← Quay lại trang sách

Chương 1859

Khán giả đứng ở bên ngoài, nhìn bốn trăm cái đài chiến đấu đều to nhỏ như nhau.

Tô Dật đánh giá xung quanh, người thế lực cao cấp bị phân tán ở những đài chiến đấu khác biệt, hơn nữa cách nhau rất xa.

Liễu Nhược Hi ở đài chiến đấu thứ mười một, Hàn Vũ Nhu ở đài chiến đấu số bảy mươi sáu, Tuyết Hồng Lâu ở đài chiến đấu số bốn tám.

Tô Dật xoa cằm, quan sát vũ giả phía đối diện.

Người này là một tráng hán hơn ba mươi tuổi nhìn rất vạm vỡ, bắp thịt hiện lên màu kim loại sáng bóng!

Hình thể to lớn, ánh mắt sắc bén như đao, cả người phát kình khí cực kỳ hung hãn, uy áp kinh khủng làm cho người khác hơi lại gần đã kinh đảm!

Một cây trường đao mạ vàng được đặt ở trên đất, hai tròng mắt đại hán trợn tròn, nhìn chằm chằm vào Tô Dật.

Vẻ tươi cười dữ tợn hiện lên ở bên mép, giống như nhìn một con mồi, hưng phấn không thôi.

- Nguyên Hoàng kỳ tứ trọng!

Tô Dật trầm ngâm gật đầu, thời điểm đang chuẩn bị vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công.

Lại phát hiện ánh mắt đại hán lướt qua người mình, trực tiếp hướng về phía sau.

Nhìn không chớp mắt, sau lưng Tô Dật có vài thanh niên đang thấp giọng nói chuyện với nhau, trong lúc đó không ngừng hướng về phía Tô Dật bên này phóng tới.

- Trình Song Khuyết đại ca! xin trao đổi đài chiến đấu cho ta!

Tư Không Thước vừa mới tranh đấu cùng Quân Hạo Thiên, hướng lên đài cao nói, nguyên khí tinh thuần ầm ầm bạo phát.

Nguyên khí dưới chân xoay tròn đầy mình bay lên, dưới ánh mắt vây xem của những người khác, cả người như một con thần cầm, nhanh chóng cất cao thân hình.

- Vì sao ta phải đổi với ngươi?

Hai tròng mắt người được xưng là Trình Song Khuyết xuất hiện một chút hàn ý, mày nhíu lại!

- Mau nhìn mau nhìn! Đây không phải là Tư Không Thước sao!

- Có chút dũng khí! Vậy mà là người thứ nhất tới khiêu chiến Tô Dật!

- Ha ha! Lần này có thể nhìn ra Tô Dật có bản lĩnh thật sự hay không rồi!

Tất cả mọi người bên trên những đài chiến đấu khác, đang chờ đợi thủ tục lựa chọn đối thủ cuối cùng, bây giờ là thời điểm chuẩn bị mở ra khoảng không ngăn cách phía trước, bọn họ vừa nghe thấy động tĩnh đều đồng loạt nhìn về phía Tư Không Thước.

Đột nhiên bị nhiều người chú ý như vậy, Tư Không Thước liền cảm thấy một loại cảm giác phơi phới.

- Ngươi cùng ta đổi, chỉ lãi không lỗ! Không phải ngươi không nhìn ra chứ?

Quả thực, xếp hạng trận đầu quyết định trình độ thực lực rất lớn.

Dựa theo nguyên tắc đổi cao không đổi thấp, người bị đổi cũng chỉ có thể quyết đấu cùng người thấp hơn mình, lúc quyết đấu thực lực xếp ở trên là đã chiếm ưu thế rất lớn!

Trình Song Khuyết lắc đầu, cầm kim đao huy vũ trên mặt đất sinh ra kình phong, nói rằng.

- Ta sẽ không nhường tiểu gia hỏa này cho người nào, ta không cần ngươi nhường cơ hội cho ta!

Trong ánh mắt Tư Không Thước hiện lên một tia sát khí, vẻ mặt quyết một trận sống chết, thời gian gần tới.

Nhưng không có thương lượng xong, Tư Không Thước không biết phía sau còn có thể gặp được Tô Dật hay không, hắn không muốn để cho Tô Dật ra chạy mất.

- Hay là ngươi trở về đi! Trận kế tiếp, ngươi đổi với người khác!

Khuôn mặt Trình Song Khuyết ngưng trọng, tiếng gầm vang vọng, chấn cho một ít vù giả thực lực hơi thấp đau tai!

Tư Không Thước thở dài một tiếng, thời điểm đang chuẩn bị quay đầu.

Thì Tô Dật xoay người lại, mặt hướng xuống dưới, trong ánh mắt tràn đầy vẻ lạnh nhạt, hai tay vòng ở trước ngực.

Ánh mắt lạnh như băng mang theo một cỗ hàn ý nhìn thấu nội tâm, trong lòng cười nhạt hóa ra lại có nhiều người muốn xem chuyện cười của chính mình!

Ai cũng muốn danh tiếng, ai cũng muốn chọn trái hồng mềm để bóp!

- Các ngươi đã muốn đi tìm chết như vậy, liền cùng nhau tới đi!

Tô Dật nhẹ nhàng ném lại hai câu.

Con ngươi của Tư Không Thước và Trình Song Khuyết đồng thời co rụt lại, thực lực Tư Không Thước là Nguyên Hoàng kỳ tam trọng.

Hai người cộng lại, mạnh hơn so với Tô Dật Nguyên Hoàng kỳ nhị trọng một mảng lớn!

- Tiểu tử, đừng vội cuồng vọng! Một mình ta đối phó ngươi là đủ!

Trong mắt Trình Song Khuyết bắn ra tinh quang, bước chân nặng nề bước về phía trước một bước, toàn bộ đài chiến đấu hơi hơi lay động.

Toàn bộ lông tóc Tư Không Thước cũng dựng đứng lên, trên trán xuất hiện vẻ âm lãnh, biểu hiện cổ quái nhìn Tô Dật.

Mình và Trình Song Khuyết còn đang tranh chấp xem ai đối phó Tô Dật, không nghĩ tới Tô Dật không để ai vào mắt, dĩ nhiên yêu cầu hai người mình cùng nhau tiến lên!

- Cuồng vọng! Tiểu tử này muốn chết sao!

- Thực sự là khoe khoang thành quen! Đến trận thứ hai, còn muốn khoe khoang sao!

- Ta thấy, hắn biết rõ đánh không lại Trình Song Khuyết, cố ý tìm hai người đến quyết đấu, đến lúc thua cũng không bị mất mặt!

Vô số vũ giả tranh luận ầm ĩ, nhấc tay ý bảo muốn chọn đối thủ lần nữa.

Lời nói của Tô Dật lập tức khiến nhóm người thiên kiêu chi tử này như vỡ tổ!

Tô Dật lắc đầu hời hợt, dáng vẻ không sao cả khiến ngũ đại thế gia chú ý.

Hư Trần và Tô Uyển Nhi đồng thời chú ý, Tô Uyển Nhi đứng ở trong mây càng run lên, trong ánh mắt tàn đầy vẻ thân thiết, tập trung vào Tô Dật, nửa phần cũng không muốn rời đi.

- Tốt! Đây mới là Tô Dật ta biết!

Mặc dù Hư Trần không có phát ra âm thanh, thế nhưng tinh quang trong con ngươi lại để lộ ra dường như trong cơ thể có núi lửa sắp bạo phát!

- Tiểu tử thối, đồ không biết sợ!

Độc Cô Vũ Mặc vẫn nhắm mắt như trước, lông mi hơi hơi run lên, khóe miệng vẽ ra một tia khinh thị.

- An tĩnh!

Xích Mặc Phong phất tay ra hiệu, mọi người nhìn về chỗ xa liền thấy lão đạp Huyền Cương, hai tay khô héo nhẹ nhàng phất một cái ở trước người.

Tức thì từng cỗ uy áp linh hồn kinh khủng chế trụ tất cả mọi người tại chỗ.

Xích Mặc Phong dùng ánh mắt cung kính hướng về phía Long gia, sau đó lập tức liếc nhìn Tô Dật, trầm giọng nói.

- Tô tông chủ, ngươi muốn đồng thời khiêu chiến hai người bọn họ sao?

Áo bào xanh của Tô Dật hơi hạ xuống, để lộ bắp thịt ở dưới ánh mặt trời tản mát ra mị lực mê người, cười nói:

- Không sai! Bọn họ muốn kết thúc nhanh một chút, chẳng lẽ ta còn không thành toàn sao?

Vừa dứt lời, một cỗ nguyên khí hùng hậu như tên lửa chui vào ngàn vạn kinh mạch Tô Dật.

Bàn tay nắm chặt như cầm nắm cự thạch vạn cân, trong nháy mắt lực đạo kinh khủng sẽ bộc phát ra.

- Ô ô!

Uy áp linh hồn phô triển ra, chèn ép không khí ở trước người phát sinh ra tiếng vang nặng nề.

Xích Mặc Phong gật đầu, môi lão run lên lần nữa, nói:

- Nếu muốn khiêu chiến hai người bọn họ, đối thủ của Tư Không Thước sẽ thừa ra! Ngươi nhất định phải đồng thời khiêu chiến ba người bọn hắn! Ngươi thua, ba người bọn hắn đồng thời tấn cấp! Ngươi có bằng lòng hay không!

Không riêng gì các tuyển thủ, mà ngay cả tông chủ các tông và cường giả đều nhìn về đài chiến đấu của Tư Không Thước, phía trên cũng là một gã cường giả Nguyên Hoàng kỳ tam trọng!

Một gã Nguyên Hoàng kỳ tứ trọng, hai gã Nguyên Hoàng kỳ tam trọng đối phó một nhân vật Nguyên Hoàng kỳ nhị trọng.

- Có thể, hãy nhanh bắt đầu đi!

Tô Dật chớp mắt một cái, sát ý nồng nặc chợt lóe lên ở trong tròng mắt đen nhánh!

Câu nói như đạn pháo này lại đập trúng nhân tâm ở đây lần nữa, Tô Dật đã triệt để làm ba người tức giận.

Mỗi một người đều là nhân vật trẻ tuổi không địch thủ bên trong tông môn, chưa từng bị khuất nhục như vậy!...