Chương 1891
Khóe mắt Tư Đồ Lưu Vân bỗng nhiên co giật, liếc về phía vị trí Độc Cô thế gia, thấp giọng nói rằng.
- Đó là chỗ ở của phụ thân vợ ta, trước kia ta cũng chẳng bao giờ nói với người khác!
Tư Đồ Lưu Vân ngượng ngùng cười một tiếng với Tô Dật, vẻ mặt hiện lên vài phần lúng túng, giống như trong lòng cũng không muốn công bố chuyện của Mục Dương ra.
Thần Đế Trailer
- Cô gái tóc bạc Độc Cô Vũ Mặc kia là chuyện gì vậy?
Tô Dật chớp mắt một cái hỏi riêng, thời điểm hắn chiến đấu với Vân Lăng Phong, đã cảm giác được một cỗ kiếm khí bén nhọn lần thứ hai xuyên phá nguyên khí phòng ngự mà tới.
Chỉ có điều bàn tay quỷ dị kia quá mạnh, trước khi kiếm khí xuyên vào, Vân Lăng Phong đã được cứu đi.
Nhớ lại lời Độc Cô Vũ Mặc nói với mình lúc trước, Tô Dật rùng cả mình.
Độc Cô thế gia quan tâm mình không bình thường, lẽ nào là vì quan hệ với Mục Dương sao? trong lòng Tô Dật rất là hoài nghi.
Ánh mắt xuyên qua đoàn người chật chội, rơi vào trên người Độc Cô Vũ Mặc, bên tai truyền đến thanh âm của Tư Đồ Lưu Vân lần thứ hai.
- Ta từng nghe Mục Dương nhắc tới Độc Cô Vũ Mặc, nàng ở trong Vạn Kiếm Đạo Minh nhất mạch chiếu cố Mục Dương rất nhiều, thiên phú cao tuyệt, tuổi còn trẻ nhưng đã là đệ tử thân truyền của Độc Cô Tà!
Nhớ lại truỵen đã qua, ánh mắt Tư Đồ Lưu Vân run rẩy, đôi mắt thâm thúy bắt đầu có chút ảm đạm.
- Cho tới bây giờ Vạn Kiếm Đạo Minh vẫn không để mắt tới Thần Kiếm Môn chúng ta, tuy đều là Kiếm Tông, thế nhưng Vạn Đạo Kiếm Minh dù sao cũng là người cầm đầu thiên địa Kiếm Tông, nếu không phải năm đó gặp được mẹ của Mục Dương, bỏ qua hết thảy khó khăn thành thân vơi ta, thì người xuất thân thấp hèn như ta cũng khó đứng vững gót chân ở Thần Kiếm Môn, sau khi lấy nhau, mẹ nó liền đoạn tuyệt cùng Vạn Đạo Kiếm Minh. Thẳng đến khi Mục Dương sinh ra, được ông ngoại nó yêu mến, cục diện mới có cải biến như vậy, Thần Kiếm Môn nhanh chóng trở thành thế lực lớn thứ hai ở Trung Châu!
Nói xong câu đó, trên mặt Tư Đồ Lưu Vân tràn đầy cô đơn, hóa ra tất cả của mình đều không bằng một cái ngón tay của Vạn Kiếm Đạo Minh, nhưng cảm giác đó lại bị sự mừng rỡ cùng trấn an thay thế rất nhanh.
- Chẳng qua không có quan hệ, từ trận chiến này, danh tiếng Thần Kiếm Môn nhất định truyền khắp Thiên Phong, sau này Thần Kiếm Môn sẽ có thể trọng tổ huy hoàng của lão tổ!
Tư Đồ Lưu Vân nắm chặt song quyền, trên khuôn mặt cương nghị hiện lên vẻ tự tin, trong đôi mắt Tư Đồ Lưu Vân vẫn còn dư lại ba động từ mấy trận chiến kinh người của Tô Dật vừa rồi.
Có Lưu Vân Xuyên, Mộ Dao và Tô Dật đại danh đỉnh đỉnh, Thần Kiếm Môn muốn không huy hoàng cũng khó!
- Tô Dật, chuyện tình Vũ Mặc cô nương, về sau để Mục Dương nói với ngươi đi! Chỉ là, tại sao lần này Mục Dương không đi tới Thiên Phong Bài Vị Chiến, ta ngược lại có vài phần khó hiểu!
Cái mũi cao của Tư Đồ Lưu Vân hơi vểnh lên, ánh mắt khó hiểu.
Tô Dật gật đầu, lần trước Tư Đồ Mục Dương chia tay mình ở Thần Kiếm Môn, còn thề sẽ tới Thiên Phong Bài Vị Chiến.
Chắc là lúc này có chuyện quan trọng hơn so với Thiên Phong Bài Vị Chiến tình làm lỡ, nếu không lấy tính cách của hắn, nhất định sẽ trở về tham gia náo nhiệt.
- Cái cô Độc Cô Vũ Mặc này không đơn giản!
Thiết Hồn Mạch hừ lạnh một tiếng trong lòng.
Đột nhiên, toàn bộ thiên khung bắt đầu khởi động, từng mảng lớn mây đen ầm ầm tản ra.
Kim quang lẫm liệt, như thiên đao xé mở hắc ám, trong nháy mắt đại địa bị một tầng quang thải sáng chói chiếu rói!
- Ùng ùng!
Tất cả mặt sân cũ nát của các đài chiến đấu ở dưới sự vận chuyển của máy móc cùng nguyên khí, bị trực tiếp lật xuống dưới mặt đất.
Trong giây lát, các khoảng sân rộng hiện ra rõ ràng, không có một chút vết tích chiến đấu qua.
- Các vị, xin chú ý!
Xích Mặc Phong hơi ôm quyền, vừa rồi Tô Dật chú ý tới Xích Mặc Phong nói mấy câu vào tai Long Quảng.
Nhất thời, tất cả mọi người dựng thẳng lỗ tai, một số vũ giả đứng trang nghiêm, thân thể hơi nghiêng, hướng về phía thế gia trên đài thể hiện kính ý.
- Đến hiện tại, một trăm nhân tuyển Thiên Phong Bài Vị Chiến đã xuất hiện! Giờ ta sẽ công bố tốp năm!
- Ùng ùng!
Bên trên Thiên Phong ngọc bích thật cao, điêu khắc hoa văn yêu thú rất sống động và tinh xảo.
Trong giây lát, ánh sáng bắt đầu khởi động, hào quang hoa mỹ tựa như dị thú bay nhanh ra, yêu khí xông thiên, năng lượng khuếch tán!
- Ong ong!
Mỗi một cái văn lộ ở trên Thiên Phong ngọc bích bắt đầu vặn vẹo như linh xà, dần dần tổ hợp thành từng cái tên.
- Đệ nhất! Tô Dật!
- Thứ hai, Bá Hải Tam Thông!
- Thứ ba, Úy Trì Trường Phong!
- Thứ tư, Tuyết Hồng Lâu!
- Thứ năm, Quân Hạo Thiên!
Bỗng dưng, ánh mắt mọi người run rẩy, tốp năm tông môn đều bộc phát ra tiếng reo hò như sơn hô hải khiếu!
- Quân sư huynh uy vũ!
- Tô Dật vô địch!
- Đại Thánh Tử oai hùng! Thánh Sơn số một!
So sánh mà nói, Bá Hải Tam Thông vào vòng trong có thể nói là một chuyện tình không quá bất ngờ, cũng không có gây nên sóng gió quá lớn.
- Hừ!
Bá Hải Tam Thông phẩy nhẹ ống tay áo, sắc mặt âm trầm, hừ nặng một tiếng, quay đầu đi chỗ khác, không muốn nhìn nữa!
Lúc đầu cái danh đệ nhất này chắc chắn thuộc về mình, bây giờ lại bị Tô Dật cướp đi!
Cũng có sắc mặt khó coi là Úy Trì Trường Phong, chỉ thu được vị trí thứ ba.
Nhìn danh sách ở trên Thiên Phong ngọc bích, khóe miệng Tô Dật mỉm cười, mọi người Ngự Thiên Cung, Bá Vương tông cùng với Thần Kiếm Môn nhanh chóng tụ lại bên người!
- Tô Dật, chúc mừng! Ta biết cái danh đệ nhất này trừ ngươi ra không thể là ai khác!
Trong mắt Quân Hạo Thiên liên tục bắn ra tia sáng kỳ dị, khuôn mặt kích động nóng lên, ánh mắt sáng quắc nhìn Tô Dật!
- Ngươi cũng giống vậy! Cũng sáng tạo ra thành tích tốt nhất cho Ngự Thiên Cung!
Tô Dật cười nói!
Sau lưng không ngừng có người đi lên, như sóng triều, Quân Hạo Thiên xa xa phất tay một cái, lớn tiếng nói:
- Tô Dật, nhân tình của ngươi, ta nhớ một đời! Không có ngươi, sẽ không có Quân Hạo Thiên ta hôm nay!
Rất nhanh, sau Quân Hạo Thiên, đám người Tây Vô Tình cùng với Thanh Hoàng nhanh chóng đi tới bên người Tô Dật.
- Tiểu tử, vậy mới tốt chứ! Đây chính là Thiên Phong Bài Vị Chiến! ngươi thật cho lão ca thể diện rồi!
Vô Thường tiên tử cũng vô cùng vui vẻ, ngọc thủ trắng nuột trơn nhẵn vẫn ôm trước ngực, không ngừng gật đầu nói.
- Thật giỏi! Tiểu tử, lúc này Bá Vương tông thật sự muốn quật khởi! Thiên Long tông cũng là điều chắc chắn!
Lúc này, Thanh Hoàng cùng với Âm Dương cung kính đứng ở sau lưng cũng chen miệng vào, hai người đồng thời đứng trang nghiêm chúc mừng Tô Dật.
- Chủ nhân!
Tô Dật cười ha ha một tiếng, đi ra phía trước, nâng ba người lên, nói:
- Còn thiếu rất nhiều! Ba người các ngươi nhớ kỹ, đây không phải là điểm kết thúc, từ hôm nay trở đi Bá Vương tông sẽ đi lên đỉnh phong! Các ngươi cùng nhau theo ta bễ nghễ tứ phương, quét ngang bát hoang!
- Vâng!
Bên trong ánh mắt ba gã cường giả yêu tộc hiện lên nước mắt kích động, lời nói hào hùng của Tô Dật một mực vang vọng ở trong lòng.
- Không sai! Bá Vương tông ta muốn chân chính làm bá vương Thiên Man đại lục!
Thanh Hoàng hô nhỏ một tiếng, trong con ngươi dài hẹp hiện lên cảm xúc hào hùng, đột nhiên khuôn mặt ôn nhuận như ngọc hiện lên một tia sát khí!
Bên kia, mọi người Ngự Thiên Cung, bao gồm ngự thiên thập chư hầu đều kích thích khó nhịn, Long Phá Sơn và đám người Cổ Nhạc ôm nhau mà khóc.