← Quay lại trang sách

Chương 1860

Trong tiếng cười nhạo không ngừng vang lên, ba gã tuyển thủ đồng thời đứng ở phía đối diện Tô Dật.

- Tiểu tử ta không biết ngươi ngu xuẩn, hay là can đảm nữa!

Trên người Tư Không Thước tràn ra hàn ý, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm lượn quanh, vẽ ra một đóa kiếm hoa màu trắng.

Phía sau lưng sóng lớn mang theo mùi gió biển ngai ngái cuồn cuộn, sóng gió hình thành uy áp linh hồn to lớn, chèn ép về phía Tô Dật.

- Xoạt!

Kim đao cắm thật sâu vào mặt đất, đôi vai rộng lớn của Trình Song Khuyết trầm xuống, toàn bộ da thịt màu cổ đồng tản mát ra tiếng vang "Đùng đùng" giống như đạn pháo, thanh thế kinh người!

- Tiểu tử, đừng trách chúng ta bắt nạt ngươi! Tất cả đều do ngươi tự tìm tới!

Trình Song Khuyết gầm rú liên tục giống như yêu thú, vừa nghe liền làm người ta kinh đảm không dám chiến.

Vũ giả thứ ba bị dính líu vào, trong con ngươi cũng phóng xuất ra khát vọng đối với huyết dịch, lưỡi đỏ thè ra, giống như rắn độc.

Trận quyết đấu này đã là tình thế bắt buộc, toàn bộ đều do quyết định vụng về này của Tô Dật.

- Tiểu tử, lấy binh của ngươi ra đi, nếu không thì lưu lại một chân!

Giọng nói âm tà cuồng ngạo giống như giấy ráp, kích thích màng tai mỗi người đang ngồi vang lên những tiếng ông ông.

Một số tông chủ hơi rùng mình, còn người Ngự Thiên Cung và Bá Vương tông đều tỏ vẻ trầm tĩnh cùng tự nhiên.

Dường như sự tình một đấu ba phát sinh ở trên người Tô Dật, đã là chuyện thường ngày ở huyện.

Tô Dật cười một tiếng, trong lòng đánh giá có thể đi vào Bát Sùng Bảng đều không phải là người thường, ba người này giơ tay nhấc chân đều khiến Tô Dật cảm giác được đối phương có lực áp bách cùng sát ý mạnh mẽ!

Nhưng Nguyên Hoàng kỳ lục trọng ở trước mặt Tô Dật đều giống như bụi bặm.

Tô Dật chưa vận dụng Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, mà phô triển linh hồn ra, cảnh tượng trước mắt liền khôi phục thành yên tĩnh.

Bỗng nhiên Tô Dật bước ra một bước, trong ánh mắt có ngọn lửa nhàn nhạt nhảy lên, tay không tấc sắt, hướng về phía ba người làm một cái động tác, ý bảo bắt đầu nhanh lên.

Vẻ lãnh đạm càng làm cho ba người cảm thấy khuất nhục gấp bội, chỉ nghe một tiếng "Phanh" nặng nề vang lên.

Ba người cùng nhảy lên thật cao thi triển tài năng, ánh sáng nguyên khí giống như dải lụa áp bách không gian hướng về phía thân thể Tô Dật cuốn qua.

Cánh tay như làm từ ngọc của Tô Dật rũ xuống, sau lưng có hai cánh ngưng kết, trung hóa thành một ánh lửa trên không, thân thể lấy một tư thế quỷ mị xuyên qua ba người, không hề có điềm báo trước.

- Tới đi! ít nói lời vô nghĩa!

Khóe miệng Tô Dật cong lên, trong lòng hét lớn một tiếng.

Lúc này, Tô Dật muốn lập uy triệt để! Đặc biệt ở trước mặt các thế gia!

Trong nháy mắt lăng không bay cao, hai cánh phía sau lưng Tô Dật tạo ra âm thanh như sấm, Tô Dật nhẹ nhàng quay đầu liếc mắt nhìn Long Thương, khóe miệng nhếch lên, sau đó lại biến mất một lần nữa!

- Ầm ầm!

- Cái gì! Không thấy đâu nữa!

Ba gã tuyển thủ đồng thời cả kinh!

- Đi đâu rồi?

Trình Song Khuyết hét lớn một tiếng, bên trong hai tròng mắt hung hãn lóe ra một tia sợ hãi.

Nhất định tốc độ Tô Dật đã vượt qua tưởng tượng của bọn hắn, chỉ trong nháy mắt đã biến mất ở trên hư không.

Hai người khác liên tục huy vũ binh khí trong tay, từng đường kiếm gọn gàng dệt thành tường, cẩn thận cảm ứng lấy vị trí hiện tại của Tô Dật!

Tất cả chuyện này đều bị tông chủ các tông ở bên ngoài nhìn ở trong mắt, thân thể Tô Dật đang ở sau lưng của bọn hắn không đến một tấc, nhưng ba vị vũ giả không cảm ứng được.

Tròng mắt các cường giả đều trở nên ngưng trọng, chuyện tình phát sinh bên trong đã bắt đầu nhanh lên, mặt sắc mỗi người đều rất khó coi!

- Không thể nào! tốc độ Tô Dật tuyệt đối không phải là Nguyên Hoàng kỳ nhị trọng!

- Lẽ nào tiểu tử này vẫn luôn ẩn giấu thực lực sao?

Lúc này các đài chiến đấu khác cũng đã bắt đầu chém giết, nhưng rất rõ ràng, Tô Dật trở thành tiêu điểm trận tỷ thí đầu tiên.

Nguyên khí bắn tung đầy trời, màu sắc sặc sỡ, kiếm khí như cầu vồng!

Chỗ xa, phù vân bắt đầu khởi động, bên ngoài nguyên khí oanh kích, không ngừng lui tới thả ra nguyên khí chấn nhiếp nhân tâm, hư không chấn động kịch liệt.

Có vị tông chủ trực tiếp hét lớn một tiếng, tay chỉ đài chiến đấu Tô Dật nói ra:

- Tô Dật ở nơi đó! Không được! Ba người kia sắp thua rồi!

Sắc mặt mọi người trong tông của ba tuyển thủ đều vàng như đất, lúc đầu cảm giác chắc chắn chiến thắng, bây giờ bất ngờ thay đổi, mọi việc chập trùng!

- Xoẹt!

Vô số cường giả vây xem đồng thời chấn động, một đạo thân ảnh màu lam ở chỗ sâu trong con ngươi nhanh chóng xuyên qua khe hở giữa ba người.

Bàn tay luân phiên huy động, khóe miệng Tô Dật lộ ra nụ cười nhàn nhạt, nói:

- Quá yếu! Lấy thực lực của các ngươi, vốn không nên tới khiêu chiến ta!

Thời điểm lời nói rơi xuống, Tô Dật liên tục đẩy ra từng đạo năng lượng bàng bạc, năng lượng hùng hồn tựa như sóng triều.

Chưởng ấn càn quét trên không, vỗ vào sau lưng ba người nhanh như thiểm điện, chỉ nghe thấy trong hư không vang lên ba đạo thanh âm trầm muộn do đầu khớp xương gãy vỡ vang lên.

Một giây tiếp theo, ba người không hề phòng bị nặng nề ngã xuống đất như đạn pháo, sắc mặt hai gã tuyển thủ Nguyên Hoàng kỳ tam trọng trắng bệch, con ngươi mở to, trực tiếp ngất xỉu.

Còn Nguyên Hoàng kỳ tứ trọng Trình Song Khuyết thì lay động một cái, nhất thời miệng phun ra đầy tiên huyết, sắc mặt càng thêm trắng bệch, ánh mắt đại biến, khí tức cực độ uể oải.

Hai tròng mắt đã bị vết máu che lại, không thể nhìn thấy gì, kim đao trong tay loạn vũ, kình khí màu vàng tràn ngập hư không giống như đạn pháo liên hoàn, không gian trước người văng tung tóe từng khúc, nhìn cực kỳ rung động, cực kì khủng bố!

- Miểu sát? Tô Dật miểu sát ba gã cường giả Nguyên Hoàng kỳ?

- Hắn giết như thế nào? vì sao ta không thấy hắn sử dụng vũ kỹ gì?

Trong mắt một ít trưởng lão tràn ngập tinh quang, chấn động trôi qua đã lâu nhưng vẫn giống như mới xẹt qua trước mắt.

Chiến đấu xung quanh còn đang tiến hành kịch liệt, mà bên Tô Dật đã dùng phương thức cực kỳ quỷ dị kết thúc ba người!

Điều này có thể không khiến người ta kích động! Kích thích! Khiếp sợ sao!

Vô số ánh mắt chấn động đảo qua trên người Tô Dật, tiếng nghị luận lập tức bùng nổ!

- Nhanh đi tra, rốt cuộc Tô Dật là người nào!

- Đến tột cùng thì Tô Dật có tu vi gì? Tuyệt đối ẩn giấu thực lực!

- Nhất định là vưa rồi hắn dùng vũ kỹ quỷ dị hoặc là ám khí đánh lén!

Trong đoàn người vây xem, có một ít người không thể tin được sự thật trước mắt, mượn cớ giải thích chuyện vừa mới phát sinh.

Trên đài, quanh thân Tô Dật tràn ngập kình khí, tinh thần vô biên tựa như sóng lớn dâng trào, một cỗ lực lượng viễn cổ như vượt qua thời gian mà đến, nhìn vô cùng phi phàm.

Sau khi chậm rãi rơi xuống đất, trường bào sau lưng Tô Dật bay phần phật, lần thứ hai cho mọi người thấy tốc độ như thiểm điện, hắn bay lên đá một cước khiến Trình Song Khuyết nặng nề nện vào vòng bảo hộ.

- Ầm!

Thân thể to lớn đập ầm ầm trên mặt đất, nhìn thân thể máu me dầm dề tản ra kình khí, mọi người mới kịp phản ứng.

Tô Dật thật sự có thực lực! Hơn nữa đủ để sánh vai với Bá Hải Tam Thông và Úy Trì Trường Phong!

- Được... Thật mạnh!

Nghịch thiên miểu sát làm cho mấy đài chiến đấu xung quanh dừng lại, con mắt nhìn Tô Dật giống như gặp quỷ....