Chương 1906
Chính là Vân Lương của Vân Tiên Cổ tông, làm cho ánh mắt Tô Dật nghiêm trọng.
Vân Lương đạt Nguyên Hoàng cảnh lục trọng, hai mươi sáu tuổi. Trong lòng Tô Dật bao giờ cũng cảm thấy, Vân Trung Ly có thể ngồi ở bên cạnh Long gia mà mặt không đổi sắc, sẽ chỉ làm một người bình thường thay thế Vân gia xuất chiến chứ?
Còn có một khả năng, Vân Lương là một người thay thế người khác.
- Vân Tinh.
Tô Dật âm thầm trầm ngâm, rốt cuộc Vân Tinh xảy ra chuyện gì? Hơn nữa Vân Trung Ly còn không cho Tô Uyển Nhi tới gần mình.
Rốt cuộc là vì điều gì? Tô Uyển Nhi và Vân gia có quan hệ gì sao?
Từ tình hình trước mắt lại thấy được, Tô Dật không nhìn ra Vân Trung Ly có bất kỳ sự thù địch nào với mình.
Hắn quay đầu nhìn về phía sau, Tô Uyển Nhi thướt tha đứng sau lưng Vân Trung Ly, đôi mắt sáng ngời nhìn chăm chú vào Tô Dật, trong lòng Tô Dật không khỏi tức giận, truyền âm xuyên qua đám người.
- Uyển Nhi, nàng yên tâm, ta nhất định sẽ dẫn nàng đi!
Nguyên âm truyền được một nửa thì bị chặn lại. Ánh mắt Tô Dật lạnh lùng, hung hăng trừng mắt nhìn Vân Trung Ly.
Vân Trung Ly thoáng run rẩy, liếc nhìn Thập Ngọc Lâu, căn bản không muốn nhìn Tô Dật.
Trong lòng hắn căng thẳng. Tô Dật và Quân Hạo Thiên ngạo nghễ đứng chung một chỗ. Cuối cùng vẫn là Xích Mặc Phong tiến hành buổi lễ cuối cùng, giọng nói vô cùng hùng hậu vang vọng khắp không gian.
- Chúc mừng mười vị Thiên Phong Lâu chủ hôm nay cuối cùng đã được bước vào. Một ngày ở Thiên Phong Thập Ngọc Lâu tương đương với năm mươi ngày bên ngoài năm mươi. Từ trên xuống dưới, hạng mười có thể ở một tháng, hạng chín có thể ở hai tháng, cứ theo đó đẩy lên. Nhưng người đạt danh hiệu đứng đầu trong cuộc chiến Thiên Phong lại có thể ở đủ một năm!
Hắn vừa dứt lời, ngoại trừ năm con em thế gia, năm người tính cả Tô Dật đều vô cùng hưng phấn.
Tô Dật đạt danh hiệu đứng đầu hoàn toàn có thể ở trong Thiên Phong Thập Ngọc Lâu tu luyện tròn một năm.
Bây giờ Tô Dật tất nhiên có thiên phú nghịch thiên, nếu lại tu luyện năm mươi năm, hắn có lẽ sẽ đạt được trình độ khó có thể tưởng tượng được!
Xích Mặc Phong chỉ vào tòa tháp phía sau, ánh mắt cao ngạo, lớn tiếng nói:
- Theo lời đồn đại, Thiên Phong Thập Ngọc Lâu là do Nguyên Thạch Ngọc Bích chế tạo thành một tòa tháp mười tầng, mỗi một tầng đều là nơi tu luyện tốt nhất, bên trong tràn đầy năng lượng thiên địa, còn có rất nhiều công pháp võ kỹ, hồn thuật bí tịch, các vị vẫn cần cố gắng quý trọng đấy!
Tinh thần của năm người lập tức tăng cao, ai nấy đều xoa tay, trên mặt đầy kích động nóng lòng muốn thử.
Phía sau là rất nhiều võ giả thất bại không về lại hiện ra ánh mắt ảm đạm, trong lòng hiểu rõ, sau khi mười người này từ Thập Ngọc Lâu đi ra, sẽ trở thành cự phách mới.
Đến khi đó cả Thiên Man Đại Lục sẽ có bố cục hoàn toàn khác, mười người này sẽ tiến vào lịch sử, sẽ là người đứng đầu võ đạo Thiên Phong.
Ánh mắt Tư Đồ Lưu Vân, Tất Tôn và rất nhiều thế lực nhất lưu đều kích động.
Tư Đồ Lưu Vân nhìn Tô Dật phía xa, trong mắt đầy hy vọng, hai tay siết chặt, trong miệng lẩm bẩm nói:
- Thật may có Mục Dương kiên trì, không trở mặt với hắn. Bằng không Tô Dật từ Thập Ngọc Lâu đi ra, tất cả Thần Kiếm Môn không có hy vọng đại hưng, sợ rằng sẽ bị hủy diệt trong sớm tối!
Suy nghĩ tới quyết định ngu ngốc của mình lúc trước, Tư Đồ Lưu Vân hận không thể tát cho mình một phát, trong mắt không giấu được sự bội phục và kinh ngạc đối với Tô Dật.
Ai có thể nghĩ tới, một thiếu niên thần bí trước đây được Tô trưởng lão đưa về, bây giờ cuối cùng lại thi đấu cùng con em thế gia!
Mà ở trong góc khuất phía xa, Huyết Dương tông của Hỗn Loạn vực lần này cũng có cường giả bước vào Bát Sùng Bảng cuối cùng, ngày hôm nay chính là mang thái độ học tập, tới chiêm ngưỡng phong thái của Ngọc Lâu, lại không muốn thấy Tô Dật tỏa sáng, uy danh vang vọng sáu lục địa, ba châu một biển.
Lúc đầu Tất Tôn truy sát Tô Dật lên trời xuống đất, bây giờ mặt mày xám xịt, không ngừng né tránh ánh mắt Tô Dật nhìn lướt qua, thúc giục các trưởng lão khác nhanh chóng rời đi.
Trước tòa tháp, Xích Mặc Phong ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn lướt qua mười người, lại nhìn xung quanh.
Bá Hải Tam Thông nghe Xích Mặc Phong giới thiệu vốn vô cùng hưng phấn, nhưng vừa nghĩ tới Tô Dật có thể ở bên trong năm mươi năm, nhiều hơn mình đủ mấy chục năm, vẻ mặt lập tức tái mét.
Uất Trì Trường Phong vốn cuồng ngạo cũng giống như cà tím gặp sương, từ Bách Anh cung đi ra, Tô Dật đã không che giấu thực lực nữa.
Áp lực Nguyên Hoàng cảnh thất trọng làm cho Uất Trì Trường Phong thật lâu mới hồi thần, cuống họng lên xuống, ánh mắt chớp hiện.
Nguyên Hoàng cảnh thất trọng, mười chín tuổi, mình là Nguyên Hoàng cảnh bát trọng, ba mươi bốn tuổi, thiên phú cách xa làm cho Uất Trì Trường Phong có một cảm giác bị sỉ nhục, bị nghiền ép.
Hắn chỉ cầu mong Tô Dật ở trong Ngọc Lâu đừng có hành động gì, bằng không tất cả đều không tốt, Uất Trì Trường Phong vẫn rất cẩn thận, ánh mắt chớp hiện, không dám vọng động.
- Nhưng lần này Thập Ngọc Lâu có năm vị thế gia tuấn kiệt tham gia, bởi vậy theo thứ hạng của năm người, Tô Dật giữ gốc có thể ở tầng thứ năm, lấy điều này đẩy đi!
Vừa dứt lời, vẻ mặt năm thần tử Thiên Phong đồng thời tái xanh. Con em thế gia chưa từng làm chuyện gì, lại có thể trực tiếp chiếm lấy tầng năm trên?
Đạo lý này là chưa bao giờ có!
Vẻ mặt Quân Hạo Thiên, Bá Hải Tam Thông còn có Uất Trì Trường Phong rõ ràng bắt đầu không vui, ngay cả tông môn phía sau và cường giả đứng ngoài quan sát cũng không khỏi bàn luận ầm ĩ, thế gia làm như vậy có phải không thích hợp không?
- Thế gia suốt năm bảo vệ Thiên Man, sao không có tư cách? Hơn nữa xin chú ý! Ta nói là giữ gốc!
Sắc mặt Xích Mặc Phong biến đổi, năm người thế gia cũng biến sắc, vẻ mặt Long Thương và Độc Cô Vũ Mặc ngược lại bình tĩnh.
Nhìn ánh mắt cao ngạo của Long Thương như đang tuyên bố, có năng lực lại tới, lập tức dẫn tới ánh mắt tức giận của vô số người, nhưng không làm gì được.
- Quyền sở hữu cuối cùng của Thập Ngọc Lâu vẫn là lấy tu vi mạnh yếu để phân chia, nếu thế gia và thế lực an ổn không sao, lấy Tô Dật làm ví dụ, ở tầng thứ năm tu luyện lại không bất kỳ khó khăn nào. Nếu như tranh đấu qua đi, vũ lực Tô Dật còn vượt qua thế gia, tất nhiên cũng có thể tranh thủ được tiêu chuẩn ở tầng thứ nhất!
Hắn nói xong, mọi người đều chìm vào suy nghĩ, lấy Bá Hải Tam Thông và Uất Trì Trường Phong dẫn đầu, tất cả đồng thời liếc nhìn Long Thương.
Không hề nghi ngờ, thực lực của Long Thương thâm sâu khó lường, so với một đấu một còn không bằng liên minh, có hắn che chở, tất nhiên có thể chiếm lấy ba tầng trước.
Nhất thời, hai người đồng thời nhìn về phía Long Thương với ánh mắt lấy lòng, vô cùng ân cần.
Phía khác, Hư Trần, Lam Xúc Liên, Quân Hạo Thiên và Tô Dật là một phe. Độc Cô Vũ Mặc, Vân Lương, còn có Tuyết Hồng Lâu một đấu một, tự thành một phe.
Phân phối danh sách tầng Thập Ngọc Lâu cuối cùng thế nào, ngược lại trở thành một chuyện khiến cho người ta mong đợi.
- Đại chiến thật sự bắt đầu! Thế gia hỗn chiến với nhau hay là thế lực khiêu chiến thế gia đây?
- Thật may là chúng ta không bỏ đi trước mới có thể nhìn thấy trò hay như vậy!
- Cũng không biết Tô Dật còn có thể thu được danh hiệu đứng đầu hay không!
Lam Xúc Liên đi về phía Tô Dật, giọng nói âm u chậm rãi truyền đến, nói:
- Hư Trần và Quân Hạo Thiên đều qua lại thân thiết với ngươi, nhưng ngươi phải nhớ kỹ ngươi và ta mới là đồng minh đấy!
Tô Dật nhìn không chớp mắt, đi từng bước về phía Thập Ngọc Lâu, bước chân kiên định, giọng nói cũng vang lên.
- Chuyện ta hứa với ngươi thì nhất định sẽ làm được, nhưng ngươi phải hứa với ta, nếu Đoan Mộc Kình Thiên không ở bên trong, cho dù là Thiên Lan Hải Thành, ta cũng sẽ làm cho hắn rơi trời băng đất lún!