tô Dật đứng dậy, thở ra một hơi dài, vừa rồi hắn đã hoàn tất trị liệu tổn thương kinh mạch cho Thượng Quan Thần Trác, tiện thể hạ kịch độc của Đoạn Trường Yêu Phong ở trong cơ thể Thượng Quan Thần Trác.

Hắc sắc trường bào khẽ động, Tô Dật quay đầu hướng Thượng Quan Tuyệt Hổ ôm quyền nói:

- Thượng Quan môn chủ, sự tình lão hủ đã hoàn tất, thiếu môn chủ nghỉ ngơi một đoạn thời gian, nhất định có thể tham gia trận thứ hai!

Trong ánh mắt Thượng Quan Tuyệt Hổ tràn đầy vẻ kinh hãi, ánh mắt liếc về phía Thượng Quan Thần Trác, cùng lúc đó Thượng Quan Thần Trác cũng trực tiếp từ trên giường ngồi dậy.

Mặt đầy hồng quang, hướng về phía Thượng Quan Tuyệt Hổ gật đầu.

Thượng Quan Tuyệt Hổ vội vã kéo lấy áo Tô Dật, nói:

- Tiền bối! Đừng vội! Ngài đối với Thần Hổ môn ta mà nói là đại ân, ta nên hồi báo như thế nào đây?

Phía dưới hắc bào, Tô Dật hơi cau mi, trầm giọng nói:

- Thượng Quan môn chủ đã cho ta đại lễ như vậy, lão hủ cũng không muốn thua thiệt Thần Hổ môn!

Trong đầu Tô Dật nhanh chóng suy nghĩ, nhìn Thượng Quan Tuyệt Hổ ở trước bàn rót cho hắn một ly trà, nói.

- Tiểu nhi trời sinh tính tình không tốt, rất nhiều kẻ thù! Những năm trước đây nhờ vào thiên phú dị bẩm, nên ít có kẻ thù, ta cũng chưa từng ước thúc! Nhưng hôm nay, Thiên Phong rất nhiều thiên tài, nếu như tiểu nhi còn không biết thu liễm, còn có lần thứ hai, Thần Hổ môn ta thật sự không chịu nổi!

Tô Dật mơ hồ đoán được ý tứ Thượng Quan Tuyệt Hổ, chỉ thấy hắn lo sợ không yên ngồi xuống, Thượng Quan Thần Trác phía sau nghe vậy hưng phấn không thôi, cúi đầu nói với Tô Dật.

- Tiền bối, nếu như người không ngại, Trác nhi muốn nhận người làm sư phụ!

Nhìn vẻ mặt lấy lòng của Thượng Quan Thần Trác, trong lòng Tô Dật tràn đầy khinh bỉ!

Hóa ra hai phụ tử này nhìn trúng độc thuật của mình, muốn tìm một ngọn núi để dựa vào, phòng ngừa sau này còn có chuyện!

Đến đâu hay đến đó.

Tô Dật lập tức đứng lên, đẩy cánh tay Thượng Quan Tuyệt Hổ ra, tức giận nói.

- Lão phu hành tẩu U Châu gần trăm năm, chưa bao giờ có ý thu đồ đệ, lão phu không muốn có quan hệ họ hàng là vì tránh rắc rối, chuyện này vẫn nên quên đi!

Tô Dật làm bộ muốn đi, chỉ nghe sau lưng vang lên một tiếng phịch, Thượng Quan Thần Trác trực tiếp quỳ trên đất, không để ý thể diện, hướng về phía Tô Dật dập đầu.

Cảnh tượng trước mắt làm cho trong lòng Tô Dật có chút chấn động cùng ngạc nhiên, khóe mắt Thượng Quan Tuyệt Hổ cũng trở nên ướt át, thấp giọng nói.

- Tiên phụ cưỡi hạc nhiều năm, sự vụ lớn nhỏ trong môn đều do một mình ta gánh chịu, Trác nhi không người quản giáo! Tuyệt Hổ thật sự muốn tìm một người quản giáo nó!

- Tiền bối, người thu ta làm đồ đệ đi! khổ mấy Trác Nhi cũng có thể nhịn!

Tô Dật bị diễn xuất của hai người này thuyết phục, bước chân không khỏi dừng lại, hai tay run rẩy.

- Ngươi đừng nói nữa, ngươi có chút giống tôn tử của ta! Đáng tiếc, lúc nó còn tuổi nhỏ đã chết yểu!

Vừa nghe lời ấy, Thượng Quan Thần Trác càng dũng cảm, dùng đầu gối đi ở trên mặt đất, kích động nói.

- Gia gia! sau này con chính là cháu của người! Con sẽ thay thế đứa cháu mà ngài yêu mến!