Chương 1871
Kim sắc kiếm trong con ngươi càng ngày càng nhỏ, một cỗ hàn ý kinh khủng đâm vọt lên.
Tô Dật lập tức rùng mình, không nghĩ tới Thường Mộng Cách xinh đẹp động lòng người lúc vận dụng vũ kỹ lại tỏa ra hàn khí bức người như vậy, sát ý lạnh lẽo thấu xương gào thét.
Kim sắc chưởng ấn bay đầy trời, trực tiếp đánh bay huyền hắc thạch trên mặt đất ra ngoài, vô số không gian liệt phùng tràn ngập khoảng không.
( không gian liệt phùng: vết nứt không gian)
- Phốc phốc!
Cùng lúc đó khóe miệng Tô Dật hiện lên một nụ cười nhạt, thân hổ chấn động, nguyên khí màu đỏ rực dưới chân chợt nổi lên, bay vào không trung giống như một đạo ánh sáng.
Đột nhiên hắn cúi đầu, thân thể nghiêng sáng bên cạnh một cái, bàn tay to lớn trực tiếp lướt qua bả vai Tô Dật.
Chỉ cần thấp hơn nửa tấc, toàn bộ bả vai Tô Dật sẽ bị kim quang chưởng ấn chẻ thành thịt nát.
- Ầm!
Chỗ chưởng ấn đi qua, gió bụi mù mịt.
Không khí bị áp bách sinh ra âm thanh vù vù vang lên bên tai, ngay sau đó tiếng chưởng ấn bắn trúng hắc thạch làm cho cả đài chiến đấu trở nên run rẩy.
Ánh sáng màu vàng ầm ầm bắn ra, không gian xung quanh vỡ ra từng khúc, hắc thạch vô cùng cứng rắn cũng bị đánh thành bột mịn trong nháy mắt.
Ánh mắt các tông chủ và cường giả phía dưới không khỏi run rẩy, quả nhiên Thánh Vương khí tức danh bất hư truyền!
Thực lực Thường Mộng Cách chỉ là Nguyên Hoàng kỳ nhị trọng vậy mà trực tiếp đánh nát huyền hắc thạch mà Phục Yêu Môn đã gia trì qua, loại lực đạo này, trình độ này, có thể so với Nguyên Hoàng kỳ tứ trọng rồi!
- Xem ra tiểu thánh nữ đã thật sự tức giận rồi! Mỗi một chiêu đều muốn dồn Tô Dật vào chỗ chết!
- Cho dù như vậy, Tô Dật vẫn phong khinh vân đạm, chẳng phải là hắn càng thêm lợi hại sao?
- Tiểu tử Tô Dật này thâm bất khả trắc, thật không biết đến tột cùng hắn có thể tới một bước kia không!
Ánh mắt mọi người đều trở nên ngưng trọng, cường giả Nguyên Tông kỳ và Nguyên Vực cũng run run, không che giấu được tâm tư phức tạp.
- Hóa ra là muốn báo thù cho Dạ Vũ Ngân! Ngươi mạnh hơn hắn một điểm!
Tô Dật cười lạnh một tiếng.
Nguyên khí của Tô Dật được bộc phát ra toàn lực, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công vận chuyển lên, quanh thân tràn đầy quang mang thần dị, oai hùng bất phàm.
- Ngươi câm miệng!
Thấy Tô Dật đánh giá Dạ Vũ Ngân, Thường Mộng Cách cầm trường kiếm trong tay, đã bị tức giận đến mưc cái má đỏ bừng, liếc mắt nhìn Dạ Vũ Ngân, rồi đột nhiên ánh mắt hiện lên sát ý nồng nặc.
Kiếm ý vô ngân, xuyên qua khoảng không mang tới cảm giác xé rách, giống như âm thanh câu hồn từ phương xa truyền đến, kiếm quang nhỏ bé ngưng lại tạo ra kiếm hoa thật nhỏ, hóa thành vô số quang ảnh ở trước người.
- Ngươi là một tên tặc nhân, giết đệ tử Thánh Sơn ta, làm nhục thánh tử Thánh Sơn ta, ngươi thật sự cho rằng không có người đến báo loại cừu hận như thế sao? hôm nay ta sẽ thay trời hành đạo, diệt ngươi!
Thường Mộng Cách quát lên một tiếng, kiếm trong tay càng thêm hung hiểm, sinh động hơn!
- Sưu!
Bên trên hư không, Thường Mộng Cách lại biến mất, nàng ta hóa thành một đạo kim sắc lưu quang mang theo sóng linh hồn mênh mông, trong nháy mắt toàn bộ không gian ba động, bắt đầu bành trướng lớn hơn.
Trước mắt Tô Dật giống như tràn ngập thần phật, từng đạo thiên âm quanh quẩn, giống như tới từ viễn cỗ cực lạc, trang trọng nghiêm túc.
Bên trong kim quang, đột nhiên bắn ra một đạo kiếm quang sắc bén, kiếm quang nhanh chóng phóng lớn ở trong con ngươi.
Theo kiếm quang xuất hiện, vô hình kiếm khí cũng từ quanh thân lan tràn ra.
Kiếm ảnh lóe lên, kích thiên sát địa!
- Ngươi đi chết đi!
Thường Mộng Cách cách Tô Dật chỉ có mười tấc, ánh mắt biến thành màu huyết hồng!
- Xoẹt!
Kiếm quang mang theo sát ý âm lãnh dường như xuyên qua khoảng không, Thường Mộng Cách bay thẳng qua thân thể Tô Dật, sau khi thân hình lao về phía trước một đoạn, mới không thể tin ngẩng đầu lên.
Chỉ thấy bốn phía có bốn tên Tô Dật giống ý như thật đứng chắp tay.
Trong không gian có một làn gió lạnh thấu xương thổi qua, Thường Mộng Cách lập tức cảm thấy trong lòng phát lạnh, huyết dịch vừa mới sôi trào giống như lắng đọng lại trong nháy mắt.
Giống như nàng, trong lòng mọi người đang ngồi xem đều hiện lên cảm giác khiếp sợ!
- Là linh hồn phân thân?
Ánh mắt Bá Hải Trường Ưng hơi khép lại, vẻ mặt khiếp sợ giống như nhìn thấy quỷ vậy.
Ánh mắt Thượng Quan Tuyệt Hổ càng trở nên nghiêm túc, nội tâm không ngừng run rẩy:
- Đến cùng thì tiểu tử này có lai lịch gì!
Nhất kỹ kinh tứ tọa!
(Nhất kỹ kinh tứ tọa: ý nói một năng lực làm bốn người kinh sợ)
Tô Dật cao ngạo ngẩng đầu lên, hàn ý trong mắt tỏa ra, trong nháy mắt khí chất quanh thân giống như biến đổi thành một người khác.
Sát ý tiết ra bên ngoài, nguyên khí hỏa thuộc tính khiến hắn giống như Hỏa Thần giáng lâm, mang theo lửa giận vô cùng vô tận muốn đốt hủy toàn bộ thế gian.
Tô Dật biết ở trước mặt thế gia, kỹ năng kim long không thích hợp bại lộ quá sớm, mà sau khi vận dụng Vô Song Long Thiềm, lấy tốc độ nhanh nhất giải quyết Thường Mộng Cách mới là thượng sách.
- Bàn cừu hận, sự tình dơ bẩn Thánh Sơn các ngươi làm còn ít sao!
Tô Dật hét lớn một tiếng.
Sóng âm chấn thiên, giống như viễn cỗ yêu thú thét dài với nhật nguyệt, sơn lâm rung chuyển, vô số yêu thú trong Đại Yêu Sơn Mạch giống như hô ứng theo.
Tiếng thú gào liên miên chập chùng lập tức truyền khắp núi đồi, phá vỡ thương khung.
Xa xa nhìn lại, Tô Dật giống như Vạn Yêu Chi Chủ, một tiếng lệnh xuống, đàn thú phủ phục.
Giơ tay lên, giết tới cửu trọng thiên, hạ tay xuống, diệt tuyệt thập phương đại lục!
- Phốc phốc!
Bị Bạch Giao Thần Âm của Tô Dật trực tiếp va chạm, linh hồn Thường Mộng Cách tức thì trở nên run rẩy, thân thể mềm mại liên tục lui lại trên không trung.
Ánh mắt tràn ngập vẻ kinh sợ, kiêng kỵ cùng khủng hoảng nhìn bốn Tô Dật giống như bốn Yêu Tôn.
Sóng âm, sát khí và sóng tinh thần càn quét đều tới từ chỗ sâu trong linh hồn Tô Dật.
Chân Thường Mộng Cách đã bắt đầu nhũn ra, con ngươi Tô Dật bắn ra tinh mang, trong nháy mắt, thân hình Tô Dật biến mất tại chỗ giống như quỷ mị.
Thường Mộng Cách cố lắc đầu, tâm thần khẽ động, trường kiếm trong tay nhanh chóng bay lên, hình thành một màn bảo hộ sáng chói.
- Đã muộn!
Cũng trong lúc đó bốn đạo lực lượng mạnh mẽ phân biệt rơi vào bụng, hai tay cùng lưng Thường Mộng Cách, tiên huyết phun ra như sương.
- Răng rắc!
Thánh Vương hộ thể ứng tiếng mà nát, dưới đòn công kích không chút lưu tình của Tô Dật biến thành hư vô.
Thường Mộng Cách bị linh hồn lực mênh mông bao vây, bên trong không gian lung lay sắp đổ, hỗn loạn tưng bừng.
Thứ khiến mọi người khiếp sợ là, trong nháy mắt Tô Dật hai hợp thành một, lặng yên rơi vào bên trên đài chiến đấu, sau đó từ trung tâm đài chiến đấu đi ra ngoài viền, ánh mắt trầm thấp, vô cùng lạnh lùng.
Gió nhẹ thổi bay một lọn tóc đen trước trán, áo bào xanh không nhiễm chút máu nhanh chóng phiêu đãng, bá đạo uy lăng!
- Ầm!
Phía sau, Thường Mộng Cách giống như hồ điệp gãy cánh rơi hạ phàm trần, đập ầm ầm vào bên trên huyền hắc thạch, vô số khe nứt như mạng nhện lan tràn ra xung quang, nhìn thấy mà giật mình.
Xưa nay Tô Dật đối mặt người Thánh Sơn tuyệt không lưu thủ!
Đối với loại nữ nhân độc ác này, Tô Dật sẽ càng không lưu thủ!
Có thể so với Nguyên Hoàng kỳ tứ trọng, Tô Dật chỉ biết dùng chiêu số nhanh nhất mạnh nhất mà nhất kích tất sát!
Mọi người trầm mặc, tất cả nhìn chằm chằm Tô Dật trên đài chiến đấu, trong lòng chấn động, vậy mà Tô Dật đánh Thường Mộng Cách thành như vậy.
Đến một bước này, người xem đều biết Tô Dật có thể đi tới hôm nay, không phải dựa vào vận khí, mà là thực lực tuyệt đối.
- Thánh Sơn Thường Mộng Cách, khiêu chiến thất bại! Tô Dật thắng!
Đột nhiên tiếng quát to của Xích Mặc Phong làm cho tất cả mọi người nuốt nước bọt, vô cùng kinh hãi!
Mỗi người đều kinh ngạc mà há hốc miệng, bên trong ánh mắt tràn đầy vẻ bất khả tư nghị!
Thực lực Tô Dật, dĩ nhiên khủng bố như vậy!...