← Quay lại trang sách

Chương 1875

Tô Dật, ngươi lấy cái gì đánh với ta?

Thanh âm đinh tai như ma thú gào thét, một đoàn hắc sắc hư ảnh to lớn bắt đầu khởi động.

Vân Lăng Phong cầm Xích Long trong tay, một cái hư ảnh ma long màu đen không ngừng quanh quẩn ở trước người.

Khóe mắt tà mị hiện lên một đạo sát ý, Vân Lăng Phong nghiêng đầu, giống như rất hưởng thụ, thả ra cảnh giới Nguyên Hoàng kỳ tứ trọng.

Tiếng than thở phía dưới càng làm cho Vân Lăng Phong thêm cao ngạo, hắc mang cuồn cuộn xung quanh, nhiệt độ cực cao khiến không gian trước người xuất hiện từng lỗ đen to lớn.

Vừa chớp mắt một cái, sự tình làm cho Vân Lăng Phong không tưởng được xuất hiện, sau lưng Tô Dật trực tiếp hiện ra hư ảnh Đế Tước, hỏa diễm đầy trời cuốn ra bên ngoài.

Ngọn lửa màu đỏ đốt tận trời xanh, bao vây quanh người Tô Dật.

Hai tròng mắt Tô Dật lấp lóe, văn lộ màu kim hồng kéo dài ra, quanh thân không ngừng tràn ra hào quang thần dị màu trắng.

Thổ, thủy, phong, hỏa bốn đạo nguyên khí cũng ở trong lúc đó phụ gia ra bên ngoài, khí chất toàn thân Tô Dật lập tức thay đổi thành cực kì khủng bố.

Quang minh đối chiến hắc ám, hỏa diễm đốt hư vô!

Quang mang hỏa thuộc tính giống như nghiền nát tất cả bắn ra, dưới ánh mắt kinh hãi của vô số cường giả, một tiếng chim hót xuyên phá hắc ám, mang ánh sáng chiếu xuống nhân gian.

Bên trong quang huy thần thánh, Tô Dật và thần điểu đồng thời bắn ra năng lượng kinh khủng.

Nhất thời trong thiên địa và trong não hải cường giả Nguyên Tông kỳ trở xuống đều xuất hiện cảm giác va chạm, lỗ tai vang lên ông ông, cực kỳ khó chịu!

- Rầm rầm rầm!

Bên trong không khí khô ráo, khí tức Tô Dật cũng nhanh chóng tăng cao, kình khí kinh khủng trực tiếp hóa thành liệt diễm màu đỏ, phân hóa hắc quang thành hư vô!

Năng lượng hỏa thuộc tính mênh mông bàng bạc này tuyệt không phải là thứ Nguyên Hoàng kỳ có thể sở hữu! Khí tức kinh khủng kia đủ để hủy diệt vạn vật thế gian.

Cũng trong lúc đó, khí tức quanh thân Tô Dật nhanh chóng tăng vọt.

- Nguyên Hoàng kỳ tam trọng!

- Nguyên Hoàng kỳ tứ trọng!

Bá Hải Tam Thông, Úy Trì Trường Phong, Thượng Quan Thần Trác đồng thời chấn động thật sâu, năng lượng trên người Tô Dật dĩ nhiên khủng bố đến nước này.

Hóa ra lúc trước hắn vẫn luôn dùng thực lực Nguyên Hoàng kỳ nhị trọng quyết đấu với mình, không nghĩ rằng Tô Dật đã đến Nguyên Hoàng kỳ tứ trọng!

- Nguyên Hoàng tứ trọng, có đủ tư cách chiến một trận cùng ngươi hay không?

Bá Hải Tam Thông thu hồi ánh mắt kinh ngạc, chọc chọc Úy Trì Trường Phong đang thất thần!

- Không biết...

Lúc này da đầu Úy Trì Trường Phong đã tê cả lên, Tô Dật đã từng nghiền ép chính mình lại một mực che giấu tu vi.

Mà mình là Nguyên Tông kỳ bát trọng lại không có phát giác chút nào, là năng lượng linh hồn mình quá thấp hay sao?

Không đúng! Là phương thức che giấu khí tức của Tô Dật quá mức đặc biệt! Úy Trì Trường Phong tự an ủi chính mình.

Ánh mắt đám người thế lực đỉnh phong đồng thời trở nên âm trầm, dường như lòng tự tôn và cao ngạo bị Tô Dật cho một kích nặng nề!

Bên người càng truyền đến vô số tiếng thán phục, bầu không khí dưới sân rộng đã ở trong nháy mắt này bị đẩy tới đỉnh điểm.

Mấy trăm người quyết đấu, đã sớm làm cho tất cả mọi người chết lặng!

Ngoại trừ thế lực đỉnh cấp ra, đây mới là cường giả quyết đấu!

Một sáng một tối, có thể nào không khiến huyết mạch người ta dâng trào, kích thích cơ chứ?

- Ông trời của ta ơi, vậy mà Tô Dật là Nguyên Hoàng kỳ tứ trọng? Hắn mới bao nhiêu tuổi chứ? Mười tám tuổi đúng không?

- Ngay cả Vân Lăng Phong cũng là Nguyên Hoàng kỳ tứ trọng?

Ánh mắt đám cường giả lúc trước kêu gào thảo phạt Tô Dật đều tuôn ra vẻ kinh hãi muốn chết, trong mắt bắn ra hàn ý.

Nếu như Tô Dật thật sự đánh nhau cùng bọn họ, sợ là một chiêu cũng không qua!

Lại nhìn về phía thánh tử thánh nữ Thánh Sơn, làm gì còn sự cao ngạo, ánh mắt trầm xuống:

- Đại Thánh Tử có mạnh hơn nữa cũng không sánh bằng!

Cánh tay trắng nõn như ngó sen khoanh lại, trong mắt Liễu Nhược Hi tràn đầy vẻ kích động, chỗ sâu trong đồng tử hiện lên cảm giác mừng như điên, cực kỳ kiêu ngạo mà nhìn nam tử oai hùng bất phàm trên đài.

Đó là nam tử mà mình ái mộ, từ một người không hiểu gì trưởng thành đến tình trạng bây giờ.

Phong lôi vẫn vũ, uy áp đầy trời!

Từ chỗ sâu trong mắt Liễu Nhược Hi có thể thấy được Tô Dật đã đến độ cao mà mọi người ngưỡng vọng!

Tô Dật đã chờ giờ khắc này rất lâu rồi, để có được một khắc này Tô Dật cũng ăn quá nhiều đau khổ!

Thời điểm ánh mắt mọi người tập trung lên người Tô Dật, Tô Dật cũng lộ ra hàn ý lạnh lẽo nói:

- Ngươi và ta đều là Nguyên Hoàng kỳ tứ trọng! Ngươi nói ngươi lấy cái gì đánh ta?

Hơi thu liễm tiếu ý lại, Thiên Tinh Kinh Phách lại xuất hiện trong lòng bàn tay Tô Dật lần thứ hai, tử sắc đao mang đáng sợ kinh người, xa xa hướng về phía Vân Lăng Phong!

Hiển nhiên, Vân Lăng Phong không ngờ rằng Tô Dật cũng là Nguyên Hoàng kỳ tứ trọng, trên khuôn mặt trắng như tuyết, tràn đầy khói đen mờ mịt, âm trầm không gì sánh được.

Trong con ngươi đỏ như đỏ tràn đầy quang mang, lớn tiếng quát Tô Dật.

- Vậy thì như thế nào! Ta đã giết ngươi một lần, ta còn có thể giết ngươi lần thứ hai! Ngươi nghĩ rằng ta thực sự dễ bị bắt nạt sao!

Tất cả sự cao ngạo lần lượt bị Tô Dật giẫm đạp, cả người Vân Lăng Phong giống như điên cuồng lên.

Trường bào đung đưa, sát ý trong mắt không hề ngăn cản tràn ra!

- Xuất thủ đi!

Vân Lăng Phong xuất thủ, trong tay cầm Xích Long, thân ảnh di chuyển giống như thiểm điện màu đen, khéo léo nhắm ngay yết hầu Tô Dật đâm tới!

- Bảo trì trấn định, tiểu tử này chỉ học được một ít da lông!

Thiết Hồn Mạch trầm giọng nói.

Lúc này, ánh mắt Tô Dật đã dần dần ổn định lại, ngước mắt nhìn Vân Lăng Phong đã biến mất ở trên hư không.

Hỗn Nguyên Chí Tôn Công trong cơ thể lập tức vận chuyển đến cực hạn, một cỗ khí tức không cho phép mạo phạm mạnh mẽ tràn ra.

Bá đạo sắc bén, uy nghiêm hủy diệt, thời điểm Tô Dật thả người nhảy ra, trực tiếp nhắm ngay một cái góc độ nhỏ bé bên trái bạo nổ chém đi!

- Xoẹt!

Thiên Nguyên Yêu Hồn cấp tốc vận chuyển, cách ly mùi máu mà Vân Lăng Phong mang đến ở bên ngoài, Thiên Tinh Kinh Phách phát sinh một đạo âm thanh cuồng bạo.

Đao phong khủng bố nhất thời lưu chuyển, đao mang phô thiên cái địa tràn ngập xích quang, Tô Dật lớn tiếng hô.

- Lui ra!

- Ầm!

Hỗn Nguyên Chí Tôn Công trong cơ thể Tô Dật bộc phát ra khí thế mênh mông, chỗ đao phong đi qua, toàn bộ không gian rung chuyển.

Mạnh mẽ xé mở ma khí vây quanh thiên địa, phá vỡ hết thảy âm tà, nhất thời hắc ám bị phá hủy trong nháy mắt!

Xung quanh trở nên trống không, hắc khí nhanh chóng rút lui giống như là thuỷ triều!

Dư chấn ầm ầm không dứt, chỉ nghe bên trong hư không hắc ám, có một đạo hắc mang nhanh chóng lui về phía sau!

Trong lòng Tô Dật cũng trở nên hoảng sợ, tuy hắn đã tu luyện ra Nguyên Dương Thiên Long Cốt cùng kim cương chi thể, thế nhưng công kích của ma khí vẫn không thể coi thường.

Khí huyết trong cơ thể trở nên cuồn cuộn, một ngụm khí bị Tô Dật nuốt trở về, Tô Dật nhìn về phía Vân Lăng Phong bị đánh bay, trong mắt tràn ngập sát ý!

- Được! Tô Dật, ngươi đáng giá để ta dùng toàn lực chiến một trận! Tiếp thu Ma thần thanh tẩy đi!

Xích Long bị hắc khí bao vây, toàn bộ không gian nhất thời bộc phát ra vạn trượng hắc hà, trong tay Vân Lăng Phong lại xuất hiện một viên ngọc châu tròn tròn, sau đó nuốt vào trong miệng.

Huyết tinh sát khí tràn ngập, dường như không gian vặn vẹo căng thẳng cũng thay đổi, kiếm khí sắc bén tràn ngập toàn bộ thiên địa, hắc quang bức người!

Vân Lăng Phong liên tục bại lui nhanh chóng đứng thẳng thân thể, sát khí ngập trời ở bên trong đồng tử nhanh chóng khuếch trương lên, khí tức trên người cũng đột nhiên bạo tăng mấy lần.

- Vẫn còn dâng lên! tên gia hỏa này điên sao!