← Quay lại trang sách

Chương 1862

Tô Dật miểu sát đối thủ khiến những vũ giả khác càng thêm gắng sức, chỗ nào cũng tràn đầy âm thanh nguyên khí đánh vỡ hư không.

- Ô ô!

Cách không sát phạt, kim quang va chạm.

Bảy tám trăm đạo kình phong mang theo năng lượng thiên địa, làm rung động nhân tâm mỗi người.

Nhìn thiên tài tông môn mình không ngừng chém giết ở đài trên, khuôn mặt chúng tông chủ cũng hiện đầy nụ cười vui mừng.

Nhưng bóng đen vẫn bao phủ ở trong lòng như cũ, vừa rồi Tô Dật nháy mắt giết chết đối thủ, thể hiện phong thái như bá chủ thiên địa, mặc kệ hắn là ai!

Phong thái cuồng ngạo, đánh đâu thắng đó lộ ra ngoài khiến cho mọi người rùng mình, đến cùng thì tên Tô Dật này là nhân vật như thế nào!

Vô số cường giả thế lực nhất lưu đều hiểu rằng, từ đầu đến cuối Tô Dật không có để thế lực nhất lưu ở trong mắt.

Ánh mắt chỉ dừng lại ở thế lực đỉnh cấp, thậm chí còn ở bên trên thế gia.

Càng làm người ta không biết là Tô Dật đã bắt đầu hướng tới thế giới bên ngoài Thiên Man đại lục!

Thế giới mênh mông mà thần bí và cả cái thông đạo xuyên qua ma tộc, giai nhân thanh lệ chầm chậm tới.

Hành động miểu sát vừa rồi, chính là lời Tô Dật muốn nói với mọi người, đã có thực lực như vậy, nháy mắt giết không chỉ là ba người kia, mà là tất cả thế lực nhất lưu!

Mà này lúc ánh mắt Tô Dật dừng ở trên đài chiến đấu số mười một, nơi đó chính là nơi Liễu Nhược Hi tỷ thí.

Thánh khí song câu trong tay Liễu Nhược Hi bay lên thật cao, ánh sáng màu vàng tràn ngập bên ngoài, sinh ra âm thanh xé gió.

Thực lực Nguyên Hoàng kỳ nhất trọng đối với một nữ tử Nguyên Hoàng kỳ nhị trọng.

Liễu Nhược Hi nhanh chóng vận chuyển song câu, đao phong bén nhọn xuyên qua khoảng không bắn về phía yết hầu đối phương, kim quang lưu chuyển, thế tiến phô thiên cái địa.

Thấy Tô Dật miểu sát đối thủ, Liễu Nhược Hi cũng phấn khởi tiến lên, hy vọng có thể lọt vào tốp bốn trăm người mạnh nhất.

Nữ tử đối diện cầm một cây tử sắc trường tiên, tới từ Quy Nguyên Môn Thiên Long đại lục, đột nhiên quát một tiếng, xé rách hư không.

Trường tiên như có linh tính, không gian xung quanh đột nhiên vặn vẹo, giống như có vòng xoáy rít gào trên không, vòng xoáy hắc động nhanh chóng hút hết khí tức Thánh Vương quanh thân Liễu Nhược Hi.

Trán Tô Dật hơi nhíu lại, Thiên Long đại lục không hổ là đại lục đỉnh cấp, chỉ một cái thế lực nhất lưu như Quy Nguyên Môn đã có thực lực mạnh mẽ như vậy.

- Thánh nữ, xuống phía dưới đi!

Từ lời nói cổ vũ của cường giả, Tô Dật theo quyển trục Lam Xúc Liên cho, biết được nữ tử đag tỷ thí tên gọi là Đông Tư Yên, am hiểu sử dụng tử sắc cự mãng tiên.

Thời điểm ánh mắt hắn nhìn về phía Liễu Nhược Hi, chỉ thấy bên ngoài thân thể nàng bạo phát lên kình khí màu vàng, đối mặt tử sắc cự mãng trường tiên, thần thánh quang mang quanh thân Liễu Nhược Hi nhanh chóng ngưng kết.

Ánh mắt Liễu Nhược Hi trở nên lạnh nhạt, nàng cũng có thể thôi động Thánh Vương hộ thể, ánh sáng quanh thân giống như một tiểu thái dương, sau lưng chớp động quang dực.

- Phá!

Liễu Nhược Hi quát to một tiếng trong lòng.

Thánh khí song câu trong tay nhanh chóng bay ra, hóa thành hai đạo kim hoàn to lớn, va chạm vào tử sắc cự mãng phía xa.

- Ùng ùng!

Hư không oanh tạc, khí tức thần thánh cùng quang mang của yêu xà bắt đầu tranh đấu, dao động kinh khủng trên không trung trực tiếp hóa thành năng lượng cuồn cuộn khuếch tán ra ngoài.

- Hình như Nhược Hi muốn thắng cô gái kia cũng rất mất sức, cái cự mãng trường tiên kia có thể áp chế thực lực!

Tô Dật rùng mình.

Tô Dật dùng linh hồn cảm giác công kích của hai người, trong mắt hiện lên một tia lệ mang, Tô Dật khá quan tâm Liễu Nhược Hi tấn cấp, hắn xoa cằm, ngẩng đầu ngưng thần nhìn hai nữ so đấu chỗ xa.

- Thật ra Nhược Hi rất si tình đối với ngươi, nhanh như vậy đã dùng thánh khí ngươi đưa!

Xích Phi Hồng tức giận nói, tuy trong lòng lão e dè đối với thủ đoạn tàn nhẫn của Tô Dật, thế nhưng nhắc tới bảo bối của mình cứ như vậy bị Tô Dật đưa cho giai nhân, vẫn canh cánh trong lòng!

- Đúng!

Tô Dật nhẹ nhàng phất tay, không riêng gì trường tiên của Đông Tư Yên có năng lực áp chế.

Mà còn có thánh khí chưa thông linh của Liễu Nhược Hi, tuy uy năng có thể so với pháp khí, thế nhưng trong chiến đấu lại không phải như vậy.

Nghĩ tới đây, mày kiếm Tô Dật dần dần ngưng trọng, nhìn chằm chằm đài chiến đấu của Liễu Nhược Hi không chớp mắt, trong lòng không ngừng lo lắng.

Trong nháy mắt ánh mắt Tô Dật đã bị Thánh Tôn bắt được, chỉ nghe Thánh Hỏa trưởng lão ở một bên nhỏ giọng thì thầm.

- Kỳ quái, tại sao cửu thánh nữ lại có thêm một cái thánh khí? Ta nhớ cửu thánh nữ chỉ có một cái pháp khí song đao!

Chân mày Thánh Tôn hơi nhíu lại, Thánh Hỏa phát hiện mình đã sớm chú ý tới, giờ nhìn lại biểu hiện của Tô Dật, trong lòng hơi hiểu ra.

Không phải tất cả những gì Úy Trì Trường Phong nói đều là giả,... ít nhất... một mảnh chân tình của Liễu Nhược Hi đều ở trên người Tô Dật.

Khuôn mặt Thánh Tôn hơi co lại, sóng mắt lưu chuyển, trong lòng hiện lên một cái ý niệm.

Có nên để cho Liễu Nhược Hi gánh chịu tất cả trách nhiệm vốn không thuộc về nàng hay không?

- Ông trời của ta!

Bốn trắm cái chiến đài tràn ngập đánh giết, hai bên liên tục di chuyển khiến cho rất nhiều vũ giả đã thua trận cảm thấy vui vẻ!

Tông chủ các tông cũng hết hồn, cảm thán đời nào cũng có thiên tài xuất hiện, lần Thiên Phong Bài Vị Chiến này càng hơn trước.

Dùng mắt trần cũng có thể thấy được tất cả đều có thiên phú, nhất định Thiên Man đại lục sẽ còn nâng cao một bước!

Nghĩ tới đây, ánh mắt mọi người đều hướng về phía Tô Dật, sau lưng không khỏi lạnh lẽo.

Vị thiếu niên không mấy nổi danh này lại nhiều lần khiến người ta kinh ngạc đến ngây người, không biết vòng thi đấu kế tiếp có thể đi tới tình trạng nào?

Giết hết thế lực nhất lưu, lại chọn thế lực đỉnh cấp, cuối cùng đá thế gia xuống Thần Đàn.

Đương nhiên có một chuyện ai cũng không nghĩ tới, đó là trong lòng Tô Dật thật sự muốn như vậy, ở tương lai không lâu, thế gia đều sẽ quỳ ở trước mặt Tô Dật!

Lúc này ánh mắt Tô Dật chăm chú nhìn Liễu Nhược Hi chiến đấu, chỉ thấy Liễu Nhược Hi bên trên đài chiến đấu số mười một, lăng không xoay người một cái, Thánh Vương hộ thể nhanh chóng bao phủ quanh thân, sau khi thoát khỏi yêu khí cự mãng bao vây, hai tròng mắt nàng lóe sáng, nguyên khí bàng bạc bộc phát ra giống như dải lụa.

Hai luồng lực lượng to lớn đụng vào nhau giữa không trung, khóe miệng Đông Tư Yên hơi nhếch lên một cái, trường tiên trong tay nhanh chóng tạo ra mấy đạo cuộn sóng.

- Gào gừ!

Thân ảnh cự thú trên roi nhanh chóng khuếch tán, trong lúc mơ hồ có thể thấy thân thể Đông Tư Yên bay lên, mềm mại theo miệng cự mãng, nhanh chóng phá tan nguyên khí bao vây, lao về phía Liễu Nhược nhanh như tia chớp.

Một chiêu này nhanh kinh người, tốc độ tuyệt đối đã đến gần Nguyên Hoàng kỳ nhị trọng!

Tô Dật nhìn Liễu Nhược Hi chiến đấu, còn thấy mạo hiểm hơn cả so với mình chiến đấu ở đài trên, bàn tay vậy mà toát ra một tia mồ hôi lạnh.

Hắn không khỏi lắc đầu cười khổ, lão bà của mình, mình không đau lòng thì ai đau lòng!

- Ầm ầm!

Giai nhân quyết đấu, nhanh chóng gây nên sự chú ý của mọi người, làn da Liễu Nhược Hi từ trong ra ngoài, lộ ra quang mang thần dị, khí tức rung động hư không.

Khí tức hùng hồn không gì sánh được, ánh mắt Liễu Nhược Hi trầm tĩnh như nước, thân hình lập tức an tĩnh lại, thời điểm hai mắt mở ra lần nữa, tinh quang bắn ra khắp nơi.....